chương 3: cấp trên cấp dưới

"Aiguu! Tan làm rồi! Thật khoẻ!"

Một ngày trôi đi với mớ văn kiện dài ngoằng, trưởng phòng bộ phận R&D - Lee Ganghun càng cảm thấy hạnh phúc khi đồng hồ điểm chỉ năm giờ.

Một nhân viên mới rủ rê. "Đi đâu chơi không mọi người?"

"Thôi chú mày đi đi, anh về với vợ, hôm nay hơi mệt." Trưởng phòng Lee cười lấy lệ, đầu óc không thoải mái thành ra không có tâm trạng đi chơi.

"Mọi... Mọi người! Tổng... Tổng giám đốc đến!" Shin Soeun mắt chữ O hấp tấp chạy vào thông báo với mọi người.

Mọi người đồng loạt đứng dậy, theo phép tắc chào Kim Taehyung.

"Chào Tổng giám đốc!!"

Taehyung gật đầu với mọi người như lời tạm biệt, dù đã đi xa nhưng mùi hương bạc hà vẫn loảng thoảng đâu đây.

Nhân viên mới vẫn cúi đầu chào giống mọi người cho dù chưa hiểu chuyện gì.

Cả phòng thở phào hơi dài, nhân viên nọ nhân cơ hội hỏi. "Anh Ganghun này, vì sao mọi người đều phải chào Tổng giám đốc thế? Cái này nên dành cho những ngày quan trọng của Tập đoàn thì hơn. Vả lại Tổng giám đốc cũng nhỏ tuổi hơn mình..."

"Suỵt!" Ganghun bụm miệng người bên cạnh, nhìn ngó xung quanh.

"Cậu cẩn thận cái miệng, trong Haland này ai cũng nể Tổng giám đốc. Cho rằng nhỏ tuổi hơn đi nhưng vẫn dưới trướng cậu ấy, chẳng lẽ cấp trên mình đi qua mà mình làm ngơ à? Phép lịch sự tối thiểu thôi anh bạn tôi, lộn xộn là trừ lương như chơi đó."

Ah Reum đứng bên cạnh Ganghun nói thêm, mong rằng người bạn mới sẽ hiểu. "Em mới vào làm nên không biết đấy Chung Hee, Tổng giám đốc là người lịch sự và tốt bụng lắm đó. Tuy rằng bề ngoài có hơi lạnh lùng, ít nói nhưng mà là một người ấm áp cực kì. Tụi chị thì không sao, nhưng nếu người bên bộ phận khác nghe được, em sẽ không xong với họ đâu."

Như được giáo huấn vài phút, gật đầu đã hiểu.

"Mọi người về cẩn thận."

"Ừm, tạm biệt và cẩn thận!!"

Bầu trời đen như có hẹn mà kéo tới. Haland đã có vài tầng bao trùm mảng tối, vài tầng vẫn còn sáng đèn vì mải mê lo liệu công việc của mình, chẳng hay chẳng biết hiện giờ đã đến lúc tan làm rồi.

__________

Hắn vừa tan làm đã phải đi gặp đối tác, bảy giờ hơn mới có thể về đến nhà. Xoa xoa thái dương đầy mệt mỏi, một mạch lên lầu tắm rửa cho thoải mái.

Haland đang trong giai đoạn nước rút, mỗi bộ phận đều có deadline cần hoàn thành trước kỳ hạn để có thể tập trung triển khai những dự án lớn sắp tới, dẫu có rảnh rỗi ra sao thì hắn vẫn chẳng thể nào suy tính đến chuyện riêng.

Taehyn khi trở về sẽ học ở Đại học Hankuk chuyên ngành Truyền thông đa phương tiện. Con gái út Kim gia từ lâu rất đam mê những việc có tính chất sáng tạo, cô vì vậy đã theo học ngành Truyền thông để có thể trở thành một nhà báo thực thụ.


Từ nhỏ đã có hai người anh chị tài giỏi, Taehyn trong mắt người khác đều nhận được sự kì vọng to lớn như vậy.

Taehyn không xuất sắc, nhưng con út của Kim gia luôn để bản thân nổi bật theo cá tính riêng của mình.

"Ngành gì cũng được, con thích là được."

Là câu nói ông Kim đã nói với Taehyn khi cô băn khoăn không biết chính mình hiện tại đang hứng thú với nghề gì, chí ít sự tin tưởng mà ba mẹ dành cho cô không vơi đi phần nào.

__________

Buổi tối tại căn phòng trọ của cặp Park Jeon diễn ra rôm rả khi một học bá như Jimin phải "đầu hàng" trước bài tập khó nhằn không phải chuyên môn của mình.

"Bị làm sao vậy trời?"

Bài tập cậu đang đối mặt là kiến thức nâng cao bên ngành Thiết kế đồ họa, Jungkook căn bản làm được nhưng vô cùng khó hiểu khi sinh viên Y như Jimin phải đảm đương trách nhiệm vốn dĩ không phải của mình như này.

"Có lẽ đã ghim tao vì vụ việc Ha Min con bả hút thuốc trong khuôn viên trường, nó công khai như vậy thầy giám thị không bắt làm sao được?"

"Hóa ra bả hiểu lầm mày mách lẻo à?"

"Chắc là vậy, bả vốn không thích tao từ đầu năm mà. Dù sao nấp sau cái bóng của mẹ nó cũng không khá khẩm lên bao nhiêu, tao chẳng sợ."

Jungkook tức thay bạn thân, cái thằng Ha Min đó cứ tỏ vẻ ta đây lên mặt, muốn ăn đấm lắm rồi!

"Thử làm vậy nữa xem, tao cho nó làm đống bài này của mày cho xong mới được về nhà."


Nói vậy chứ cũng giúp đỡ một tay, lát sau liền có tiếng chuông cửa.

"Ra đây!!"

/ cạch /

"Tôi đến rồi đây!!"

Thần tiên tỷ tỷ, vị cứu tinh cho chiếc bụng hay đói về đêm của cả hai đã tới.

"Vào trong đi kẻo lạnh."

"Ừm!"

Hôm nay Hayoung đem đồ dùng cá nhân qua trọ trước, sang tuần sẽ dọn đến ở chung với Jungkook và Jimjn. Ban đầu tính chuyển nhưng vì lỡ đăng ký ký túc xá bên trường, cần có thời gian để hủy nên đến tận bây giờ mới có thể dọn vào ở chung, phần ba mẹ cô sắp đi du lịch nên không có ai ở nhà, ở cùng nhau là điều tốt nhất.

Sáng hôm sau.

/ reng reng reng /

Tiếng chuông báo hiệu ra chơi hai mươi phút, Park Jimin đi ra chỗ cũ để ngồi cùng Oh Hayoung và Jeon Jungkook.

"Hai cậu, nhìn kìa!"

Nhìn theo hướng chỉ tay của Jimin, lọt vào tầm nhìn của hai người là một cô gái tóc xoăn ngắn, mặc đồng phục học sinh trường đại học Hankuk, trên cổ đeo thẻ dây màu đỏ, trông rất sành điệu và cá tính.

Đó là cách để nhận biết sinh viên đang học năm nào. Năm nhất thì màu xanh dương, năm hai thì màu đỏ, năm ba màu xanh lá còn năm tư thì màu vàng. Cô vai đeo balo, tuy đơn giản nhưng lại bắt mắt vô cùng, khiến ai cũng trầm trồ, ca ngợi.

"Ai vậy ta?" Hayoung không biết cô gái đó là ai. Sinh viên năm nhất thì cũng gặp sơ qua nhiều người nhưng chưa từng thấy ai nổi bật như thế.

"Kim Taehyn, sinh viên năm hai mới vào, học năm nhất tại Đức nhưng vì môi trường không hợp nên chuyển về Hàn học. Là con gái út của Kim gia danh giá, em gái của Kim Taehyung, Tổng giám đốc tập đoàn Haland nổi tiếng."

Park Jimin đọc một lèo những thông tin hồi nãy mới nghe lỏm được của tụi trong lớp.

"Cô gái này... quen quen thế nhỉ?"

Kí ức vội ùa về. Jungkook thoáng nhớ được hình ảnh cô gái đeo mắt kính kèm phong cách cực kì thời trang đang đi tới chỗ người "cướp đồ" của mình.

"Là ai vậy Jungkook!?"

"À... à không có gì."

Jungkook cũng không cố nhớ nữa, bèn lắc đầu cho mọi ký ức bay đi.

_________

"Bây giờ cả lớp nghỉ mười lăm phút nhé!" Vì học hai tiết liền nên cô Jiah tốt bụng cho học sinh nghỉ mười lăm phút.

"Vâng ạ!" Cả lớp cùng đáp.

Jungkook nghe thế liền lấy điện thoại ra lướt Instagram.

/ bạn có tin nhắn mới /

bị lười tập thể 🤡

kizzwyoung
hú le hú le jm jk

wprkji
wae

jtsk.jeon
$u@ ₫e^

kizzwyoung
hôm nay cô kyungcha cho ở lại thực hành thêm gì đó, có lẽ sẽ về trễ nên hai đứa bây về trước đi nhé, đừng đợi taoo

wprkji
a... cô lớp tao cũng vậy nè, mới vừa nói xong luôn, kêu ở lại thực hành thêm kỹ năng để sắp tới thi dự án cho đội y trong giải thi đấu đội tuyển lần này... vậy là jungkook về một mình hở? ổn khum?

jtsk.jeon
ổn, ổn lòi lìa.

kizzwyoung
?

wprkji
?

jtsk.jeon
trôn thôi, tôi okay, kèn chá nà đen đén đen đèn đen.

kizzwyoung
kiểu kiểu nó z đó, kiểu nó z k đó

wprkji
dấu hiệu của việc lướt tiktok 180p/ngày:


_________

Tan học, Jungkook lái xe về nhà một mình. Trong đầu cậu nghĩ sẽ rẽ qua cửa hàng tiện lợi mua một ít đồ dùng, rồi qua cửa hàng bánh của chị Woohae - Một người chị thân thiết của bộ ba xinh đẹp, là mẹ đơn thân, nhờ có tay nghề làm bánh nên mở tiệm kiếm sống trang trải qua ngày.

"Ghé qua tiệm của chị Woohae trước vậy."

Tiệm bánh Kyewh's Bakery.

"Chào mừng quý khách đến với Kyewh's Bakery! Quý khách cần dùng gì ạ?"

Người phụ nữ trung niên đang mặc chiếc tạp dề chấm bi đỏ xoay người lại khi đang làm dở món bánh.

"Là em, Jungkook ạ."

Người nhỏ cười tươi, đi lại ngồi trên ghế xoay, chống tay trên bàn nhìn vào cái bánh chị Kang đang làm.

"A, Jeon Jungkook sao? Jimin với cả Hayoung đâu? Sao có mình em vậy?"

"Bận học thêm tiết thực hành rồi chị, mà chị đang làm bánh gì thế?"

"Chị đang làm bánh Tiramisu, tên đầy đủ là Tiramisu Chocolate Coffe. Eumsoo cũng thích món này nên chị dự định làm thử rồi thêm vào menu quán luôn."

"Wow! Ngon dạ?"

Hai mắt tròn mở to thể hiện sự thích thú. Cậu thích bánh tiramisu lắm, nhưng vị cậu thích là Matcha cơ! Chocolate cũng ngon nhưng Jungkook vẫn một lòng với Matcha.

"Jungkook rảnh không nhỉ? Nếm thử dùm chị nhé?"

"Được sao ạ?"

"Được chứ, qua đây."

"Vâng!!"

Cậu cầm muỗng múc lên một miếng.

Ngon thật!!

"Tiramisu mềm mềm, thơm thơm, cộng thêm cái ngọt từ chocolate và cái đắng không quá gắt của bột coffe, lớp kem mịn và béo nữa chứ, ăn vào mát mát lắm ạ, rất hoàn hảo."

Miệng cười xinh để lộ răng thỏ, Jungkook hoàn toàn có khả năng làm đốn tim người khác trong chốc lát.

"Chị cảm ơn lời khen của Jeon nhé!"

"Vâng."

Cậu đảo mắt tìm kiếm bóng dáng nhỏ. "Eumsoo đâu rồi chị? Sao em không thấy ạ?"

Eumsoo là con của chị Kang và người chồng cũ, vì anh ta đã có nhân tình mới nên quyền nuôi con thuộc về chị Woohae. Nếu gặp cậu thì nãy giờ Eumsoo đã đu tít lên người cậu mãi không thôi.

Lần đầu gặp chị là lúc chị đang chật vật khi Eumsoo quấy khóc, chị mới làm mẹ nên không biết làm thế nào, vô tình Jeon Jungkook đi qua, thấy vậy liền xin chị Woohae để mình dỗ bé thử. Nào ngờ cậu vừa mới khom lưng tính ẵm lên thì Eumsoo liền thút thít không khóc nữa.

Là sao đây...

"Nay Eumsoo nghỉ nên chị cho bé qua ngoại chơi rồi Jungkookie."

"À, vâng ạ! Vậy thôi, em đạp xe qua cửa hàng tiện lợi để mua ít đồ. Cảm ơn chị nhiều nhé."

"Jungkook này! Em đem bánh về cho Jimin và cả Hayoung giúp chị nhé. Bánh này chị làm dư nhưng mai mới bắt đầu bán, để đến mai thì bị hư mất." Chị Woohae đẩy hai hộp bánh trước mặt cậu.

'Em cảm ơn dùm hai đứa kia nha chị, chúc chị mua may bán đắt ạ." Jungkook vẫy tay tạm biệt.

"Ừm, đi đường cẩn thận đó."

Vì xoay người chào chị nên cậu không để ý một vị khách nào đó đang từ từ bước vào.

"Ui da!"

Jungkook la lên một tiếng, đầu tròn dường như va phải thân ai mà té một cái rõ đau, gắng gượng hết sức ngồi lên nhưng không sao vững được. Nhờ người trước mặt đỡ lấy mới có thể đứng dậy một cách bình thường.

"Cậu... Cậu có sao không?"

fwairyteguk

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro