Chương 135
"Hồ đệ, ta thấy cậu quá đáng thương cho nên mới mang theo cậu cùng nhau vượt quatrò chơi. Điều quan trọng nhất trong trò chơi sinh tồn là không có gì để che giấu lẫnnhau và tin tưởng lẫn nhau, cậu có biết không?" Điền Dũng mắt theo dõi hắn muốnnhờ vào chuyện này cảnh cáo cậu ta một chút."Biết, biết rồi." Hồ Bất Thường gật đầu, cậu ta xem Điền Dũng trở thành cọng rơm cứumạng sau cùng. Đặc biệt là khi biết rằng trò chơi chỉ có 10 người chơi và 200.000 NPC,nhiều khi hết 30 ngày mà cậu ta không biết ai sẽ tham gia vòng trò chơi này cùngmình."Điền ca, tất cả tiền ăn ở trong vòng chơi lần này đều tính cho tôi đi, anh nhất địnhphải giúp tôi đó!" Hồ Bất Thường nói điều này vì rất sợ Điền Dũng ghét bỏ cậu ta quávướng víu mà vứt bỏ cậu ta."Điền ca, anh xem anh đã dọa sợ tiểu tử này rồi." Lúc này, một người phụ nữ từ trongphòng đi ra, nói xong liền nhìn Điền Dũng với ánh mắt quyến rũ. Người đến là KhangGia Phương, khoảng chừng 30 tuổi. Cô ta cũng là một người bị kéo vào tham gia tròchơi này và chỉ mới vượt qua được một vòng của trò chơi. Cô ấy có nhiều kinh nghiệmhơn Hồ Bất Thường nhưng cô ấy cũng biết mình có bao nhiêu cân bao nhiêu lượng. Vì vậy, vào ngày đầu tiên của trò chơi, cô ta đã chủ động tiết lộ danh tính người chơi củamình, hy vọng rằng một số người chơi mạnh mẽ sẽ dẫn dắt cô ta. Quả nhiên liền trèolên được người chơi cao thủ Điền Dũng này.Vừa rồi Khang Gia Phương đặc biệt trang điểm cho cô trong nhà vệ sinh, cô biết rất rõmình muốn được cường giả bảo vệ thì phải trả giá như thế nào."Dũng ca...... trong phòng người ta có một con nhện, thật đáng sợ a." Khang GiaiPhương chủ động nghiêng người về phía trước, mơ hồ cọ cọ ngực vào cánh tay ĐiềnDũng, " Anh có thể giúp người ta xem một chút không?""Đương nhiên có thể." Bàn tay của Điền Dũng vuốt vuốt cái mông của Khang GiaiPhương sau đó hai người nhanh chóng tiến vào phòng.Hồ Bất Thường, người bị phớt lờ, lúng túng đi ra ngoài, nhưng khi nghĩ đến người sốngđối diện, cơ thể cậu ta khẩn trương đến cứng đờ. Nghĩ đến hôm đó Phù An An gọngàng mà giết ba người, Hồ Bất Thường không khỏi suy đoán. Cô ấy cũng có thể là mộtngười chơi đúng không?Nghĩ đến đây, Hồ Bất Thường có chút do dự đi tới cửa, giơ tay giữa không trung lạidừng một chút. Cậu ta muốn hỏi một chút nhưng lại không dám. Khoảnh khắc tiếptheo, cánh cửa được mở ra sau đó hai người đối mặt với nhau. Cuộc gặp bất ngờ khiếnHồ Bất Thường vô cùng kinh hãi.Phù An An trên dưới nhìn cậu ta một cái, mỉm cười hỏi, "xin hỏi có chuyện gì không?"Nhìn bộ dáng vô hại của cô như thể bọn họ chưa từng gặp nhau vậy, vài ngày trước côấy kéo mạnh lấy tay cậu ta bắn về hướng thi thể một phát chỉ là ảo giác của cậu ta
"Nếu như không có chuyện gì thì tôi đóng cửa nha." Trên mặt của Phù An An qua loalấy lệ nở một nụ cười, tận lực để cho mình lộ ra hòa ái dễ gần một chút, " không cóchuyện gì mà đứng trước của phòng của con gái thì sẽ bị xem như là biến thái đó." Màbiến thái thì đáng bị đánh nha. Nửa câu cuối cùng Phù An An mặc niệm ở trong lòngmột chút."Tôi, tôi có chút việc muốn hỏi cô." Hồ Bất Thường xem xét ở trên hành lang tiếp đócẩn thận hỏi "Cô là người chơi sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro