000036

Đêm tân hôn, bầu không khí trong phòng tân hôn của Quang Anh và Đức Duy vừa lãng mạn, vừa ngọt ngào đến mức khiến bất cứ ai cũng phải ghen tị. Căn phòng được trang hoàng với sắc đỏ chủ đạo, nến thơm lung linh, những cánh hoa hồng rải khắp giường tạo nên một khung cảnh như trong truyện cổ tích. Mùi hương dịu nhẹ lan tỏa trong không khí, càng làm tăng thêm phần quyến rũ của đêm đặc biệt này.

Quang Anh vẫn mặc nguyên bộ vest đen lịch lãm, đứng dựa vào khung cửa, ánh mắt dịu dàng dõi theo bóng hình người vợ mới cưới của mình. Đức Duy, trong bộ đồ lụa mềm mại, khuôn mặt ửng đỏ, dù vẫn cố tỏ ra bình tĩnh nhưng lại không giấu nổi vẻ hồi hộp.

Anh bước chậm rãi đến gần, nhẹ nhàng nâng cằm cậu lên để nhìn thẳng vào mắt mình.

"Em căng thẳng à?"

Giọng nói trầm ấm của Quang Anh vang lên, mang theo ý cười đầy cưng chiều.

Đức Duy bĩu môi, giọng lẩm bẩm

"Ai căng thẳng chứ... chỉ là... lần đầu tiên làm chuyện này thôi."

Nghe vậy, Quang Anh không nhịn được mà bật cười, kéo Đức Duy vào lòng, khẽ vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu.

"Ngốc, em có biết từ lúc em đồng ý làm vợ anh, anh đã mong chờ đêm nay thế nào không?"

Đức Duy rụt rè ngước mắt nhìn Quang Anh, không nói gì, chỉ cảm nhận hơi thở ấm áp phả vào mặt mình. Trái tim cậu đập loạn nhịp khi anh cúi đầu xuống, chạm nhẹ môi mình lên môi cậu, ban đầu chỉ là một nụ hôn phớt qua, nhưng rồi dần dần sâu hơn, mang theo tất cả sự dịu dàng và khao khát mà Quang Anh dành cho cậu.

Bàn tay rắn rỏi của Quang Anh vòng ra sau lưng Đức Duy, siết chặt lấy eo cậu, kéo cậu sát lại, khiến hai cơ thể áp chặt vào nhau. Cả hai chìm đắm trong nụ hôn dài bất tận, như thể muốn khắc sâu khoảnh khắc này vào tâm trí.

Đức Duy và anh vẫn quấn lấy nhau không buông đôi môi không rời khỏi nhau dù chỉ 1 giây. Chiếc lưỡi của anh nãy giờ nằm im bây giờ nó đang lần mò và khám phá trong miệng cậu. Đức Duy cũng vậy cũng dùng lưỡi của mình quấn lấy lưỡi anh. Hai chiếc lưỡi như đôi rắn quấn lấy nhau vậy.

Quang Anh rời môi thì thầm vào tai cậu

"Em thật hấp dẫn... Anh yêu em"

Đức Duy như một cô gái tỏ ra vẻ e thẹn khi nghe anh nói thế dù gì đây cũng là lần đầu tiên trong đời cậu được nếm trải cảm giác này.

Quang Anh bổng bế cậu lên môi lại dính liền với môi cậu. Anh di chuyển nhưng môi vẫn không rời. Rồi nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường. Chiếc giường này hôm nay là nơi cậu và anh sẽ động phòng hoa chúc.

Anh rời môi cậu rồi nhẹ nhàng lấy tay vuốt nhẹ gò má của Duy, cảm giác thật dễ chịu. Anh nhìn cậu một hồi rồi nói:

"Vợ à em biết hôm nay em đẹp lắm không"

"A-Ai thèm làm vợ anh.." Đức Duy đỏ mặt né tránh ánh mắt anh

Quang Anh không nói gì chỉ nhẹ nhàng kéo mặt cậu nhìn thẳng mắt mình rồi đặt lên môi cậu một nụ hôn nhưng lần này nó nóng bỏng hơn những nụ hôn ban nãy lúc chậm chạp, lúc dồn dập như không muốn tách rời. Đôi bàn tay của anh nhẹ nhàng xoa khắp người cậu. Quang Anh xoa tới đâu Đức Duy như có một luồn điện chạy đến đấy. Anh gở từng chiếc cúc áo cậu đang mặt Đức Duy giữ tay anh lại nhưng anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu đặt qua 1 bên cậu chỉ biết để anh muốn làm gì thì làm....

Cái cúc cuối cùng mở ra thì anh đỡ cậu ngồi dậy gở nhẹ nhàng chiếc áo lụa của cậu để lộ làn da trắng trẻo. Đức Duy ngại ngùng che lấy mặt không dám nhìn anh khi ánh mắt của anh cứ nhìn chằm chằm vào cơ thể của cậu.

Quang Anh nhẹ nhàng gở đôi bàn tay đang che mặt của Đức Duy rồi tự cởi áo của mình ra rồi ngồi xuống ôm lấy cậu. Đức Duy cảm giác nóng ran cả mặt khi được nhìn cơ thể của Quang Anh ngay lúc này cơ bắp cuồng cuộng làm cậu không thể rời mắt.

Quang Anh lại hôn cậu tay lần mò khắp ngực Đức Duy rồi anh di chuyển xuống phía đôi vú của cậu. Nhẹ nhàng đặt môi hôn vào nó một luồn điện làm Đức Duy nảy người. Cảm giác nhột nhột nhưng lại cảm thấy thích làm cậu không thể nào không rên lên thành tiếng.

"Ưm....."

Anh hôn rồi bú đôi vú hồng hảo của cậu một bên thì bú mút thành tiếng một bên dùng tay xoa làm Đức Duy cảm thấy thoải mái vô cùng. Bàn tay Quang Anh di chuyển xuống dưới rà ngang lổ rốn cậu rồi đến nơi tạo hóa ban ra cho người đàn ông. Cậu em của Đức Duy đã cứng lên từ lúc nào.

Tay của anh xoa bên ngoài làm Đức Duy cương lên trong chiếc quần lụa mỏng. Nó như muốn phá nát chiếc quần cậu đang mặc. Anh cũng biết nhẹ nhàng nâng cậu lên để tuột chiếc quần lụa ngủ chật chội ra khỏi người cậu. Chỉ còn lại chiếc quần chip nhỏ này là mảnh vải cuối cùng trên người Đức Duy.

Quang Anh nhìn bên ngoài chiếc quần chip của cậu miệng thì tỏ ra ngạc nhiên nhưng tay thì nhanh nhẹn tuột nó xuống giải thoát cho dương vật của cậu. Đức Duy có chút xấu hổ mà lấy tay che lại , Quang Anh lại nhẹ nhàng tách tay cậu ra rồi cầm thứ đang cương cứng của cậu lên

"Của vợ anh đẹp quá để anh làm cho em sướng nha vợ"

Đức Duy không nói gì, miệng chỉ phát ra vài tiếng rên khẽ, cậu nằm đấy để cho người mình yêu muốn làm gì thì làm

Quang Anh đặt nhẹ lên đầu khấc hồng của cậu một nụ hôn, rồi bú tiểu Duy một cách chậm rãi rồi từ từ lại tăng tốc mỗi khi đầu khấc cậu đụng đến cuống họng của anh thì Đức Duy chỉ biết rên lên không ngừng, căn phòng tràn ngập tiếng rên của cậu

"Ưm....sướng a....chồng...ha...ah"

Thứ trắng đục cứ thế bị Quang Anh nuốt hết không chừa một chút nào, anh trường lên đặt lên môi Đức Duy nụ hôn

"Vợ...thằng em anh cũng cần được chăm sóc"

"D-Dạ...." Đức Duy gương mặt ửng hồng, đôi mắt có chút mơ hồ nhìn Quang Anh

Đức Duy ngồi dậy rồi chầm chậm cởi chiếc quần của Quang Anh. Mảnh vãi cuối cùng của anh cũng thoát khỏi để lộ ra dương vật cương cứng, nó vừa rộng về chiều ngang còn có độ dài kinh khủng .Đức Duy có chút sợ, chỉ biết há miệng mà nói

"T-to vậy sao...."

Rồi cậu từ từ cuối miệng ngậm dương vậy của Quang Anh. Đức Duy bú mút nó như một đứa trẻ được cho cây kẹo vậy nhưng cây kẹo này cậu có thể ăn mãi. Cậu mút đầu khấc của anh rồi bú hai tinh hoàng của anh. Anh chìm trong sự sung sướng nhấn nhẹ đầu cậu xuống làm cậu xém ngộp thở

"Ưm...Duy....Duy a~"

Rất nhanh Quang Anh cũng bắn toàn bộ thứ "sữa chua" vào miệng cậu. Đức DUy khó khăn mà nuốt hết chúng, một số ít chảy tràn ra mép miệng cậu chảy dài xuống cổ.

Để Đức Duy nằm xuống giường, Quang Anh cẩn thận kê một cái gối dưới hông cậu, bàn tay to lớn của anh lần nữa lướt trên cơ thể trắng nõn, mượt mà của cậu...Quang Anh miết nhẹ vòng eo nhỏ kia, khắp cơ thể cậu mỗi nơi Quang Anh lướt qua đều để lại một "con dấu" đỏ nhạt...

(....)

Làn gió đêm lùa qua cửa sổ, làm tấm rèm khẽ lay động, ánh đèn vàng dịu nhẹ soi rọi lên bóng dáng hai người quấn quýt lấy nhau. Khoảnh khắc này, chỉ có anh và cậu, chỉ có tình yêu và sự ấm áp bao trùm.

Không gian tĩnh lặng bị phá vỡ bởi giọng nói trầm thấp của Quang Anh.

"Duy, anh yêu em."

Đức Duy chớp mắt, hơi thở còn chưa ổn định, nhưng trái tim cậu đã bị những lời nói ấy đánh bại hoàn toàn. Cậu mỉm cười, vòng tay ôm lấy cổ Quang Anh, khẽ thì thầm

"Em cũng yêu anh."

Không còn rào cản, không còn khoảng cách, đêm tân hôn ấy, họ hoàn toàn thuộc về nhau.

END.

Hoàn rồi hoàn rồi, không ngờ là sốp có thể hoàn được bộ này đó...cứ tưởng là drop luôn rồi đó chứ=)))

Cảm ơn cả nhà iuuuu

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro