3.

   Reo chở cậu trên chiếc xe đạp sau khi kết thúc buổi chơi đá bóng với nhau như được quay lại thời tình yêu tuổi học trò trong sáng, gợi nhớ nhiều niềm vui kỉ niệm ghê. Cậu lười biếng mệt mỏi gục lên tấm lưng vững chắc của anh, anh phì cười nhắc nhở ôm chặt kẻo ngã. Dừng lại một tí mua nước uống, cậu ngồi chờ bỗng từ đâu gặp cô chị họ. Cười nhạo cậu quê mùa rồi khoe mẽ sắp cưới chồng đại gia thông qua buổi xem mắt giơ điện thoại chiếu hình ảnh khoe nhà hàng vô cùng sang trọng nhiều mùi tiền hơn là mùi đồ ăn. Cậu hơi nhăn mặt chỉ cầu mong cô ta nín mõm.

- Nagi, em đợi lâu không?_ Reo cầm hai chai nước mát đến, cô ta ngỡ ngàng so sánh với ảnh mặc vest sang trọng tới vậy mà giờ lại mang bộ dạng nghèo rớt quê mùa, cái áo thể thao thấm đẫm mồ hôi trông phèn ếu chịu được. Cô ta liền chửi Reo.

- Tên lừa đảo! Nghèo kiết xác mà còn bày đặt ra vẻ giàu có đòi tôi làm vợ à? Loại như anh không xứng đâu! Cút đi tên nghèo hèn! Tôi có mắt như mù mới nhận anh xem mắt! Hừ!_ Cô ta liếc xéo quay lưng đi, anh ngơ ngác ngây thơ không hiểu chuyện gì.

- Ể? Reo có buổi xem mắt với chị họ tớ sao?

- Hả? Đó là chị họ em à? Tớ còn chả biết mình có buổi xem mắt ấy chứ. Thôi kệ đi, mình về. Nhớ ôm chặt nhá.

- Biết rồi mừ.

- Bực thật đấy, đã bảo là đừng xen vào đời tư của tớ rồi mà họ cứ sắp đặt buổi xem mắt!

- Reo, phía trước!

  Nagi chỉ tay nói to Reo mới thấy con mèo phía trước liền bẻ lái qua lao xuống dốc thắn ko kịp rồi cả hai cùng con xe rớt xuống sông.

- Sei! Sei em đâu rồi!?

- Reo, tớ ổn. Tay anh kìa.

- A không sao. Lên trên đi.

Tay Reo quẹt trúng cành bóp thắn bị rách một đường nhưng anh không quan tâm, ưu tiên đưa cậu lên trước còn mình lôi xe đạp lên sau.

- Reo, vết thương...

- Không có nặng đâu.

- ... ngồi ở sau đi.

  Thật hay mơ, anh không cần biết chỉ cần biết hiện tại anh đang được ôm Sei để cậu chở mình về. Đây là lần đầu tiên, anh vui sướng vô cùng muốn hét thật to ấy chứ. Sau khi tắm sạch sẽ, bàn tay của anh được băng lại rất gọn. Không hổ danh là thiên tài của anh mà!

- Em quan tâm tớ làm tớ vui lắm luôn đó.

- Thế từ lúc quen nhau tới giờ tớ không quan tâm anh à?

- Đâu có đâu có. Sei, quay qua đây.

Cậu vừa quay đầu qua bất ngờ bị anh tấn công vào bờ môi hồng hào ngọt lịm. Cậu không phản kháng, đảo lưỡi thuận theo anh trao cho nụ hôn đầu của mối tình dang dở. Anh muốn hút sạch mật ngọt trong khoang miệng nhỏ, ôm chặt và hôn cho đến khi thiếu dưỡng khí. A lâu lắm rồi mới được cảm nhận lại cảm giác này, thật nhớ quá.

- Ưm...

- *chụt* tớ đoán là tớ nghiện hôn em rồi đó.

- Còn anh thì vẫn mạnh bạo như vậy.

- Ahaha xin lỗi xin lỗi~

.

- Chủ tịch, tay ngài đã xảy ra chuyện gì thế?!

- Có gì đâu mà làm ầm lên vậy? Đừng có động vào!

Ơ kìa gầm gầm gừ gừ như chó hung dữ sợ ai dành đồ của mình không bằng ấy. Simp lỏd người thương cmnr.
Nagi thảnh thơi chơi game mỗi sáng như thói quen rồi mới vác xác dậy, trên đường thấy bà chị đang bắt nạt người ta. Bình thường cậu không xen vào nhưng ngay từ khoảnh khắc thấy mặt cậu bạn đó, cậu liền can ngăn. Có cái váy ướt tí xíu mà làm ầm lên nhìn là biết hàng pha ke. Nagi cầm ly nước giả bộ hất hất vào người cô ta theo phản xạ né xa không làm được gì chỉ tức tối bỏ đi.

- Cảm ơn cậu nha Nagi.

- Ừm cậu đi cẩn thận nha, tớ đi trước.

- Ừm bye bye nha~

Nagi rời đi, anh tài xế chạy đến chỗ Bachira lo lắng bảo đưa về nhà, chìa tay ra chiếc chìa khóa xe ô tô Mercedes-Maybach Exelero, Bachira chỉ cười rồi leo lên xe đạp điện của mình.

- Không đâu, tôi đi xe phương tiện công cộng nhé.

.

- Sắp trễ sắp trễ rồi!*bíp* phù may quá.

  Đến công ty kịp lúc nhấn nút điểm danh trước một phút. Cậu đang chơi game bỗng bạn thực tập sinh mới tới. Cậu ấy mang vẻ ngoài đầy năng lượng hoạt bát, cười tươi giới thiệu tên là Bachira Meguru. Nagi liền gọi Bachira ngồi cạnh mình.

- Bất ngờ thật đó. Không ngờ gặp cậu ở đây.

- Tớ cũng mừng khi gặp lại Nagi, thật trùng hợp.

Cả hai trò chuyện chưa được bao lâu thì mụ quản lý giở trò bắt nạt ma mới. Thả cả đống tư liệu dày 20cm xuống bàn cái Rầm, oan gia ngõ hẹp mụ quản lý lại là chị họ của cậu. Giở cái giọng khinh thường đó Bachira không ưa nổi.

- Chị vừa phải thôi. Bachira là người mới mà chị cũng bắt nạt.

- Thì sao? Cậu ta cũng chỉ là một thực tập sinh nghèo hèn. Muốn có tiền thì phải làm việc chứ nhỉ? Những loại thấp kém như các cậu xuất hiện ở đây chỉ tổ làm hư hại danh tiếng của công ty nên biết ơn rằng còn nhận các cậu vào đây có công ăn việc làm đấy. Không làm thì tự động cuốn gói đi!*rời đi*

- Đó là chị họ tớ, tớ cũng hay bị chị ta xem thường. Mặc kệ đi, tớ làm cùng cậu.

  Cả hai chia nhau ra làm một nửa, chụp ảnh, dịch dự án, phát tờ rơi, photo, v.v... làm còng lưng! Bachira vì ở ngoài trời nắng nóng chụp 30 tấm ảnh đâm ra ngất xỉu, cậu đắp khăn mát cho cậu ấy.

- Cậu không khỏe thì nghỉ ngơi đi, tớ làm cho.

- Sao mà được chứ? Công việc của tớ, tớ sẽ làm bà chị đấy tâm phục khẩu phục!

  Bachira đi từ nhà vệ sinh ra va phải bà chị lần nữa làm túi đồ rớt bình sữa em bé. Cô ta phủi áo trách móc ở công ty mà mang thứ sặc mùi ô nhiễm, chửi cho tràng kết câu chỉ có cái hứ làm Bachira nghiêng mồm nghĩ bả có vấn đề về thần kinh. Khâm phục bản thân chưa quạu tới độ cạp đầu cô ta nhai rồm rộp giòn tan. Lát sau có người phụ nữ ẳm em bé ra ngoài nhận lại túi đồ. Bachira quay lại công việc thấy Nagi vẫn còn làm, dự án đã xong hết và cái cậu đang làm là cái cuối.

- Oa cậu siêu thật đó. Chỉ trong một ngày mà xong hết rồi, cảm ơn cậu nhiều lắm.

- Không có gì.

.

- Dự án này Bachira và Nagi làm rất tốt. Cô nên học hỏi kiểm điểm mình đi không là sẽ bị bỏ lại phía sau đấy.

- Vâng tôi biết rồi.

  Cô ta cay cú tìm mọi cách hãm hại. Sắp tới có buổi gặp mặt người mẫu nam khó tính để kí hợp đồng, cô ta giao cho hai người và bảo đặt đồ ăn cay nhưng người đó không thích ăn cay. Người mẫu nam đó tức giận bảo, chị ta đổ tội cho Nagi. Rất nhanh sự hiện diện của bạn ong vàng làm xoa dịu bầu ko khí.

- Là ai đặt?! Gọi ra đây cho tôi!

- Là anh đặt đó.

- Meguru...?

- Anh xin lỗi, anh bị say nắng nên đầu óc không tỉnh táo ấy mà...

Cậu người mẫu tức khắc hết tức giận, chạy đến đỡ Bachira ngồi xuống ghế làm cô ta ngỡ ngàng. Nhanh cơ hội này, Bachira nũng nịu Rin đừng hủy kí hợp đồng.

- Em không hủy nữa. Người anh còn nóng này.

- Là cô ta hãm hại anh với Nagi đó Rin-chan! Cô ta bắt anh đứng ngoài nắng chụp ảnh đó! Còn đổ tội cho Nagi nữa!

Rin liếc xéo đầy sát khí khiến cô ta tái mặt. Nagi đứng một góc nhận ra ngay sự tình hóa ra Bachira với Rin có mối quan hệ như vậy. Vừa lúc đó anh nghe hết đầu đuôi rồi.

- Cô đã bị phong sát toàn ngành không ai giúp cô đâu. Tên bạn trai cô cũng sắp bị tôi cho kiểm điểm rồi._Reo bước vào.

- Lại là anh! Cái tên nghèo rớt mòng tơi kia lấy tư cách gì mà nói thế!?

- Cô bị điên à? Ngài Reo là chủ tịch công ty đấy, ăn nói cẩn thận!_ tên bạn trai liền cho cô ta cái tát bàng hoàng tại chỗ rồi kéo ra ngoài. Anh nhức đầu với mấy thành phần này lắm luôn.

- Xin lỗi cậu Rin vì sự hỗn độn này, bữa ăn để tôi trả.

- Meguru à anh không cần làm gì cả để em nuôi anh là được mà. Làm ở đây không tốt cho anh.

- Hok chịu đâu. Ở mãi một chỗ chán lắm, anh muốn làm ở đây với Nagi, không sao đâu anh ổn mà.

- Vậy anh có chuyện gì thì em sẽ trách tên gấu trắng đó.

- Ê mắc mớ gì ghim bồ tôi!?

- Chẳng phải tại nó mà Meguru bị bắt nạt à? Nhân viên công ty không có uy tín!

- Seishiro của tôi cũng bị bắt nạt đó thôi. Làm như chỉ có Bachira là nạn nhân ấy!

- Hở?!

- A thôi thôi mình ăn đi mọi người. Đói quá à.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro