Review Cô gái văn chương - Tập truyện chính
Bạn nghĩ sao, khi cầm trên tay một cuốn sách mà chỉ cần đọc phần mở đầu, ta đã ngay tức khắc biết được kết thúc của nó là gì? Không thú vị, nhàm chán, hay thậm chí chẳng có mảy may chút rung cảm nào. Một nhà văn có tâm, một tác giả thiên tài, phải biến tác phẩm của mình thành cái mê lộ, đưa độc giả đi từ hết bất ngờ này đến kinh ngạc khác, khiến họ phải xuýt xoa, phải say đắm đến tận cùng và mãi sau này nữa. Và series " Cô gái văn chương ''- một tuyển tập light novel mà những người đam mê văn học không thể lướt qua chính là một "bông hoa đặc biệt trong mê lộ ấy'' tuy kỳ lạ nhưng vô cùng quyến rũ mà Nomura Mizuki dày công sáng tạo nên .
Inoue Konoha - một học sinh trung học không có điều gì quá nổi bật, đột nhiên trở thành một người nổi tiếng, nhưng không phải trong thân phận một đứa bé lớp 9 còn đang ngồi ghế nhà trường, mà được mọi người biết đến với bút danh Inoue Miu - với tác phẩm đạt giải nhất trong cuộc thi "Sáng tác của năm dành cho tác giả nghiệp dư". Tác phẩm đạt giải là câu chuyện có thật mà chính tác giả của nó sáng tác dựa trên những cảm xúc đẹp đẽ nhất mà cậu dành cho cô bạn thân của mình - Asakura Miu. Nhưng sau thành công rực rỡ ấy, Miu lại tự tử ngay trước mắt cậu, điều ấy khiến cậu tự giam mình lại trong căn phòng tối, chối bỏ chính tác phẩm của mình, bỏ mặc sự huy hoàng trong quá khứ và tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ viết tiểu thuyết nữa. Inoue đáng ra sẽ trở thành một con búp bê đơn độc chẳng có gì nổi bật trong những năm sau đó, nhưng trớ trêu thay, cậu lại vướng phải một đàn chị kỳ lạ, quái dị, nhưng lại là ánh sáng duy nhất có thể len lỏi vào trong tâm hồn để chiếu sáng từng mảng đen tối, đem lại sức sống rực rỡ nhất trong cuộc đời cậu.
Người ta yêu văn học bằng cách đọc chúng, bằng cách ngẫm chúng, còn Tooko – đàn chị quái dị thích những cuốn sách đến mức muốn ăn-tươi-nuốt-sống chúng ấy lại đặt trọn tâm hồn mình vào cuốn sách để "thưởng thức"một cách ngon lành.Ta bắt gặp "Trà Hoa Nữ" trong hương vị của socola đắng cao cấp bên trên là một lớp whiskey nồng độ cao, ngọt ngào xa hoa nhưng lại đắng chát khổ sở, hay vị chua chua ngọt ngọt như những trái nho rừng ở "Marivron và thiếu nữ", dịu dàng đánh thức vị giác của mọi trái tim hãy còn ấm nóng. Và đến với Tooko, ta không chỉ được chiêm ngưỡng bởi sự tinh tế, chăm chút đến tỉ mỉ mà còn được trải nghiệm cái sự " độc", sự " lạ" mà chỉ có thể tìm thấy duy nhất ở cô gái ấy .Đó là " những miếng sashimi cá nóc xinh đẹp đầy gợi cảm trơn tuột trên đầu lưỡi. Khiến ngực ta run lên vì khoái cảm qua tuyệt tác " Truyện nàng Shunkin", là chén súp consommé màu vàng hổ phách tuyệt đẹp tựa như hoàng hôn lấp lánh trước khi màn đêm buông xuống trong "Khung cửa hẹp" của Gide... Tất cả, tất cả đều được "Cô gái văn chương" nâng niu, trân trọng và giữ gìn như một phần cuộc sống của Tooko. Mỗi tập truyện lại được lồng ghép vào trong đó một tác phẩm kinh điển, đó không phải là sự kể lại một cách đơn thuần , cũng chẳng phải sao chép, copy ý tưởng mà là một sự sáng tạo vô cùng độc đáo , truyện lồng truyện, cảnh lồng cảnh, Nomura Mizuki đem tới cho chúng ta một con đường tiếp nhận mới, một giới thiệu sơ lược những cuốn sách kinh điển hay một cảm thức tác phẩm bằng một con mắt khác, một khía cạnh khác, như một dòng xoáy khổng lồ khiến chúng ta chẳng thể rời mắt khỏi con chữ. Bởi lẽ kể cả khi ta đoán trước được cuốn sách đang viết về tác phẩm nào, thì cũng không đoán được những tình huống và kết thúc của nó, sự bất ngờ luôn ẩn hiện trên trang giấy của cô, khiến người đọc phải hồi hộp nín thở những lúc cao trào, phải lặng thinh nghẹn ngào trước những khung bậc tình cảm lạ lùng của các tuyến nhân vật, và phải nở nụ cười nhẹ bẫng những lúc đùa vui.
Trong " Cô gái văn chương", chẳng có nhân vật nào là thừa, mỗi nhân vật đều có câu chuyện riêng, đều có bí mật riêng của mình, và họ sống cuộc đời của riêng họ . Nhưng không vì thế mà câu chuyện trở lên lạc lõng hay rời rạc, các nhân vật dù ở đâu cũng mang một sợi dây liên hệ hết sức mật thiết với nhau. Có những nhân vật ,dù không xuất hiện trong thực tại, nhưng vẫn được tác giả khéo léo đưa vào mạch truyện chính, khiến chúng ta phải trăn trở suy nghĩ xem đó là ai, có liên quan gì đến những nhân vật khác, hay câu chuyện về họ là gì? Và phải chăm chú mà đọc, mà hiểu, thì mới có thể cảm nhận được niềm vui sướng khi nhân vật được bật mí ở cuối mỗi câu chuyện. Nó khiến người đọc phải lần nữa mở lại trang đầu, để thực sự hiểu được câu chuyện ấy, và có một cái nhìn rõ ràng hơn trong các lần đọc sau, bởi mỗi lần trang sách được lật mở, chúng ta lại thêm một lần có được những suy nghĩ mới mẻ trong tâm trí,thêm một lần những ý kiến và những câu hỏi mà ta đặt ra cho mình hiện lên rõ ràng, càng đọc càng thấy hay, và càng đọc, thì càng hiểu được giá trị đích thực của nó. Có thể nói cuốn sách là sự kết hợp hài hòa, nhuần nhuyễn giữa hoàn cảnh – con người – câu chuyện, thiếu đi thứ nào cũng không thể được.
Cô gái văn chương không chỉ đơn thuần là một câu chuyện, nó còn là cuộc đời của bao nhiêu con người, để khi người ta cảm nhận nó như đón chào một thứ hàng ngày, người ta sẽ hiểu ra bao thông điệp đáng quý bị ẩn sau những câu chuyện tưởng chừng như giản đơn
"Cho dù mặt trời đã lặn thì chỉ cần vượt qua đêm tối, ta vẫn sẽ thấy nó mọc lên"
"Có lẽ ngay cả nỗi đau tưởng chừng như cả đời không bao giờ nguôi rồi cũng có lúc dần phai nhạt."
Cuốn sách nhẹ nhàng y hệt như tên của nó, dù có những lúc màu đen huyền bí vẫn loang lổ, hay cái đỏ au mãnh liệt vẫn hiện hình, thì sự nghẹn ngào vẫn luôn luôn làm ta thấy thoải mái một cách lạ kỳ. Cô gái văn chương là chiếc khăn len ấm áp ngày đông, là tách cacao nồng nàn với lớp kem cheese béo ngậy, đan xen chút ngọt ngào căng tràn sức sống của tuổi trẻ, lại thêm chút nghịch ngợm dí dỏm đằm thắm khi cười đùa, thêm điểm giằng xé du dương đến đau đớn quặn thắt hòa chung với con chữ "Mỗi một lần thất bại con người ta lại trở nên hèn nhát lại bị vấy bẩn thêm một chút", hay chỉ thoáng qua là một nỗi man mác dịu dàng khắc sâu vào tâm khảm "Tình yêu lúc nào cũng giống như hoa phản chiếu trong gương, trăng hiện lên trong nước. Dù đẹp đẽ nhưng không thể chạm tay vào, tình yêu mong manh tựa như giấc mộng."
...................................................................................
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro