Trong truyện cth sẽ có kết HE;SE hoặc một cái gì đó vui vui... Đoán vậy...🪄 Lưu ý⚠️: Những bộ truyện này chỉ theo trí tưởng tượng của t/g ko có ngoài đời thật! CP chính: RhyCap🌻🌼🌹 CP phụ: DomicMasterD✨ Bộ truyện sẽ lấy trên tiktok! Nhầm chap t/g sẽ viết🪻
Có người thường nói cậu thật giỏi...phải...giỏi vì chịu đựng những lời lẽ chỉ mãi hóa thành một con dao sắc nhọn xuyên thẳng qua nơi trái tim vẫn còn đang đau nhói. Author: VaJKirCác bạn thân mến, do là bộ này mình viết lúc bản thân vẫn chưa viết tốt, văn phong vẫn còn rất ngượng nhưng mà do là tác phẩm đầu tay mình viết một cách nghiêm túc nên là mong rằng các bạn có thể đón nhận nó thật nhiều.…
Không được chạm vào tôi ở nơi công cộng !Không được nói tôi là vợ của anh !Không được cho người khác biết chúng ta sống cùng với nhau !Không được chạm vào cô ấy ở nơi công cộng thì hắn có có thể vuốt ve trước mặt bao người, không cho nói là cô ấy là vợ của hắn thì hắn có thể nói hắn là ông xã của cô ấy, trong một cuộc phỏng vấn, hắn nói "ngày nào tôi cũng ngủ cùng với An Hảo"…
Tác giả: NyNy PhanThể loại: phụ tử, niên hạ, đại thúc thụ, ngược Văn ánMột người cha nghèo khổ mang tiếng bỏ con Một đứa con lạnh lùng và không có tuổi thơ tốt đẹp 20 năm sau..... hai kẻ có huyết thống xem nhau như xa lạHắn nghĩ mình không đáng có con....... Anh nghĩ người cha kia chẳng bằng đôi giày rách.....Nhưng số phận trớ trêu...... bí mật quá khứ được hé lộ....Đáng buồn cười hơn......" Cái gì ???" Người mà hắn lên gường chính là tổng tài....con trai hắn???ĐÃ CÓ BẢN QUYỀN VÀ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.Published on Wattpad and yaoivn.com ONLY.…
Tác giả: Đương ThảThể loại: Đam mỹ, trùng sinh, hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HESố chương: 184 chương + 11 phiên ngoạiÊ đít: Dờ + CáoCP: Thiếu niên thiên tài âm hiểm ngoan độc công x Trùng sinh nhát gan xinh đẹp thiện lương thụ (lúc đầu, thuộc tính của thụ sẽ dần ngầu hơn về sau :v).Văn án: Sau khi Quý Hoài sống lại, vốn định sống qua ngày đoạn tháng ở Hoa gia chờ mình thành niên rồi sẽ rời khỏi nơi đó, lại không ngờ ôm được đùi chú Mặc - người mà Hoa gia kiêng kị nhất. Đời trước cậu sợ chú muốn chết, đời này lại phải ôm chặt lấy đùi chú Mặc.Cậu nhìn chú Mặc liên tục bày âm mưu quỷ kế giở hết thủ đoạn để đối phó người Hoa gia, trái tim nhỏ bé của cậu hơi bị run. Chú ơi, chỉ cần chú đừng đem mấy thủ đoạn đó ra dùng với cháu thì cháu chính là tùy tùng nhỏ bé của chú."Tuỳ tùng vẫn chưa đủ, trên giường chú còn thiếu một người." Giang Tử Mặc nghiêng người nhướn mày, ánh mắt nặng nề nhìn cậu, tựa như lưỡi rắn vươn ra trong màn đêm tăm tối.-------------------------*Gỡ mìn:-Truyện giải trí mất não, ăn cẩu lương là chính.- Đầu chuột thân voi rồi lại đuôi chuột.- Công sáng nắng chiều mưa giữa trưa có bão.-Truyện giải trí mất não, ăn cẩu lương là chính.- Có ngược, ít thôi.- 2 CP phụ, đường tình duyên hơi (rất) mệt mỏi vì màn công truy thụ, thụ truy công có thể nói là gây ra những pha xử lý khá khó chịu.- Editor dốt văn.-Truyện giải trí mất não, ăn cẩu lương là chính.…
Hán Việt: Thúc bất khả nhẫnTác giả: Tô OảnTình trạng: Hoàn thành (Đang beta lại) Nguồn: WikidichSố chương: 67Bìa: TRAM520Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng , Sạch , Thanh mai trúc mã , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Trâu già gặm cỏ non [VĂN ÁN] Mục Nhạc: Tất cả mọi người đều nói em thích cháu tôi, cho dù nó đã có bạn gái rồi nhưng em vẫn không hề đau lòng hay đố kị gì cả. Thật ra tình cảm em dành cho nó không phải là yêu thích, mà là như trưởng bối yêu thương dung túng tiểu bối mà thôi.Diệp Dung:... Vậy ý của chú là?Mục Nhạc: Vậy thì em làm trưởng bối của nó thôi -- làm thím là thích hợp nhất.Diệp Dung:... Chú nói nghe rất có đạo lý, cháu không biết phải nói gì cả.________Mục Nhạc: Chúng ta cũng coi như là thanh mai trúc mã đúng không? Lúc em vừa sinh ra tôi đã từng ôm qua em rồi.Diệp Dung: Đúng vậy, trúc mã... chú.Mục Nhạc:...Nói ngắn gọn, chính là chuyện người chú bắt cóc tiểu thanh mai của cháu trai về nhà. Trúc mã lớn tuổi quá thì phải làm sao bây giờ? (Truyện đang được beta lại cho mượt hơn, tiến độ có hơi chậm một chút, mong mọi người thông cảm ạ.)TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẠI ĐÂY! CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!…
Mỗi lần hai người ân ái, cô sẽ nhắm hai mắt lại, không muốn nhìn thấy anh ta. Nhưng anh lại thích chiếm đoạt cô, tra tấn cô, dùng giọng nói khàn khàn hỏi cô, " Yêu anh không?"Cô không trả lời, anh liền đổi cách khác tra tấn cô, khiến cô rên rỉ, khiến cô van xin tha thứ nói, " yêu, yêu anh......." Lần lượt chạy trốn, lần lượt bị anh bắt về, cuối cùng anh cũng tức giận, hai tay xốc qua người cô, thân thể cao lớn đè lên cô trên giường, đôi mắt màu đen nặng nềnhìn cô, lạnh lẽo nói với cô, " Mạc Tiểu Hữu, em còn dám chạy nữa có tin anh đánh gẫy chân em không, em không được rời khỏi anh!"Cô nhíu mày vì đau, đôi mắt cô mờ mịt nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, " Phải như thế nào anh mới chịu buông tha tôi, buông tha tôi...." cô không kìm được hét lên. Trong mắt anh hiện lên nỗi đau sâu lắng,trái tim nhói lên, khuôn mặt lạnh lùng trở nên đáng sợ, " Anh nói cho em biết, Mạctiểu hữu, muốn rời khỏi anh, trừ phi em chết, hoặc là anh mất mạng...."Cô không có cách giết anh, bởi vậy cô tự giết chính mình.…
LỜI TÁC GIẢ: XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG ĐỀ CẬP BỘ TRUYỆN NÀY Ở BẤT CỨ NƠI NÀO KHÁC NGOÀI NHỮNG NƠI CÓ LIÊN QUAN ĐẾN TRUYỆN. XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG RA NGOÀI NÂNG BỘ NÀY ĐẠP BỘ KIA, KHÔNG KY, KHÔNG CÁO BUỘC ĐẠO VĂN VÔ TỘI VẠ MÀ KHÔNG CÓ BẰNG CHỨNG XÁC ĐÁNG.Tác giả: Tương Tử Bối.Biên tập: Chước.Độ dài: 92 chương + 3PN.Thể loại: Hiện đại, mùa hoa mùa mưa (thanh xuân tuổi trẻ), sâu sắc một lòng, gương vỡ lại lành, vườn trường, 1×1.___Dụ Phồn rất không vừa mắt học sinh chuyển lớp vừa mới tới.Đối phương nhìn cậu một cái.Dụ Phồn: Cậu ta tìm tôi hẹn đánh nhau.Nhìn lần hai.Dụ Phồn: Cậu ta hỏi có phải tôi rén không.Nhìn lần ba.Học sinh chuyển lớp vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc kia, đưa cho cậu một phong thư: "Bạn học Dụ."Dụ Phồn nghĩ thầm học sinh giỏi đúng là làm màu, đánh nhau còn phải đưa thư khiêu chiến, xắn tay áo đứng dậy."Mong cậu hãy nhận lấy thư tình của tôi."Bạn học Dụ lập tức ngồi lại về chỗ.Nhân vật chính: Trần Cảnh Thâm (công) × Dụ Phồn (thụ).Từ khóa: Đời thường, chậm nhiệt.Xác định chủ đề: Yêu học tập, yêu cuộc sống, yêu bản thân.…
Quyển truyện thứ 3. Nam Liệt năm nay 30 tuổi, tướng mạo vô cùng anh tuấn, anh cao 185cm.Khuôn mặt hoàn mỹ với cặp mắt sâu thăm thẳm, sống mũi cao.Bề ngòai anh là chủ tịch của tập đòan Nam Thị, một nguời với vẻ ngòai lạnh nhạt thờ ơ.Đằng sau thân phận chủ tịch, anh là một thủ lĩnh vô tình lãnh khóc.Anh là người đứng đầu của bang Phi Long, là một ông trùm đích thực trong hắc đạo.Tôn chỉ của anh là."Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết."Một khi Nam Liệt ra tay thì sẽ không thủ hạ lưu tình, anh ghét nhất là người nào không phục tùng mệnh lệnh của anh.Người trong hắc đạo chỉ cần nghe nhắc đến cái tên Nam Ca, điều cảm giác sợ sệt bất an.Sự tàn nhẫn vô tình độc ác của anh, làm người ta vừa kính trọng vừa sợ hãi.Người ngoài chỉ biết anh là Nam tổng của tập đoàn Nam Thị.Họ không thể ngờ, một người với dung mạo anh tuấn lịch lãm như vậy, lại là một ông trùm hắc đạo, và là một kẻ máu lạnh.Hàn Mạc năm nay 25 tuổi cao 170cm, cô sở hữu một nhan sắc tuyệt mỹ.Khuôn mặt thon dài với cặp mắt sắc bén lạnh lùng băng giá, sống mũi cao thẳng và đôi môi gợi cảm.Mái tóc dài màu nâu mịn màng được cô búi lên cao.Hàn Mạc là người phụ nữ đầu tiên trong lịch sử, nắm giữ trong tay toàn bộ thế lực xã hội đen của Đông Nam Á.Cô bất đầu tiếp nhận chức vụ thủ lĩnh vào lúc cô 18 tuổi.Sau chỉ 7 năm cai quản Bang Con Rồng Vàng, tiếng tăm Hàn Mạc đã vang vội khắp nơi trên toàn thế giới." Hàn Mạc em đừng mơ có thể thoát khỏi Nam Liệt anh, dù em có xuống đến 18 tầng địa ngục anh cũng sẽ lôi em trở về."…