phiên ngoại.
Bối cảnh Việt Nam 90s
Tên nhân một số vật phụ là do au tự nghĩ ra.
___________________________________
___________________________________
Sinh ra trong gia đình nổi tiếng là giàu có, quyền lực ở Sài Gòn nên thằng Đảm từ nhỏ không sợ ai. Nó thuộc dạng ăn chơi, thiếu gia tài phiệt nên nó được mấy cô tiểu thư để mắt tới. Mà nó thì chả ưng cô nào. Gần ba mươi mà nhìn nó còn như mấy thằng trai tân, dù nói trắng ra là nó qua đêm với không biết bao nhiêu gái bán hoa rồi.
Nó còn một người anh nữa, anh hai nó , lớn hơn nó 1 tuổi. đi du học bên Pháp từ 3 năm trước. Tên Lan.
"Ê, thằng anh mày nghe nói vài ngày nữa về Sài Gòn phải không?"
"Ừ, ổng bả cũng vừa nói. Vui rồi, anh tao về thì anh em đủ mặt cả, hẹn bữa ra phòng trà, anh tao kể chuyện bên trời Tây cho mà nghe"
Đảm nhớ anh nó.
Hồi nhỏ hai đứa dính nhau như sam. Có lần anh em nó quậy phá rồi bị cấm túc, vẫn cố trốn đi chơi. Dầm mưa tới nổi thằng Đảm bị bệnh, làm cha mẹ tụi nó phải mời đốc - tờ về khám rồi kê thuốc.
Đảm nó chê thuốc đắng không chịu uống, Lan thì thương em. Nó bày kế cho thằng Đảm vứt hết thuốc đi. Thương hoá ra lại hại, em nó bệnh cả 2 tuần trời không khỏi. Thế cơ mà nó lại thích, anh nó và nó gần gũi nhau hơn nhờ những lần như vậy.
Hai ba ngày nữa anh nó về. Không biết sang Tây ba năm có thay đổi gì không. Biết đâu ăn đồ Tây quen, ăn đồ ta lại chê. À, Nó ghét tiếng của mấy thằng Việt kiều đi được mới vài năm mà về đây dở giọng lờ lợ, tỏ ra là người Tây, hở cái là chen ba cái Tiếng Anh tiếng Pháp vô, nghe ngứa cả tai. Tiếng Việt cho ra tiếng Việt, tiếng Tây cho ra tiếng Tây. Mong anh nó không như vậy.
•
Khuya đó nó đang ngủ, thì nghe tiếng người ta ồn ào ở dưới lầu. Nó thức giấc , bực bội đi xuống xem có chuyện kì lạ gì mà phá giấc ngủ của nó giữa đêm.
Bước xuống nhà, nó nheo mắt vì ánh đèn chùm đập vào mắt nó. Lát sau, nó mới thấy rõ, mẹ nó đang nắm tay, vuốt tóc một người con trai. Cha nó được kế bên vỗ vỗ vai người ấy.
"Đảm! Em!"
Người đó vừa nhìn thấy nó thì kêu lên.
"Anh hai!"
Tỉnh hẳn ngủ, Đảm chạy xuống ôm người kia. Lúc trước anh nó cao hơn nó một cái đầu, giờ vẫn vậy. Thật không công bằng, nhưng nó làm gì quan tâm chuyện đó. Anh nó về, nó vui như mở cờ trong bụng.
"Sao ba mẹ kêu vài ngày nữa anh mới về?"
"Mày không vui khi anh mày về à?"
"K-không, bậy bạ. Em vui lắm chứ!"
Mà có cái...
"Anh cắt tóc rồi à?"
"Ừ, lâu rồi"
"..."
"Sao vậy? Đẹp trai không?"
"Ừ thì Có, nhưng mà..."
Chưa nói xong anh nó đã kéo tay nó
" Anh hai đi đường xa, mệt lắm! Đảm ngủ với anh nha?"
Nó liền gật đầu đồng ý. Lâu rồi anh hai mới ngủ cùng nó, lúc trước hai anh em toàn ôm nhau ngủ, từ lúc anh đi học thì nó ngủ một mình. Nhớ chết đi được!
•
Đêm đó nó lại được ngủ chung với anh. Cái cảm giác này, lâu rồi nó mới được tận hưởng.
Vẫn cái mùi này.
Vẫn vòng tay ấm áp của anh nó.
Hai anh em ôm nhau ngủ đến sáng.
•
"Anh! Đến phòng trà chơi cùng mấy thằng kia không?"
"Được! Lâu rồi không gặp chả biết chúng nó nhớ anh không"
"Nhớ mà, hôm qua vừa hỏi xong"
•
Tối đó
Tại Phòng trà xxx
"Ồ, chào. Chú mày khoẻ chứ?"
" Lâu không gặp! Chà, đi Pháp về nhìn không giống người Việt nữa ha?"
"Bonjour!"
Lan nói xong thì cả đám ngơ ngác
thằng Xuân lên tiếng
"Trời, mới 3 năm mà quên tiếng Việt rồi hả thằng này?"
"Haha tao chọc tụi mày tí thôi, dễ gì mà quên được. Với cả, có người đâu có thích nên tao đâu dám"
Lan quay sang nhìn Đảm. Nó cười khẩy rồi nói
"Hờ, ừ biết thế thì tốt đó ông anh"
"Ngồi đi, tao kêu vài em ra tiếp tụi bây"
Điệp lên tiếng mời.
" Thôi, không cần gái. Hôm nay ngồi ôn chuyện xưa rồi làm vài ly. Không muốn mấy nhỏ ngồi kế bên uốn éo. Chướng mắt"
Đảm trả lời.
Thì...nó không thích gái mà.
Cả đám ngồi ôn chuyện cũ. thằng Lan sung quá, nốc tới say mèm. Đảm thì còn tỉnh để tí còn đưa anh nó về.
Riết rồi chả biết thằng nào là anh.
"Ê thằng Lan! Mày chấm cô nào chưa?"
Thằng Xuân nói trong cơn say rượu. Nghe tiếng chắc cũng sắp lịm tới nơi.
"Hả? Mày nói gì?"
Say rồi, nặng cả tai
"Tao hỏi mày có chấm được cô nào bên Tây dắt về làm vợ chưa?"
Nghe tới đây, tự nhiên thằng Đảm nhìn thằng Xuân chằm chằm. Cảm giác gì đó dâng trào trong nó, nó cũng không rõ. Đột nhiên nó hồi họp, quay sang nhìn Lan, đợi câu trả lời của anh.
"À...có! Có một cô học chung trường với tao, cũng người Việt sang đó du học..hờ hờ đẹp lắm mà ta nói...dịu dàng..nàng thơ"
"Chắc..Tết cổ về tao dẫn về ra mắt cha mẹ"
Nghe xong nó khựng hẳn lại.
Gì đây? Đau quá!
Anh nó có người trong mộng rồi ư? Sắp ra mắt ư? Còn nó, nó thì sao?
Nó cũng...
Nó cũng...
"Ờm... Anh à, anh say quá rồi, về thôi"
Nó cười sượng, đỡ lấy anh nó đứng dậy.
"Ấy ấy, chưa xong.. chưa xong mà?"
"Thôi, nghe lời em tao, tao cũng thấy tao say quá rồi..haha hẹn khi khác ha"
Lan đưa tay chào cả đám rồi theo Đảm ra xe về nhà.
Trên đường đi, thằng Đảm cứ nghĩ đến câu nói của anh nó.
Đột nhiên nó tự tác vào mặt mình thật mạnh.
"Đảm ơi là Đảm, mày nghĩ cái gì vậy? Khùng rồi hay sao?"
Nó cố dẹp bỏ những suy nghĩ linh tinh đó đến khi về tới nhà.
•
"Nè từ từ thôi, coi chừng đó"
Nó cẩn thận đỡ anh nó vào phòng. Rồi quay ra hỏi con Sen người làm
"Ông bà đâu hết rồi?"
"Dạ thưa cậu Ba, ông bà đi bàn chuyện mần ăn ở xã kế bên, chắc tầm ba bốn ngày nữa mới về"
"Ừm, bây lấy cho tao thao nước ấm, lau người cho cậu Hai."
"Dạ"
•
Nó ngồi xuống kế bên anh nó, lấy khăn ấm lau người cho Lan.
Trong cơn mê, thằng Lan không nhận rõ người trước mặt là ai. Lúc thằng Đảm đưa khăn lên lau mặt. Lan bổng nắm chặt tay nó.
"Lệ Cầm...em đẹp quá...Lệ Cầm..."
Trái tim Đảm thắt lại, nó cắn môi nhìn anh nó đang cầm tay nó mà gọi tên người con gái khác. Nước mắt đã rưng rưng, cố lau cho xong rồi mang ra ngoài.
nó còn chả biết tại sao nó lại như vậy
Phải chăng... Nó yêu anh hai nó mất rồi.
Không đâu! chắc chắn không đâu! Nhưng tại sao khi anh nó làm vậy nó lại đau đớn tới rơi nước mắt chứ?
Kì lạ
•
Quay vào kéo chăn đắp cho Lan. Nó định về phòng ngủ thì có một lực kéo nó ngã lên giường.
"Em đừng đi...ở lại với anh!"
"Không, em muốn về phòng ngủ"
Lan đột nhiên vòng tay qua eo nó, bắt đầu sờ soạng khắp người nó.
"Em đẹp quá...chiều anh đi mà.."
Nó hoảng hốt vội vùng vẩy thoát ra.
"Anh làm gì vậy?..ư.. thả em ra!"
Anh kéo nó nằm hẳn xuống giường rồi lật lại, đè nó xuống.
"Lan! Anh say rồi, dừng lại mau!"
Anh cúi xuống ép nó vào nụ hôn sâu dù nó đã cố né tránh.
"Ưm..Lan.. Á.."
Nó rít lên khi bị Lan cắn vào môi. Đau
Chưa kịp định thần thì Lan lại xé hết đồ trên người Đảm. Nhanh và Lực đạo mạnh mẽ làm nó chả kịp trở tay.
"ÁAAA ANH LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ LAN? BUÔNG RA, BUÔNG EM RA!!"
Một cái tát long trời lở đất giáng xuống mặt nó. Một bên mặt lặp tức đỏ lên, sưng tấy.
"Hức.."
Người làm nghe tiếng hét cũng chạy vào. Họ bắt gặp cảnh họ không nên thấy.
"C-cứu.."
Âm thanh khe khẽ nhưng nức nở tới đáng thương của Đảm.
"Câm!"
Nó giật mình, im bặc .
Sợ quá, anh hai bị làm sao vậy?
"Còn tụi bây, Cút! cút hết ra ngoài đi! Nếu không tao xử tội từng đứa"
Người làm nghe thế cũng sợ mà bỏ ra ngoài.
" Người đẹp...giờ em là của anh rồi!"
____________________
Còn tiếp
___________
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro