haha!!!!!!
Cảm tưởng thím nhà Aoi!
Cảm giác như A Miên là đứa con tuổi dậy thì nhịn ăn để chống đối lại ba mẹ í, mặt lạnh mà làm mấy chuyện này manh chết =))))))))))))) Thiệt ra, mình muốn đổi xưng hô thành anh – em mà vẫn chưa đến thời điểm thích hợp với lại sợ làm mất cái sự nạnh nùng của A Miên, nhưng mà anh – em rất tình củm đọ ~~ Test thử nè =)))))))
["Em phải viết xong bản kế hoạch." Ngón tay Quan Miên gõ lên tủ đầu giường.
...
Bạch Anh Tước nói: "Công việc chờ em khỏi bệnh rồi muốn làm sao thì làm vậy."
Quan Miên nói: "Thân thể của em em chịu trách nhiệm."
Bạch Anh Tước cầm lấy tay cậu, dùng cằm cọ cọ nói: "Anh cũng có phần."
Quan Miên nói: "Vậy thân thể của anh em có phần không?"
Bạch Anh Tước dị thường hiểu ý hỏi: "Em muốn đánh nó thế nào? Ở trong phạm vi bình thường, anh có thể làm giùm."
Quan Miên trầm ngâm hồi lâu nói: "Dưới tình huống bình thường, em tuyệt đối sẽ không sử dụng một chiêu này, bởi vì em cảm thấy rất ngây thơ. Bất quá dựa vào phân tích tình huống trước mắt, em thấy rằng cần phải sử dụng."
Bạch Anh Tước nhướng mày.
"Em nhịn ăn biểu tình." Quan Miên mặt không chút thay đổi nói.]
Mặc dù rất muốn chạy một mạch hoàn truyện luôn mà khổ cái bữa thứ 4 đi học ngoại khóa, giờ cả tổ phải làm bài thu hoạch thứ 4 tuần sau nộp và mình là tổ trưởng hụ hụ :<<<< Ráng níu kéo thời gian làm thêm chương này nữa rồi mới làm bài =))))))))
P/s: Hôm bữa vào nhà Người Nào Đó thấy chị í đã quay trở lại rồi, tốc độ của chị í rất nhanh, biết đâu mình làm bài xong chị í đã hoàn rồi thì sao nhỉ =))))))))))))))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro