"love"

‘‘Nagi này, tại sao cậu lại thích tớ?’’

Reo dịu giọng hỏi, nghiêng đầu nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của người thương, người vẫn còn vấn vươn trong giấc mộng chiều tà. Anh vuốt ve vài lọn tóc óng mượt, mân mê mãi không buông. Reo mỉm cười hôn nhẹ lên gò má cao của Nagi, rồi đến trán, cằm, sau đó chạm nhẹ xuống đôi môi đỏ hồng.

‘‘Dậy đi Nagi! Mau trả lời nào, tại sao cậu lại thích tớ?’’

Nagi lười biếng buông một tiếng thở dài, cậu xoay người, dụi đầu vào chân Reo. ‘‘Hệt như một con mèo nhỏ vậy.’’ Reo khúc khích cười, vô cùng yêu chiều mà xoa đầu cậu.

‘‘Bởi vì cậu là Reo đó.’’

‘‘Hửm?’’

Nagi chậm rãi đáp lại, cậu giương đôi mắt ánh nâu lên nhìn anh, gương mặt vẫn vươn vài nét ngái ngủ. 

‘‘Bởi vì là Reo, nên tớ mới thích. Ừm... Là sao nhỉ? Tớ chỉ biết là tớ thích cậu mà thôi.’’

Cậu lại tiếp tục đưa ánh mắt nhìn sang chỗ khác, không hề chú ý đến đến gương mặt của ai đó đang dần đỏ ửng lên. Reo bật cười thành tiếng, anh vươn tay vò mái đầu nhỏ trước sự ngạc nhiên của cậu thiếu niên.

‘‘Haha, gì chứ’’

Reo chưa từng nghĩ tới việc Nagi sẽ trả lời anh như thế này. Một hạnh phúc đến quá đỗi bất ngờ chăng? Reo thầm nghĩ. Anh cúi người, hôn nhẹ lên trán Nagi rồi mỉm cười dịu dàng, dáng vẻ cực kì cưng chiều người thương.

‘‘Tớ cũng yêu cậu lắm. Yêu nhiều lắm luôn.’’

‘‘Tớ biết mà... Nay cậu bị làm sao đấy?’’

‘‘Không có gì, chỉ là hôm nay tớ thấy yêu cậu nhiều hơn thôi.’’

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro