Dụ dụ dỗ dỗ
Sau khi sắp xếp địa vị, bọn họ bắt đầu tự thu dọn hành lý.
Momo đáng thương bưng ly mì ăn liền không biết đã mở ra từ lúc nào, ngồi trên giường, nịnh hót lấy lòng:
- Người ta đói...
- Cậu rất thích hợp với đói khát. - Nayeon vừa xếp quần áo, vừa thờ ơ nói.
"..." Nước mắt Momo tuôn rơi, Nayeon không thương cô.
Tzuyu khẽ cười, cất va ly xong, cô đứng dậy thấy Sana đang nhìn hai người kia tranh cãi với nhau, cô hỏi:
- Sana, hành lý của cậu đâu?
Bởi vì tính cách hướng nội, đối với người gặp mặt lần đầu, Tzuyu thật sự chưa được tự nhiên với mọi người.
- Hôm qua tớ mới đến, hành lý đều ở chỗ bạn tớ. - Sana nói.
- À, vậy cậu có muốn bọn tớ giúp cậu mang qua đây không? - Tzuyu quan tâm hỏi.
- Không cần, ngay mai tớ... - Sana vừa định nói ngày mai bạn trai tớ sẽ giúp mang sang đây thì đã bị một tiếng kêu rên của Momo ngắt lời.
- Có lỗi với ai cũng không thể có lỗi với dạ dày của mình, đi, các chị em, cùng đi lót đầy dạ dày của tụi mình thôi!
Sana lặng lẽ, liếc nhìn Tzuyu mỉm cười. Sana đi theo các bạn cùng xuống lầu, cô có chút không yên lòng, chẳng biết Jungkook tan học chưa, cô còn chưa mua di động, không có cách liên lạc với anh, nếu Jungkook đến không tìm thấy cô thì làm sao đây?
Sana chỉ lo cúi đầu đi đường, không hề để ý Momo đi đằng trước đột nhiên dừng bước chân, rồi lén lút nói gì đó với bọn Tzuyu.
- Tzuyu, cậu xem, bên kia có một anh chàng đẹp trai, cậu nói xem, anh ấy có phải đang đợi tớ không? - Momo tiến đến cạnh Tzuyu, ra vẻ yểu điệu thục nữ, ngượng ngùng.
- Chắc là không phải đâu. - Tzuyu phá tan sự ảo tưởng của Momo nói.
- Tớ đương nhiên biết không phải, tớ hoàn toàn không biết anh ấy.
Hai mắt Momo ngay lập tức đầy vẻ:
- Cậu thật sự ngốc lại ngây thơ tớ làm sao có thể quen biết anh ấy.
"..." Tzuyu không nói gì mà còn nhìn cô với vẻ vô tội.
- Cậu nói xem, tớ đi qua dụ dỗ anh ấy được không? - Momo xoa tay, giở thói mê trai.
- Không tốt đâu. - Tzuyu mau chóng nắm lấy tay của Momo.
- Tớ đương nhiên biết không tốt, tớ lại chẳng ngốc nghếch. Cậu thật sự ngốc lại ngây thơ tớ làm sao có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy lần nữa.
"..." Tzuyu buông tay của Momo ra, lặng lẽ cúi đầu.
- Cậu nói xem, tớ...Sana cậu đụng vào tớ. - Momo đang ghiền trêu chọc Tzuyu chợt quát lên.
Sana không hề trông thấy Momo đang lườm mắt nhìn mình, hai tròng mắt của cô trói chặt bóng dáng đứng dưới tán cây xanh cách đó không xa. Tầm mắt giao nhau, Sana cười cong khoé mắt.
- Sana, cậu đang dùng ánh mắt mê hoặc của cậu để dụ dỗ anh chàng đẹp trai kia sao? - Momo một tay ôm cổ Sana, nói với vẻ trêu ghẹo.
- Hả? - Sana nhìn cô, chẳng biết nói gì.
- Chà chà chà, thật sự là cực phẩm nha. Đáng tiếc a đáng tiếc a, sao tớ lại không quen biết anh ấy chứ, tớ rất muốn bắt anh ấy vào hậu cung của tớ nha!
Sana thầm kín liếc bạn nào đó ở bên cạnh vẫn còn thương tiếc, cô chớp chớp mắt.
- Ơ? Sao cực phẩm lại đi sang đây? - Bàn tay Momo đang ôm Sana đột nhiên siết chặt.
- Ừ, thật là cực phẩm. - Từ khi anh chàng đẹp trai càng ngày càng gần, Nayeon cũng không nhẫn nại nữa mà khen ngợi một tiếng.
Sau đó dừng lại trước mặt các cô, tươi cười mê người, liếc mắt đưa tình.
- Em muốn đi đâu? - Jungkook nhìn Sana trướcmặt, hỏi.
- Định cùng các bạn ấy đi ăn chút gì. - Sana trả lời, ba cặp mắt cùng liếc về phía cô.
- Đây là bạn cùng phòng của em, Momo, Tzuyu, Nayeon. Đây là bạn trai tớ, Jungkook.
- Chào các bạn, sau này Sana còn nhờ các bạn chiếu cố nhiều hơn.
Momo lặng lẽ bỏ tay khoát trên cổ Sana, thấp giọng hỏi Tzuyu:
- Hồi nãy tớ nói gì thế?
Chưa nói gì cả, chỉ là nói với Sana muốn bắt bạn trai cậu ấy vào hậu cung của cậu mà thôi. Tzuyu và Nayeon lịch sự thân thiện cười với Jungkook, mà Momo lại tự động lùi hai bước.
- Đi ăn cơm không? - Jungkook nhẹ giọng hỏi.
- Ừm, em hơi đói rồi. Anh đi cùng với tụi em chứ? - Sana gật đầu nói.
- Là hai tụi mình cùng đi.
Sana lập tức mở to hai mắt nhìn. Ba người kia bỏ chạy lúc nào thế?
Momo túm lấy Nayeon và Tzuyu chạy nhanh về phía trước, cô còn quay đầu lại nhìn, dùng khẩu hình nói với Sana.
Sana đỡ trán, không khỏi đổ mồ hôi một phen, khẩu hình của Momo cô nhìn đã hiểu, "dụ dỗ".
- Em muốn ăn gì?
- Dụ dỗ. - Sana trả lời theo phản xạ.
Jungkook sửng sốt.
Sana phản ứng lại, cũng ngây ngẩn cả người.
Quả nhiên, gần son thì đỏ, gần mực thì đen. Sana rất lo lắng cho những ngày tháng sau này của mình, về sau cô có thể trở thành sắc nữ hay không.
- Em đang gợi ý gì cho anh sao? - Jungkook cúi người, kề sát lỗ tai ửng đỏ của Sana, giọng nói mê hoặc.
Sana cúi đầu, cái miệng nhỏ chu lên, chân giẫm trên giày Jungkook một cái:
- Em muốn ngày mai mới đến ở ký túc xá.
Áp chế khô nóng trong lòng, Jungkook xoa tóc Sana, anh mỉm cười lấy ra một chiếc hộp được đóng gói từ trong ba lô.
- Mở ra xem thử có thích hay không?
Sana nhận chiếc hộp, ngẩng đầu hỏi:
- Đây là cái gì?
Sana rũ mắt xuống, nhẹ nhàng tháo ra sợi băng màu hồng nhạt trên chiếc hộp, cô xé giấy gói rồi mở hộp ra, khi trông thấy thứ bên trong...
Một chiếc điện thoại Iphone X cùng kiểu dáng với Jungkook, của anh là màu đen, của cô là màu hồng.
- Thật đẹp! - Sana vuốt ve chiếc di động màu trắng, lòng tràn đầy vui mừng.
- Có nó, anh có thể báo cáo tất cả hành tung của mình với em bất cứ lúc nào. Quan trọng hơn là, lúc nào cũng có thể nghe được giọng nói của em. - Jungkook trêu ghẹo nói.
- Kookie, yêu anh chết mất! - Sana lao đến ôm Jungkook đầy hạnh phúc.
Nhiệt độ dần tăng lên, anh thầm nghĩ màn đêm mau buông xuống đi, để anh làm việc hai người.
Continue...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro