Chương 2.

Ngày thứ ba kể từ khi Nhị thiếu và Quân nương trở thành tình duyên, Nhị thiếu biết Quân nương tên là Phó Thiếu Khiêm.

Nhị thiếu nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn đem tên của mình nói cho Phó Thiếu Khiêm.

Thời điểm Thiệu Nghiễm nghe thấy cái tên Phó Thiếu Khiêm này, hắn chỉ cảm thấy mình cần phải kéo ý tưởng  nguy hiểm rằng đối phương là một người đàn ông lại.

Hiện giờ danh tự trung tính nhiều như vậy, nam sinh cũng có thể tên là Thúy Hoa, quân nương tên Phó Thiếu Khiêm cũng không có gì kỳ quái a.

Phó Thiếu Khiêm là quản lý của một bang hội PVP, thủ pháp sắc bén, JJC trên đoạn mười ba, trong lúc công phòng còn có thể mở xa đoàn.

Thiệu Nghiễn là chủ của một thái địa, có thái địa là có thể mua phòng ở ngoại thành. Dương Châu và Thành Đô chính là sân nhà của hắn, ngoại trừ treo máy vẫn là treo máy.

Nhìn thế nào thì hai người cũng không phải là người cùng chung chí hướng. Phó Thiếu Khiêm chưa bao giờ  gọi Thiệu Nghiễn cùng đi đánh sân thi đấu, cũng sẽ không mang hắn cùng đi công phòng. Bởi vì Thiệu Nghiễn giống như vẫn luôn không hề có chút hứng thú gì đối với hoạt động PVP.

Thời điểm mỗi lần có hoạt động, Phó Thiếu Khiêm đều mở hai tài khoản, một tài khoản dùng để đứng phố xoát hoa với Thiệu Nghiễn, tài khoản còn lại dùng để tổ chức hoạt động.

Thiệu Nghiễn cảm thấy có chút khó xử, Phó Thiếu Khiêm lại nói ở cùng một chỗ với tình duyên quan trọng hơn.

Về sau mỗi lần trước khi công phòng hắn đều đưa cho Phó Thiếu Khiêm mấy cái kỳ lượng xa, đương nhiên hắn cũng không nói cho Phó Thiếu Khiêm biết chuyện này.

Phó Thiếu Khiêm là dân đi làm, ban ngày cơ bản không có thời gian online, chỉ là mỗi ngày đều sẽ gửi tin nhắn cho Thiệu Nghiễn nhắc nhở hắn ăn cơm đúng giờ, chú ý mặc thêm quần áo ấm.

Về phía Thiệu Nghiễn, hắn là một họa sĩ tự do vẽ tranh minh họa, thời điểm không có chuyện gì làm hắn còn nhận thêm việc trang trí đồ vật và trang trí nội thất, chuyện này toàn bộ người trong vùng đều biết, rất nhiều tiểu đồng bọn tìm hắn trang trí xe hắn cũng sẽ nhận, quá lẳng lơ con mẹ nó cũng rất được hoan nghênh.

Rất nhiều người đã sớm biết chuyện Thiệu Nghiễn và Phó Thiếu Khiêm trở thành tình duyên, thân hữu của Phó Thiếu Khiêm cũng biết, bình thường Phó Thiếu Khiêm sẽ không phóng pháo hoa tặng người khác, cho dù là thân hữu, mặc kệ nam giới hay là nữ giới đều chưa từng hưởng qua phúc lợi đãi ngộ này, mà Thiệu Nghiễn chính là một ngoại lệ, cho nên tất cả mọi người đều minh bạch.

Nhưng Phó Thiếu Khiêm thật sự rất ít khi mang theo Thiệu Nghiễn cùng chơi đùa với bang hội hay thân hữu của hắn, về phần nguyên nhân, không ai biết được trong lòng Phó Thiếu Khiêm đang suy nghĩ cái gì.

Thời điểm bang hội của Phó Thiếu Khiêm tổ chức ca hội trên YY, rất nhiều bang chúng yêu cầu Phó Thiếu Khiêm mang "chị dâu" đến cùng chơi.

Phó Thiếu Khiêm suy nghĩ một chút liền cảm thấy không phải không được, cho nên hắn thương lượng với Thiệu Nghiễn một phen. Thiệu Nghiễn thấy Phó Thiếu Khiêm đã nói đến như vậy, tất nhiên sẽ không cự tuyệt hắn.

Đám người trong bang hội vừa nhìn thấy Thiệu Nghiễn tiến vào YY liên trực tiếp kéo hắn vào kênh. Dù sao ca hội vẫn chưa chính thức bắt đầu.

Trước khi bắt đầu ca hội chính là một trận ầm ĩ.

"Nhị thiếu hát một bài a!"

"Nhị thiếu mở màn đi!"

"Hoa của ta đã chuẩn bị sẵn sàng, lúc nào cũng có thể tặng a!"

Phó Thiếu Khiêm nhíu mày, nghĩ thầm nếu như Thiệu Nghiễn không muốn thì không thể miễn cưỡng hắn.

Tất nhiên là Thiệu Nghiễn muốn a, nếu như hắn đã đến đây sao có thể để cho Phó Thiếu Khiêm mất mặt được.

Hát thì hát!

Thiệu Nghiễn chọn một ca khúc xưa, thanh âm của hắn vừa trong lại vừa có sức cuốn hút, lúc hắn hát xong rất nhiều người ồn ào yêu cầu hắn hát thêm một bài nữa.

Hai hàng lông mày của Phó Thiếu Khiêm lại nhíu chặt thêm vài phần.

Mà lúc này, điện thoại hiện lên một cuộc gọi đến, là số của công ty, Phó Thiếu Khiêm thở dài, không thể không nghe.

"Nhị thiếu, không phải lúc trước ngươi nói ngươi sẽ hát Thanh Mị hồ sao?"

"Nhị thiếu hát Thanh Mị hồ nha~"

"Ta muốn nghe tiếng thở gấp a~."

"QAQ, ta có thể chọn bài cực lạc uyên ương sao?"

Thiệu Nghiễn nhìn khung chat mật, lại nhìn QQ một chút, Phó Thiếu Khiêm không PM cho hắn, hắn có chút thất lạc.

Thiệu Nghiễn vốn không phải người có tính hướng ngoại, đánh chữ tao một chút thì còn được, nếu để cho hắn hát mấy ca từ như vậy cũng quá xấu hổ rồi.

Phó Thiếu Khiêm cũng không nói không cho hắn hát, nếu như hắn không hát có phải rất không cho Phó Thiếu Khiêm mặt mũi hay không?

Do dự một lát, Thiệu Nghiễn đánh phải kiên trì tiếp tục hát.

Thời điểm Phó Thiếu Khiêm quay trở lại, bình luận trên YY đã loạn thành một đoàn.

"Quá tao..."

"Nam sinh các người đều tao như vậy sao?"

"Ta cong mất rồi!"

"Mấy tên gay các ngươi đừng có mà bẻ cong ta."

"Quả nhiên một khi nam sinh tao lên thì nữ sinh không theo kịp."

"Tiểu ca ca, ngươi có thiếu thân hữu không?"

"Huynh đệ, ngươi làm gay không?"

Thiệu Nghiễn xấu hổ trả lời: ta đã có tình duyên rồi, cảm ơn mọi người.

Phó Thiếu Khiêm không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn bật ghi âm. Không nghe không sao, nghe xong Phó Thiếu Khiêm cảm giác mình lập tức biến thành một trái chanh tinh.

Vì vậy, Phó Thiếu Khiêm đánh chữ dưới mục bình luận.

"Ca hội chuẩn bị bắt đầu rồi, noãn tràng cũng không xê xích gì nhiều, ta để Nhị thiếu hạ mạch trước."

Sau đó Thiệu Nghiễn phát hiện mình bị mời ra khỏi kênh, còn chưa kịp phản ứng lại đã nhận được tin nhắn của Phó Thiếu Khiêm.

"Có thể rên rỉ?"

Thiệu Nghiễn nhất thời không hiểu tại sao Phó Thiếu Khiêm lại hỏi những lời này, ngón tay lại trả lời trước một bước.

"Có thể."

"Rên rỉ cho ta nghe!"

Mặt già của Thiệu Nghiễn đỏ lên, cái này không được, khẳng định không được. Cho dù hắn có chút tao nhưng hắn cũng có sĩ diện đó.

"Ta có thể cự tuyệt sao?"

"Không thể!"

Thiệu Nghiễn rất không có cốt khí mà rên rỉ một tiếng, gửi sang.

"Tiếp tục."

Thiệu Nghiễn tức giận ném điện thoại lên giường, nghĩ thầm tại sao người này lại không biết xấu hổ như vậy.

Điện thoại lại vang lên, vẫn là Phó Thiếu Khiêm.

"Thiệu Nghiễn, cho ngươi thêm một phút cuối cùng!"

MMD Phó Thiếu Khiêm! Ngươi thích nghe đúng không? Vậy tao chết ngươi là được!!!

Vì vậy Phó Thiếu Khiêm nhận được một tin nhắn thoại. Đoạn tin nhắn thoại này Thiệu Nghiễn không chỉ rên rỉ đủ tao, thậm chí Phó Thiếu Khiêm còn nghe được câu "lão công C ta" ở bên trong.

Phản ứng đầu tiên của Phó Thiếu Khiêm không phải là làm sao Thiệu Nghiễn biết hắn là nam, mà là buổi tối hôm nay xem ra không ngủ được rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro