2.
Ngày học đầu tiên cũng kết thúc, sân trường thưa dần tiếng bước chân. Những tia nắng cuối ngày nghiêng xuống dãy phòng học, nhuộm màu cam phai lên bậc thềm.
Nay tới lượt Minseok trật nhật dù Minseok đã kêu Siwoo về trước đi mình sẽ về sau nhưng cậu cứ đòi ở lại bằng được với lí do khó nói
"Tớ sợ bị lạc lắm Minseokie à~~"
Thế là hai người ở lại. Tiếng chổi kéo nhẹ trên sàn, tiếng gió chiều lùa qua cửa sổ, tất cả tạo một cảm giác bình yên lạ trong buổi đầu nhập học.
"Cậu cao thật đấy"Minseok khẽ nói trong lúc nhón chân để lau bảng.
"Lần đầu gặp còn tưởng cậu là sinh viên…"
Siwoo bật cười nhẹ
"Còn tớ tưởng cậu học lớp 10…"
"Ê, thôi nha" Minseok chu môi, giọng giận dỗi
Họ bật cười. Khoảng cách vô tình rút ngắn.
Quét được một lúc, Minseok lại hỏi:
"Ở khu này lạ lắm đúng không?"
"Umm"
"Giờ thì đỡ chưa?"
Siwoo nhìn Minseok rồi nói
"Có người bên cạnh rồi cũng đỡ"
"Ý cậu là tớ?"
Siwoo không nói chỉ nháy mắt với cậu bạn
"Đoán xem"
Minseok cười đến mức đôi mắt cong cong như trăng khuyết.
Một lúc sau, khi thu rác sau lớp học, Minseok ngập ngừng
"Siwoo này, tớ hỏi hơi nhiều nhưng… cho tớ hỏi thêm câu cuối được không?"
"Cậu hỏi đ"
Minseok nhìn nghiêng sang cậu, ánh chiều tà hắt lên gò má nhỏ của cậu ta.
"Tại sao cậu lại chuyển tới đây học? Dù gì cũng cuối cấp rồi mà…"
Siwoo khựng lại.
Một giây. Hai giây.
Không khí bỗng như đặc quánh lại.
"…Ba mẹ tớ mất rồi"
Giọng cậu nhẹ bẫng nhưng lạnh lẽo như bị gió xuyên qua.
Minseok đứng im, tay vẫn ôm túi rác.
"Họ bị sát hại… vào đầu năm lớp 11" Siwoo nói tiếp, mắt nhìn xuống mặt bàn đầy bụi phấn. "Hung thủ đã bỏ trốn...từ ngày đó anh tớ cũng biến mất nên họ đã nói anh ra tay rồi bỏ trốn..."
Minseok ngừng thở một thoáng.
"Cảnh sát nói do gây gổ… anh ấy đòi tiền đi chơi, ba mẹ tớ không cho. Thế là…"
Giọng Siwoo nghẹn lại.
"…tớ hận anh ấy"
Gió chiều thổi nhẹ qua, lay động sợi tóc rũ xuống trán Siwoo.
"Sau đó tớ sống với chú thím một năm…"
"Nhưng họ… đuổi tớ đi. Chỉ ném ít tiền bảo tớ tự lo,rồi tớ chuyển trường đến đây"
Cậu nói hết rồi đứng lặng.
Minseok chỉ nhìn cậu—không hỏi thêm, không chen lời.
Chỉ có ánh mắt nhẹ và buồn, như muốn nói
"Không sao đâu..."
"…Cảm ơn cậu đã nói với tớ" cậu ta khẽ nói.
Hai người cùng bước ra khỏi lớp. Trời đã ngả sang tím hồng.
Trên đường về, hai người đi ngang qua con hẻm sát trường.
Tiếng đấm đá, tiếng đập tường thình thịch vang lên.
Siwoo khẽ quay đầu.
Một nhóm nam sinh đang vây quanh hai cậu học sinh khác—đánh dồn, mạnh tay, tàn nhẫn.
Và giữa vòng đó… là cậu thanh niên mặt hổ báo mà Siwoo đã thoáng thấy sáng nay.
Ánh mắt hắn hờ hững như không hề chạm một chút cảm xúc nào khi đá vào người khác.
"Minseok… người đó—"
Chưa kịp hỏi hết, Minseok nắm cổ tay kéo cậu quay đi.
"Đừng nhìn. Mau đi"
"Nhưng—" Ánh mắt cậu dừng trên nam sinh bị đánh chỉ biết ôm đầu đang chống đỡ
"Đó là Park Jaehyuk" Giọng Minseok trầm xuống
"Trùm trường này. Nhà giàu, quan hệ rộng nên cho dù giáo viên biết nhưng chẳng ai dám xử đâu"
Siwoo khẽ nhíu mày.
"Vậy… mọi người để hắn đánh người như vậy?"
"Ừ. Và cậu—"Minseok dừng chân nhìn Siwoo "—không được gây chú ý với hắn bằng mọi cách. Tin tớ đi, tốt nhất đừng đến gần"
Ngay lúc họ quay đi, tiếng động trong hẻm ngừng lại.
Siwoo vô thức liếc lại phía sau.
—Và ánh mắt cậu va phải ánh nhìn của Jaehyuk.
Lạnh. Đen. Sắc bén như lưỡi dao vừa rút ra khỏi vỏ.
Tim Siwoo hơi khựng một nhịp.
Minseok kéo cậu đi tiếp.
"Đừng nhìn nữa, đi thôi"
__
Hai người chia tay ở ngã tư.
Minseok còn dặn
"Nếu mai còn đi lạc đường nữa, cứ nhắn tớ"
Siwoo cười nhẹ
"Tớ nhớ rồi"
Như không an tâm Minseok liền nói tiếp
"Thôi tớ chẳng tin một kẻ hậu đậu như cậu đâu tối về gửi vị trí cho tớ. Mai tớ qua đón cậu đi học"
"Như vậy có phiền cậu lắm không. Hay là thôi tớ —" Lời từ chối chưa kịp dứt Minseok đã đưa tay lên môi mình ra hiệu cậu im lặng
"Sụytt...Thánh chỉ của nhà vua ngươi không có quyền từ chối"
Nghe giọng điệu Minseok, Siwoo cũng cười bất lực. Bóng hình Minseok dần khuất,lúc đi không quên quay lại la lên với cậu:
"Nhớ gửi cho tớ đó,không mai tớ sẽ lật cả Seuol lên tìm nhà cậuu!!!"
"Tớ biết rồiii" Siwoo cũng lấy hết sức la lại miệng còn nở nụ cười
Cậu đứng lại một chút, nhìn nắng chiều tàn dần phía sau dãy nhà.
Ngày đầu tiên nhập học…
Cậu suýt bị xe tông.
Cậu gặp được một người bạn đầu tiên—Minseok.
Và cậu biết đến một cái tên mà cả trường đều sợ: Park Jaehyuk.
Siwoo chậm rãi bước về nhà, bàn tay siết chặt quai balo.
Nhưng ở phía con hẻm sau lưng—
nơi ánh nắng cuối cùng vừa tắt—
có một bóng hình dựa vào tường, nhìn theo cậu không chớp mắt.
__________
Ba má thả ảnh vui quá hí híiii, nghĩ lại k đủ khả năng vt thêm tik sao W vậy đc hihi
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro