17. AskReddit
r/AskReddit
u/g__6
Điều gì không làm bạn sợ hãi khi còn nhỏ nhưng lại là nỗi khủng khiếp khi bạn làm người lớn?
______________________________
>u/TheRectangleSFW
Mất răng... thay vì được thưởng 1 đô nay tui phải trả hàng đống tiền vì nó.
----------
>u/ramya92
Phẫu thuật.
Tui đã từng bị tai nạn xe máy khi mới 8 tuổi và phải trải qua một cuộc phẫu thuật để lấy hết những cục máu đông trong đầu tui. Từ những gì tui nhớ lại (tui chỉ nhớ vài giờ trước cuộc phẫu thuật, não tui hoàn toàn xóa sạch ký ức về vụ tai nạn rồi), tui đã khá bình tĩnh lạnh lùng ngầu lòi khi được bảo rằng đầu tui sắp bị chẻ ra. Và khi họ đẩy xe tui vào buồng để cạo trọc đầu và gây mê, tui vẫn đang tám nhảm không ngừng với bác sĩ gây mê vui tính trong khi tự hỏi vì sao mẹ và anh trai tui rơi nước mắt không kiểm soát được và ba tui trông buồn sầu kỳ lạ.
Giờ ngay cả một chuyến tới gặp nha sĩ cũng làm tui sợ điếng người.
>>u/Verdes8891
Tui vừa mới được phẫu thuật khoang miệng thứ Hai này và được gây mê. Cả thảy 11 chiếc răng bao gồm cả răng khôn của tui đã bị loại bỏ. Tui đã lo lắng tưởng chết rồi.
Tui đã từng có hội chứng sợ nha sĩ từ khi tui còn trẻ nhờ một trải nghiệm khá tồi tệ. Chưa bao giờ tui phải cần đại phẫu thuật trước đó. Nên khi tui được đẩy xe vào trong buồng phẫu thuật, tui cảm giác như tui sắp bị khủng hoảng tấn công vậy. Tui không thể ngừng nghĩ về việc chuyện này sẽ đi về đâu và tui không bao giờ biết sao họ giữ lạnh được buồng phẫu thuật này. Tui chỉ nhớ sau khi bác sĩ hỏi tui có ổn không và tui đáp lại rằng đang rất lo lắng, tui đoán là họ đã tiêm thuốc mê cho tui vào lúc đó bởi điều tiếp theo tui biết là tỉnh dậy 3 giờ sau trong khu hồi sức.
>>>u/ObsidianColossus
11?!?! Backstory pls kthx
>>>>u/Verdes8891
Lần trước đó tui đã phải nhổ một cái răng, nó bị nhiễm trùng và lây sang tận khoang tai của tui. Họ không cho tui gas hay bất kỳ thứ gì khác nhưng cũng đã gây tê khu vực xung quanh chiếc răng đó. Ngắn gọn lại thì, tui đã phải bị trói chặt lại và bố mẹ tui phải ghìm giữ tui hết sức để họ nhổ cái răng mất dạy ấy ra.
----------
>u/NostraThomas1
Ngồi trong xe ô tô với mẹ tui cầm lái.
>>u/h4baine
Omg it's terrifying!
----------
>u/garycarroll
Carnival rides (Này chắc là mấy cái đu quay ở các trung tâm giải trí này). Khi còn nhỏ tui đã cứ tưởng rằng chúng khá an toàn, và chỉ có cảm giác đáng sợ thôi.
>>u/Mun-Mun
Tui nghĩ rằng khi tụi mình còn nhỏ, tụi mình nghĩ mọi người lớn đều có năng lực và họ biết họ đang làm gì, nên tụi mình cho rằng cái đu quay được bảo trì khá tốt. Khi lớn rồi, bạn nhận ra chẳng ai hay biết về cái đéo gì họ đang làm cả.
>>u/myhotneuron
Yes, tui sống ở Ohio và mùa hè này tại Hội chợ Bang Ohio (Ohio State Fair), một trong những cái đu quay gặp trục trặc và đã có người chết. Và rất nhiều người khác bị thương. Tui đáng lẽ đã không nên coi video. Hết sức kinh hoàng luôn á.
>>>u/duelingdelbene
It's like some Final Destination shit
>>u/duelingdelbene
Cách tui nhìn nhận về nó: Những thứ đứng yên ở các công viên giải trí thì an toàn (nói chung), chính những cái ở hội chợ mà liên tục được lắp ráp và tháo rời mới có thể gây nguy hiểm.
----------
>u/papaweir
29, phụ nữ, vẫn đang độc thân, sống trong nền văn hóa phương Đông nơi áp lực cưới xin trước khi bạn chạm ngưỡng 25 rất lớn. Tui thấy mọi bạn bè xung quanh tui hoặc đã kết hôn hoặc đã có đứa con thứ nhất rồi thứ hai. Cảm giác khá đáng sợ khi biết rằng có khả năng rất cao tui sẽ phải sống phần đời còn lại độc thân và cô độc. Không, không phải chết trong đơn độc khiến tui sợ hãi, mà là sống cô đơn một mình cơ.
----------
>u/JordyVerrill
Các hóa đơn.
>u/RandellX
Các khoản nợ.
----------
>u/tkm36
Già đi.
----------
>u/duh_metrius
Cái chết.
Khi tui còn là trẻ con tui cứ nghĩ rằng mình sẽ sống mãi mãi cơ. Giờ khi tui lớn lên, tui đã thấy người thân trong gia đình già đi và chết dần, bạn bè và người quen của tui cũng qua đời, tui đã phải tự tay chôn bố tui, và giờ tui đang nghĩ về cái chết của chính mình hàng ngày.
----------
>u/NomNomPanda95
Suy nghĩ rằng một ngày nào đó ba mẹ tui sẽ không còn trên đời nữa. Bạn không bao giờ thực sự nghĩ về cái chết khi bạn còn là đứa trẻ. Giờ khi tui đã trưởng thành, tui nhận ra rằng ba mẹ đang già đi và tui phải đối mặt với thực tế rằng một ngày nào đó tui sẽ phải tiếp tục sống trên cõi đời nơi họ không còn tồn tại nữa, và điều đó đã khiến tui tan vỡ.
>>u/llcoger
Một khi bạn càng già đi, cảm giác sợ hãi nó mang lại càng mạnh mẽ hơn. Nó giống như kiểu thương tiếc cho họ trước cả khi họ ra đi vậy. Tui phải chịu đựng điều này mỗi lần tui ngồi nói chuyện với họ.
>>u/pinkshdw666
Đúng chóc. Ba mẹ tui đang ở độ tuổi ngũ tuần (và không còn trong trạng thái khỏe mạnh nhất nữa) và em trai em gái tui mới 15. Việc ba mẹ tui có thể sẽ ra đi trước khi lũ em của tui chạm mốc trưởng thành làm tui kinh khiếp. Và điều khiến tui sợ hãi là việc có thể tui sẽ phải trở thành hình mẫu cha mẹ trong mắt chúng trong tình huống đó.
----------
>u/fortylightbulbs
Chúa ơi, mọi thứ.
Bỏ lỡ hàng đống những cơ hội, hình thành cả tá thói quen xấu, bị tụt lại đằng sau trong cuộc sống, các vấn đề về sức khỏe, nghề nghiệp và các mối quan hệ, thất bại, không hưởng thụ cuộc sống đủ và ngược lại cũng không năng suất đủ, lo lắng cho vợ và những con chó, đánh giá từ xã hội.
Tui giờ vẫn còn sợ những thứ có thể bất chợt nhào ra trong ban đêm, nhưng tui đã giỏi hơn trong khoản trưng ra bộ mặt dũng cảm rồi.
>>u/doogalbear (x1 gold)
Nói hay lắm anh bạn. Tôi vừa mới mất vợ 2 tuần trước. 4 năm chiến đấu với căn bệnh ung thư vú. Chúng tôi đã từng là một đội. Làm mọi việc cùng nhau. Giờ tôi cảm thấy lạc lối, sợ hãi, và cô độc. Tui ước giá như đã có nhiều thứ tui đã có thể làm, có thể nói trước khi cô ấy ra đi. Chỉnh sửa lại một chút blog (chưa cập nhật trong thời gian dài, nhưng vẫn khá đáng đọc)
https://www.caringbridge.org/visit/eugeniapurcelle
https://www.crazycancerlife.com
>>>u/DaddyTaz64 (x1 gold)
Tui đồng cảm với ông nữa. Tôi mất vợ cũng bởi ung thư vú 4 năm trước sau 7 năm chiến đấu dai dẳng. Đứng vững và mạnh mẽ, rồi nó sẽ tốt dần theo thời gian thôi. Tui đã nghĩ rằng lời khuyên đó là cục cứt bò lớn nhất tui từng được nghe nhưng thật ra nó lại đúng. Cuối cùng thì ông sẽ bắt đầu cảm nhận lại được cuộc sống này lần nữa. Tự chăm sóc bản thân đi, đó là điều cô ấy muốn ông làm thay cho cô ấy đó.
>>>>u/_AquaFractalyne_ (x1 gold)
Tui muốn nói thêm rằng có những lúc bạn không thể mạnh mẽ nổi, và điều đó ổn thôi. Muốn thì hãy cứ đau khổ, than khóc trút bỏ mọi thứ trong tim ra. Cố gắng hết mức không tự cô lập bản thân, và tập tự chăm sóc bản thân. Liệu bạn có muốn ăn cả một thùng gà rán trong một ngày không? Tới luôn đi. Cần dành trọn một đêm lái xe và ở một mình suy nghĩ? Hoàn toàn ổn thôi. Tui cũng muốn nói rằng việc bạn muốn quên bản thân đi một thời gian và có những cuộc vui chơi phù phiếm cũng ổn nốt. Bạn có thể sẽ thấy bản thân cười phá lên trước một bộ phim vui nhộn hay thứ gì đó khác, và điều đó cũng ổn luôn. Chấp thuận cảm xúc của bạn. Điều đó sẽ tốt hơn rất nhiều so với việc cố gắng đấu tranh lại với bản thân và dòng cảm xúc đó.
Edit: Để làm rõ, lý do tui đề cập đến việc việc cười to cũng ổn bởi vì trong quá khứ, khi tui đang đau khổ, tui sẽ bắt gặp bản thân quên mất rằng đáng lẽ mình phải đau buồn, và rồi tui sẽ có cảm giác tội lỗi về việc tận hưởng thứ gì đó khác. Tui không chắc điều này giúp được gì không, nhưng tui cần được nói ra vậy, nên có thể bạn cũng sẽ cần nữa.
__________________________
Link reddit: https://redd.it/78wauf
Bài dịch của bạn Đoàn Thắng trong group Reddit Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/redditvietnam/permalink/448635488867192/
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro