(Rojuli)【1619】你的良心不会痛吗?

Cp: Rodrigo Hernández x Julián Álvarez

Lương tâm của bạn không đau đớn sao?

Tóm tắt (tác giả): 
Biệt danh: *Về việc bạn tôi nhờ chăm sóc cậu em mới đến rồi tôi chăm sóc cậu ấy tận lên giường* 

🤤 Một ngày không "chiên" Nhện tôi cả người khó chịu, ái chà hình như nó mọc dài ra rồi… 

Aguero nhờ Rodri, đang làm việc ở Manchester, chăm sóc cho cậu nhóc nội tâm Julián vừa đến Manchester City. Thế là Rodri chăm sóc cậu nhóc từ trong ra ngoài, kỹ lưỡng không sót chỗ nào. 

Văn phong hài hước, mang tính "đồi bại", dự định sẽ viết thêm một fic nghiêm túc hơn! Tóm lại, văn "đồi bại" của cặp 1619 đúng là siêu cấp vô địch thơm ngon, bữa thịt này tôi nấu mà sướng rơn! (*hào hứng lắc chảo*) 

Nội dung:

**21:47 Cao thủ e-sport Argentina** 
🤬 Rodri, lương tâm cậu không thấy đau à!? 💢💢 

Trước khi đón Julián ở sân bay, Rodri đã nhận được cuộc gọi thứ ba mươi từ Aguero: “Tóc nâu xoăn, da trắng lắm, Julián! Cậu đừng có nhận nhầm mà làm lạc mất cậu ấy.” 

Sao, đây là con trai ruột của anh à? Rodri trêu, không ngờ Aguero nghiêm túc bất ngờ, bảo rằng dù là Benjamin hay Julián mà mất thì cũng sẽ vặt đầu Rodri. Rodri đảo mắt muốn lòi lên trời, đáp qua loa rằng mình sẽ chăm sóc Julián tử tế rồi cúp máy. 

**13:26 Cao thủ e-sport Argentina** 
Đón được rồi thì nhắn lại cho tôi! 

Rodri chẳng bao giờ trả lời tin nhắn! Nhưng cũng chỉ mạnh miệng thôi, sau khi đón được cậu nhóc tên Julián, anh ngoan ngoãn báo cáo lại cho Aguero. 

Julián trông chẳng khác gì mô tả của Aguero: đôi mắt to tròn như hạt dẻ ngâm mật ong, Rodri không nhịn được mà thầm cảm thán, thằng nhóc này mụn tuổi dậy thì còn chưa hết mà đã đi làm, đúng là không dễ dàng. 

“Cậu làm gì nhỉ?” Rodri nhận lấy vali của cậu em. 

Thiết kế đồ họa? Julián trả lời. Tiếng Tây Ban Nha của thằng nhóc này nghe dính dính, so với kiểu nói như súng liên thanh của Aguero thì đúng là như bắn ra những viên chè trôi nước luộc chín, thậm chí còn hơi đáng yêu. 

Nhỏ con ghê. Rodri cảm thấy như mình vừa nhận nuôi một chú cún hơi to một chút, cứ tưởng tượng Julián ngồi ở ghế phụ, lè lưỡi, cào tai, hổn hển kìm nén sự phấn khích. Nhưng mỗi lần lén nhìn sang, Julián lại rất điềm tĩnh, kiểu cảm xúc không bộc lộ ra ngoài, chắc là một người bạn cùng phòng trầm tính. 

Thôi được, cảm giác trách nhiệm kỳ lạ của Rodri đúng giờ lên sóng, như nhận một nhiệm vụ lớn lao, anh âm thầm lên kế hoạch làm sao để khiến cậu em này trở nên cởi mở, hoạt bát hơn, tốt nhất là khiến Aguero phải trầm trồ, để cậu ta nhận ra rằng đã sai lầm thế nào khi dám nghi ngờ Rodrigo Hernández Cascante anh đây. 

Nhưng mà thật sự không thể nhìn thêm một giây nào nữa, thật đấy, không thể nhìn được. 

Rodri nhìn Julián chỉ mặc mỗi cái quần lót tam giác đứng trước cửa tủ lạnh uống sữa mà tim đập thình thịch. Anh bạn yêu quý ơi, niềm tin của em dành cho người khác là kiểu từ 0 nhảy thẳng lên 100 mà không có giai đoạn đệm à? Như chơi một trò chơi nuôi dưỡng kỳ quái, sau đêm qua uống rượu trò chuyện về tương lai và lý tưởng, cậu nhóc Argentina nội tâm suốt ba tháng bỗng như được đả thông nhâm đốc nhị mạch, tiến bộ vượt bậc trong khoản ăn mặc – nói trắng ra là chả mặc gì. 

Đàn ông máu nóng thế nào chịu nổi? Rodri nhìn cặp mông cong vút bị nhốt trong cái quần lót mà mắt và thằng nhỏ cùng lúc thẳng tưng. Cái quần lót kia trông khổ sở lắm, nhưng thật sự không thể nhìn thêm nữa, vì khi anh ngẩng đầu thì thằng nhỏ cũng ngẩng đầu theo. Hy vọng cái sofa che được, vì Julián đã bắt đầu chào buổi sáng với anh, Rodri giờ phải đáp lại. 

“Sáng… chào buổi sáng.” Rodri cúi đầu lại thấy lồng ngực trắng trẻo, cặp vú tròn trịa căng mọng kia là độn rồi à? Anh bạn tốt ơi, anh không có ý gì đâu, chỉ muốn biết ngực em có giả không nên sờ thử được không? Sờ cái búa! Rodri bóp mạnh đùi mình mà vẫn không khiến thằng nhỏ đang hăng hái mất đi tinh thần, thế là chẳng biết nói gì, anh bỏ chạy thảm hại, lủi vào phòng ngủ nghiên cứu một trăm kiểu “đồi bại”. 

Nói gì mà đề phòng mấy thằng con trai hư hỏng tiếp cận Julián… anh bạn ơi, chính tôi sắp thành thằng hư hỏng rồi đây! 

Việc cậu em ngày càng thiếu ranh giới khiến Rodri khổ tâm không thôi. Một mặt, thằng nhóc này trông quá trong sáng, quá thuần khiết; mặt khác, cặp mông và vú của nó lại quá to, quá mềm mại. Chủ nhân của chúng dường như biết rõ điều này, chẳng ngại ngần khoe thân ở nhà, cụ thể là tắm xong chỉ quấn khăn tắm đi ra, hoặc đôi khi chỉ mặc quần lót, mà quần lót thì chặt đến mức… 

Cái này không tốt cho Rodri, cực kỳ không tốt. Thằng nhỏ sục đến tróc da rồi, rốt cuộc ai còn cười nổi đây! 

Nhưng Julián là cậu em mà anh phải chăm sóc tử tế! 

Ra tay với Julián nghĩa là gì? Nghĩa là anh sẽ giẫm đạp niềm tin của Aguero lên mình. Nói cho cùng, đối mặt với giọng Tây Ban Nha chậm rãi và đôi mắt long lanh của Julián mà xuống tay thì đúng là quá thiếu đạo đức. Hai người họ ngay từ khoảnh khắc gặp mặt đã xác lập quan hệ người bảo vệ và người được bảo vệ. Rodri đối với cậu ấy như đối với em trai mình, thế nên thằng nhỏ thấy cậu em mà đứng dậy chào hỏi thì chẳng phải bình thường sao? 

Bình thường cái rắm! Rodri không thương tiếc tự tát vào háng một cái, cơn đau đọng lại ở chỗ ấy còn khiến anh sướng nữa, nhưng tiếng hét vẫn làm Julián giật mình. Cửa bị gõ, Rodri lập tức kéo gối che cái thằng nhỏ đang ngóc đầu, “Vào đi!” 

Giọng Rodri run không ngừng. 

“Anh ổn chứ? Em nghe tiếng anh hét.” Julián thò đầu vào hỏi. 

“Mọi thứ ổn, anh… ừ, anh lỡ va vào ngón chân.” Rodri nói. Nghe vậy, Julián thoải mái mở toang cửa, đứng ở ngưỡng cửa, mặc mỗi cái quần lót trắng, cười rạng rỡ như nam chính tạp chí khiêu dâm. Mắt Rodri chẳng biết đặt đâu, đối diện cảnh này mà cương mạnh hơn là nỗi hỗn loạn và nói năng lung tung của riêng anh: “Cùi chỏ đau lắm! Anh không nên mở ngăn kéo, không thì đã chẳng va… va vào đầu, nhưng anh ổn.” 

“Anh thật sự ổn chứ?” Julián lộ vẻ mặt rõ ràng là thấy vấn đề không nằm ở cơ thể mà ở tinh thần, bước đôi dép hoạt hình màu xanh đến trước mặt Rodri, chạm vào cái trán nóng rực của anh: “Anh nóng lắm…” 

Anh đảm bảo với em chỗ này không phải nóng nhất đâu. Rodri nuốt nước bọt, lúc này anh chàng tốt bụng đã toát mồ hôi đầm đìa, luống cuống muốn đẩy Julián ra. Khoảnh khắc ngón tay chạm vào lồng ngực mềm mại của cậu, anh rụt lại như bị điện giật. Anh thật sự muốn hét lên rồi! Rodri ôm chặt cái gối, từ ngữ bắt đầu đánh nhau với lưỡi: “Anh thật sự ổn, thật sự ổn! Trời ơi sao em không mặc quần áo! Hay là em mặc tạm đồ của anh…” 

Làm ơn đi Julián, mặc cái áo vào đi!! 

Julián nhún vai tỏ vẻ không ý kiến, túm lấy cái áo phông cũ của Rodri xếp ở một bên, khoác lên người. Nếu nói Julián không mặc gì thì quá lộ liễu nên mới gợi tình, thì khi mặc cái áo phông gần như thành váy siêu ngắn này lại là kiểu gợi tình ẩn hiện khiến người ta chảy nước. Rodri thật sự chịu không nổi, cái thằng nhỏ dưới gối bị vải cọ xát cứng đến nổ tung, chỉ muốn lấy gối đập Julián… đập cậu ấy ra ngoài để anh tự sục cho sướng. 

“Trông anh không ổn, Rodri.” Julián tiến tới từng bước, nắm góc cái gối trong lòng Rodri, ánh mắt quan tâm hỏi: “Anh bị va đau à? Có chảy máu không? Để em xem nào?” 

Một trận chiến tranh giành gối bắt đầu. Cọ xát càng lúc càng mạnh khiến Rodri càng khó tự kiềm chế. Khi Julián giật mạnh cái gối lần cuối, Rodri không nhịn được mà rên lên một tiếng, háng anh ướt nhưng không phải vì tè ra quần. 

Nếu để cậu em phát hiện mình là biến thái… chắc cuộc đời anh tàn rồi. 

“Ừm… em giúp anh nhé?” Julián chớp mắt. 

Rốt cuộc sao lại thành thạo thế này. 

Rodri một tay túm tóc xoăn của Julián, thở hổn hển, thằng nhỏ cứng ngắc được Julián ngậm trong miệng làm deep throat. Cậu nhóc nhấp nhô nhịp nhàng, đôi mắt nhìn thẳng vào mặt Rodri như muốn xin thêm khen ngợi và động viên. Nước mắt sinh lý long lanh treo trên lông mi như lá sen đọng nước, Rodri không nói nổi lời nào. Hối hận, tự trách và cảm giác “đồi bại” hòa lẫn với khoái cảm dưới háng tràn vào đầu óc, mặc Julián như chú cún ngậm thằng nhỏ mà lấy lòng, anh vẫn không động lòng. 

Rõ ràng phải chăm sóc cậu ấy tử tế, sao lại ra nông nỗi này… 

Như thể quyết tâm để Rodri bắn vào miệng mình, Julián chẳng hề có ý định nhả ra, điều này hơi đáng sợ. Dù Rodri đã vài lần nói mình sắp bắn, xin Julián nhả ra, nhưng cậu vẫn ngậm chặt, như thể trêu đùa hay giận dỗi. Rodri thậm chí nghi ngờ cậu dùng răng khẽ kẹp lấy, chỉ cần anh cố rút ra là sẽ như máy cắt khoai tây, gọt mất một lớp da. Cuối cùng, anh vẫn bắn vào miệng cậu nhóc, và chút liêm sỉ cuối cùng của Rodri cũng theo động tác nuốt của Julián mà rơi xuống vực sâu. Sự quan tâm của đàn anh, lời dặn của bạn bè, tất cả đều vỡ vụn cùng tinh dịch tràn vào miệng Julián. Cùng với chút lý trí cuối cùng, khoái cảm “đồi bại” chiếm thế thượng phong. Rodri như nhấc chú cún, thô bạo nhấc Julián lên ném lên giường mình. Cú ngã chắc không nhẹ, nhưng tiếng kêu của Julián lại đầy phấn khích. Đôi chân cậu đã vội vàng quấn lấy eo Rodri, môi mím lại ngoan ngoãn chờ phần thưởng. 

Rodri kéo phăng cái quần lót tam giác đáng thương, để lộ phần non nhất giữa hai chân Tiểu Nhện. Cậu nhỏ cứng ngắc vẫn bị nhốt trong quần lót, chất lỏng rỉ ra từ đầu làm ướt vải thành màu xám nhạt. Rodri ngậm lấy hạt thịt nhỏ của Julián, khẽ kéo, nâng cặp mông nặng trịch mà hăng hái “cày cấy”, ra sức mút hạt thịt nhạy cảm khiến Julián kêu la ầm ĩ. Nước ngọt tanh ướt nửa mặt Rodri, cuối cùng anh còn chưa thỏa mãn mà cắn mạnh một cái vào bẹn trắng trẻo. 

Phải nói rằng động tác lột sạch Julián của Rodri có phần vội vàng, trong tình huống này hành động thô bạo dường như khó tránh. Nhưng Julián lại thể hiện sự phấn khích gần như kỳ dị. Lỗ thịt ướt át nuốt ba ngón tay có phần khó khăn, nhưng cảm giác vừa đau vừa sướng khiến cậu không thể từ chối. Dù chỉ là dùng tay, Rodri cũng cảm nhận được cái lỗ ấy “ngậm” giỏi thế nào. Chỉ không ngờ Julián thành thạo bú liếm thế mà đến phần chính lại như tay mơ, tò mò. Hỏi xong, cậu ngượng ngùng đáp: “Mấy thứ này trên mạng giảng chi tiết quá, em ngại không dám xem.” Vậy mà em dám câu dẫn anh à? 

“Em cố ý đúng không? Đồ dâm đãng.” Rodri không nương tay tét vào mông Julián, một tiếng “bốp” giòn tan. May mà liêm sỉ chết rồi, không thì chẳng biết làm sao: “Từ đầu đã cố ý, cố tình không mặc quần áo lượn lờ trước mặt anh, tốn công sức dụ anh địt em đúng không?” 

Cơ thể người Argentina mới nếm trái cấm càng bị đánh càng nhạy cảm, càng bị đánh càng hứng khởi. Tiếng kêu phóng đãng chẳng hợp chút nào với gương mặt baby trẻ trung này. Rodri lật cậu lại, bảo cậu quỳ trên giường, vừa địt vừa tét mạnh vào mông. Đâm không mạnh lắm nhưng tay thì chắc chắn không nương tình. Cặp mông kem đã ánh lên sắc hồng cherry, lỗ thịt vừa ngậm chặt con cặc to vừa co bóp run rẩy, nước dâm dính nhớp chảy khắp nơi. Cậu rên rỉ xin Rodri bắn vào trong. 

“Đồ dâm đãng, có phải em ngủ với tất cả thằng bạn em rồi không?” 

Rodri lấp đầy cái lỗ khít rịt, thằng nhóc này chẳng giống lần đầu lên giường với người khác chút nào. Đồ đểu, còn biết nói dối! Nghĩ đến đây anh tức, nghĩ đến những đêm đau khổ vì cậu không mặc đồ tử tế, anh càng ra sức đâm sâu hơn. Julián bị địt đến nói không ra lời, chỉ biết ư ử rên rỉ, bị địt đến đờ đẫn chỉ biết chổng mông, hạ thân vô thức cọ cậu nhỏ lên ga giường, để lại vệt nước ướt át, rên rỉ bắn ra rồi lại kêu như van xin. Đầu khấc tròn trịa đâm mạnh vào bên trong chặt chẽ, gần như làm bụng Julián phình lên một đường cong kỳ lạ. Rodri ghé lên người Julián, đâm nông sâu xen kẽ, bẻ mặt cậu lại hôn môi cậu từng cái: “Sướng không cưng? Anh có phải là thằng địt em nhiệt tình nhất không?” 

“Ư… không, không có bạn nào khác…” Julián ngắt quãng nói: “Anh là… là người đầu tiên, ư a… sâu quá…” 

Không biết thật hay giả, nhưng giờ cứ coi là nói dối mà trừng phạt! Rodri bóp eo Julián bắn cho đã, cậu nhóc thả lỏng, mềm oặt nằm sấp thở hổn hển. Da Julián đã chuyển thành màu hồng lấp lánh, lỗ thịt đỏ ửng vì bị địt rỉ ra từng đợt tinh dịch trắng đục. Rodri điều chỉnh hơi thở, dùng tay chặn những chất lỏng ấy lại: “Thích thế thì kẹp chặt vào, chảy hết ra rồi em không khóc chứ?” 

Sau đó Rodri lại cầm súng lên trận, lần này tử tế kê gối dưới bụng Julián, rồi không cho cậu chút thời gian đệm nào mà đâm thẳng cậu nhỏ vào sâu nhất trong lỗ thịt, sướng đến mức Julián co giật không ngừng. Rodri thừa thế ôm eo cậu nhấc lên, tay từ sau vòng qua nắm cặp vú mà anh thèm thuồng từ lâu, dán chặt cậu vào người mình, ôm từ sau mà đâm lên dữ dội. Điểm nhạy cảm bị hành hạ tới lui, Julián hét lớn: “Aaa… em… ư ha, nhẹ…” 

Anh bạn ơi, không nhẹ được chút nào, lần sau chắc chắn! Rodri cứ thế chơi cậu em Argentina quý giá của mình từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới. Julián bụng đầy tinh dịch bị địt đến mất hồn, tè ra giường người ta mà không biết, miệng vẫn ngắt quãng gọi tên Rodri. Rodri vẫn cắm trong lỗ cậu nghỉ ngơi, ghé tai thì thầm: “No đủ chưa, đồ dâm đãng?” 

Julián suýt nghĩ mình sắp ngất, cũng gần như vậy rồi. Ngón tay Rodri vẫn cắm trong lỗ cậu, giúp chặn tinh dịch bắn vào, tiện thể cứ thế bế cậu về phòng riêng của Julián, nhét cả hai vào chăn, để lại sự thỏa mãn và mệt mỏi sau cuộc làm tình chất lượng cao, dỗ Julián chìm vào giấc ngủ. 

Rodri bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, anh với tay lấy cái điện thoại cạnh gối nghe: “Alo?” 

“Juli… sao lại là cậu? Julián đâu?” Giọng Aguero vang lên từ đầu bên kia. Rodri lập tức tỉnh như sáo, những việc khốn nạn vừa làm, những lời khốn nạn vừa nói ùa vào đầu. Cái đầu nhỏ đang thở phì phò ở ngực anh nhắc nhở rằng mọi chuyện đã xảy ra, tất cả là thật. Chăm sóc cậu em mà chăm lên tận giường, Rodri, mày tiêu rồi. 

“Ừ… Kun (Kun), nghe tôi…” 

“Ư… ai thế?” Julián cũng bị đánh thức, giọng mềm mại của cậu vì bị một gã đàn ông thú tính hành quá mạnh mà khàn đặc, nhưng trong giọng vẫn đầy vẻ mơ màng và ám muội sau cuộc làm tình. 

Im lặng ba giây, đầu kia điện thoại bùng nổ tiếng chửi của Aguero: “Mẹ kiếp Rodrigo, mày còn là người không!!!” 

Rodri bị quát đến run người, còn Julián giật mình, ôm cánh tay Rodri chặt hơn. 

Cứu với, hay là làm thêm phát nữa để hạ hỏa 😱😱😱 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro