1 - 4
❛ Có lẽ người ta cần lòng thấu cảm nhiều hơn là tình yêu. ❜
George Orwell, 1984
________
❛ Con chim bói cá khóc than,
Cánh đập biệt ly tình lần cuối.
Cáo già gục chết trên triền cỏ,
Mắt trừng gửi mộng hướng đồi xanh
Tàn cuộc lá đổ, ai chờ ai,
Người đi đã hẹn không ngày về
...
Nước nổi dòng qua, nhịp vội vã
Có những đêm trôi, chẳng quay đầu.
...
Ngoảnh lại, ngỡ rằng ta với người
Mộng-vỡ, cớ sao lửa còn vương? ❜
Mary Oliver, We Should Be Well Prepared.
________
1
Thế giới của Grace đã gần tới hồi vãn, nhưng cô vẫn chưa xong hẳn với nó.
Sau vụ nổ khủng khiếp nọ, tàn dư sót lại của nó chỉ còn là nỗi ám ảnh mỗi sớm thức giấc mà Grace phải đối mặt. Hàng ngày, khi Grace vừa bừng tỉnh khỏi giấc ngủ quý giá, điều đầu tiên khắc ghi vào tiềm thức cô luôn là âm thanh rền rĩ vọng lên từ điền trang nhà Le Domas trong quá khứ. Cái radio thông điệp quen thuộc ấy cứ không ngừng lặp đi lặp lại trong não cô rằng: mày đã toi đời rồi, mày đã toi đời rồi.
Như thường lệ, Grace bất đắc dĩ lờ chúng đi, bước ra khỏi giường và chuẩn bị đến chỗ làm. Dù kỷ vật hôn nhân – nhẫn cưới của cô và Alex đã bị thiêu vụn trong trận hỏa hoạn kinh hoàng kia, nhưng cô vẫn không thể độc lập hoàn tất các thủ tục ly dị được. Thành ra bây giờ, đối với Grace, cái chết chỉ như kẻ phản diện cũ trong một câu chuyện diễn ra từ lâu lắm rồi...
2
Khu rừng ngập trong màn đêm đen vĩnh cửu, khiến nguồn sáng duy nhất phát ra từ ánh đèn pha trông như ngọn hải đăng giữa lòng biển lớn. Trên chiếc xe hỏng hóc, cả hai cùng nhau quay trở lại căn nhà, đem theo Grace đang bất tỉnh ở ghế sau. Lần này, bố anh đã ra lệnh cho Daniel phải nhấc Grace vào trong xe. Nhưng khi tay anh chạm đến cổ chân cô để hoàn thành thao tác cuối cùng, lần đầu tiên, Daniel chợt chú ý tới đôi converse mà cô đang mang. Đó là một đôi giày cũ kỹ, đế dính đầy máu khô lẫn với bùn, một minh chứng rõ ràng cho cuộc trốn chạy bất thành của cô.
Dù vậy, gót giày đã mòn từ lâu, và điều này khiến Daniel càng thêm xót xa trước khung cảnh tàn hoang trước mắt. Anh nghĩ đến những kẻ hám lợi đang đợi anh trong căn nhà rộng lớn; anh nghĩ tới Grace, về chiếc áo phông trắng ôm gọn dáng người cô, phối cùng chiếc quần jeans thoải mái và đôi converse cũ này. Anh nghĩ về cô trước trước đó, trước cả thời điểm cô gặp Alex.
Đôi dòng suy tư khiến gương mặt Daniel khẽ sáng lên nụ cười. Anh gần như chẳng thể ngăn mình khỏi những ý nghĩ tốt đẹp không đúng lúc chút nào.
"Mày có đang nghe tao nói cái gì không, Daniel?" Ông bố quý hóa của Daniel vừa ngưng lại bài giảng về chuyện hiến tế cho Quý Ngài Quỷ Dữ Le Bail và việc con nhãi ranh này phá hủy buổi lễ ra sao – một cách hằn học.
Daniel cắn đầu lưỡi, "Xin lỗi thưa cha."
3
"Thưa cô, chúng tôi sẽ phải yêu cầu cô cởi hết thứ dơ dớp đó ra đây."
Nhân viên cứu hộ ra vẻ lịch sự bằng cách cuốn một tấm chăn mỏng lên người cô trước khi hắn thô thiển cất lời. Hắn ta làm Grace tức giận tới độ cô dậm mạnh đôi converse xuống thềm đất, dơ ngón tay giữa ra trước mặt hắn. Trong chốc lát, một chiếc cáng cứu thương được đưa tới vội vã vì Grace đã mất quá nhiều máu để đủ sức đứng vững trên hai chân mình. Nằm yên vị trên cáng, Grace nở nụ cười, nhưng họng cô ứ nghẹn, nước mắt cứ thế ứa ra, khiến gương mặt cô ướt đẫm.
Lá phổi là bộ phận đầu tiên lên dây cót cho nỗi đau về thể chất. Cơn đau khiếp đảm bắt đầu dồn đến khi lượng adrenaline trong cơ thể cô cạn kiệt, chúng dội lên sâu thẳm từ nơi lồng ngực Grace.
Ký ức cô không đọng lại gì nhiều trong vụ bị bắn ở chuồng ngựa, nhưng cô sẽ không đời nào quên cảm giác khủng khiếp khi bác sĩ xé lớp vải ren mà cô băng tạm ở miệng vết thương trên tay mình. Mà đó chưa phải lần cuối cùng trong ngày cô thét lên vì nỗi đau kinh hãi. Tiếp sau, người ta lột chiếc váy cưới ra khỏi cơ thể bầm dập của cô, lần này dễ dàng hơn, Grace cảm thấy cô giống một con rắn đang trút bỏ lớp da cũ, thay sang tấm da mới. Suy nghĩ ấy khiến Grace như dại đi bởi sự thay đổi bất đắc dĩ ngay trước mắt.
Khoác tấm áo choàng bệnh viện, Grace không còn mặc gì phía dưới nữa, nhưng cô hoàn toàn thờ ơ. Đối với Grace, trần trụi chính là cách để cô chứng minh bản thân đang hiện diện, và được xác đáng công nhận sự tồn tại. Dù thế, Grace vẫn thấy mình tựa một bóng ma vô hình – chỉ hiện hữu thông qua các cơn rùng mình thoáng chốc, những tấm ga trải giường trắng tinh, không một lời định thức.
4
Mẹ Daniel đã bắt đầu phát những tấm áo choàng rộng thùng thình để cử hành nghi lễ. Mọi người bận rộn kéo về phòng riêng, chuẩn bị kỹ càng cho phút hạ màn sáng giá cuối cùng của đêm nay. Nhân lúc ấy, Daniel lặng lẽ băng qua hành lang các cánh cửa. Đích đến – phòng làm việc Tony – chỉ còn cách mé phải hai cánh cửa nữa. Tới nơi, anh rón rén bước vào và khóa kín căn phòng lại.
Bỏ độc vào đồ uống gia đình mình chỉ coi như giải pháp tạm thời, để thực sự cứu Grace ra khỏi đây, anh cần suy tính thêm về chuyện nên xoay sở ra sao sau khi các thành viên trong gia đình anh đã ngấm thuốc. Nét cười chợt ánh lên đuôi mắt anh. Thuở mặn nồng, Charity từng kêu anh là đồ đần duy vật, vô trách nhiệm và thiển cận.
Biết sao giờ. Daniel nhớ mình đã tuyên bố như thế.
Thật lạ làm sao nếu khiến một Daniel - kẻ đần độn duy vật, vô trách nhiệm và thiển cận - cảm thấy ngạc nhiên về chính mình. Những vệt lan cảm xúc khó tả tan ra trong miệng anh, kết hợp cả vị đắng cùng hương ngọt quyện lẫn vào với nhau, nhưng Daniel nào có thì giờ mà khơi khơi tận hưởng nó giống như bữa tráng miệng tối nay.
Anh chỉ còn một cơ hội duy nhất. Để hoàn thành công việc trước khoảnh khắc bình minh hé lộ.
Điện thoại bố Daniel, Tony, còn đúng 40% pin – không phải mức pin lý tưởng – nhưng vừa đủ. Với vài chuỗi thao tác nhanh gọn, Daniel mở khóa màn hình bằng dấu vân tay, và tìm thấy danh sách người gọi dài dằng dặc của bố mình. Lưng anh căng cứng.
Đồng hồ hiển thị 5:09 phút sáng.
Daniel đã tìm thấy tên luật sư. Anh quay số gã trên điện thoại bàn, tắt chế độ loa ngoài. Tiếng máy móc va vào nhau là âm thanh duy nhất có thể sánh ngang với nhịp đập liên hồi trong lồng ngực anh lúc này. Tim anh cứ như đang sốt sắng chạy đua suốt một quãng đường vô tận vậy.
Daniel khoác tấm áo choàng, cài cúc, anh kéo mũ trùm đầu xuống che gần hết khuôn mặt.
Và anh chờ đợi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro