08
08
Xong việc công còn chưa đã nghiền, ông chủ nhỏ vô lực phụng bồi.
Hiện tại hắn chỉ muốn ăn một chút gì đó, ngủ tiếp một giấc.
Công chớp mắt nhìn ông chủ nhỏ buồn ngủ.
Đứng dậy đi ra.
Công làm một bát mì thơm thơm cho ông chủ nhỏ, câu cơn buồn ngủ của ông chủ nhỏ chạy mất.
Vội vàng đứng dậy rột rột ăn sạch bát mì, cầm bát đặt xuống, cảm thấy mỹ mãn.
Đang ăn no đánh cái ợ, liền nhìn thấy công ngoan ngoãn ngồi bên cạnh, ánh mắt chớp chớp lóe.
Ông chủ nhỏ không khỏi ôn nhu hỏi: "Làm sao?"
"Em ăn no chưa?"
"No rồi."
"Chúng ta đến đối diễn đi!"
Nói xong công tung tăng bổ nhào ở trên giường, kéo đệm trải giường, mang theo giọng điệu kinh hoảng không chút thành khẩn, hai mắt tràn đầy chờ mong hô: "Đại nhân! Đừng! Đừng ép buộc dân nữ!"
"..."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro