Chương 14
Ruka đang chỉnh lại ga giường thì mẹ của Asa bất ngờ cất tiếng hỏi từ phía sau.
"Ruka à, cháu có biết ai tên là Dain không?"
Câu hỏi bất ngờ khiến Ruka khựng lại, bàn tay dừng giữa không trung một giây trước khi cô quay lại đối diện với mẹ của Asa.
"Sao dì lại hỏi về cô bé đó?" Ruka hỏi, đôi mắt hơi nheo lại, cố gắng che giấu sự tò mò.
"Cháu biết à?" Mẹ của Asa nhìn cô với vẻ nghi hoặc. "Hôm nay, khi dì đi mua kem cho Asa, lúc dì quay lại thì thấy con bé đang nói chuyện với ai đó. Nhưng khi nhìn thấy dì, người đó đã vội vã bỏ đi. Asa chỉ nói rằng người đó tên Dain."
Ruka nghe xong, sự nghi ngờ càng tăng lên. Cô lặng lẽ thở ra, trong lòng có phần lo lắng. "Dain... Cô bé ấy hiện đang là thực tập sinh ở công ty cháu."
Mẹ của Asa nhíu mày, có chút bất ngờ. "Thực tập sinh? Tại sao con bé lại gặp Asa? Dì thấy hơi lạ."
Ruka cảm thấy không khí trong phòng đột ngột trở nên nặng nề. Cô nhẹ nhàng kéo ga giường lại, cố gắng che giấu sự lo lắng đang dâng trào trong lòng. Câu hỏi của mẹ Asa vừa khiến cô bất ngờ lại vừa gây ra một mối lo ngại lớn. Dain... cô bé ấy, không chỉ là thực tập sinh của công ty mà còn có một sự liên kết mật thiết với Asa mà không ai biết. Nếu mọi chuyện bị bại lộ, không chỉ Asa mà cả Ruka cũng sẽ gặp rắc rối không nhỏ.
"Đúng vậy, dì à," Ruka đáp, giọng cô bình tĩnh nhưng có phần gượng gạo. "Dain là một thực tập sinh triển vọng. Cô ấy rất chăm chỉ và nghiêm túc với công việc. Hôm nay, có thể chỉ là tình cờ thôi."
Mẹ của Asa vẫn nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ, nhưng không nói gì thêm. Ruka biết rằng bà không hoàn toàn tin tưởng vào lời giải thích này. Trong lòng cô, những dấu chấm hỏi không ngừng xoay vần. Dain đã gặp Asa, và chắc chắn cô ấy biết chuyện Asa mất trí nhớ. Nếu không cẩn thận, mọi chuyện sẽ bị bại lộ, và đó sẽ là một thảm họa không chỉ cho Asa mà còn cho chính bản thân cô và công ty.
Ruka cố gắng giữ bình tĩnh. "Dì không cần lo lắng quá. Dain chỉ tình cờ gặp Asa thôi. Cô ấy chắc chắn không muốn làm rùm beng chuyện này."
Mẹ của Asa nhìn cô, ánh mắt có vẻ không hài lòng nhưng cũng không tiếp tục truy vấn. "Ừm, nếu vậy thì tốt. Nhưng cháu nhớ để mắt tới cô bé ấy đó."
Ruka gật đầu, rồi nhẹ nhàng cúi đầu như thể đã giải quyết xong chuyện. Nhưng trong đầu cô, những suy nghĩ không ngừng xoay vần. Dain đã biết về Asa và có thể cô bé ấy sẽ không giữ im lặng lâu.
Với một cái thở dài, Ruka bước ra khỏi phòng, cảm giác căng thẳng như đang bao phủ lấy cô. Cô cần phải tìm cách kiểm soát tình hình này, trước khi mọi thứ sụp đổ hoàn toàn.
---
Ruka ngồi trong chiếc ghế bành mềm mại tại quán bar Lilium Longiflorum, ánh sáng vàng ấm áp chiếu lên khuôn mặt, tạo ra một bầu không khí thoải mái nhưng cũng đầy căng thẳng. Quán bar này luôn giữ một không gian riêng tư, nhờ vào sự quản lý của Pharita, một người bạn thân thiết của Asa, cũng là người yêu cũ của Ruka. Nơi này vừa quen thuộc, vừa kín đáo, là lý do Ruka chọn đây làm địa điểm hẹn gặp Dain.
Cô nhìn đồng hồ, cơn lo lắng dâng lên, không phải vì cô lo Dain sẽ không đến, mà là cô đang suy nghĩ về những gì mình sắp nói. Mọi thứ phải được giữ kín, không chỉ cho Asa mà còn cho tất cả những người liên quan.
Cánh cửa quán bar mở ra, và Dain bước vào, ánh mắt nhanh chóng tìm về phía Ruka. Cô không giống như lúc gặp lần đầu, hôm nay Dain có vẻ chín chắn hơn, nhưng vẫn toát lên vẻ lo lắng, như thể cô biết rằng cuộc gặp này sẽ không phải là một cuộc trò chuyện bình thường.
Ruka đứng dậy, khẽ mỉm cười. "Dain, ngồi đi."
Dain chỉ nhẹ nhàng gật đầu, rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện, ánh mắt dò xét nhưng cũng chứa đựng một sự tò mò không thể giấu nổi.
Ruka nhìn cô, rồi hạ giọng: "Chị muốn nói về chuyện của Asa."
Dain khẽ nhíu mày, không nói gì, nhưng đôi mắt cô mở to hơn một chút, như đang chờ đợi câu chuyện tiếp theo.
"Chắc em cũng biết rồi đúng không? Asa, hiện tại em ấy... không nhớ gì cả. Mọi chuyện đã xảy ra, và cô ấy đã mất hết ký ức về quá khứ," Ruka nói, giọng cô trầm xuống. "Chị cần em, Dain, giữ bí mật chuyện này. Không ai ngoài chúng ta có thể biết được. Không phải vì chị không tin tưởng em, mà vì nếu mọi chuyện bị lộ ra, thì... sẽ rất khó xử."
Dain im lặng lắng nghe, có vẻ như cô đang suy nghĩ về những gì vừa được nói. Đôi mắt Dain lướt qua xung quanh quán bar, chắc chắn là để kiểm tra xem có ai đang để ý không, trước khi ánh mắt quay lại nhìn Ruka. "Chị Ruka, em hiểu, em rất hiểu về tình trạng hiện tại của chị Asa. Em chắc chắn sẽ không nói chuyện này với ai, nhưng mà chị có thể..."
Ruka im lặng một lúc, đôi mắt cô không rời Dain, sự lo lắng vẫn còn đọng lại trong từng cử động nhỏ của cô.
"Nhưng mà sao?" Ruka hỏi, giọng cô nhẹ nhàng nhưng không che giấu được chút gì của sự hoang mang. Cô nhìn Dain, đang cố gắng tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào từ cô gái này để có thể hiểu được nguyện vọng thực sự của Dain.
Dain không vội trả lời ngay, cô thở dài một hơi như thể đã chuẩn bị từ lâu. "Chị Ruka, em hiểu những gì chị đang nói. Nhưng mà... chị có thể cho phép em được ở gần chị ấy trong thời gian này không? Lúc biết tin chị ấy bị tai nạn, em thật sự rất sốc, không thể tin được. Chị ấy là người em ngưỡng mộ, và em cảm thấy mình có lỗi khi không thể làm gì giúp đỡ. Em rất xin lỗi vì đã bất chấp quy định để gặp chị ấy, nhưng em thật sự rất muốn gặp chị ấy."
Ruka im lặng trong giây lát, suy nghĩ về những lời Dain vừa nói. Cô biết, Dain là một cô gái có trái tim chân thành và đầy nhiệt huyết. Tuy nhiên, tình huống hiện tại không thể cho phép sự nhiệt huyết ấy đi quá xa, đặc biệt là khi sự nghiệp của Dain và cả Asa đều có thể gặp nguy hiểm nếu mọi chuyện bị bại lộ.
"Em không thể làm điều đó, Dain," Ruka nói, giọng cô trở nên kiên quyết hơn. "Chị hiểu cảm giác của em, nhưng nếu để công ty quản lý là Stellar Entertainment biết rằng em tiếp cận Asa trong lúc này... chúng ta sẽ gặp rắc rối rất lớn. Không chỉ em, mà cả Asa và chị đều sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng."
Dain im lặng, đôi mắt cô chứa đựng sự thất vọng, nhưng cũng hiểu rằng Ruka đang nói đúng. Cô thở dài, đôi tay nắm chặt lấy nhau, như thể muốn điều chỉnh lại sự mất mát trong lòng.
"Em biết, chị Ruka," Dain trả lời, cô cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Ruka. "Nhưng em không thể ngừng lo lắng cho chị ấy. Asa là người mà em luôn ngưỡng mộ. Việc biết rằng chị ấy đang phải trải qua tất cả những điều này mà không có ai ở bên cạnh khiến em cảm thấy bất lực."
Ruka cảm nhận được nỗi lo lắng và tình cảm chân thành từ Dain, nhưng cô không thể để cho mọi chuyện đi quá xa. Công ty Stellar không khoan nhượng với những sự cố có thể làm tổn hại đến hình ảnh của các nghệ sĩ trong công ty, đặc biệt là khi Asa đang ở trong tình trạng không nhớ gì về quá khứ. Nếu mọi chuyện bị bại lộ, Ruka có thể mất cả sự nghiệp, và Dain, cô gái đang rất nỗ lực để đạt được ước mơ debut, cũng sẽ không có cơ hội ấy nữa.
"Em không thể tiếp cận Asa, Dain," Ruka nói một lần nữa, nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. "Em phải hiểu rằng điều này không chỉ ảnh hưởng đến chị mà còn ảnh hưởng đến em nữa. Nếu công ty biết chuyện này, em sẽ bị đình chỉ. Chưa kể đến, nếu Asa nhớ lại tất cả, em sẽ không bao giờ có cơ hội debut dưới chướng Stellar. Em không thể mạo hiểm mọi thứ vì một khoảnh khắc nào đó. Em có muốn mất tất cả những gì mình đã cố gắng không?"
Dain cúi đầu, đôi mắt cô hơi mờ đi, như thể cô đang cố gắng kiềm chế sự thất vọng trong lòng. "Em hiểu," cô nói khẽ, nhưng có thể cảm nhận được sự đau đớn trong giọng nói. "Em chỉ... em chỉ muốn được ở gần chị ấy, làm một cái gì đó cho chị ấy. Nhưng em hiểu là em không thể làm vậy."
Ruka nhìn Dain một lúc lâu, lòng cảm thấy nặng trĩu. Cô không muốn làm tổn thương Dain, nhưng cô cũng biết rằng đây là quyết định đúng đắn. Cô hít một hơi thật sâu và nhẹ nhàng vỗ vai Dain. "Em là một người rất tốt, Dain. Nhưng đôi khi chúng ta phải đưa ra những quyết định khó khăn. Đừng để lòng tốt của mình khiến em làm những điều không đúng."
Dain ngẩng lên, ánh mắt cô đã dịu lại, mặc dù nỗi buồn vẫn còn đó. "Cảm ơn chị, Ruka," cô nói, giọng đã lấy lại được sự bình tĩnh. "Em sẽ suy nghĩ thật kỹ về những gì chị nói ngày hôm nay."
Ruka nhìn cô, một cảm giác nhẹ nhõm nhưng cũng không kém phần lo âu trào dâng trong lòng. Dain là một cô gái đầy tiềm năng, và Ruka hy vọng cô ấy sẽ hiểu rằng đôi khi, những quyết định khó khăn là điều cần thiết để bảo vệ tất cả những gì quan trọng.
"Chị biết em sẽ làm đúng," Ruka nói, mỉm cười nhẹ nhàng. "Hãy tập trung vào công việc và chuẩn bị tốt cho cơ hội của mình. Mọi thứ sẽ ổn thôi."
Dain gật đầu, rồi đứng dậy, cúi chào Ruka một cách lịch sự trước khi bước ra khỏi quán bar. Ruka nhìn theo bóng dáng của Dain, trong lòng vẫn đầy lo lắng. Cô hy vọng rằng quyết định này sẽ không phải trả giá quá đắt, không chỉ cho Dain mà còn cho cả Asa, người cô đang bảo vệ bằng mọi giá.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro