Chương V: Công lý tuyệt đối
————Các người đã bao giờ nhìn thấy cái ác thực sự chưa?
Đã bao giờ nhìn thấy ác quỷ thực sự 100% chưa?
Đã bao giờ nhìn thấy một màu đen thuần khiết không đáy, cực kỳ xấu xa chưa?
————Tôi đã từng thấy.
Cái ác không đáy, tuyệt đối và vô vọng.
Nhắm mắt lại, giống như mọi chuyện mới vừa xảy ra ngày hôm qua.
Nó giáng xuống từ trên bầu trời xa xôi.
Cứ như vậy, thế giới của tôi, lẽ thường của tôi đã kết thúc.
Nó có hình dạng con người. Thoạt nhìn, nó là một cô gái dễ thương.
Nhưng tư thế của nó luôn thay đổi, với những xúc tu kỳ lạ, những móng vuốt có móc câu và một cái đầu đầy hỗn loạn... mọi người không thể nhìn rõ bộ mặt thật của nó.
Sinh vật xấu xa này đã dễ dàng phá hủy thế giới mà tôi đang sống.
Nỗi sợ hãi và tuyệt vọng thực sự đã tàn phá thế giới của tôi và phá hủy nó hoàn toàn.
Cha mẹ tôi bị giết, em gái tôi bị giết, bạn bè tôi bị giết, hàng xóm tôi bị giết, đồng bào tôi bị giết, tất cả mọi người trên thế giới đều bị giết———
Thật may mắn, tôi là người cuối cùng còn sống trên thế giới này.
Thực sự chỉ là may mắn.
Nghĩ lại, có lẽ phép thuật bẩm sinh của tôi đã bắt đầu bộc lộ một chút vào lúc đó.
Mặc dù vậy, trở thành người đàn ông cuối cùng đứng vững trong thế giới hàng tỷ người là một điều hết sức may mắn.
Nhưng vận may của tôi sắp hết.
Cái ác đó————『 Hắc Ám Thuần Khiết 』đã đến nuốt chửng tôi vào vực thẳm của cái chết và sự tuyệt vọng.
Nhưng rồi, tôi đã thấy————
————『 Công lý 』tuyệt đối.
Người đó từ trên trời đáp xuống và đến trước mặt tôi, người đó cảm thấy tiếc cho những gì đã xảy ra với thế giới, cảm thấy tức giận và biến những cảm xúc này thành sức mạnh để chiến đấu với cái ác thực sự.
Đó là một trận chiến vĩ đại có một không hai đã mở ra thế giới.
Như được mô tả trong sách, vở kịch, tiểu thuyết và thần thoại————
Hình bóng người đó đứng lên chống lại sự tuyệt vọng và kinh hoàng cường đại đã làm tôi quên đi nỗi đau mất đi người thân trong gia đình, nỗi đau mất đi láng giềng, nỗi đau mất đi bạn bè, nỗi đau mất đi thế giới.
Tôi thậm chí còn quên rằng mình đã đánh mất chính mình.
Vẻ đẹp có một không hai của trận chiến hoành tráng đó đã làm tôi xúc động.
Tấm lưng của người không bao giờ nao núng trước con quái vật khủng khiếp khiến người ta muốn nôn mửa và nỗi tuyệt vọng trước sự hỗn loạn đen tối như đáy vực thẳm, tấm lưng của những con người không ngừng chiến đấu———— đẹp đến rơi nước mắt.
Rốt cuộc ngài là ai?
Tôi hỏi như vậy.
Người đó trả lời—
————『 Pháp Sư Chính Nghĩa 』
Đúng vậy, đó chính là『 chính nghĩa 』.
Chống lại sự bất công và phi lí, là niềm tự hào của loài người, là hi vọng của loài người.
Nếu như trên đời ma quỷ có thật 100%————
Thì thực sự có công lý tuyệt đối ở phía đối lập.
............
......
...Xét về kết quả, thật đáng tiếc khi『 Pháp Sư Chính Nghĩa 』đã bị đánh bại.
Ác quỷ thực sự đã giết thế giới thành từng mảnh, như thể nó đã chơi chán với thế giới này.
『 Pháp Sư Chính Nghĩa 』đã cố gắng ngăn chặn nó, nhưng thất bại.
Tôi bị cuốn vào vòng xoáy do sự sụp đổ của thế giới gây ra, và tôi không biết mình sẽ trôi dạt về đâu...
『 Pháp Sư Chính Nghĩa 』vươn tay về phía tôi và hét lên gì đó với tôi———— nhưng giọng nói và bàn tay không thể với tới tôi.
Tôi đang rơi, đang rơi———— rơi xuống, rơi vào khoảng không giữa các chiều không gian.
Tuy nhiên, hình ảnh cao quý và đẹp đẽ chiến đấu chống lại cái ác tuyệt vọng vẫn khắc sâu trong tâm trí tôi.
So với sự lo lắng của sự sụp đổ của chính tôi.
So với nỗi buồn mất đi tất cả.
So với sự tuyệt vọng của sự hủy diệt của thế giới mang lại.
Hơn cả những nỗi kinh hoàng mà cái ác chế ngự đã mang lại cho tôi.
Hình bóng cao cả và đẹp đẽ ấy đã in sâu vào linh hồn tôi một cách mạnh mẽ và sống động.
Cho nên, tôi đột nhiên lóe lên một suy nghĩ.
Một ngày nào đó tôi sẽ bắt kịp người đó.
Một ngày nào đó tôi sẽ vượt qua người đó và đánh bại cái ác đó.
Một ngày nào đó tôi sẽ thực thi『 công lý 』mà ngay cả『 Pháp Sư Chính Nghĩa 』cũng không thực thi được.
Mặc dù đây thực sự là một ý tưởng ngây thơ và trẻ con, nhưng lúc đó tôi đã nhận ra rằng đây là định mệnh bẩm sinh của mình và là sự nghiệp mà tôi phải chiến đấu để đạt được.
Phải làm được, ngay cả khi tôi không còn là tôi nữa.
Tôi, người sống sót duy nhất trong số hàng tỷ người, phải làm điều đó.
Tôi đã sống sót trong hàng tỷ người, chỉ để làm điều đó. Tôi là người được chọn.
Tôi phải thực thi công lý.
Thực thi công lý tuyệt đối.
Vì vậy, tôi bắt đầu một cuộc hành trình dài, rất dài của linh hồn————...
————
————
————
“...Có công lý tuyệt đối trên thế giới này, Glenn.”
Jatice đã nói vậy với Glenn.
“Đối với nó, cho dù tất cả mọi thứ đều bị ném vào trong lò lửa... Không, công lý tối cao đó phải tồn tại, và không thể tồn tại nếu không có nó. Vì có công lý tuyệt đối, vậy nên cái ác『 tuyệt đối không thể tha thứ 』có tồn tại.”
Jatice có chút phấn khích, nói với Glenn và những người khác đang kích động.
“Và ta có đủ tư cách để thực thi công lý tuyệt đối đó. Bởi vì ta đã sống ở đây, cho đến thời điểm này... Đây là bằng chứng.”
“Ngươi chơi thuốc quá liều hả, thằng ngáo?”
Glenn giận dữ nói.
“Công lý tuyệt đối? Theo lẽ thường, thứ như vậy không thể tồn tại.”
“Nếu ngươi nghĩ như vậy, điều đó chứng tỏ rằng ngươi vẫn đang bị giam cầm bởi lẽ thường. Ngay cả khi có biết đó là kiến thức, thì vẫn không thể nào hiểu được... Ngươi không thể hiểu rằng trên thế giới này có cái ác có thể phá vỡ lẽ thường. Và bởi vì cái ác tuyệt đối như vậy tồn tại, nên chúng ta có thể biết được rằng công lý tuyệt đối cũng tồn tại, nếu không nó sẽ mất đi sự cân bằng. Mọi thứ trên thế giới này đều được chia thành hai thái cực. Ánh sáng và bóng tối, âm và dương, kiến tạo và hủy diệt, nam và nữ, sinh và tử, thiên đường và địa ngục, đây là nguyên tắc hình thành nền tảng của phép thuật và là quy luật cơ bản nhất của thế giới này.”
“.......”
“...Tuy nhiên, lúc đó ta hoàn toàn không hiểu điều này. Khi ta còn ở trong quân đội với ngươi... Vì công lý tuyệt đối của riêng mình, mà ta đã điên cuồng trừng phạt cái ác như một con chó điên, và coi ngươi là người vĩ đại nhất và cũng là đối thủ của mình, giờ nghĩ lại, thật đúng là sai lầm tuổi trẻ, thật đáng xấu hổ...”
“..........”
“Nhưng ta đã biết mọi thứ trong『 Vùng Đất Phong Ấn 』. Ta nghĩ ngươi cũng đã từng trải qua nó? Trải nghiệm bí ẩn mà < Đại Đạo Sư > đã mang đến.”
“......Ngươi......”
“Bước đầu tiên để trở thành một nhà hiền triết là nhận ra sự thiếu hiểu biết của mình và hiểu ra rằng mình chỉ là một kẻ ngốc. Đối với ta, những gì ta đã trải qua ở『 Vùng Đất Phong Ấn 』là bước đệm đầu tiên của mình. Vào thời điểm đó, ta cuối cùng cũng nhận thức được như thế nào là công lý và cái ác mà ta đã từng thấy... Biết bản chất của nó, biết bộ mặt thật của thế giới này. Sau khi biết tất cả những điều này, ta tự khắc bắt đầu hành động. Bắt đầu từ những việc nhỏ, từng bước, từng bước và liên tục tích lũy, bởi vì bất kỳ đỉnh cao nào cũng cần phải leo lên từng bước. Ta phải loại bỏ từng cái ác đang ẩn nấp xung quanh mình... để nâng cao công lý và sức mạnh của mình. Chính nghĩa cần phải được tôi luyện bằng cách không ngừng tiêu diệt cái ác. Tiêu diệt cái quốc gia độc ác này, tiêu diệt cái dòng máu bẩn thỉu của hoàng gia, tiêu diệt Thông Thiên Nghiêm Cứu Hội... vượt qua cả < Đại Đạo Sư >... nếu thậm chí ta không thể làm được những điều nhỏ nhặt này, chắc chắn ta sẽ không thể hoàn thành được mục tiêu của mình. Và mọi việc này đều đã thành công.”
Vừa nói, Jatice vừa nhìn Glenn với ánh mắt phức tạp như thể hắn đang khiêu khích kẻ thù cũ của mình, nhưng cũng như thể hắn đang nhìn lên một thứ gì đó ở trên cao, thứ mà hắn khao khát.
“Và sau đó là ngươi, Glenn. Như ta đã từng nói trước đây... nếu ta không thể đánh bại ngươi, nếu ta không thể vượt qua ngươi, công lý của ta sẽ là bất khả thi. Sau tất cả... ngươi là người còn lại duy nhất... Glenn......”
“Ta thực sự không thể hiểu một từ nào mà ngươi đang nói...!”
Glenn giận dữ gầm gừ.
“Ta biết ngươi cũng có mục đích của mình! Nhưng ta căn bản là không hiểu, một chút cũng không hiểu và càng không muốn hiểu! Ta biết ngươi và ta là hai đường thẳng song song, chắc chắn không bao giờ có điểm chung, và chúng ta cũng là kẻ thù không đội trời chung, ngoài chém giết nhau ra, chúng ta không có làm cái gì khác! Nhưng, tại sao lại là ta! Tại sao ngươi lại coi ta là hòn đá cản trở 『 công lý 』của ngươi!?”
“Thành thật mà nói... ngay cả ta cũng không biết.”
Jatice nhún vai một cách vô trách nhiệm.
“Rõ ràng công lý của ta là cao quý nhất trên đời... nhưng tại sao ta luôn quan tâm đến những người như ngươi, những người như những viên đá nhỏ ven đường? Chính vì điều này, ta năm đó đã rất ghét ngươi, hahaha, hoài niệm thật đấy. Nói tóm lại, ta luôn cảm thấy chúng ta có mâu thuẫn với nhau, có những suy nghĩ khác nhau và không bao giờ hiểu nhau———— có lẽ đó là cảm giác cá nhân của ta. Nhưng sau trải nghiệm cái bí ẩn đó và biết được sự thật của thế giới này... Cuối cùng ta cũng hiểu được lý do của việc này. Sau 500.000.000 năm rèn luyện trong Đại Thư viện ở trong Thời Gian Kết Thúc... Ta đã hoàn toàn chắc chắn về điều này! Đúng vậy———— đó phải là ngươi! Chỉ có ngươi thôi! Người bạn yêu quý của ta, người mà ta phải đánh bại, người mà ta phải vượt qua, đối thủ truyền kiếp của ta, bức tường cao sừng sững trước mặt ta!”
“Đừng bắt ta lặp lại cùng một câu quá nhiều lần! Tôi chỉ muốn hỏi, tại sao————“
“Nói cho ngươi cũng vô dụng, hiện tại ngươi sẽ không hiểu.”
Jatice cười. Đó là kiểu cười dường như hắn biết điều gì đó bên trong.
“Tuy nhiên, ngươi có lẽ sẽ rất nhanh để có thể hiểu được những điều này. Đương nhiên, cũng có khả năng, cho đến phút cuối ngươi cũng không thể hiểu được... Nói cách khác, phương hướng của vận mệnh đang nằm ở trong tay của ngươi.”
“......Haizz.”
Glenn thở dài thườn thượt. Cậu chỉ biết thở dài.
Đến cuối cùng———— Glenn vẫn không biết gì về Jatice.
Dù đôi bên không hợp nhau, nhưng cậu cũng cố gắng tìm một phần nào đó trong hắn mà cậu có thể hiểu, nhưng cũng vô ích.
Rõ ràng, hai người họ đã ở bên nhau trong một thời gian dài.
Sau nhiều trắc trở, số phận giữa hai người đã trở thành một điểm kỳ dị khổng lồ có thể quyết định phương hướng của cả thế giới.
Vì vậy, trước trận chiến quyết định cuối cùng, cậu vẫn cố gắng nói điều gì đó có thể gây được tiếng vang cho cả hai bên. Dù chỉ là một chút thôi, cũng tốt để hiểu thêm về đối thủ mà cậu sắp phải chiến đấu.
Nhưng sự nỗ lực này đúng là sai lầm.
“...Sensei, có nói thêm cũng vô ích.”
Sistine ở bên cạnh Glenn, cảnh báo.
“Nói một cách đơn giản. Jatice là kẻ thù của cả thế giới, và là người đã giết Sara-san... Người mà Sensei yêu quý.”
“...Ném ước muốn của người khác vào lò lửa vì ước muốn của chính mình... Chúng ta đều là pháp sư, vì vậy chúng ta chỉ có thể chiến đấu với tư cách là một pháp sư... Chiến đấu đến giây phút cuối cùng”
Lumia cũng gật đầu cùng với sự quyết tâm.
“Un... tôi cũng muốn chiến đấu. Jatice là kẻ thù. Kẻ thù của Glenn, kẻ thù của mọi người. Tôi muốn chiến đấu để bảo vệ mọi người... chỉ điều đó thôi là đủ lý do để chiến đấu rồi.”
Re=L nâng kiếm lên và hạ thấp người xuống.
“Đã đạt.”
Nhìn ba cô gái trước mặt, Jatice nở một nụ cười hài lòng.
“Glenn, những cô gái bên cạnh ngươi bây giờ đã có được sức mạnh như vậy sau khi trải qua một cuộc hành trình dài, vướng mắc và chiến đấu... Đây là vũ khí của ngươi với tư cách là một pháp sư. Xin đừng cảm thấy tội lỗi và cũng đừng do dự, cứ xài chúng một cách thoải mái đi. Chiến thắng của ta sẽ chỉ có ý nghĩa nếu ta đánh bại tất cả các ngươi.”
“Im đi! Đừng có coi chúng như vũ khí!”
“Xin lỗi. Nhưng, chúng tôi thực sự không còn gì để nói. Chúng tôi chỉ đang thực thi công lý của riêng mình...”
Nói xong.
“...Lên thôi! Sistine! Lumia! Re=L!”
Glenn và những người khác bắt đầu hành động.
“—< Luật Của Nhà Vua >, kích hoạt!”
Lumia giơ tay lên, ánh sáng chói lọi bao trùm lấy Glenn và những người khác.
Dưới sự tăng cường mạnh mẽ của ma lực, Glenn và Sistine niệm chú cùng một lúc.
“< Ta Đi Lạc Từ Thời Gian— >“
“< Hãy Theo Ta • Thần Dân Của Cơn Bão——>“
“< —— Kẻ Báo Thù Đang Gào Khóc • Dòng Sông Thời Gian Dài Và Địa Ngục Của Ngọn Lửa Hắc Ám • Nhân Danh Nhà Cách Mạng Của Lục Giới Và Tam Giới • Ta Hy Sinh Mạng Sống Của Mình Cho Cuộc Phản Công—— >“
“< Ta Là Nữ Hoàng Của Gió——>“
“< Thời Gian Thần Bí >【 OVER CHRONO ACCEL 】!”
“< Ngọn Gió Thần Bí >【 CLOAK OF WIND 】!”
Cơn gió phát ra ánh sáng xanh ngọc lục bảo thổi tung bay hai tay của Sistine theo mọi hướng, như thể thổi đến tận cùng của thế giới.
“Haaaaaaaaaaaaaaaaa——!”
Thế giới thay đổi xung quanh bàn tay trái đang giơ lên của Glenn.
Một vòng tròn ma thuật khổng lồ giống như chiếc đồng hồ tạo thành một lãnh địa, thống trị và viết lại quy luật của thế giới————
————Phải giết.
Theo lý thuyết, họ chắc chắn sẽ giành chiến thắng.
Vào thời điểm mà Glenn thi triển thời gian thần bí, kết quả đã được phân định.
Trước mặt Glenn, người có thể tự do kiểm soát tất cả thời gian xung quanh, Jatice không thể làm gì và cũng không có thời gian để làm việc đó.
Nhưng kẻ địch là Jatice.
“Không hổ là ngươi. Glenn... thật là một bí thuật mạnh mẽ và bọn chúng cũng không tệ. Ta thực sự rất vui vì ngươi là kẻ thù trời sinh mà ta phải vượt qua!”
Hắn nói một cách vui vẻ mà không có chút hoảng sợ nào, như thể đang chờ đợi khoảnh khắc này.
“Giờ ta sẽ cho các ngươi thấy kết quả học tập sau 500.000.000 năm của mình!”
Jatice mở hai tay ra và niệm chú.
“< Ta Là Người Vượt Qua Số Phận Bằng Chính Công Lý Của Mình, • Bằng Ý Chí Kiên Định Không Thể Lay Chuyển • Phục Tùng Mọi Luật Lệ Và Mọi Thế Lực >————“
Bùm! Ngay lúc này, một lượng lớn ma lực phát ra từ cơ thể của Jatice.
Bóng dáng một cô gái to lớn xuất hiện sau lưng hắn.
Đó là một nữ thần đáng sợ đang cầm một thanh Yển Nguyệt Đao khổng lồ màu đen với ánh sáng rực rỡ trên tay phải.
“Tinh linh nhân tạo...!? Không, hình như không phải... Chết tiệt, rốt cuộc nó là thứ gì vậy!?”
Glenn hét lên trong khi đang kiểm soát thiên thần bí ẩn của mình.
“Thời gian ở không gian này đã bị ta khống chế! Đáng lý ra ngươi không có thời gian để giở trò!”
Hắn dường như phớt lờ sự kiểm soát quy luật thời gian của Glenn.
Glenn không khỏi toát mồ hôi lạnh trước cách sử dụng thần chú khó hiểu của Jatice.
“————< Công lý >【 ABSOLUTE JUSTICE 】”
Câu thần chú của Jatice đã hoàn thành.
Cùng với âm thanh rung chuyển cả không gian, bức tượng nữ thần nham hiểm và linh thiêng hoàn toàn xuất hiện trước mặt Glenn và những người khác.
“Cái, cái gì đây...!?”
Glenn và những người khác ngước nhìn nữ thần kỳ lạ đứng sừng sững như một người khổng lồ phía sau Jatice.
“Để ta giải thích một chút, nếu không thì sẽ thật không công bằng. Cảnh giới『 Thiên 』mà ta đạt được không cao quý bằng cảnh giới『 Thiên 』của các ngươi. Ta chỉ là đang mù quáng không ngừng thực thi công lý và ý chí của mình. Miễn là ta vẫn tin hành động của ta là chính nghĩa, thì ta có thể bẻ cong mọi quy tắc, phá bỏ mọi quy tắc, không lệ thuộc vào bất kỳ quy tắc nào! Và tạo ra những quy tắc mới phù hợp với ta để thực thi công lý, chỉ vậy thôi!”
Khái niệm phép thuật đơn giản và ngớ ngẩn này khiến họ không nói nên lời.
Nếu những gì hắn nói là sự thật.
“Ngươi nói『 chỉ vậy thôi 』là sao? Chẳng phải là『 đơn phương áp đặt luật lệ của mình lên người khác 』sao!? Như vậy cũng được sao!?”
Thời không thần bí, thiên địa thần bí, suy cho cùng bọn họ đều là vận dụng quy luật của thế giới này để phát huy sức mạnh của mình.
Cho dù những sức mạnh đó mạnh đến đâu, thì vẫn có quy tắc hạn chế đằng sau chúng.
Mặc dù nó là trạng thái cao nhất của phép thuật, nhưng nó cũng có khía cạnh khoa học.
Ngay cả một sức mạnh mạnh mẽ như một vị thần cũng phải tuân theo quy tắc.
Nhưng【 ABSOLUTE JUSTICE 】của Jatice về cơ bản là bỏ qua và phá hủy các quy tắc.
Chính là tự mình tạo ra một quy tắc mới, đạt được hoặc thậm chí vượt qua sức mạnh của chúa trong một khu vực nhất định.
Tóm lại, đó là chi phối và sáng tạo ra mọi quy tắc của thế giới.
Miễn là nó nằm trong phạm vi kiểm soát của câu thần chú này, Jatice là một sự tồn tại bất tử.
Có thể quy cái chết của Jatice là hành vi『 vi phạm quy tắc 』.
Hơn nữa, tất cả các đòn tấn công nhắm vào Jatice sẽ bị hắn nhân danh công lý mà bỏ qua, bất kỳ đòn tấn công và khả năng nào của hắn đều có thể trở thành một đòn tất sát.
Bởi vì có thể thiết lập quy tắc như vậy.
“Hahaha, tất nhiên là nó cũng có điểm yếu. Thực ra, phép thuật của ta không phải là bất khả chiến bại. Dù là loại phép thuật nào cũng không phải là toàn năng.”
Jatice nhún vai tiếc nuối.
“Câu thần chú này chỉ có thể bị ảnh hưởng bởi ta và những thứ nằm trong phạm vi ảnh hưởng của nó. Những hành động có thể bị ảnh hưởng chỉ giới hạn ở mức『 Ta tin chắc 100% rằng đó là một hành động chính nghĩa 』.”
“Đừng có phóng đại quá, đồ điên!”
Glenn gầm gừ.
Cái gọi là điểm yếu này thì lại càng vô lý hơn.
Nói trắng ra là... bất khả chiến bại. Miễn là người sử dụng câu thần chú này là Jatice.
Chừng nào Jatice vẫn là Jatice, thì điểm yếu này không phải là điểm yếu.
Nếu là ai khác sử dụng câu thần chú này, chắc sẽ thua xa『 thiên 』của Glenn và Sistine, căn bản là không một ai có thể tin tưởng 100% vào bản thân họ.
Nhưng Jatice, người có thể sống sót qua hàng trăm triệu năm có cơ thể và trí lực siêu cường thì lại khác.
Phép thuật là hiện thân của trái tim người niệm chú... Sự thần bí của Jatice là minh chứng của điều này.
Đây là『 Thiên 』tối thượng và mạnh nhất chỉ thuộc về Jatice.
“Ngươi sẽ làm gì đây, Glenn!? Trước công lý của ta, ngươi sẽ làm gì!?”
“S, Sensei...! Điều này cũng...?”
“...Chúng, chúng ta có thể thắng không...?”
Sistine và những người khác lo lắng nhìn Glenn.
Điều này cũng khó trách, chỉ nghe những lời vừa nãy cũng đủ khiến bọn họ tuyệt vọng.
Nhưng————......
“...Chỉ có thể dốc toàn lực thôi...”
Glenn rút khẩu súng lục ra và truyền ma lực cùng với sự giác ngộ.
“Như lúc trước, chỉ có thể tiến từng bước một và tìm kiếm bước đột phá trong trận chiến! ...Hơn nữa, thành thật mà nói, cách không phải là không có...!”
“!”
Nhóm của Sistine đều nhìn Glenn.
“Cô ấy... Celica đã để lại cho tôi một con át chủ bài tối thượng... Nó ban đầu được dùng để chống lại Ma vương, nhưng không ngờ lại sử dụng nó để đối phó với hắn.”
“Giáo sư Arfonia...?”
“Nó thực sự có hiệu quả.”
Glenn gật đầu với Sistine và những người khác như đã nhìn thấy hy vọng.
“Tuy nhiên, muốn dùng nó cần phải có cơ hội, để không muốn sử dụng nó một cách vô ích, cần phải gánh chịu không ít áp lực, có tin tưởng tôi không?”
“Vâng!”
“Tất nhiên rồi ạ!”
“Ừm!”
Sistine và những người khác gật đầu tán thành và xếp thành đội hình xung quanh Glenn.
Ngay cả với sự chênh lệch về sức mạnh như vậy, họ vẫn thể hiện một ý chí chiến đấu kiên định. Điều này khiến Jatice thực sự rất vui mừng. Hắn mở rộng hai tay và hét lên.
“Đúng vậy! Nên là như vậy! Các ngươi... các ngươi cần phải như vậy!”
“Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa————!”
Glenn phớt lờ Jatice và tấn công hắn với tốc độ ánh sáng.
“Ăn đạn của ta!”
Cậu bóp cò khẩu súng ma thuật『 Nữ Hoàng Sát Thủ 』.
Mỗi đầu đạn hình cầu chứa ma lực mạnh mẽ của một vụ nổ siêu tân tinh———— dọc theo quỹ đạo do Glenn điều khiển, chúng liên tục lao vào Jatice như thiên thạch.
Những viên bạn bắn trúng Jatice liên tục, gây ra vụ nổ mạnh không ngừng.
“Hahahahahahahahahaha——— Ahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha!”
Giữa âm thanh của những vụ nổ, ánh sáng và bóng tối chập chờn dữ dội dường như vang vọng khắp thế giới, Jatice cười lớn.
“Ha——!”
Sistine giải phóng vô số lưỡi kiếm ánh sáng có thể xé nhỏ ra từng mảnh————
“Sensei......!”
Lumia giơ chiếc chìa khóa vàng lên và bóp méo không gian xung quanh Jatice.
“Ki—yaaaaaaaaaaa—————!”
Re=L vung thanh đại kiếm của mình và giải phóng ánh kiếm của【 Bình Minh Trói Buộc 】.
Tất cả các đòn tấn công đều trực tiếp trúng mục tiêu.
Cuộc tấn công hỗn loạn này có thể giết chết Jatice hơn trăm lần. Nhưng—————
“Hahahahahahahahahahahahaha——!”
Jatice cười.
Không ngừng, không ngừng cười.
Mọi đòn tấn công đều bị hắn nhân danh công lý『 bỏ qua 』.
Theo cách này, ở nơi cao nhất của Thành phố trên bầu trời Melgarius, trận chiến quyết định giữa Glenn và Jatice đã bắt đầu—————
Nơi đây là một chiến trường tàn khốc.
Có những con quái vật không hình dạng ở khắp mọi nơi, quái vật, bầy quái vật, làn sóng quái vật.
Họ giống như tai họa, cố gắng nuốt chửng mọi thứ.
『 Đội ba của trung đoàn kỵ binh hoàng gia thần thánh, khu vực 20-14! Phóng cầu lửa dọc theo hướng ba giờ! 』
Eve ra lệnh cho những chiến binh ma thuật bay trên không trung cùng với con phượng hoàng.
『 Tuân lệnh! Ignis số 1, tấn công! 』
『 Ignis số 2, tấn công! 』
『 Ignis số 3, tấn công! 』
Kỵ binh phượng hoàng lập tức lao xuống, tiếp tục bay ở độ cao thấp, liên tục tung ra những phép thuật bùng nổ lên những con quái vật『 rễ cây 』không hình dạng đang luồn lách trên mặt đất.
Cuộc tấn công đàn áp diện rộng khiến một cột lửa bốc lên từ một góc của chiến trường.
『 Ngay lúc này! Đội ma thuật nghi lễ hoàng gia số 4, ma thuật nghi lễ chiến thuật γ! Khởi động! 』
Theo mệnh lệnh của Eve, các binh sĩ nghi lễ đang đợi ở phía sau xếp thành hàng ở trung tâm của vòng tròn ma thuật khổng lồ, bắt đầu niệm chú cùng lúc để kích hoạt nghi lễ ma thuật đã chuẩn bị trước.
—————Đột nhiên, kèm theo một tiếng nổ lớn, biển lửa với nhiệt độ cực cao nhấn chìm mọi thứ đến cuối chân trời, nhuộm đỏ cả mặt đất lẫn bầu trời.
‹ Black Magic › nghi lễ【 Luyện Ngục • Đỏ Thẫm 】———— sức mạnh quân sự ma thuật mạnh nhất thế giới, ma thuật quân sự chiến thuật cấp A đáng tự hào của Đế quốc Arzano.
Ban đầu, đây là hỏa lực áp chế đủ để quét sạch toàn bộ thành phố———— nhưng đối mặt với một biển quái vật rộng lớn, nó chỉ là giọt nước giữa đại dương.
Một loạt các đòn tấn công lôi điện của kỵ sĩ thần mã của vương quốc Rezaria.
Ném bom rải thảm bằng khí cầu ma thuật của Quân đội Gartz.
Một người khổng lồ lửa được triệu hồi bởi quân đội Halasa.
Cánh cổng địa ngục do quân đội Nhật Luân Quốc mở ra.
Những cuộc tấn công này thổi bay, quét sạch, đốt cháy và nhấn chìm những『 rễ cây 』đang đến gần—
Trời đất rung chuyển.
Nhưng dù có tấn công mạnh mẽ đến đâu thì tốc độ tấn công của những『 rễ cây 』vẫn không hề chậm lại. Chúng vẫn không ngừng lao tới.
Cuối cùng, giai đoạn tấn công ở cự ly xa đã kết thúc, bất kể khu vực nào cũng phải giáp mặt với đám quái vật.
Đối mặt với những con quái vật hung dữ và xấu xí đang tiến đến trước mặt mình, ngay cả những người lính của quân đội đế quốc cũng không tránh khỏi có chút khiếp đảm—————
『 Gừ gừ gừ gừ gừ gừ gừ. 』
Tiếng gầm của con thú rung chuyển cả trời đất vang vọng trên chiến trường.
Một cô gái đứng trước Quân đội Hoàng gia.
Đó là Le Sylva, cô gái rồng bạc.
Le Sylva càn quét toàn bộ chiến trường bằng đòn hơi thở của rồng với độ lạnh không độ tuyệt đối.
Hơi thở của rồng lập tức lan đến cuối chân trời.
Không khí đóng băng, độ ẩm biến thành tinh thể băng, toàn bộ chiến trường đều bị nhuộm trắng, vụn băng bay theo trong gió.
Đây không phải là đòn công kích cá nhân, mà là sự biến dị của trời đất ở cấp độ thiên tai.
Sau khi màn sương băng trắng tan bớt... tất cả những con quái vật trước mặt đều bị đóng băng.
“Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa————!”
Le Sylva nhảy lên và quật những con quái vật bị đóng băng bằng cánh tay mảnh mai của mình.
Sóng xung kích cực mạnh lan đến cuối chân trời———— mặt đất xuất hiện vết nứt, những con quái vật đóng băng trên mặt đất bị nghiền nát thành bột.
Nhưng số lượng quái vật là không giới hạn.
Chúng dẫm lên cơ thể bị nghiền thành bột của đồng loại mình.
Nhưng————
“Đừng lo, hỡi tất cả mọi người trong Quân đội Hoàng gia! Đã có tôi ở đây!”
Le Sylva———— với vẻ ngoài nữ tính dễ thương, cô quay đầu và mỉm cười tự tin với quân đội hoàng gia. Không có nụ cười trấn an nào hơn nụ cười này.
“Đây là sức mạnh của rồng thượng cổ... Một tay nó có thể tung ra một đòn tấn công có thể sánh ngang với ma thuật nghi lễ chiến thuật. Tiền bối thực sự đã thu nhận một nhân vật phi thường như vậy làm người hầu ma thuật.”
“Trận chiến ở Thành Phố Trên Bầu Trời cường điệu đến mức nào mà ngay cả loại quái vật này cũng trở thành gánh nặng?”
Christoph và Bernard cảm thán khi nhìn trận chiến của Le Sylva.
Bất luận Le Sylva có làm thế nào thì vẫn không thể nào ngăn cản『 rễ cây 』, chúng vẫn tiếp tục tiếp cận.
Quân đội của nhiều quốc gia cũng đã bước vào giai đoạn chiến đấu giáp lá cà.
Hai bên bắt đầu chiến đấu dữ dội—————
“A, thiệt tình! Căn bản là đánh mãi không hết!”
Vô số dây cương bắn từ khắp người Bernard.
Vô số sợi dây xé toạc không khí và gào rít khắp mọi hướng, cắt đứt hàng chục『 rễ cây 』trên đường đi thành từng mảnh.
Những sợi dây cương có kèm theo ngọn lửa tiếp tục đốt cháy『 rễ cây 』đã bị cắt nhỏ thành tro—
Mặc dù một khu vực tạm thời bị bỏ trống—————
“” “” “” 843qiojgamedsa!#@$#RWEAF#%%^TGFV! “” “” “”
Bùng——!
Kết giới lửa mở ra ngay lập tức ở khu vực phía trước, phát ra một ngọn lửa dữ dội cuộn khắp mặt đất, thiêu rụi tất cả『 rễ cây 』trong phạm vi ảnh hưởng.
Nhưng dù vậy—
“” “” %......Q$WRAGEF@¥RTFG$%^&*()(*&^%$#~~! “” “”
『 Rễ cây 』kéo đến vô tận, không dứt.
“Uh, cũng dễ hiểu thôi, dù sao thì những con quái vật này đều xếp hàng dài đến tận chân trời.”
Le Sylva đang một mình hỗ trợ quân đội đế quốc, nhưng khả năng giải quyết một mình của cô cũng có giới hạn.
Những người lính của Quân đội Đế quốc đã phải chiến đấu bằng tất cả sức lực của mình trước số lượng lớn『 rễ cây 』xuyên thủng hàng phòng ngự của cô.
Mặc dù vậy, Quân đội Hoàng gia có sự giúp đỡ của Le Sylva đã được coi là may mắn.
Ở những chiến trường khác, tình hình còn bi đát hơn, cơ bản là một trận tắm máu, chiến trường đau thương nghiền nát linh hồn.
“Bernard-san, Christoph-senpai! Xin hãy lùi lại!”
Elsa vội vàng chạy tới và nhanh chóng rút thanh kiếm ra.
Trong nháy mắt, hàng chục nhát chém đã đẩy『 rễ cây 』lùi lại một chút.
“” “” “” < Hồng Liên Sư Tử • Phẫn Nộ Cuồng Nộ • Mau Gầm Lên Đi >————! “” “” “”
Một nhóm binh lính ma thuật của quân đội đế quốc theo sau cô nhanh chóng niệm thần chú tấn công, bắn ra hàng loạt ma thuật lửa, cố gắng chiến đấu chống lại『 rễ cây 』.
Có khá nhiều『 rễ cây 』đã vượt qua chướng ngại vật và tiếp tục tiến lên————
Xoẹt!
Chúng bị bắt bởi < Bàn Tay Quỷ > Crow và cấp dưới của cậu là Bear.
“Mau! Bắn! Bắn! Bắn điên cuồng đi! Bear và tôi sẽ chăm sóc mấy cá lọt lưới này!”
“Haizz, hỗ trợ tiền bối quả thực là khiến cho người ta phải đau đầu.”
Mặc dù phàn nàn, nhưng Bear vẫn hỗ trợ chuẩn xác Crow đang tấn công mạnh mẽ bằng các phép thuật tấn công và hỗ trợ.
“Được rồi, chúng ta cũng không cần phải dốc toàn lực.”
Bernard cất dây và khẩu súng ngắn đi, cùng Crow và Bear ra tiền tuyến.
“...Đúng vậy. Chúng ta chỉ chịu trách nhiệm trấn áp thôi.”
“Cuộc tấn công thực sự—————“
Ngay lúc Christoph và Elsa chuẩn bị xông pha chiến trường.
Xoẹt!
Một tia chớp màu xanh lam dày đặc bắn ra từ đỉnh của bệ cao ở phía sau xa xăm, quét sạch hoàn toàn『 rễ cây 』trong phạm vi tấn công của nó, đồng thời cắt đứt một mảng lớn『 thân cây 』nằm ở phía xa.
Đồng thời——......
“Anh có bị ngốc không!?”
Ở một góc của chiến trường, trên một bục cao phía sau Quân đội Hoàng gia. Một cô gái hét lên.
Đó là Luna. Cô đang khiển trách Albert, người đã quỳ xuống vì không thể đứng vững.
“Tôi đã bảo anh là phải giảm bớt công suất một chút! Nếu tấn công liên tục như vậy, anh sẽ kiệt sức!”
Albert sử dụng cây ma trượng < Tia Chớp Xanh > như một cái nạng và thở hổn hển.
Cậu tháo băng trên mắt phải của mình và sử dụng『 Con mắt lý giải 』mà không do dự.
“...Không còn cách nào khác, tôi không thể lại gần cái thân cây được. Tôi là người duy nhất có thể làm tổn thương cái thân cây một cách hiệu quả từ vị trí này.”
Albert nín thở và cố gắng đứng dậy một cách tuyệt vọng.
“Đúng là với tình trạng hiện tại của tôi, tôi không thể『 lý giải 』được hết thân cây bằng『 mắt phải 』. Hơn nữa, khoảng cách cũng quá xa. Dù có tiêu diệt bao nhiêu, thì nó nhất định vẫn lại sẽ tái sinh. Nhưng cơ thể chính càng suy yếu thì các nhánh hoạt động trên toàn thế giới sẽ càng yếu đi, điều này đã được chứng minh rồi phải không?”
“Tôi biết... nhưng!”
Luna không đành lòng khi nhìn Albert nôn ra máu.
“Không có sự chỉ huy của Eve, tất cả chúng ta sẽ thua. Vì vậy, Eve không thể gục ngã. Nhưng tôi chỉ là một người lính, vì vậy tôi có chết cũng không sao hết. Vì vậy, tôi chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của mình. Tránh ra...”
Albert đứng dậy, ngay lúc này—
Các sĩ quan và binh lính hoàng gia xung quanh hét lên.
“Đến, đến rồi! Bọn quái vật đã đến———!”
Phía『 thân cây 』dường như cũng có chức năng điều khiển và ý thức.
Bục cao nơi Albert và những người khác lập tức bị bao vây bởi một lượng lớn『 rễ cây 』.
Le Sylva không còn dư sức mạnh để bảo vệ họ.
Những người lính của quân đội đế quốc chỉ có thể dàn trận để ngăn chặn đám quái vật đang lao về phía họ.
“Tsk......”
Albert cũng có ý định tham gia cuộc chiến.
“Được rồi, anh cứ ở chỗ này nghỉ ngơi đi! Nếu như anh đã quyết, bất luận thế nào cũng phải chiến đấu, thì ít nhất anh cũng đừng nghĩ những thứ không cần thiết này!”
Nói rồi, Luna dang đôi cánh bị thương đã bị mất một nửa trong trận chiến với Powell trước đó.
“Tôi sẽ đi trấn áp bọn chúng! Anh tập trung làm những gì mình có thể làm! Chỉ cần anh không chết là được!”
“...Tôi lại nợ cô một ân tình.”
“Tôi đã nói rồi, hiện tại là tôi chỉ đang trả ơn cho anh! Anh đúng là giỏi chọc tức người khác!”
Sau khi mắng xong câu này, Luna dang rộng đôi cánh và bay lên bầu trời.
Sau đó—————
————Ya,... ALALaLa, Lala... Ah, YaLaLa, Laha... ♪
Cô đã hát lên Ngôn Ngữ Ma Thuật Thiên Thần【 Thánh Ca 】.
Ánh sáng mana đột nhiên tràn ngập toàn bộ cơ thể của Luna————
Ah ah ah ah... Nhìn thấy hình bóng của thiên thần thánh thiện, các sĩ quan và binh lính của đế quốc xung quanh thốt lên ngưỡng mộ.
(Huh... Hôm nay mình không có ý định dừng bài hát này...!)
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Luna lao xuống và vung thanh kiếm ánh sáng mạnh mẽ của mình vào『 rễ cây 』bên dưới.
Dòng Mana trắng tinh khiết đã kích nổ toàn bộ chiến trường, mặt đất tạo thành một cái hố————
Ở Fejite, cách xa chiến trường bi thảm Milano.
“......Sensei......”
“Sistine... Lumia... Re=L...”
Kash, Gibul, Wendy, Teresa, Lynn... Các học sinh của học viện phép thuật nhìn lên bầu trời với những lời cầu nguyện ở trong học viện phép thuật đổ nát.
Trên đầu là thành phố trên bầu trời tưởng chừng có thể sập xuống bất cứ lúc nào.
Ngay cả pháp sư cấp thấp cũng có thể hiểu được rằng thời gian và không gian phía trên đang bị bóp méo.
Không gian bị bóp méo và bản thân thành phố trên bầu trời cũng bị trật khớp với những vụ nổ và rung động thi thoảng xảy ra, tạo ra tiếng ồn và nhấp nháy dữ dội.
Bằng cách nào đó có thể hiểu điều đó có nghĩa là gì.
Họ có thể được cảm nhận bằng linh hồn.
Glenn đang chiến đấu.
Sistine đang chiến đấu.
Lumia đang chiến đấu.
Re=L đang chiến đấu.
Họ đang chiến đấu quyết liệt vì vận mệnh của cả thế giới.
“Sensei......!”
“......Sensei......!”
Họ nhìn lên.
Họ không ngừng cầu nguyện cho người thầy, người bạn đang ở phía bên kia không gian được bình an.
“Haaaaaaaaaaaaa!”
“Hahahahahahaha!”
Tiếng hét của Glenn và tiếng cười hoang dại của Jatice vang vọng đến tận cùng của thế giới.
Glenn điều khiển dòng thời gian, và bóp cò khẩu súng ma thuật < Penetrator > trên tay phải với tốc độ cực nhanh.
Những viên đạn bắn ra từ họng súng như sao chổi và bay về phía Jatice.
Viên đạn siêu nóng thấm đẫm sức mạnh của tà thần bên ngoài vũ trụ < Viêm Đế Cthugha >, sau khi sử dụng kiến thức có được từ < Stone World > của Celica———— giờ nó có sức mạnh có thể mở ra thế giới.
Viên đạn hiện ra một ảo ảnh giống như một con sư tử hoa sen đỏ, kéo theo một cái đuôi sao chổi dài màu đỏ lao về phía Jatice.
Tuy nhiên, khi đối mặt với sức mạnh siêu hủy diệt đủ để thổi bay một vài thiên thạch thành từng mảnh—
“Hahahahahahahahahahaha————!”
Jatice không ngừng tấn công.
Hắn lao về phía Glenn với nữ thần công lý xuất hiện phía sau mình.
Va chạm trực diện.
Ánh sáng chói lòa của siêu tân tinh bao trùm mọi thứ———— đè nén và biến dạng không gian xung quanh.
Nhưng tốc độ lao đến của Jatice vẫn không hề suy giảm.
“Tsk———!”
Glenn bóp cò khẩu súng ma thuật < Nữ Hoàng Sát Thủ > ở tay trái một lần nữa.
Viên đạn phủ tia sét cực mạnh được bắn ra với gia tốc siêu điện từ.
Viên đạn sở hữu sức mạnh của < Lôi Đế Hoàng Kim >, một trong những tà thần bên ngoài vũ trụ———— ảo ảnh của một người khổng lồ sấm sét xuất hiện, lao về phía Jatice với tốc độ ánh sáng.
“Ahahahahahahahahahahahahahaha————!”
Nhưng Jatice giơ thanh kiếm đen trên tay phải lên và chặt đứt bàn tay to lớn của Lôi Đế Hoàng Kim từ trên xuống dưới.
“...Chết tiệt! < Đôi Cánh Gió Hủy Diệt >——『 Le Kill 』——!”
Glenn sau đó đã sử dụng quyền năng của < Thiên Thần Thời Gian > Tilica.
Triệu hồi người hầu của cô thông qua quyền hạn của chủ nhân khế ước.
Với âm thanh trầm nặng như tiếng chuông, cả thế giới chuyển sang một màu đen trắng.
“Lên điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii————!”
Dòng thời gian ngừng lại. Người hầu của Tilica———— một thiên thần với đôi cánh cơ học lệch một bên vỗ đôi cánh vặn vẹo của mình.
Cơn gió hủy diệt của đôi cánh thổi về phía Jatice.
Thực tế nó không đơn giản như vậy.
Mục tiêu của cơn gió hủy diệt này không phải là Jatice hiện tại, mà là Jatice trong quá khứ cách đây không lâu.
Điều đó có nghĩa là, bằng cách tiêu diệt『 Jatice của quá khứ 』để『 Jatice của hiện tại bị tiêu diệt 』thành sự thật———— đòn tấn công điều chỉnh nhân quả, kiểm soát thời gian này là một đòn tấn công chắc chắn sẽ giết chết và không thể tránh được.
Từ『 hiện tại 』,『 quá khứ 』đã được xác định.『 Hắn đã ở đây vào một giây trước 』là một sự thật không thể lay chuyển, vì vậy hắn của một giây trước không thể tránh khỏi đòn tấn công này.
Nhưng————......
“Ta thật sự ngạc nhiên trước sức mạnh thần thánh này, Glenn...!”
“~~~~!?”
Bỏ qua tất cả các loại quy tắc bằng cách nhân danh công lý, Jatice, người dễ dàng đi đến trước mặt Glenn, bốn mắt họ nhìn nhau.
Glenn nhanh chóng nhảy ra xa, giữ khoảng cách.
Jatice không đuổi theo mà chỉ mở vòng tay và khoe khoang.
“Hahahaha... Glenn, tốt lắm. Không quan trọng đó là sức mạnh mượn hay thứ gì khác. Nguồn gốc của sức mạnh hoàn toàn không phải là tiêu chuẩn để đánh giá mọi thứ. Điều quan trọng là người đó sử dụng sức mạnh vào lúc này đang nghĩ và muốn làm gì. Hãy đến đây đi, Glenn... Hãy cho ta thấy『 công lý 』của ngươi một lần nữa... ngươi phải hơn mức này, phải không?”
Sau đó, Jatice niệm chú.
“< Ta Là Người Muốn Chinh Phục Các Vị Thần • Ta Là Người Khao Khát Được Biết Sự Khởi Đầu Và Kết Thúc Của Nguồn Gốc——>”
Ma lực cực kỳ mạnh mẽ đã được kích hoạt.
Nữ thần đằng sau Jatice giơ tay phải lên———— thanh kiếm đen trên tay phải tỏa sáng, ánh sáng dần dần hội tụ thành một lưỡi kiếm ánh sáng vô tận.
“————Cái gì!?”
“Haaaaaaaaaaaaaaaa————!”
Jatice giơ tay trái về phía Glenn. Sau đó, nữ thần phía sau hắn cũng bắt đầu điên cuồng vung thanh kiếm vô cực.
“Tsk——!?”
Glenn sử dụng sự biến dạng bí ẩn thời gian để điều khiển dòng thời gian và tránh lưỡi kiếm ánh sáng.
Nhảy xa sang trái, quay sang phải, nhảy lên, đáp xuống————
Né tránh, tiếp tục né tránh.
Những ngôi sao xung quanh bị chia làm đôi sau các đòn tấn công và vỡ tan thành từng mảnh.
Glenn, người đã chứng kiến cái kết bi thảm của những ngôi sao này, chỉ có thể tiếp tục né tránh.
Nhưng————
(Không có cách nào để tránh hoàn toàn...!?)
Ngay cả khi cậu điều chỉnh dòng thời gian của mình đến mức nhanh nhất, thì tốc độ của Jatice vẫn nhanh như vậy.
Hơn nữa, gây những ảnh hưởng thời gian trực tiếp lên Jatice cũng không được.
Trong tình thế này, Glenn không thể nào tránh né được những đòn tấn công của Jatice.
————Sẽ bị giết.
Glenn đông cứng tại chỗ, nhìn lưỡi kiếm ánh sáng đang tiến đến gần————
“Sensei!”
Vù.
Sistine thổi Glenn ra xa bằng một luồng gió ánh sáng.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, lưỡi kiếm ánh sáng xuyên qua cơ thể Glenn một cách không thương tiếc———— nhưng Glenn vẫn không hề hấn gì.
Jatice, người nhìn thấy cảnh này, đã vỗ tay tán thưởng.
“Ta hiểu rồi. Vào lúc đó, pha không gian của Glenn bị gió Ithaqua thổi bay khỏi vị trí ban đầu. Lưỡi kiếm ánh sáng không thể tấn công đối thủ không có mặt tại thời điểm đó. Hahaha... Đúng là ngàn cân treo sợi tóc.”
Jatice ngước nhìn Sistine, người ở trên đầu hắn đang giơ tay trái của mình lên.
“Ngươi thực sự làm ta rất ngạc nhiên...... Ngươi hoàn toàn khác so với lúc đó.”
“Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”
Sistine đưa tay lên trên đầu———— một cơn lốc ánh sáng khổng lồ giáng xuống từ trên đầu Jatice.
Những quả cầu gió bùng nổ tấn công.
Cơn gió vượt qua tốc độ của các vị thần và đạt đến tốc độ của phép thuật, ngay lập tức cuốn đi sức nóng ở bất cứ nơi nào mà nó đi qua, giảm mọi thứ xuống độ không tuyệt đối.
Cơn gió của Sistine không chỉ tấn công vượt không gian của Jatice mà còn tấn công nhiều thế giới song song liền kề với thế giới này cùng một lúc.
Tấn công đồng thời vào nhiều chiều của thế giới đồng pha về lượng tử.
Không thể né, không thể chạy trốn.
Ngay cả khi rời khỏi chiều không gian này và đi đến chiều không gian khác, thì vẫn sẽ có một cơn gió băng chết chóc đang chờ ở đó.
Nhưng————
“Xin lỗi, ta là công lý.”
Nữ thần đằng sau Jatice vung thanh đại kiếm của mình.
Cơn gió bị cắt làm đôi và tan biến. Jatice không hề hấn gì.
“......Cái này.”
“Tránh ra, Sistine...! Tiếp chiêuuuuuuuuuuuuuuu————!”
Re=L lao tới từ phía sau Sistine, cô từ trên trời giáng xuống như một thiên thạch và phóng về phía Jatice.
“【 Bình Minh Trói Buộc 】——!”
Những tia sáng bạc tỏa ra từ thanh đại kiếm, giống như ánh bình minh, nhuộm trắng cả tầm nhìn.
Keng———!
Toàn bộ sức mạnh của nhát chém đã bị chặn lại bởi thanh kiếm của nữ thần phía sau Jatice.
Hai thanh đại kiếm lớn va chạm vào nhau, Re=L và Jatice nhìn nhau.
“........!?”
“Ồ? Một đòn tấn công khái niệm vượt ngoài quy luật và biến đổi nó bằng『 ý chí 』? Nó thực sự rất ấn tượng, không ngờ cô đã đạt đến đỉnh cao như vậy.”
Kẹt———————!
Jatice nhìn lên Re=L đang đối đầu với thanh kiếm của nữ thần trên đầu và cười.
“Xét về bản chất,『 thiên 』của cô gần với『 thiên 』của tôi nhất. Nói cách khác, cô là người khó khăn nhất đối với tôi trong số ba cô gái các cô. Tuy nhiên————“
Jatice vung hai tay.
Ngay lập tức, nữ thần biến thành Jatice, sau đó vung thanh đại kiếm.
Nếu phải miêu tả trận chiến của hai thần kiếm thì e là nó sẽ như thế này.
Nó liên tục tấn công Re=L bằng kiếm kỹ siêu mạnh ở cấp độ thần.
“Kiếm kỹ ở cấp độ này không có hiệu quả đâuuuuuuuuuuuuuuuuu————!”
“~~~~~~~~~!?”
Re=L bất ngờ sử dụng【 Bình Minh Trói Buộc 】để đỡ đòn tấn công của thanh kiếm nữ thần.
Đây có lẽ là điều mà chỉ có Re=L, người có trực giác cực nhạy trong trận chiến, mới có thể làm được.
Bùm—————
“Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa————!”
Siêu cường lực đẩy Re=L bay như một thiên thạch.
“...Có lẽ tôi sẽ đuổi theo!”
“Tôi sẽ không để cho anh toại nguyện đâu!”
Ngay khi Jatice định đứng dậy và đuổi theo Re=L, Lumia đã đứng trước mặt hắn và giơ chìa khóa lên.
Đinh—
Cùng với một âm thanh thanh thúy như tiếng chuông, không gian hoàn toàn đóng băng.
Không gian mà Jatice đang ở đã bị phong tỏa hoàn toàn bởi sức mạnh của chiếc chìa khóa vàng.
Nhưng————......
“Công lý.”
Xoảng. Chỉ cần tiến lên một bước, không gian đóng băng đã bị phá vỡ.
“!?”
Không chịu thua, Lumia lại sử dụng chìa khóa.
Một vực thẳm không đáy xuất hiện trước mặt Jatice, và nó chuẩn bị đày Jatice trực tiếp ra khỏi cây nguyên thủy này.
Tuy nhiên————......
“————Công lý.”
Xoẹt!
Jatice bước thêm một bước, và vực thẳm không đáy bị san phẳng.
“Chưa xong... chưa xong đâu...!”
Lumia tiếp tục sử dụng chìa khóa.
Không gian bị bóp méo, không gian xung quanh Jatice liên tục bị nén về phía hắn, tạo thành một lỗ đen nhỏ.
Nó sẽ nén Jatice thành điểm 0 chiều—
“Công lý!”
Nhưng với một cái vung tay phải của Jatice, lực nén không gian đã chuyển thành lực bật lên.
“Sao có thể......!”
Lumia không thừa nhận thất bại và tiếp tục sử dụng khả năng của mình.
Dòng thời gian xung quanh Jatice trở nên méo mó rõ rệt, quay với tốc độ cao tạo thành một cơn lốc xoáy, cuốn quanh Jatice.
Không có gì trên thế giới này tồn tại sau khi bị xói mòn trong một thời gian dài.
Hàng trăm tỷ năm đã trôi qua trong khu vực thời gian xung quanh Jatice vào thời điểm này. Nhưng——......
“Công lý!!!”
Xoẹt! Vòng xoáy thời gian bị cắt đứt bởi thanh kiếm của nữ thần.
“AAAAAAA!”
Lumia cũng bị thổi bay bởi áp lực gió.
“Công lý! Công lý! Công lý! Công lý của ta sẽ không bị cản trở bởi đòn tấn công như vậy! Các ngươi định sẽ làm gì tiếp theo! Ngươi sẽ làm gì!? Hãy cho ta thấy sức mạnh của ngươi nhiều hơn nữa đi, Glenn!”
Jatice uy nghiêm giơ tay, và phóng ra vô số hạt tinh linh nhân tạo về phía Glenn và những người khác, khiến họ không thể tìm ra cơ hội để tấn công.
Các hạt phân tán ra mọi hướng với tốc độ ánh sáng.
Hàng ngàn thiên thần xuất hiện trong không gian phía sau Jatice.
Đồ sộ, hùng mạnh.
Kỹ thuật triệu hồi tinh linh nhân tạo hiện thực hóa trong trí tưởng tượng rất phù hợp với bản chất【 ABSOLUTE JUSTICE 】của Jatice.
Do đó, mỗi thiên thần này đều có sức mạnh huyền thoại, một mình nó có thể đánh bại cả một con rồng thượng cổ. Không, đây đã là một cấp độ kiến tạo rồi.
Những con quái vật này vỗ cánh, đồng loạt lao tới, giống như một đội quân thiên thần đang đối đầu với ác quỷ tuyệt vọng trong cuộc chiến cuối cùng.
“Cái gì......!?”
“Làm thế nào mà......!?”
“........!”
Sistine, Lumia và Re=L đều sợ hãi trước đội quân áp đảo.
Jatice tuyên bố giống như ngâm thơ————
“Hoàng hôn trước khi mặt trời lặn, vị thiên thần thứ tư gióng lên tiếng kèn! Bầu trời, mặt đất và đại dương đều bị chôn vùi bởi vô số gươm giáo, và phần lớn thế giới bị bao phủ bởi mũi thương và mũi kiếm. Đây là bằng chứng tội ác của loài người! Đi đi! Hỡi các thiên thần của ta! Hãy mau thực thi công lý!”
Tsk!
Ngay khi Jatice giơ tay, đội quân thiên thần phía sau hắn đồng loạt lao về phía Glenn và những người khác.
Chúng cầm kiếm và giáo dài, lực lượng có thể nói là một bức tường di động.
Sistine sử dụng gió, Lumia sử dụng chìa khóa và Re=L chuẩn bị tấn công bằng thanh đại kiếm.
Nhưng trong lòng bọn họ đều rất khiếp đảm, đều cảm thấy bất luận thế nào cũng không thể hóa giải triệt để thế tiến công này.
“Đừng có mà————“
Glenn lao về phía quân đoàn thiên thần.
Cậu phát động một vòng tròn ma thuật bằng tay trái, hội tụ ma lực với mật độ cực cao.
Câu thần chú đã được đọc xong.
“————đắc ý!”
Glenn giơ tay trái lên cao, một chùm sáng trắng cực nóng bắn lên bầu trời.
Ngay lập tức, vô số sóng ánh sáng bay với tốc độ ánh sáng từ mọi hướng không góc chết.
“Tiếp chiêu, sự mở đầu và kết thúc của thiên hà! ‹ Black Magic › cải tiến II【 Tia Hủy Diệt Siêu Tân Tinh 】.”
Những tia sóng số ảo giáng xuống đội quân thiên thần bao gồm cả Jatice giống như một trận mưa sao băng.
Các thiên thần bị sóng ánh sáng nhấn chìm và bị quét sạch từng con một.
Nhưng————
“Hahahahahahahahahahahahah, Ahahahahahahahahaha! Ahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahaha!”
Trong khi cười, Jatice đích thân sử dụng thanh kiếm trên tay phải của mình và thanh kiếm trên tay phải của Nữ thần để ngăn chặn những đợt sóng ánh sáng đang tấn công hắn.
“Không sai, chính là như vậy! Nhiều hơn nữa! Hãy cho cho ta nhìn lại chính nghĩa của ngươi đi! Chưa đủ, chưa đủ, chưa đủ, vẫn chưa đủ đâu!”
“Tên phiền phức!”
Tiếng cổ vũ của Jatice đan xen với tiếng chửi rủa của Glenn.
Mọi thứ nhấp nháy.
Nó có thể làm bùng nổ mọi năng lượng hủy diệt.
Trong sân khấu rộng lớn của vũ trụ, những đốm sáng giống như vụ nổ siêu tân tinh không ngừng nhấp nháy khắp mọi nơi———
————Chiến đấu.
Chiến đấu.
Tiếp tục chiến đấu————
Glenn và những người khác đang cố gắng hết sức để chống lại Jatice.
Thi triển đủ loại bí thuật cường đại để đánh trả, chiến đấu không ngừng.
Bất cứ khi nào phép thuật của Glenn va chạm trực diện với của Jatice, sự va chạm đó biến thành ánh sáng xung kích nhiệt, thổi về phía tận cùng của vũ trụ.
Dòng chảy thời gian rối loạn, không gian bóp méo, không gian chia cắt, quy luật cơ bản cấu thành nên toàn bộ thế giới bị viết lại, bóp méo, bao trùm và trở nên hỗn loạn vô số lần.
————Họ đã chiến đấu bao lâu rồi?
Trong không gian chiến đấu đa chiều ở cõi linh vực tối cao, dòng thời gian trở nên mờ nhạt.
Dòng chảy của thời gian thế giới bên trong hoàn toàn khác với thế giới bên ngoài.
Trong sự va chạm liên tục của những bí thuật, trận chiến này vượt ra ngoài trí thông minh của con người. Glenn và những người khác hiểu một cách thờ ơ rằng người đàn ông trước mặt họ bây giờ, kẻ thù của họ, Jatice Lowfan, là kẻ gần chúa nhất trên thế giới này, trong cái cây nguyên thủy này.
Hắn tin tưởng chắc chắn rằng hắn là『 công lý 』tuyệt đối, quán triệt điểm này, tinh chỉnh điểm này đến cực hạn———— trở nên gần với cảnh giới của Chúa nhất.
Nhưng.
Ngay cả như vậy—————
“Mình cũng sẽ không thuaaaaaaaaaaaaaaaaa—————!”
Trong trận chiến khốc liệt không ngừng tiêu hao linh hồn và lý trí, Sistine hét lên.
Chiếc áo choàng trắng mà cô đang mặc càng phát sáng rực rỡ hơn, vô số nét hoa văn chảy trên bề mặt của nó. Bản chất của gió cô đã thay đổi. Trở nên mạnh mẽ hơn, sắc bén hơn và có thể thổi đến những nơi xa hơn———— cô mang theo bản chất của gió học được từ một ngôi sao ma thuật nào đó và tiến vào một cảnh giới cao hơn, một cõi sâu hơn với tốc độ nhanh chóng————
“———!”
Cô cưỡi lên một vài『 vị thần 』không thể nhìn thấy để di chuyển xung quanh Jatice với tốc độ ánh sáng, du hành qua nhiều chiều không gian khác nhau. Phát ra làn sóng xung kích mạnh mẽ bằng cách di chuyển giữa các chiều không gian đã quét sạch vô số thiên thần được triệu hồi bởi Jatice.
Sistine không phải là người duy nhất thăng hoa.
“Ha——!”
Trong trận chiến khốc liệt, Lumia đã bất ngờ sử dụng hai chiếc chìa khóa trước khi cô kịp biết điều đó.
Tay phải là một chiếc chìa khóa bạc. Còn tay trái là một chiếc chìa khóa vàng.
Khả năng thao túng thời gian và không gian của Lumia cũng tăng lên một cách bùng nổ.
Đây là hình dạng và sức mạnh thực sự của < Cặp Song Sinh Trên Bầu Trời >.
Bản thân họ là một vị thần bạn trong tôi, tôi trong bạn, bởi vì họ được trộn lẫn với máu thịt của con người nên sức mạnh của họ buộc phải chia thành hai phần.
“Haaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”
Lumia, người nhanh chóng hiểu ra bản chất thực sự của mình, vung hai chiếc chìa khóa như song kiếm.
Sức mạnh của thời gian, sức mạnh của không gian————— từ trước đến nay, cô chỉ có thể sử dụng có chọn lọc một sức mạnh, nhưng bây giờ cô có thể sử dụng cả hai cùng một lúc.
Cô phát tán vô số lỗ đen cực nhỏ có khả năng nuốt chửng ánh sáng và thời gian, tiêu diệt các thiên thần.
Re=L cũng không ngoại lệ
“........!”
Khi trận chiến trở nên khốc liệt hơn, Re=L không còn cầm thanh đại kiếm nữa.
Cô đã chiến đấu bằng tay không.
Nhưng cô có thể giải phóng【 Bình Minh Trói Buộc 】với phạm vi không giới hạn mà không cần di chuyển. Bởi vì cô đã đạt đến đỉnh cao trong lĩnh vực kiếm thuật, cô không còn cần đến kiếm nữa.
Do đó, kiếm thiên của Re=L【 Bình Minh Trói Buộc 】đã vượt qua giới hạn lý thuyết về tốc độ kiếm.
Mặc dù bây giờ cô là một con người, nhưng về mặt khái niệm, cô đã trở thành một thanh kiếm.
Khoảnh khắc cô nhìn thấy những thứ trước mắt và có ý chí『 chém đứt 』, cô có thể hoàn thành nhát chém dù ở khoảng cách bao xa, đây chính là kiếm sĩ đã bước vào cảnh giới của các vị thần.
Nói cách khác, cô chính là thần kiếm.
“Ky—yaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”
Re=L phi nước đại trên bầu trời đầy sao, giải phóng【 Bình Minh Trói Buộc • Thần Vực 】vô tận, liên tục gây áp lực lên Jatice bằng những nhát chém có mật độ cực cao————.......
“Hahahahahahaha! Ahahahahahahahahahaha!”
Và Jatice đã can thiệp vào dòng chảy thời gian như thể hắn cảm thấy phiền phức vì điều này, sử dụng thanh kiếm đen trên tay phải để liên tục hóa giải những nhát chém của Re=L.
Âm thanh va chạm phóng đại vang vọng khắp không gian, tia lửa bắn tung tóe khắp nơi.
————Jatice trở thành một『 ngọn lửa 』.
Sự thần bí cao siêu của hắn, vượt xa sự hiểu biết của con người, đã trở thành một『 ngọn lửa 』rất thích hợp để rèn luyện con người.
Để bắt kịp nhịp bí kỹ của Jatice ở tận trời xa,『 thiên 』của Sistine cũng đang tiến những bước nhảy vọt, không ngừng cải thiện.
Bọn họ đều nghĩ rằng mình đã đạt đến giới hạn phát triển của mình, nhưng sau khi nhìn thấy sức mạnh của chiều không gian cao hơn, lẽ thường của họ bị đảo lộn và họ cũng đã đột phá cảnh giới ban đầu của mình.
Tất nhiên, đây không phải là điều mà ai cũng làm được.
Chính bởi vì họ có tài năng và tố chất như vậy nên họ mới có thể leo lên một đỉnh cao hơn.
Tuy nhiên, Jatice vẫn đang ở một đỉnh rất cao.
Vượt xa họ.
Tuy nhiên, Sistine, Lumia và Re=L vẫn chiến đấu để theo kịp Jatice.
Không ngừng hoàn thiện bản thân, không ngừng trau dồi bản thân————
Nhưng.
Trong số đó, chỉ có Glenn là không được cải thiện.
Thật vậy, ngay từ đầu, cậu đã trở thành lực lượng chính không thể thiếu trong trận chiến cuối cùng bằng cách dựa vào bí thuật do Celica để lại.
Nhưng dần dần, dần dần————
『 Khoảng cách 』giữa cậu và nhóm của Sistine ngày càng được nới rộng.
Cậu dần không thể theo kịp trận chiến.
Nói một cách phũ phàng hơn, cậu dần trở thành gánh nặng.
(Chết tiệt...! Mặc dù mình... đã biết từ lâu...!)
Sự thật này khiến Glenn bất đắc dĩ nghiến răng.
Bản thân Glenn chỉ là một pháp sư hạng ba.
Chỉ là vào thời điểm quan trọng này, khoảng cách giữa tài năng bẩm sinh của cậu và Sistine đã được phản ánh một cách chân thật. Đó là tất cả.
Nhưng......
(Mình..... Mình......!)
Glenn vẫn chiến đấu, chiến đấu để tiêu diệt Jatice.
(Mình kế thừa ý chí của Celica... bảo vệ thế giới này... bảo vệ họ... bảo vệ những người trong học viện...! Chỉ thế thôi! Thật sự chỉ thế thôi...! Mình không quan tâm đến những thứ như công lý hay lý tưởng! Mình không quan tâm đến ước mơ của mình! Mình chỉ cần bảo vệ những người xung quanh mình thôi! Thế là quá đủ với mình rồi—————!)
Nhưng trái ngược với sức mạnh của đôi tay đang siết chặt, trái ngược với sự lo lắng trong lòng cậu————
Sức mạnh chiến đấu của cậu liên tục bị Sistine và những người khác vượt qua.
Hơn nữa, vì lý do nào đó————
『 Không cần chính nghĩa, không cần lý tưởng, không cần ước mơ, chỉ cần bảo vệ những người xung quanh mình———— 』
Glenn càng nghĩ về nó, cậu càng cầu nguyện—
Cậu càng có thể nhìn thấy cô ấy rõ ràng hơn.
Người phụ nữ tóc trắng mà cậu vô cùng nhớ thương cúi đầu buồn bã—
Như muốn nói gì đó, nhưng ngập ngừng không nói ra.
Cô dường như đang nhìn chăm chú vào Glenn————
“Chẳng sao hếttttttt———!”
Cậu nhìn Jatice như thể muốn trốn tránh ánh nhìn của cô gái đó.
Nhờ sự thăng hoa của Sistine, Lumia, số lượng thiên thần được triệu hồi bởi Jatice đã giảm đi đáng kể, và nhờ có Re=L, đã kiềm chế được Jatice—
Bây giờ cậu có thể tận dụng sự hỗn loạn để tấn công Jatice.
(Hừ... sở trường của mình không phải là đánh giáp lá cà. Mà là đánh lén, đánh bất ngờ, ám sát, giết người từ cái nhìn đầu tiên... Trước đây như vậy và bây giờ cũng vậy...! )
E là Jatice không có phóng đại.【 ABSOLUTE JUSTICE 】của hắn là bất khả chiến bại.
Vì vậy, cậu hiểu rằng bất kỳ đòn tấn công nào mà cậu tung ra cho đến giờ đều vô nghĩa.
Mặc dù cậu nuôi dưỡng một kỳ vọng mờ nhạt『 Liệu chiêu đó có hiệu quả? 』, nhưng cậu hiểu rằng hầu hết các đòn tấn công này đều sẽ không có hiệu quả.
Sẽ đúng hơn nếu nói rằng chiến đấu trong lãnh địa【 ABSOLUTE JUSTICE 】của Jatice là một hành động ngu ngốc.
Nếu muốn đánh bại hắn, tiền để là phải phá hủy thứ này.
Và Glenn thực sự———— có cách như vậy.
(Rất nhiều đòn tấn công mà mình tung ra mà không hiệu quả cho đến nay đều là đòn nhử! Để thực hiện đòn chí mạng thực sự của mình, con át chủ bài của mình có thể đánh trúng hắn mà không thất bại...!)
Có lẽ Jatice hoàn toàn tin tưởng vào【 ABSOLUTE JUSTICE 】của mình, thứ có thể hóa giải hết đòn tấn công siêu hạng nhóm của Glenn.
Không, phải nói rằng hắn phải có sự tự tin.
Bởi vì bí thuật này là lý do tồn tại của chính Jatice, thái độ của hắn đối với cuộc sống và nhân cách của hắn.
Hơn nữa, sau khi giải quyết từng đòn tấn công siêu mạnh lặp đi lặp lại của Glenn, sự tự tin của hắn vào phép thuật của mình hẳn là đã tăng lên một cấp độ cao hơn.
Tuy nhiên, chừng nào nó còn là ma thuật thì không thể không có『 bất trắc 』.
“Jaticeeeeeeeeeeeeeeeee—————!”
Trong trận chiến khốc liệt, Glenn nhìn thấy khoảng trống giữa cuộc tấn công của Sistine và những người khác, cậu ngay lập tức lao về phía Jatice.
(...Ngay bây giờ...! Hãy quyết định kết quả ngay tại đây! Không cần phải nghĩ về bất cứ điều gì thừa thãi... chỉ cần nghĩ về cách kết thúc tất cả!)
Lúc này, cậu bỏ lại mọi suy nghĩ phân tâm phía sau và lao về phía trước để đưa ra quyết định cuối cùng.
“S, sensei...!?”
“Mau hỗ trợ Sensei! Lumia! Re=L!”
“......Un!”
Ngay khi nhận ra ý định của Glenn, Lumia, Sistine và Re=L bắt đầu lao theo cậu————
Họ đứng trước mặt Glenn, các thiên thần từ trên trời giáng xuống và tấn công từ mọi góc liên tục tiêu diệt.
Dừng thời gian và lưu đày đến một chiều không gian khác, phá hủy bằng cơn bão với độ không tuyệt đối, chém bọn chúng bằng ánh kiếm————
Ngọn lửa của vụ nổ, ảnh hưởng của không gian, sự biến dạng của thời gian và không gian—
“Haaaaaaaaaaaaaaaa!”
Glenn chạy trong đó, tiếp tục chạy.
Cậu chạy trên con đường do Sistine và những người khác mở ra, chạy về phía Jatice.
Jatice nhìn Glenn với vẻ vui mừng.
“Cuối cùng cũng đã đến rồi sao, Glenn! Cuối cùng thì ngươi cũng đã đến! Hahahahahahahahaha! Đúng vậy, đúng vậy, Glenn! Hãy để cho ta xem! Công lý của ngươi! Đây là điều mà ta đã chờ đợi cùng ngươi trong nhiều năm! Trận chiến quyết định! Bây giờ là lúc ta phải chiến đấu với ngươi bằng tất cả sức mạnh của mình———! Công lý của ta và công lý của ngươi! Ai mới là công lý thực sự———— hãy phân định thắng bạiiiiiiiiiiiiiiiiiii————!”
“Câm miệng lại cho taaaaaaaaa——!”
Cả hai tiếp cận với tốc độ ánh sáng.
Glenn đưa tay lên ngực nơi giấu『 con át chủ bài 』và liên tục rút ngắn khoảng cách với Jatice.
Mặt khác, Jatice dang tay vui mừng và đứng yên.
Không, hắn không cần phải di chuyển.
Bởi vì hắn tin vào công lý của chính mình, tin vào【 ABSOLUTE JUSTICE 】.
Vì vậy, hắn đã nắm chắc phần thắng của mình.
Mặt khác, đối mặt với Glenn, người sắp lao vào trận chiến quyết định, nếu hắn có bất kỳ hành động nào khác ngoài hành động này, thì đó sẽ chỉ là sự ngờ vực đối với【 ABSOLUTE JUSTICE 】.
Nói cách khác, tại thời điểm này, hắn chỉ có thể chọn nhận đòn tấn công của Glenn từ phía trước.
(Và sự kiêu ngạo này chính là nguyên nhân khiến ngươi thất bại...!)
Glenn, người đã thấu hiểu logic và tâm lý của tất cả những điều này, đã đưa ra con át chủ bài của mình.
Cậu lấy ra... một thanh kiếm Mithril bị gãy từ trong túi.
Cán thanh kiếm của Mithril được bọc bởi một cuộn giấy chứa đầy những ký tự Rune được viết bằng máu và lưỡi kiếm của nó được khắc bằng những ký tự Rune phủ nhận mọi định luật. Đây là thanh kiếm được sử dụng bởi một kiếm sĩ anh hùng nào đó trước đây.
Đây là bí thuật cuối cùng mà Celica chuẩn bị cho Glenn và những người khác sống ở thế giới tương lai.
Đó là bí ẩn tối thượng được tạo ra bởi Celica, người đã tận dụng tối đa các đặc tính ma thuật của mình < Sự Hủy Diệt Và Tái Tạo Của Vạn Quy Tắc > và kiến thức với tư cách là pháp sư bậc 7. Phép thuật vốn có cuối cùng của cô.
Và Glenn, người được thừa hưởng < Stone World >, hiện đã đủ điều kiện để sử dụng nó.
Thanh kiếm của cậu có tên là—
“【 Kiếm Phá Luật Thế Giới 】”
Đây là câu thần chú phá vỡ thuật thức độc nhất của Celica đã đạt đến cảnh giới chúa———— một câu thần chú phá hủy mọi luật lệ, quy luật và quy tắc.
Nó có thể vô hiệu hóa và phá hủy mọi phép thuật, ma thuật, sức mạnh và điều huyền bí trên thế giới. Chỉ cần một cú chạm là có thể tiêu diệt và vô hiệu hóa mục tiêu.
【 Thế Giới Của Kẻ Ngốc 】của Glenn cũng không phải là đối thủ của thanh kiếm tối thượng này của Celica.
“........!?”
Jatice, người đã nhìn thấy thanh kiếm trong tay Glenn, mở to mắt.
(Hừ! Ngươi giờ đã nhận ra mình ngu ngốc đến mức nào rồi sao!? Nhưng đã quá muộn rồi!)
Bất chấp mọi thứ, Glenn lao về phía Jatice đang bị đóng băng tại chỗ mà không chút do dự.
“Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaa—————!!!!”
Và cắm thanh kiếm vào ngực Jatice.
—————
___________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro