Chap 5, Một phần không thể thiếu.
Sakura Haruno là một đứa trẻ kỳ lạ – đó là ấn tượng đầu tiên của Uchiha Sasuke về người bạn mới này. Mái tóc hồng nổi bật giữa đám đông và đôi mắt xanh ngọc dịu mát của cô bé dường như không hề phù hợp với tính cách nóng nảy, ồn ào mà em thể hiện.
Đối với Sasuke, Sakura chỉ là một thường dân bé nhỏ, không đáng để cậu bận tâm hay nhớ tên. Ấy thế mà, đôi mắt đen sâu thẳm của cậu vẫn bất giác dõi theo mái tóc hồng đào ấy, như thể Sakura là một biến số không thể lý giải trong cuộc đời hoàn hảo của Uchiha Sasuke.
Sakura không giống bất kỳ đứa trẻ nào mà cậu từng gặp. Tính cách mạnh mẽ và không ngại đối đầu của Sakura khiến Sasuke bất giác để ý. Có một điều gì đó ở Sakura, dù cậu không muốn thừa nhận, đã thu hút ánh nhìn của mình – một sự tò mò không tên nhưng dai dẳng và bứt rứt.
Vẫn như mọi ngày khác, Sakura đến lớp và tìm đến người bạn Naruto của mình đầu tiên. Cậu ta lúc nào cũng đến muộn và sát giờ, còn Sakura lại chưa một lần đến trễ dù chỉ một hôm. Dẫu thế họ vẫn là bạn, vẫn là những người đồng đội thân thiết của nhau, bên nhau sớm tối, quấn lấy nhau như hình với bóng.
Nghĩ đến đây Sasuke bỗng chốc trở lên khó chịu, đôi mắt đen tuyền chăm chăm dõi theo bóng hồng kia. Cô bé dường như chẳng thể để ý đến cậu, hay nói cách khác Sakura chẳng thèm quan tâm đến bất cứ ai. Bởi từ ngày những ngày đầu Naruto và Sakura đã trở thành bộ đôi bị mọi người xa lánh. Không ai thích chơi với cậu nhóc quái vật, cũng không ai muốn giây vào một con nhỏ ngày ngày cầm chiếc cuốc trên tay.
Dẫu thế hai đứa trẻ trong lời đồn dường như chẳng quan tâm gì đến những lời bàn tán xung quanh. Chúng vui vẻ nhảy múa dưới bầu trời, dù thế gian kia nghiệt ngã, chỉ cần có nhau là đủ rồi.
Điều ấy khiến Sasuke ghen tị, một thiên tài như cậu, lúc nào cũng phải giữ cho mình bộ mặt lạnh lùng, không được để lộ ra bất kì cảm xúc thừa thãi nào. Cùng với đó những đứa trẻ ở đây không làm cho cậu hứng thú, chúng quá phiền phức và nhiều chuyện.
Nhưng chỉ có cô gái kia, lại khiến cho cậu không thể giời mắt. Ánh mắt luôn sáng bừng quyết tâm và sự nhiệt huyết của em như thứ thuốc phiện lạ kì khiến Sasuke ngày càng lún sâu thêm, cậu dường như đã chìm trong thứ sắc màu rực rỡ ấy, đến mức say trong ánh mắt của người kia.
Sakura khác biệt – không mơ mộng xa vời, không để tâm đến những chuyện phù phiếm. Thay vào đó, em đặt ra mục tiêu rõ ràng trở thành một shinobi thực thụ, tự đứng vững bằng chính đôi chân mình. Chính lý tưởng mạnh mẽ đó đã khiến Sasuke tự hỏi liệu cậu có thể học được điều gì từ người bạn này hay không.
Cô bé ấy không chỉ kiên trì mà còn kiên cường. Dù là trong những buổi huấn luyện căng thẳng hay trước lời chế giễu của mọi người, Sakura luôn đứng dậy sau mỗi cú ngã. Sự bền bỉ ấy, hơn cả sức mạnh, đã khiến Sasuke dần cảm nhận được một sự kính trọng dành cho em – một cảm giác hiếm hoi mà cậu không dành cho ai ngoài gia đình.
Chiều hôm đó, khi lớp học tan, Sasuke vô tình thấy Sakura đang luyện tập một mình trên sân huấn luyện. Ánh chiều vàng phủ lên em như một tấm áo choàng, khiến em hiện lên như một chiến binh nhỏ bé đối mặt với thế giới kia, đơn độc, bóng lưng em trải dài xuống đất, vài chiếc Kunai rơi trên nền. Trong ánh mắt cậu, Sakura không hề yếu đuối như vẻ ngoài, em là một ngọn lửa, kẻ đã tự thiêu chính mình để tiến về phía trước, với những bước chạy không ngừng nghỉ, với sự quyết tâm đã căng tràn.
"Cậu đang làm gì vậy?"
Giọng nói của Sasuke vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh vốn có. Đôi mắt đen nheo lại đợi chờ một phản ứng dữ dội của Sakura. Nhưng cô gái kia dường như chẳng bất ngờ, cô ấy chỉ đơn giản là ngẩng lên với ánh mắt sáng ngời, giọng nói nhẹ nhàng như gió thổi mùa thu.
"Tớ đang luyện tập. Cậu thì sao?"
Sasuke không trả lời ngay. Cậu chỉ nhìn em, cố tìm ra điều gì đó đặc biệt.
"Luyện tập… Cậu thật sự rất kiên trì."
Sasuke cúi đầu, cố dấu đi những vệt đỏ hiện trên má, đây là lần đầu Sasuke khen một ai đó, công nhận một ai đó trừ gia đình mình. Có thể nói trong mắt cậu, Sakura là một thành tố quan trọng và mạnh mẽ.
Sakura khẽ cười, nụ cười dịu dàng chứa đầy tự tin. Mái tóc hồng tung bay trong gió, mềm mỏng như những cánh hoa.
"Đó là điều quan trọng nhất để trở thành một shinobi."
Khoảng lặng kéo dài giữa hai người. Sasuke cảm thấy khó diễn tả cảm xúc đang dâng lên trong lòng, nhưng cậu không thể rời đi, hay chăng nữa chẳng muốn rời khỏi.
"Cậu rất mạnh mẽ."
Sakura ngạc nhiên nhưng đôi môi vẫn giữ nụ cười.
"Cảm ơn cậu, Sasuke - kun. Nhưng tớ sẽ không dừng lại đâu."
Câu nói nhẹ nhàng nhưng chắc chắn của Sakura như một lời tuyên bố, không cần ai công nhận. Và lần đầu tiên, Sasuke cảm thấy mình đang đối diện với một người thực sự ngang hàng – một người không dễ dàng bị khuất phục.
Từ giây phút ấy, Sakura Haruno đã trở thành một mảnh ghép không thể thiếu trong cuộc sống của Sasuke, dù cậu sẽ chẳng bao giờ thừa nhận.
***
❤️00:06.
🌸09.01.2025.
🥀1050.
Kanpekina Sugoi.
Wattpad.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro