14

14

Buổi tối, mẹ ông chủ nhỏ kéo cha hắn đang hầm hừ đi.

Hai người rốt cuộc có cơ hội đơn độc ở chung.

Nhưng ai cũng không nói gì.

Trong không khí tràn đầy im lặng ăn ý.

Công ngoan ngoãn ôm gối, đá dép lê trèo lên cái giường trước kia của ông chủ nhỏ.

Ông chủ nhỏ nhìn người mình đặt ở đầu trái tim, cứ như vậy ngồi ở nơi mình trưởng thành.

Chỗ trống trong lòng đều giống như bị lấp đầy.

Hơn nửa ngày, công mới ném cái gối trong lòng ra, mở hai tay về phía thụ: "Mau mau! Ôm anh một cái! Hôn hôn anh!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro