Chương 2 - Thế giới Tinh Linh

Chương 2: Thế Giới Tinh Linh

Trong không gian thuần khiết của thế giới tinh linh, một quả trứng màu xanh nhạt đang lơ lửng giữa dòng chảy ma thuật. Đây không phải một quả trứng bình thường, mà là nơi một tinh linh tuyết sắp sửa ra đời. Mẹ Tiên, người bảo hộ của các tinh linh, đưa tay lên, nhẹ nhàng vẽ nên một vòng tròn ánh sáng. Làn sương mỏng tỏa ra, vỏ trứng bắt đầu xuất hiện những vết nứt nhỏ.

Một ánh sáng dịu dàng phát ra, và từ trong quả trứng, một cô gái nhỏ nhắn dần dần hiện ra. Cô có mái tóc trắng muốt như tuyết và đôi mắt xanh thẳm như bầu trời mùa đông. Những tinh linh xung quanh xôn xao, bởi từ trước đến nay, tất cả tinh linh tuyết đều có mái tóc và đôi mắt đen. Mẹ Tiên nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương, nhẹ nhàng nói:

"Con là tinh linh tuyết thuần khiết nhất mà ta từng thấy. Ta sẽ đặt tên con là Dewy."

Thời gian trôi qua, Dewy dần trưởng thành, trở thành một tinh linh mang vẻ ngoài của một cô gái đôi mươi, như bao tinh linh khác khi đến tuổi trưởng thành. Nhưng khác với những tinh linh khác vốn dịu dàng và dễ gần, Dewy mang một khí chất lạnh lẽo, điềm tĩnh và có phần xa cách. Cô ít khi biểu lộ cảm xúc, lời nói luôn ngắn gọn, súc tích, thậm chí đôi khi có phần sắc bén đến mức người khác phải dè chừng.

Dewy đứng trước Mẹ Tiên, lòng ngổn ngang những cảm xúc lẫn lộn. Dù đã chuẩn bị tâm lý từ lâu, nhưng giờ phút này, cô vẫn không khỏi băn khoăn.

"Mẹ Tiên, tại sao con lại phải xuống Trái Đất?" Dewy khẽ hỏi, giọng nói bình thản, không mang theo chút dao động nào.

Mẹ Tiên mỉm cười dịu dàng. "Mỗi tinh linh đều có sứ mệnh của mình. Nhưng hơn thế, con cần phải tìm ra lý do tồn tại của bản thân. Trái Đất không giống thế giới tinh linh, nơi đó không có sự bất biến. Thời tiết thay đổi, lòng người cũng thay đổi. Con phải học cách thích nghi, phải trải nghiệm và trưởng thành."

Dewy im lặng một lúc rồi gật đầu, ánh mắt không hề dao động. "Vậy con chỉ cần hoàn thành sứ mệnh là được? Nếu không có thêm nhiệm vụ gì khác, con sẽ lên đường."

Mẹ Tiên khẽ thở dài. Sự lạnh lùng của Dewy có thể là một điểm mạnh, nhưng đồng thời cũng là trở ngại lớn nhất của cô. Con bé chưa hiểu được sự ấm áp của thế giới này, chưa thực sự biết cách kết nối với người khác. Nhưng có lẽ chính hành trình này sẽ giúp Dewy thay đổi.

Trước khi xuống Trái Đất, mỗi tinh linh đều có cơ hội lựa chọn trang phục và túi đựng của mình. Dewy bước vào một không gian rộng lớn, nơi chứa vô số trang phục đại diện cho các nền văn hóa loài người. Cô thử qua nhiều bộ khác nhau, từ váy lộng lẫy của phương Tây, kimono của Nhật Bản đến hanbok của Hàn Quốc. Nhưng không bộ nào khiến cô cảm thấy thực sự phù hợp.

Cho đến khi cô nhìn thấy một bộ áo dài cách tân của Việt Nam, với hoa văn tuyết rơi được thêu tỉ mỉ trên nền vải xanh biếc. Nó vừa thanh lịch, vừa mang lại cảm giác nhẹ nhàng và tự nhiên. Dewy nhẹ nhàng chạm vào nó, trong lòng bỗng cảm thấy bình yên.

Mẹ Tiên gật đầu hài lòng. "Con đã chọn được rồi sao?"

Dewy khẽ gật đầu. "Vâng, con muốn mặc bộ này. Nó phù hợp với con hơn những thứ còn lại."

Mẹ Tiên đưa cho cô một chiếc túi nhỏ làm từ lụa trắng, bên trong có một viên đá màu xanh trong suốt. "Hãy mang theo viên đá này. Nó sẽ giúp con duy trì sự kết nối với thế giới tinh linh và nhắc nhở con về cội nguồn của mình."

Dewy cầm lấy chiếc túi, nhìn thẳng vào Mẹ Tiên, giọng nói vẫn không chút cảm xúc: "Con sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Không có gì thay đổi được điều đó."

Mẹ Tiên chỉ cười hiền từ. "Ta mong rằng sau chuyến hành trình này, con sẽ học được ý nghĩa thật sự của sự kết nối. Hãy tìm ra lý do tồn tại của con, Dewy."

Dewy không đáp lại, chỉ lặng lẽ quay người bước đi. Bên trong cô, tuyết vẫn lạnh giá như thế, nhưng liệu một ngày nào đó, có ai đó có thể khiến băng giá tan chảy hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro