quả đào
Đỉnh điểm vào tháng mà mùa đào nở rực cả một khu vườn ráo hoảnh, mùi hương từ chúng tỏa ra làm Liz cứ ngỡ mình đang ở thiên đàng, em có thể dành cả ngày để trong vườn đào để ngửi hết tất thảy mùi thơm từ chúng, Liz yêu đào đến nỗi Liz cũng có thể trao cho chúng lần đầu của Liz.
Đưa nó gần đến miệng, em cắn mạnh một phát vào quả đào, mật ngọt từ đào tuôn trào trong khoang miệng của Liz, em thích thú cắn nhiều hơn để thưởng thức cặn kẽ mĩ vị nhân gian. Cho đến khi chất lỏng đặc quánh từ khoảng miệng tràn ra ngoài, Liz nghe thấy tiếng rên rỉ của ai đó.
"Ai đấy ạ?"
Khi Liz kết thúc câu hỏi, tiếng nỉ non từ phía đằng xa kia dừng lại. Liz không quan tâm lắm, em cứ thể tiếp tục hành động của mình như ban nãy, hết quả đào này đến quả đào khác vẫn không đáp ứng đủ ham muốn của Liz. Cho đến khi quả đào thứ mười sắp vào tay của Liz thì một lần nữa, tiếng rên rỉ vẫn văng vẳng bên tai Liz làm em miễn cưỡng ngắt ngang hành động của mình để tìm kiếm âm thanh khoái lạc đó đến từ hướng nào.
Liz đi theo âm thanh đó, nó dẫn Liz đến góc khuất của khu vườn. Đây là lần đầu tiên Liz đặt chân đến đây vì ở đây không có gì ngoài những cái cây bị hỏng. Em còn phát hiện ra có một chiếc lỗ to tướng bị đục rách bấy nhầy trên đất, em nheo mắt và dời ánh nhìn ra đằng sau lưng.
"Anh là ai?"
Một gã đàn ông mái tóc bạch kim nhìn có vẻ là lãng tử, phông bạt và cũng có chút lẳng lơ. Liz thường không thích mấy gã đàn ông như thế nhưng với gương mặt bảnh tỏn này có thể thay đổi ý định ban đầu của em.
"Ngắm em ăn đào."
"Trông câu trả lời không ăn nhập lắm."
Ánh mắt gã dời lên quả đào bị cắn dở nằm gọn trong đôi tay trắng nõn của Liz, gã giật lấy cắn một phát, bộ dạng này của gã là đang câu dẫn ai?
"Bất lịch sự quá."- Em nhăn nhó, em không thích người lạ động vào đồ vật của em mà chưa có sự đồng ý. Liz bắt đầu thay đổi suy nghĩ lúc nãy, cái mã của gã không vớt vát được điểm trừ này đâu.
"Có lẽ em đã nghe những tiếng chói tai đó rồi, em làm tôi mất cả hứng."
Liz nhếch mép, hiểu được tình cảnh của gã, em cười lớn. Đây là lần đầu tiên Liz gặp người đàn ông này từ lúc chuyển đến đây, Liz tự tin nói rằng mọi cánh mày râu trong thị trấn em đều nắm rõ nó trong lòng bàn tay, nhưng gã đàn ông này khiến em không tài nào nhớ nỗi, hoặc có khi gã chưa từng có trong ký ức của em.
Không khí dần ám muội, Ricky chưa giới thiệu tên của gã bao giờ, nhưng với Ricky ả đàn bà trước mặt gã đây có chút gọi là ngây ngô, gã cực kì thích những cô bé ngốc nghếch vô tư và trắng trẻo như thế này.
"Em chỉ ăn có một mình thôi à?"
Liz lặng thinh, em cực kì ghét những người nói nhiều, cụ thể là những câu sáo rỗng như thế, em muốn vào thẳng vấn đề và không muốn vòng vo thêm một giây nào nữa. Chúng khiến em phát điên mỗi khi suy nghĩ câu trả lời để đáp ứng đối phương, nói trắng ra là em lười nói.
Giữa cái hè nắng gắt gỏng, dưới nắng mặt trời thiêu đốt da thịt mà Ricky thì không có ý định rời khỏi đây, gương mặt này gã muốn ngắm thêm một chút nữa, trước khi con mồi vào tay gã đàn ông khác.
Để miêu tả về em thì chỉ có một từ phóng đãng.
"Em đi đâu đấy, ta còn chưa làm quen."
Liz muốn rời khỏi đây vì trông bộ dạng em lúc này đều bết dính bởi nước tưới cây và chất dịch nhầy của đào tiết đầy nước lên chiếc váy hoa voan biến nó thành màu xám lúc nào không hay. E rằng đứng ở đây thêm một chút nữa Liz sẽ bị mẹ mắng.
Ricky cảm thấy bản thân mình như không tồn tại, đoạn hội thoại chỉ toàn là gã độc thoại mà thôi. Với tư cách của một người đàn ông có vẻ trưởng thành thì gã xem đây là một hành động xem thường lố bịch nhất mà bất cứ nữ nhân nào trong thị trấn không dám hó hé nửa lời và cư xử lỗ mãng với gã bao giờ. Có lẽ Liz là trường hợp ngoại lệ mà gã châm chước.
Gã cầm trên tay quả đào dở cướp được từ trên tay em. Ricky cắn nhẹ, gã nắm lấy cổ tay của Liz, đưa tay luồng ra sau gáy của em, nhẹ nhàng nâng cổ hôn lên môi em.
Mật ngọt từ khoang miệng trộn lẫn với chất dịch ngọt từ đào khiến Liz không thể nào từ chối, em bị cuốn lấy bởi khoái cảm toát ra từ dư vị đầu môi. Em bị cuốn lấy bởi sự mọng nước của quả đào và đôi môi của gã cứ ve vãn, lướt qua như một chú bướm sải cánh quanh quẩn nhăm nhe mật ngọt từ hoa, nó làm em rùng mình.
"Em thích chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro