Chap 17 - Rắm Tự Tồn Xuất Hiện: Bản Thể Không Có Người Sinh Ra

Bối cảnh: Vùng Giáp Ranh Tây Tạng – nơi không ai còn dám thở sâu

Sau khi nhận tín hiệu bất thường từ thị trấn Nyenchen (mất liên lạc 48h), đội KHÍ CHẮN lập tức lên đường.
Bầu không khí ở đây không có mùi. Nhưng ai cũng cảm thấy... buồn.

**Không vì sợ, mà vì cảm giác như mình đã ngửi thứ này rồi – trong mơ.

⚠️ Mở đầu bất thường:

Lâm bật hệ thống Quét Khí Đa Tần → không phát hiện gì.
Nhân thử quạt tạo gió → gió không quay lại.
Hân dựng Hương Trận → vòng mùi tan ngay sau khi hoàn thành.
Thảo nhỏ giọt Hương Dò → bay lên... rồi rớt xuống, như bị ai từ chối.

Chỉ nhắm mắt lại, thì thầm:

"Có thứ gì đó... đang đứng giữa không gian.
Không có hình. Không có âm.
Nhưng nó đang nghĩ."

💨 Và rồi... RẮM TỰ TỒN xuất hiện

Không nổ. Không tiếng.
Chỉ là bầu không khí... lệch nhẹ 0.2 độ.
Gió nghiêng một bên. Bụi xoay ngược chiều.

"Nó không có hình thể ổn định.
Mỗi người nhìn vào... sẽ thấy nó khác." – Hà nói.

🧬 Miêu tả chủ quan từng thành viên:

Trí thấy một người bạn cũ – với đôi mắt trống rỗng, tay che mồm, mông lơ lửng.

Hân thấy chính mình năm 15 tuổi – mặt khóc, miệng nở nụ cười, rắm ra từng nhịp tim.

Thảo thấy một lọ thuốc nứt vỡ, khí bên trong thì thầm: "Mày tạo ra tao."

Lâm không thấy gì – chỉ là ánh sáng không thể chiếu tới một vùng khí.

Nhân không nghe gì – gió không chạm được vào da hắn.

thấy một khoảng trống... nhìn lại cô. Và nói:

"Tao là thứ mày từng là. Mày tưởng mày vượt qua tao... nhưng tao vẫn ở đây."

💢 Rắm Tự Tồn tấn công – không bằng hành động, mà bằng "Mùi Ý Niệm"

❗ Tấn công bằng cảm giác gợi nhớ.
❗ Ai phản ứng – sẽ sinh ra "Mùi Phản Chiếu".
❗ Mùi Phản Chiếu là bản thể phản công... của chính mình.

⚔️ Diễn biến:

Hân phản ứng → tạo ra Hương Tâm Giận Dữ, tấn công ngược cô.

Nhân cố thổi gió → bị "Gió Phản Nghịch" cuốn văng vào khe núi.

Thảo ho ra mùi lo âu → tự làm bản thể thuốc hóa điên bay lung tung.

Chỉ đứng yên. Cô không phản kháng.
Cô nhìn vào Rắm Tự Tồn – và thì thầm:

"Mày là phần mùi mà không ai chịu chấp nhận.
Tao biết...
Vì tao từng là khoảng trống đó."

Rắm Tự Tồn khựng lại – lần đầu tiên.
Nhưng rồi... cười.

"Vì mày hiểu tao... nên mày sẽ là mùi tiếp theo."

💥 Trí lao vào, kích hoạt "Tâm Mùi Chân Thật"

– "Đừng chạm vào cô ấy."

Trí tạo ra một làn mùi trắng – hương của ký ức nguyên thủy giữa cậu và Chim Châu.
Một mùi không thể tấn công, không thể phản chiếu.
Chỉ có thể gợi lại ký ức tốt đẹp.

Rắm Tự Tồn... tan nhẹ một phần.
Nhưng chưa biến mất.
Hắn cười to – và chia làm 3.
Ba bản thể tự tồn – mỗi cái một dạng, một mục tiêu.

🌀 Cả đội đứng dậy

– "Nó là khởi đầu... của lớp bản thể tiếp theo." – Thảo siết chặt nắm tay.
– "Giờ không phải đánh một... mà là đối đầu với ý thức khí toàn cầu."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #gfg