CHIM CHÂU: QUÁI VẬT XÌ HƠI DIỆT THẾ

Mở đầu: Vùng khí trôi, 3 giờ sáng

Trong lúc toàn đội còn nghỉ dưỡng trong Vịnh Không Mùi,
Trí bỗng bật dậy – không lý do.
Bàn tay hơi tê. Nhịp thở hơi chậm.
Không có mùi gì mới...
Nhưng anh cảm thấy một nhịp lạ đang kéo lệch nhịp tim mình.

🧠 Cùng lúc đó – Nhân, Lâm và Hân cũng cảm nhận được

Nhân: gió không chạy đúng hướng

Lâm: ánh sáng trong lòng bàn tay ngắt nhịp đúng 1 giây

Hân: vòng hương vẽ ra tự lệch nét ở đường cuối

Tất cả nhận ra cùng lúc:

Có một làn khí nào đó đang xuyên vào vùng không mùi.
Không thô bạo. Không công kích.
Nhưng đủ rõ để cả đội KHÍ CHẮN cảm nhận.

💥 Phân tích khí: "Mùi Không Tên – Gọi Ngược"

Hân là người đầu tiên xác định:

"Không phải mùi tấn công.
Mà là mùi từng quen.
Nhưng chưa từng đặt tên.
"

**Trí chợt nhớ –
Hồi mới gặp Hà,
anh từng hỏi: "Tên thật của cậu là gì?"
Và cô chỉ mỉm cười:

'Chưa ai đặt.'"**

🔔 Và giờ – từ bên kia vùng Tự Tồn,

một mùi được gửi về...
không mang theo khí,
không chứa hồi ức,
chỉ là một mạch mùi ngắt đoạn – như tiếng gõ cửa trong giấc mơ.

Tín hiệu mùi: 3 nhịp thở ngắn – 1 dài – 1 ngắt
(Mã hiệu cổ của "GỌI TÊN – KHÔNG LỜI")

🧬 Trí nhận ra:

"Đó là Hà."
"Cô ấy... chưa bị đồng hóa hết."
"Cô ấy đang dùng phần không tên trong mình... để gửi ngược về."

⚠️ Vấn đề: Mùi Tự Tồn đã phát hiện tín hiệu ngược

"Một đơn vị phản khí Tự Tồn đã được cử đi."
"Nếu chúng đến trước...
Chúng sẽ chặn hoàn toàn liên khí từ phía Hà.
cô ấy sẽ không bao giờ nhớ tên mình nữa."

🌀 Quyết định lớn được đưa ra:

Cả đội KHÍ CHẮN buộc phải rời Vịnh sớm – dù chưa hồi phục hoàn toàn.

"Chúng ta không thể để một đồng đội tự gửi tên mình vào khoảng không mà không ai trả lời."
– Trí

📌 Cảnh kết Chap 25:

Cả đội rời đi – từng người vẫn còn khí yếu, ánh sáng mờ, gió không tròn, hương chưa ổn.

**Nhưng lần đầu tiên sau nhiều chap – họ bước đi cùng nhau.
Không vì chiến thắng.
Mà vì đáp lại một lời gọi tên... không cần nói.
Một lời còn hơn cả "cứu tôi".
Mà là: "Tôi vẫn ở đây."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #gfg