3.


Siwoo gửi cho Minseok lúc 10 giờ đêm khiến Minseok bên kia thở phào

"Tốt lắm, đồ hậu đậu"

Sáng nay trời trong xanh, gió sớm còn mát. Siwoo đứng nơi mà hôm qua cả hai chia tay,mắt nhìn đồng hồ.

6:30… Cậu khẽ mỉm cười—cũng không tệ, mình không đi lạc!

"Siwoooo!"

Giọng Minseok vang lên từ xa. Cậu ta chạy lại, tóc còn chưa chải ngay ngắn,nhìn bộ dạng này Siwoo đoán cậu bạn vừa mới ngủ dậy

"Cậu chạy đi đâu mà thở hồng hộc vậy?" Siwoo bật cười

"Mới ngủ dậy hả?"

Minseok nghe vậy mặt liền đỏ có thể thấy bằng mắt thường, biện minh

"Ai nói!! Tớ chỉ sợ có người đi lạc ở nơi nào cần tớ tìm nên mới chạy như vậy đó" 
Rồi cậu chìa cái túi ni lông .

"Ăn đi mẹ tớ làm đó món sandwich hơi bị ngon,tớ đoán cậu chưa ăn nên nhờ mẹ làm thêm một phần "

Siwoo nhìn túi Minseok đang chìa ra,hơi lúng túng như hiểu Minseok dúi thẳng vào tay

"Ăn đi không tí học thể dục chạy mệt đó"

"Cảm ơn nha"

"Có gì chứ chỉ là cái bánh thôi mà" Minseok cười

Hai đứa song song bước trên con đường nhỏ dẫn tới trường. Lá cây rơi lả tả, học sinh vài nhóm cười nói ríu rít. Mỗi lần Siwoo bước hụt xém ngã vài lần, Minseok lại nhắc "Coi đường coi đường! Cẩn thận đi chứ" như một ông cụ 70 tuổi.

"Hôm qua về có đi lạc không?"Minseok hỏi, tay đút túi quần.

"Không. Nhưng tớ đi nhầm… qua khu trọ nào á..."

"Trời đất ơi!!" Minseok ôm đầu. "Một ngày nào đó tớ phải gắn định vị lên cậu thật luôn"

Siwoo bật cười, cảm giác ấm áp trong ngực khó tả. Cậu không nhớ lần cuối có ai quan tâm mình kiểu này là khi nào.
---

Tại cổng trường

Hai người vừa tới cổng trường thì một cảnh tượng quen thuộc ập đến

Một nhóm học sinh đang tranh nhau mua đồ ăn sáng ở quầy. Người chen trước, người với tay, ồn ào như cái chợ.

Minseok kéo tay Siwoo

"Đi! Tớ có chiến thuật"

"Nhưng mình vừa ăn sáng xong mà? Đừng nói cậu định mua thêm nha "

Minseok chống hông, nghiêm túc

"Thì ăn thêm một tí có sao đâu,lỡ tí đói ăn lại" rồi không để cậu từ chối Minseok nói tiếp

" Giờ cậu đứng đây, tớ sẽ chui vào giữa đám kia. Khi tớ giơ tay lên, cậu đưa tiền. Khi tớ xoay người lại, cậu nhận bánh. Nhớ chưa?"

"Có hơi cồng kềnh nhỉ... Với lại cái chiều cao này..." Siwoo nhìn cậu bạn thua mình gần cả cái đầu với ánh mắt e ngại

"Im, chuẩn bị!"

Hai phút sau—

"Siwoo! Tiền!"

"Đây đây!"

"Rồi rồi rồi!! Nhận bánh nàyyyy!"

Siwoo luống cuống đỡ lấy hai ổ bánh kẹp. Minseok bị xô ra ngoài, tóc rối tung như bị gió bão cuốn.

Siwoo nhìn cậu ta mà cười đến mức không đứng nổi.

"Cậu… nhìn như mới đánh nhau xong ấy"

"Thắng lợi vẻ vang!" Minseok tự tin giơ tay thắng lợi dù áo đồng phục nhăn nheo.

Hai đứa đang vừa ăn vừa đi thì một nhóm con gái lớp trên đi ngang. Một người nhìn Siwoo rồi thì thầm

"Cậu mới chuyển trường đúng không? Cao dễ sợ…"

"Nhìn ngầu ghê…"

Siwoo khựng.
Minseok thì trợn mắt như gà mẹ giữ gà con, kéo cậu ra sau lưng.

"Này này! Đừng có lôi kéo học sinh mới nhà tôi nha!"

"Nhà cậu?" Siwoo bật cười.

"Ý tớ là… bạn tớ! Bạn!" Minseok ho sặc một tiếng.
__
Trong lớp học

Vừa đặt chân vào phòng, Siwoo thoáng nghe vài bạn đang bàn tán chuyện hôm qua ở cuối hẻm.

"Nghe nói Park Jaehyuk lại đánh ai đó nữa"

"Ghê thật, không hiểu sao chưa bị đình chỉ…"

"Đụng vào hắn chỉ có nước nghỉ học"

Siwoo nghe nhưng không tham gia. Cậu đang cố không nhớ đến ánh mắt lạnh lẽo tối qua.

Minseok khều cậu.
"Hôm nay học Thể dục. Cậu chạy được không?"

"Chắc… được?"

"Cậu mà ngất giữa sân thì tớ cũng bó tay luôn đó. Tớ khiêng cậu không nỗi đâu"

"Ê tớ khỏe mà!"

Minseok cười tít mắt

Trống vào lớp vang lên.

Buổi học trôi qua với tiếng giáo viên, tiếng lật sách, tiếng bút vạch nốt bài. Không có chuyện lớn, không drama, chỉ có không khí của một ngày đi học bình thường—nhưng bằng cách nào đó lại khiến Siwoo thấy yên hơn, nhẹ hơn.

---

Giờ ra chơi

Minseok kéo Siwoo ra hành lang.

"Đi mua sữa chuối không?"

"Đi! Nhưng đừng chen như hồi nãy nữa"

"Cậu khinh thường kỹ thuật mua đồ level max của Minseok rồi!"

Gió nhẹ thổi, nắng mới chiếu lên hành lang, và tiếng cười hai đứa hòa vào nhau đầy tự nhiên.

Gió trưa hơi nóng, sân thể dục rộng, âm thanh học sinh chạy nhộn nhạo. Siwoo đứng xếp hàng cạnh Minseok, vừa giãn cổ tay vừa lén thở dài.

"Nhìn sân rộng quá… tớ hơi choáng nha"Siwoo nhỏ giọng.

"Không sao, tớ chạy kế bên. Ngã thì ngã vào tớ" Minseok nói tỉnh queo.

"Nghe như đang dụ tớ ngã ấy"

Minseok cười khúc khích.

Giáo viên thổi còi, cả lớp bắt đầu chạy khởi động. Siwoo chạy khá ổn, chỉ hơi hụt nhịp nhưng vẫn theo kịp. Được nửa vòng, Minseok vẫy tay:

"Cố lên! Đừng để tớ đẹp trai nhất lớp nha!"

"Gì chứ… nhường cậu hết đó!"

Cả hai vừa chạy vừa cười, hơi thở pha tiếng giày đập lên sân.

Nhưng khi vòng sang phía góc sân sau— nơi ít học sinh qua lại—Siwoo hơi khựng.

Một nhóm học sinh đứng dựa vào tường, áo khoác vắt hờ trên vai, vẻ mặt chán chường. Chính giữa bọn họ là Park Jaehyuk.

Hắn đứng tựa lan can, tay xoay lon nước, mắt không hướng về lớp thể dục nhưng ánh nhìn vẫn sắc như dao.

Một bạn chạy qua đụng vai hắn.

Choang!

Lon nước rơi xuống.

Không khí dừng lại một giây.

Bạn học kia tái mặt:
"Xin… xin lỗi…"

Jaehyuk cúi xuống nhặt lon, không nói, không mắng.

Chỉ nhẹ nhàng phủi bụi khỏi lon rồi ngẩng lên.

Ánh mắt hắn quét qua — chậm, lạnh — rồi dừng ở người vừa đụng vào.

"Đi đứng kiểu gì vậy hả,làm bẩn hết cái áo của tao rồi" Giọng hắn giận dữ nắm cổ áo cậu bạn kia lên "Muốn ăn đòn hả, khôn hồn nôn tiền ra đền không đừng trách vì sao tao lại ác"
Bạn kia sợ hãi, người không ngừng run rẩy,lắp bắp

"Tớ...tớ xin lỗi...Nhưng thật tớ không có tiền đền cho cậu đâu..Xin đừng đánh tớ mà"

Bỗng đúng lúc giáo viên từ xa thổi còi:
"Các em, tập trung vào! Có việc gì ở đó vậy?"

Jaehyuk nghe vậy mới thả cổ áo ra

"Phiền phức " Lời này hắn nói nhỏ, rồi quay qua bạn kia

"Ra về gặp tao ở con hẻm trước trường. Đừng nghĩ mày có thể trốn được liệu hồn mà làm"

Nam sinh kia nghe vậy gật đầu rồi chạy đi mất,như sợ ở lại thêm một chút Jaehyuk sẽ đánh hắn ngay lập tức

Còn ánh mắt Jaehyuk lúc này mới ngẩng lên…và lại chạm ánh mắt Siwoo nãy giờ đã thấy mọi thứ. Nhưng chỉ một thoáng hắn không thèm ngó tới cậu và quay lưng bỏ đi

Minseok lúc này chạy lui lại,thấy Siwoo đứng im một chỗ nhìn về một phía
"Cậu sao vậy? Khó chạy hả?"

Siwoo nhìn nơi Jaehyuk vừa đứng. Nơi đó bây giờ yên tĩnh như thể mọi chuyện lúc nãy chẳng hề xảy ra

"…Không. Không có gì"
Giọng thầy thể dục vang lên từ sau lưng

"Này này hai em kia không chạy mà đứng đó làm gì thế hả. Muốn chạy thêm mấy vòng không?" Tiếng còi chói tai làm cả hai như bừng tỉnh mà cắm cúi bắt đầu chạy tiếp...
______
Chap sau là Jaehyuk nhìu hơn tí nha,chap đầu cứ chill đi đã :00 viết sao Cún top quá chừng tưởng đang ship k á🤡

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro