IV

chiến tranh kết thúc, nhưng khoảnh khắc mỹ thả bom xuống hiroshima mãi là một khoảnh khắc đau lòng của các chiến sĩ tại đó và là vệt sẹo lớn của kaji. sako đã cứu một đứa trẻ giữa tâm điểm qua bom  và hi sinh tại phía tây bờ sông ota. người ta đã thấy xác của vị chiến sĩ trẻ ấy cùng bảng tên còn xót lại được đứa trẻ nắm chặt, "kota sako". đó là một sự ra đi đầy mất mát và đau thương, các chiến sĩ ở đó đã khóc rất nhiều khi biết được sako đã hi sinh. với họ đó không chỉ là một người đồng đội mà còn là một người bạn, một người anh em trong nhà. thời gian bốn năm họ làm việc cùng nhau đã cho họ thấy sako là người mang đầy ý chí như thế nào. hiroshima chìm trong khung cảnh tan thương, đội quân hiroshima chìm trong nước mắt. một trận chiến có quá nhiều người hi sinh. kanuma tiến về phía sako, nắm chặt lấy bảng tên sako. cúi đầu tiễn đưa người bạn tới nơi thiên đường.

xác của sako được các chiến sĩ xác nhận danh tính và hài cốt được chuyển về hakone đưa tới tận tay gia đình bạn. cả nhà sako đều đau khổ trước sự hi sinh của bạn. mẹ sako đã ngất vì mất sức. bố mẹ kaji biết tin đã qua nhà an ủi gia đình và cùng nhà sako tổ chức tang lễ. chỉ mỗi kaji là chưa biết được tình hình.

ngày 10 tháng 9 năm 1945.

kaji trở về nhà. trên đường về em háo hức trông chờ sako. nhưng khi về tới phố em đã thấy cờ tang cùng dòng chữ "tưởng nhớ những người chiến sĩ hi sinh". một cảm giác đau nhói trong tim em hiện lên. kaji lập tức chạy tới nhà sako, khung cảnh của một đám tang u ám hiện rõ. em bước từng bước vào bên trong nhìn rõ gương mặt ở trong di ảnh, những người hàng xóm đứng bên lề đường, nhìn em với ánh mắt đầy thương tiếc và xót xa. kaji gục ngã, mặt em trắng bệch, nước mắt rơi hai hàng. bố mẹ nhìn thấy chạy ra đỡ em dậy và dịu vào bên trong. nhìn thấy một thi thể trong quan tài trắng, gương mặt gầy đi rất nhiều, thân thể bị bỏng nặng. em gào khóc bên quan tài, hiiragi và bố mẹ đã dỗ dành em nhưng em vẫn cứ khóc. trái tim em chết lặng từ giây phút ấy, em đau đớn ngồi dưới sàn nhà như đứa trẻ mất kẹo. tiếng khóc cùa em vang vọng khắp khu, một tiếng khóc than xé lòng. em cảm thấy bất lực khi nghe tiếng khóc thảm thiết từ gia đình hai bên, những tiếng khóc mà em không thể tin nổi. bầu không khí tràn ngập nỗi đau và sự chia ly.

ngày đưa sako chôn cất, tiết trời thu lại đổ mưa lớn. dường như ông trời cũng đang khóc chung với kaji khi mất đi một thiên thần tốt bụng.

kaji ngồi một mình trong căn phòng nhỏ, ánh đèn lờ mờ chiếu sáng lên khuôn mặt nhạt nhòa của em. trước mắt em, một bức ảnh của sako, người em yêu nhất.

những kỷ niệm về sako không nguôi ngoai trong suy nghĩ của kaji. em nhớ lại những ngày tháng cả hai cùng nhau lớn lên, cùng nhau chia sẻ niềm vui và nỗi buồn. em không thể xóa nhòa được hình ảnh hôm đó cả hai đi lễ hoa và cái chết của sako đã để lại một vết sẹo sâu trong trái tim kaji.

mỗi đêm, kaji vẫn thường mơ về sako, về những lúc họ cười đùa, về những lần cùng nhau nắm tay đi dạo. nỗi đau thương về sự ra đi của sako chẳng bao giờ rời xa em. em biết mình không thể nào quên được bạn, người đã chứng kiến em lớn và là tình đầu.

trái tim kaji vẫn khắc ghi mãi hình bóng sako, và sự ra đi của bạn mãi mãi là một nỗi đau không thể dứt. em biết rằng, dù sako đã ra đi, tình cảm của anh dành cho anh vẫn còn nguyên vẹn và sâu đậm. cảm xúc về sự mất mát vẫn như một vết thương không lành, luôn đau đớn và nhức nhối.

kaji vẫn sống tiếp, nhưng trong tim anh, hình bóng của sako mãi mãi là một phần không thể thiếu. em sống tiếp với những kỷ niệm và tình cảm sâu đậm đối với sako - người trở thành một phần quan trọng của cuộc đời em.

có lúc em trách sako lắm, vì sao hứa về cưới em nhưng lại đi mất. nhưng em cũng tự hào về sako lắm, một chiến sĩ hi sinh vì người dân. nắm chặt bảng tên sako và bức thư cuối cùng. em mỉm cười trong nước mắt.

vài năm sau đó, khi mọi thứ ổn định lại và hoà bình về trên đất nước nhật. cảnh đời dần trở lại nhộn nhịp sau những ngày đau thương và mất mát. hiiragi đã vượt qua nỗi đau mất em và sống thật tốt cùng gia đình. hiiragi và kaji giữ vững tình bạn thân thiết và hỗ trợ lẫn nhau qua những khó khăn. nhà của sako vẫn là một nơi trang nghiêm, nơi mọi người vẫn nhớ về người con trai dũng cảm đã hy sinh vì đất nước. mỗi năm vào ngày mất của sako, kaji luôn đến thăm mộ và để lại hoa, giữ cho kỷ niệm về sako mãi trong lòng. vẫn luôn có một bó hoa cẩm tú cầu tím được đặt ở ngôi mộ ấy. một bó tú cầu tím rực rỡ.

khi bạn rời đi, mình hiểu rằng tình yêu của chúng mình dành cho nhau là vô hạn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro