Buổi sáng thứ tư của Kỳ thi Chūnin mang theo những tia nắng ấm áp, làn gió mát lành, bầu trời trong vắt, và một Uchiha Sasuke khá đau khổ.
Trước hết, có những tiếng nhói tinh tế bắn xuyên qua cổ và dọc sống lưng của cậu, hiện cậu đang áp vào nền đá lạnh giá của hang động nhỏ bé mà đội của cậu đã chọn để cắm trại trong đêm đó. Những cơn đau nhức không phải là không thể chịu đựng được bởi bất kỳ sự căng thẳng nào, nhưng chúng hoàn toàn không giống bất cứ thứ gì cậu từng cảm thấy - giống như có một nguồn năng lượng thứ hai, hoàn toàn tách biệt với sự lưu thông chakra của cậu, phát xung trong giới hạn của phong ấn fūja houin. Điều đáng lo ngại về những cơn đau nhức này là cậu biết chúng bắt nguồn từ lời nguyền mới in trên cổ của cậu. Từ tên quái đản Orochimaru đó, hay bất cứ điều gì Sakura nói về hắn ta. Nhưng ngoài chuyện đó ra, cậu thực sự không biết gì về nó.
Và hơn thế nữa, vào buổi sáng đẹp trời đó, và có thể là tệ nhất, kunoichi nói trên hiện đang nằm trên người cậu.
Vào một thời điểm nào đó trong khoảng thời gian vài giờ cậu thực sự đã ngủ được, Sasuke, và tất nhiên là Sakura, người đã ngủ thiếp đi với cánh tay ôm lấy cậu, đã ngã xuống sàn của hang đá. Giờ đây, cậu đang nằm ngửa với cánh tay ôm chặt lấy thân của người đồng đội đang ngủ của mình, người đồng đội này đang tựa đầu của mình ngay dưới xương quai xanh của cậu và nắm chặt vạt áo trước của cậu bằng một nắm đấm lười biếng. Làm thế nào để họ, cả cô và cậu, ở được trong tình trạng này mà không cần thức dậy nằm ngoài cậu. Không phải là nó thực sự quan trọng.
Điều quan trọng là cậu sẽ làm gì với nó. Và vì vậy, với tư cách là ninja được sùng bái, đến từ gia tộc đáng kính nhất của Konoha, được chăm chút để coi những thử thách trong cuộc sống như những nhiệm vụ, Sasuke bắt đầu lên chiến lược.
Trong những trường hợp bình thường, trốn thoát sẽ là điều không cần bàn cãi, nhưng cậu không định ném Sakura ra khỏi mình và vào vách hang.Cậu biết rằng đó sẽ là một điều ước chết (cậu đã học được bài học của mình về việc đột ngột đánh thức cô gái này khỏi giấc ngủ sau khi bị gãy mũi và nhiều con dao găm vào chân). Và có một biến số gây khó hiểu khác: cậu không muốn cô rời khỏi.
Và đó có lẽ là phần đáng lo ngại nhất trong suốt buổi sáng của cậu cho đến nay.
Cậu táo bạo đưa mắt xuống, theo những lọn tóc sáng chói đáng ghét của cô, nổi bật trên nền áo sơ mi sẫm màu của cậu, đến khuôn mặt cô, và thấy nó quá gần cậu và trông bình yên đến lạ thường. Đây phải là lần đầu tiên cậu nhìn thấy khuôn mặt không có nếp nhăn, vết thâm hay quầng thâm của người bạn tập nhỏ bé của mình. Thay vào đó, cô đang đắm chìm trong sức mạnh của phong ấn mới được mở khóa của mình với các chi mảnh mai co quắp vào cơ thể cậu và đôi môi hơi hé mở nở một nụ cười ma mị.
Sasuke cố gắng nhìn đi chỗ khác, gần như quá mạnh mẽ, khi cậu đọt nhiên bị tấn công bởi một đợt tấn công của những cảm giác tự trị khủng khiếp. Da dọc theo cổ cậu nổi gai ốc, lông mày lấm tấm mồ hôi, bụng dưới hóp lại, và khuôn mặt cậu, khá đột ngột, bắt đầu nóng bừng lên. Và không chỉ vậy, nhịp tim của cậu, vốn thường khá chậm ở mức cơ bản do nhiều năm tập luyện sức bền của cậu, đột nhiên tăng vọt mà không có lý do gì cả!
Và Sasuke không hề ngốc - cậu biết chính xác ai, hoặc ai , là nguồn gốc của chấn thương tâm sinh lý khủng khiếp này. Cậu biết đây là việc Sakura đang làm - phù thủy y tế của đội cậu, người bằng cách nào đó có thể làm rối tung các dấu hiệu quan trọng của cậu trong giấc ngủ của cô.
Không lãng phí một giây nào nữa, và với sự khéo léo của một ninja được đào tạo, Sasuke nhấc mình lên với hy vọng rằng, có thể, cô có thể lăn ra khỏi cậu. Nhưng những ngón tay cứng rắn của cô giờ đã nắm chặt lấy áo sơ mi của cậu, vì vậy thay vì ngã nhào xuống đất, cô chỉ trượt thêm vài inch xuống phía trước của cậu, nửa dưới của cô nằm giữa hai chân cậu.
Và Cậu sẽ tự dối lòng mình nếu cậu nói rằng cậu không (đại loại) tận hưởng cảm giác khi được cô bám lấy cậu như thế này, với phong thái ngây thơ lừa dối của cô, chakra thú vị lẫn bực bội của cô khuấy động ngay bên dưới làn da của cô - chỉ cách cô vài inch, cơ thể cô nhỏ ấm áp cọ xát dọc theo...
Đó là cho khi Naruto xuất hiện.
Sasuke chống trên cánh tay và quay lưng về phía miệng hang, và đầu của Sakura thì nép vào đâu đó thấp trên thân cậu một cách giả dối (và gợi ý), những ngón tay cô vuốt ve áo sơ mi của cậu như thể mạng sống của cô phụ thuộc vào nó.
Tuyệt vời.
"Các cậu là u—" cậu nghe thấy Naruto bắt đầu trước khi văng ra và tạo ra những âm thanh nôn mửa nổi bật, rõ ràng là do hiểu sai tư thế hiện tại của đồng đội cậu.
Sasuke nhắm mắt và xoa xoa thái dương. Cậu đã ở trong một buổi sáng ồn ào.
Sakura rõ ràng là rất rất tức giận khi cô ấy đứng lên và đi ra khỏi hang, thể hiện qua cách cô ấy dậm chân tại khu cắm trại trong khi trừng trừng trừng trừng trừng trừng nhìn Naruto và tránh mặt Sasuke. Cô ấy rõ ràng đã nhận những lời buộc tội khiếm nhã của Naruto về hành động của cô ấy vào sáng hôm đó khá tệ.
Và ngay khi họ đã thu dọn đồ đạc, cô yêu cầu họ tìm chỗ nào đó để cô giặt giũ đồ của mình.
Trong khi bận rộn với việc vô hiệu hóa các bẫy xung quanh nơi ẩn náu và thu thập đồ và vũ khí để sử dụng trong tương lai, Sasuke nghe Naruto nhận xét, "Nhưng cậu vừa mới làm ngày hôm qua mà Sakura-Chan?"
" Điều đó có nghĩa là hôm nay tôi không thể giặt đồ nữa? " Cô cáu kỉnh, giọng điệu nhỏ giọt đầy khó chịu. Sasuke cười tự mãn. Có lẽ Naruto đã say, dù cho cậu không dùng bất kì đồ uống có cồn nào.
Tất nhiên, cậu đã đúng, đặc biệt là khi họ tìm thấy một con suối gần đó và Naruto hỏi liệu cậu ta có thể tham gia cùng cô trong đó không. Sakura thậm chí còn không đề nghị chữa lành con mắt mới bị thâm đen của anh ta.
"Sasuke," cô nói thêm qua vai một cách độc ác trước khi đi về phía mặt nước, đôi mắt sáng và nguy hiểm của cô bắt gặp cậu. " Coi chừng cậu ấy. " Sasuke biết ý cô ấy thực sự muốn nói là đá vào mông Naruto nếu cậu ta cố nhìn trộm.
Cậu nhún vai, chọn cách trả lời thờ ơ vì thực lòng cậu không biết phải hành động thế nào với một người phụ nữ đang trong tình trạng này (và trong nhiều trường hợp là phụ nữ nói chung), trước khi ngồi dựa vào một thân cây lớn.
Khi cô khuất dạng, Sasuke gửi một luồng Chakra mềm qua thái dương và dây thần kinh thị giác để kích hoạt Sharingan của mình và quét tìm kẻ thù. Khi cậu thực hiện thao tác quan sát Chakra của mình, ánh mắt cậu nhìn chằm chằm vào chữ ký chakra khổng lồ của Sakura dưới mặt nước, đó là một lượng Chakra khổng lồ lôi cuốn không thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Naruto, người mà Sasuke càu nhàu đã nhanh chóng bỏ qua khi cậu quét qua khu vực, đứng dậy trong khi dụi con mắt đen của mình (bây giờ đang nhói lên... đồ ngốc), và nhìn theo ánh mắt của Sasuke đến nơi Sakura đang tắm.
"Này Teme, thế còn—"
"Không," Sasuke ngắt lời khi mắt cậu mờ dần trở lại màu đen. Cậu biết chính xác suy nghĩ đó sẽ đi đến đâu.
Naruto giận dữ nhưng trong giây lát lại rạng rỡ nhìn đồng đội của mình. "Đôi khi tớ không hiểu được cậu, cậu biết đấy," cậu nói trong khi khoanh tay và nheo đôi mắt xanh vì kích động. "Sáng nay cậu ở với Sakura-Chan nhưng cậu thậm chí không muốn nhìn cậu ấy một chút nào ... ?"
Sasuke hít một hơi thật chậm và có chủ ý qua mũi. Không có lý do gì để tranh cãi với Naruto vì suy nghĩ của cậu dày đặc và không thể lay chuyển được như một bức tường gạch. Sakura tốt hơn là nên nhanh lên trước khi Naruto bị thương nhiều hơn, và lần này là bởi cậu gây ra.
Nhưng, thật không may, sự im lặng của Sasuke dường như kích hoạt một điều gì đó tồi tệ hơn nhiều trong tâm trí của người đồng đội tóc vàng, sự tinh nghịch của cậu. "Ồ, tớ biết rồi," Naruto nói chậm rãi trong khi mở rộng hai cánh tay của mình và đưa chúng ra bên cạnh. Sasuke tự hỏi liệu đồng đội của cậu có ngu ngốc đến mức quyết chiến với cậu ngay lúc này không. Nhưng sau đó Naruto lại nói thêm, "Có lẽ cậu ấy không phải là mẫu người của cậu? "
Nhanh như chớp, Naruto kéo hai tay lại để tạo dấu hiệu cho một nhẫn thuật mà Sasuke không nắm bắt được vì một đám mây hơi nước nhấn chìm cả hai. Điều tiếp theo mà cậu biết, đó là trước mặt cậu là một người phụ nữ cao, mảnh khảnh, khỏa thân với mái tóc vàng được thắt bím và đôi mắt to xanh biếc đang đứng trước cậu, lướt hàng mi dài qua màn sương.
Lại là trò này ... Sasuke thở dài nghĩ. Đây chắc chắn không phải là lần đầu tiên Naruto thử sử dụng Sexy Jutsu của mình lên người cậu, hy vọng sẽ nhận được phản ứng nào đó từ người thừa kế đáng thương của Uchiha. Nhưng nếu cậu ta nghĩ rằng Sasuke sẽ thích bầu bạn với một nữ thiếu niên lớn tuổi có quá nhiều điểm chung với Naruto, thì cậu ta thực sự còn ngớ ngẩn hơn vẻ ngoài của mình.
Vẻ kinh tởm chắc hẳn đã hằn lên trên khuôn mặt Sasuke vì cô-Naruto bĩu môi tỏ vẻ không hài lòng. "Được rồi," cậu nói, với giọng điệu nữ tính đến rợn người (Naruto làm thế quái nào vậy?), " Thế này thì sao?" Sau đó, cậu ta biến mất trong một vòng xoáy khác của hơi nước, chỉ được thay thế bằng một cô gái tóc nâu quyến rũ, kỳ lạ với những lọn tóc dài xõa xuống dọc theo những đường cong trên cơ thể cô.
Sasuke chớp mắt với cô - anh - quá lâu nửa giây, có lẽ, vì đôi môi kỳ lạ của cô - Naruto cong lên thành một nụ cười xấu xa. Nhưng điều Sasuke thực sự băn khoăn là tại sao thuật biến hình của Naruto lại tốt đến vậy. Trước đây cậu ta chưa bao giờ cho Sasuke thấy nhiều hơn một cô gà tóc vàng nổi loạn bất cứ khi nào cậu cố gắng (và thất bại) để đánh lạc hướng cậu trong khi họ đánh nhau. Từ khi nào mà cậu có thể bắt chước chính xác nhiều kiểu cơ thể đến vậy?
Chỉ có chúa mới biết anh chàng này làm gì một mình trong căn hộ của mình.
"Không phải mẫu người của tôi," Sasuke càu nhàu, đảo mắt và quay đi, không thể chịu đựng được nữa khi nhìn vào sân khấu lố bịch của đồng đội. Và dù sao thì cậu cũng không thực sự thích tóc hay mắt đen. Vì nó đã nhắc nhở cậu quá nhiều về truyền thống loạn luân cổ xưa của gia đình cậu. Dù cậu đã đặt gia đình mình lên bệ đỡ và sẵn sàng mở rộng dòng dõi Uchiha vào một ngày nào đó nếu gia tộc của cậu vẫn còn sống, thì một số tập tục vẫn hơi kỳ lạ để có thể lay chuyển.
Đó là khi một tiếng cười nhẹ nhàng quen thuộc vang lên bên tai và bụng Sasuke như muốn lộn nhào. "Tớ chỉ đùa thôi, Sasuke-kun ," giọng Sakura vang lên, quyến rũ và mềm mại hơn bình thường một chút. "Tất nhiên tớ là mẫu người của cậu."
Cậu ta không thực sự... Chống lại sự đánh giá tốt hơn của mình, Sasuke quay đầu lại và phát hiện ra, với sự kinh hoàng của mình, Naruto đã thực sự đã làm điều đó. Cậu đã là Sakura, mái tóc hồng không thể lẫn vào đâu được qua làn sương mù ướt át và hai tay đang ôm lấy chiếc khăn tắm cho bộ dạng nhỏ nhắn của mình để che đi sự xấu hổ.
Sasuke đứng dậy với bàn tay nắm chặt ngay lập tức, nhưng sau một lúc há hốc mồm trước cơn thịnh nộ của mình, cậu nhận ra mình không biết phải làm gì với bản thân. Điều này quá sai lầm ở nhiều cấp độ. "Dừng lại," cậu kiên quyết gầm gừ trên mặt đất gần chân Sakura-nhái. Cậu không thể ngẩng lên lần nữa và tâm trí cậu quay cuồng với những suy nghĩ giận dữ.
Nắm chặt lấy, đồ ngốc. ( ý nói cái khăn)
Được rồi, cậu cần cố gắng giữ vững bản thân. Cậu thực sự sẽ để cho trò lừa nhỏ ngu ngốc của Naruto làm cậu rung động đến mức này sao? Tất nhiên là không. Và vì vậy, không chần chừ thêm nữa, cậu nhìn thẳng vào đôi mắt xanh mở to của Sakura - Naruto - (không để chúng hạ thấp hơn nữa), rút ra một thanh kunai và ném thẳng vào đầu đồng đội của mình, vì danh dự của Sakura.
Naruto đã né được nó, và Sasuke đã giúp đỡ rất nhiều cho Naruto, đó là cậu đã phá nhẫn thuật trong quá trình này. Nhưng khi đã trở lại hình dạng ban đầu của mình, Naruto đã hú lên. "Cậu... cậu nên nhìn thấy khuôn mặt của mình ngay bây giờ!" cậu ta nghẹn ngào, ôm bụng và bật cười gấp bội.
Sasuke giáng một con dao khác vào đầu cậu bạn tóc vàng mà không cần suy nghĩ kỹ. Lần này, là vì danh dự của chính mình .
"Ái chà!" Naruto khóc, nụ cười ngập ngừng, lưỡi kiếm sượt qua má trong nỗ lực né tránh gần như không thành công của cậu. "Cậu làm cái gì vậy?" cậu gầm gừ, và nhìn đồng đội của mình, một tia sáng tức giận lóe lên trong mắt cậu.
Nhưng Sasuke đã rất tức giận và cậu không có tâm trạng để nói chuyện, vì vậy khi Naruto tiến lên với nắm đấm của mình, cậu đã đáp lại đòn tấn công bằng chính sự tinh tế. Và điều tiếp theo cậu biết, là hai người họ đang vật lộn trên mặt đất, tung ra những cú đấm và đá tàn nhẫn về mọi hướng.
"Cậu rạch mặt tôi, Teme!" Naruto hét lên trong khi nhắm một cú đá tròn vào bụng Sasuke, tóm lấy phần vải áo sơ mi ở cuối giày sandal.
"Và cậu thật kinh tởm, Dobe" Sasuke rít lên, nắm chặt vạt áo trước của Naruto và đập cậu vào thân cây với một lực mạnh hơn dự định một chút.
"Ặc!" Naruto rên rỉ, khom người và thở hồng hộc trước khi giơ tay lên và cào vào cổ áo Sasuke. "Tại sao tôi phải-," cậu bắt đầu, nhưng cậu bị cắt ngang bởi một vết nứt to ngay bên dưới chân mình.
Cả hai cậu bé sững lại vì ngạc nhiên và quay lại trố mắt nhìn cái cây mà Sasuke vừa ném Naruto vào, nó khá lớn - cao ít nhất 25 feet - ngay khi nó bị gãy ở giữa theo chiều thẳng đứng và bắt đầu lao xuống đất.
Các chàng trai đứng nhìn trong im lặng đến sững sờ khi thân cây bị phá hủy đập xuống nền rừng, tạo ra tiếng vang lớn khi tiếp xúc, và khiến một bầy quạ giật mình, bay lên không trung trong một đám lông đen.
Các chàng trai trố mắt nhìn nhau. Được rồi, có lẽ họ đã đi quá xa cới cuộc ẩu đả đó. Một tiếng ồn như thế chắc chắn sẽ làm cho kẻ thù chú ý đến, hoặc tệ hơn -
"Cái quái gì vậy ?!"
-Sakura-Chan.
Naruto rõ ràng co rúm người lại để đáp lại giọng nói chói tai trước khi cả hai chàng trai dám nhìn qua vai của họ về nơi đồng đội nữ của mình hiện đang đứng, mang theo một cái khăn mặt và một lọn tóc hồng lấm tấm. "Tớ không thể tin được điều này! Chúng ta đang trong một kỳ thi, cậu biết đấy! Và tớ đã để cả hai cậu một mình với nhau trong năm phút và bằng cách nào đó các cậu xoay sở được -" cô bắt đầu giảng, nhưng đó là khi tâm trí của Sasuke bắt đầu lang thang (bài giảng của cô là luôn hướng về Naruto, dù sao).
Nhưng suy nghĩ của cậu vẫn hướng về cô ... đó là vấn đề vì cậu vẫn còn những hình ảnh mới mẻ về chính cô gái này với trang phục kém hơn đang nhảy múa trong tâm trí cậu (lịch sự của đồng đội knucklehead và trí tưởng tượng không thể tha thứ của chính cậu). Cậu cảm thấy mặt mình đỏ bừng và cảm giác phát sốt khủng khiếp đó quay trở lại.
Mọi người thấy đấy, Sasuke nhận thức rõ rằng có một điều gì đó rất đáng sợ về người đồng đội nữ của mình. Đó không phải là vì khuôn mặt xinh đẹp đến khó chịu của cô , với đôi mắt to, xanh lục và những đường nét nhỏ, sắc sảo (mặc dù chắc chắn là không giúp được gì), mà bởi vì sức mạnh độc đáo và sự cống hiến không ngừng để đạt được mục tiêu của cô - điều mà Sasuke có thể liên quan mạnh mẽ đến. Cậu cũng nhận thấy rằng cậu về cơ bản là mất trí mỗi khi cô gặp nguy hiểm, và đáng tiếc khi cậu nhận ra, cậu cảm thấy ấm áp chưa từng có mỗi khi cô chạm vào cậu.
Ngoài ra, giờ đây khi cô ấy cuối cùng cũng để cho cậu nhìn thoáng qua về quá khứ đen tối của cô , cậu bắt đầu cảm thấy sự gần gũi không thể giải thích được với cô. Viễn cảnh một ngày nào đó cả hai cùng nhau săn lùng những con quỷ của họ, nghe thật ngu ngốc khi cậu đề xuất, ngày càng trở nên hấp dẫn hơn vào giây phút thứ hai. Xét cho cùng, bản chất của cậu là một Uchiha là tự hào về lòng trung thành và hiệu quả hơn tất cả, đó chính là lý do tại sao việc tham gia với Sakura chỉ là hợp lý. Họ có những mục tiêu chung và cô có những khả năng như cậu chưa từng thấy trước đây - thậm chí còn sánh ngang với chính cậu theo một số cách.
Tuy nhiên, bất chấp tất cả những điều này, phần cao quý và văn minh hơn trong cậu không khỏi cảm thấy hơi xấu hổ về việc cậu lại trở nên thân thiết với một cô gái để mắt đến người khác, một mối quan hệ giả tạo hay không. Nhưng cách cô phàn nàn về người bạn trai cũ của mình đôi khi khiến cậu tự hỏi liệu cô có yêu cái thằng khốn nạn đấy không ( well, nói chung vẫn là anh vẫn chưa biết mình đang tự chửi mình ở một dòng thời gian nào đó). Dù sao thì cậu cũng sẽ từ bỏ việc hiểu suy nghĩ của cô về vấn đề đó vì cô nổi tiếng với tâm trạng thất thường và nhiều lời nói hỗn hợp. Cậu biết đôi khi cô cảm thấy lo lắng khi ở bên cậu, nhưng cô cũng luôn cố chấp giữ lấy ánh mắt của cậu, ngay cả khi cậu cố gắng tỏ ra đáng sợ. Đôi khi cậu tự hỏi liệu cậu có ảnh hưởng gì đến cô không.
Sao cũng được. Nó không giống như bất kỳ điều gì trong số đó thực sự quan trọng. Cậu chắc chắn không muốn hẹn hò với cô vì cậu biết rằng điều đó sẽ đòi hỏi phải mua hoa và đồ rác rưởi (như anh trai cậu đã giải thích một lần) và không đời nào cậu bị bắt chết trong cửa hàng của Ino.
Và có lẽ đó là một điều tốt khi cô để mắt đến người khác bởi vì sở thích đàn ông của cô nghe có vẻ khó chịu.
"Sasuke?"
Ồ. Có lẽ sau cùng thì một số bài giảng của cô đã nhắm vào cậu. Sasuke cố gắng thoát khỏi dòng suy nghĩ của mình và đáp lại ánh nhìn của Sakura. Cậu chắc chắn sẽ không thừa nhận rằng cậu đã không chú ý, vì vậy cậu quyết định làm những gì cậu làm tốt nhất thay vào đó: cau mày và không nói gì.
Cô thở dài bực bội và khoanh tay lại. "Chà, tớ không quan tâm ai đã làm điều đó, miễn là tớ biết điều đó sẽ không xảy ra lần nữa," cô giận dỗi nói.
"Tớ đã nói rồi!" Naruto khóc và vò lấy những lọn tóc vàng của mình trong đau đớn. "Sasuke đột nhiên không biết từ đâu và -"
Đó là khi bản năng ninja của Sasuke chuyển hướng sự chú ý của mình đến những cái cây phía sau chúng. Cậu có một cảm giác bất chợt, tồi tệ và cảm giác của cậu hiếm khi sai. Và nếu đôi tai của cậu phục vụ cậu tốt, một số cành cây xào xạc chỉ một chút quá bất thường để nó là kết quả của một cơn gió nhẹ. " Im đi ," cậu gầm gừ trong khi đâm Naruto xuống dưới xương sườn và kích hoạt Sharingan của cậu, thái dương căng ra khi chiếu chakra qua dây thần kinh thị giác của mình, phóng đại mặt đất.
Và ba chữ ký chakra đậu cùng nhau trên những cái cây gần đó.
Chơi lô tô.
Theo bản năng, Sasuke nắm lấy một nắm đấm của shuriken và bắn chúng vào những kẻ đột nhập. Tất cả đều né được, nhưng đòn tấn công phủ đầu của Sasuke dường như khiến họ mất phương hướng, vì khi Sakura đập tay xuống đất ở gốc thân cây, họ đã từ bỏ chỗ ẩn nấp và lao xuống bãi đất trống.
Sakura nhanh chóng lùi lại phía Sasuke và Naruto hạ mình vào tư thế chiến đấu với người còn lại, khi ba ninja đứng thẳng dậy trong tầm nhìn rõ ràng. Họ đến từ làng Grass, mang nhiều màu be và nâu khác nhau, tay áo rộng thùng thình và đeo găng tay màu xám phù hợp. Sasuke không nhận ra họ, nhưng dù sao thì họ cũng không có đặc điểm gì đặc biệt đáng chú ý. Có một nữ, một nam cao, mảnh khảnh, và một người khác hơi lùn và hơi khom người.
"Mấy người đang tìm một cuộn giấy?" Naruto gầm gừ và thực hiện một bước dũng cảm về phía trước. Sasuke cuộn cổ và bẻ khớp ngón tay. Những người này dường như không có gì đặc biệt và đánh bại họ có thể là tấm vé ra khỏi kỳ thi.
Nhưng những kẻ thù đã bỏ qua lời chế nhạo của Naruto và chỉ trao đổi ánh mắt với nhau. Sasuke cũng làm như vậy với Sakura và Naruto, cả hai đều có vẻ bối rối trước sự im lặng khó chịu của các ninja Cỏ, trước khi quay lại để đoán trước hành động tiếp theo của họ. Họ đến đây để đánh nhau à?
Họ đã thực hiện ý định của mình khá rõ ràng khi ninja Cỏ to lớn, vạm vỡ lao vào Sakura với tốc độ kinh hoàng, nắm đấm của cậu ta giơ lên.
Đôi mắt của Sasuke đọc các chuyển động của ninja với độ chính xác hoàn hảo. Cậu truy cản liên tục, bắt được quả đấm giơ cao và đưa đối thủ của mình vào thế bế tắc. Cậu ta bắn cho cậu ta thứ mà cậu hy vọng là một cái nhìn đáng sợ và tăng vọt chakra của cậu trong một thời gian ngắn - chỉ là một cái búng tay chớp nhoáng, giống như roi vọt của cậu để khẳng định sự thống trị của cậu trên chiến trường. Nếu những kẻ này còn nửa chừng, họ sẽ bỏ chạy hoặc bỏ cuộc ngay bây giờ.
Hóa ra họ không phải vì một cuộc chiến đã xảy ra sau đó. Sakura và Naruto, với một đội quân nhỏ gồm bốn phân thân của mình, lao về phía trước để gặp đối thủ đang lao tới với vũ khí đã được thanh trừng. Chúng va vào nhau ở giữa khoảng đất trống nhỏ bằng những tiếng va chạm sắc nhọn của kim loại trên kim loại.
Sasuke tận dụng đà lớn của ninja, cho phép cậu theo sau bằng cú đấm của mình, trong khi Sasuke bước sang một bên gọn gàng ra khỏi làn lửa, lao lên không trung và chuẩn bị phản công. Một luồng nhiệt quen thuộc trào ra trong cổ họng khi cậu bơm Chakra Giải phóng lửa vào khu vực đó và thổi ra một quả cầu lửa vào chân kẻ thù, quả cầu lửa này phát nổ và làm tê liệt cậu ta khi va chạm.
Chà, điều đó thật dễ dàng, Sasuke nghĩ khi nhìn ninja lăn lộn trong cơn đau khổ, cố gắng dập tắt ngọn lửa đang trườn lên đùi mình. Sasuke quay lại các trận chiến của đồng đội để thấy rằng họ cũng đang diễn ra tốt như cậu.
Naruto và Sakura đang làm việc cùng nhau để hạ gục hai đối thủ còn lại - các phân thân của Naruto vây lấy những tên đó và tung ra các đòn đánh nhanh, thoáng qua vào những thứ dường như là điểm yếu trên cơ thể chúng, trong khi Sakura thực hiện kỹ năng taijutsu phi thường của mình bằng cách tung ra những cú đá quét khá nhào lộn. và những cú đấm đầy chakra như thể cô đang biểu diễn một bài nhảy có biên đạo. Sasuke có thể nói rằng cô đang không chiến đấu hết sức. Quỷ thần ơi, điều này có lẽ chỉ bằng một phần mười những gì cô có thể làm được với phong ấn mới đó. Nhưng dù sao thì cậu cũng thấy thú vị khi xem. Cậu chỉ có thể cảm thấy cô đã quen với sức nóng của trận chiến như thế nào qua cách cô giữ mình và tính toán từng bước di chuyển của mình.
Nhưng Sasuke không phải kiểu người hay theo dõi nên cậu đã nhảy qua để tham gia cùng đồng đội của mình.
"Tên kia đâu?" Naruto nhanh chóng hỏi, trong khi né tránh một cú quẹt từ con dao của nữ ninja.
"Đang bốc cháy," Sasuke trả lời một cách thản nhiên, gửi một senbon vào chân kunoichi trong khi Naruto và các phân thân của cậu làm cô mất tập trung. Nó lao tới mục tiêu bằng một tia máu, đâm xuyên qua đầu bàn chân của cô, làm đứt gân và nằm xuống đất. Cô hét lên thất vọng, ném cho Sasuke một cái nhìn đầy sát khí, mà cậu lại phớt lờ ánh mắt đó. Việc đó sẽ để lại vết thương lớn, cậu nghĩ và hơi co rúm người lại.
Ồ, tốt. Nó có thể trở nên tồi tệ. Cậu có thể đã giết cô ấy.
Sasuke và Naruto hướng sự chú ý của họ sang kẻ thù thứ ba, kẻ dường như đang bị Sakura và hai bản sao của Naruto tống cổ cậu. Cô giống như một con mèo hoang, tung hoành trước ninja Kusa (cỏ) bằng những cuộc tấn công tàn nhẫn, trong khi các phân thân vây bắt kẻ thù, ngăn cản anh ta chạy thoát.
Cuộc chiến dường như kết thúc khi Sakura, từ một cái cây lớn lao tới, thúc gót giày của cô vào quai hàm của cậu ta và khiến cậu ta trượt trực diện xuống bãi cỏ bên dưới.
Sasuke xem xét chiến trường và gật đầu tán thành. Đội Bảy chắc chắn đã đá đít bọn chúng. Bây giờ họ chỉ cần tìm cuộn giấy mà đội này có. Hoặc liệu họ có bất kỳ cuộn giấy nào không.
Nhưng đó là khi một điều kỳ lạ đã xảy ra.
"Zaku! Dừng lại!"
Người đàn ông to lớn hơn đang hét lên từ vị trí của mình trên mặt đất, nắm chặt chân bị bỏng cấp độ hai, trước ninja cao hơn mà Sakura đánh bại, người đang rút đôi găng tay dày, màu xám của cậu ta.
Đó là lần cuối cùng Sasuke có thể xử lý tình huống, bởi vì điều tiếp theo mà cậu biết, một luồng gió cực mạnh khiến cậu ném ngược về phía sau, khiến cậu cảm nhận được có một cơn đau trên da và quần áo cậu bị cơn gió làm rách. Nó giống như, hoàn toàn không có ở đâu, cậu bị mắc kẹt trong một loạt suy nghĩ về chuyện đang xảy ra. Cái quái gì đang diễn ra vậy? cậu ngạc nhiên nghĩ, trong khi nheo mắt và cố gắng giải thoát mình khỏi sự bùng nổ đau đớn của cơn gió.
Sasuke cuối cùng đã thoát khỏi cuộc tấn công bằng cách nhanh chóng bước sang trái và thoát ra khỏi cơn gió chết tiệt đó. Thở dài một cách nặng nhọc, cậu nhìn kẻ thù cao lớn, không mấy thân thiện, kẻ mà bây giờ cậu nhận ra đang tạo một cơn lốc xoáy điều khiển bằng gió ra khỏi những lỗ nhỏ trên lòng bàn tay lộ ra của mình.
Tiếp theo, cậu chuyển sự chú ý của mình sang đồng đội của mình, cả hai trông đều có vẻ bị thương và liên tục nhận được các cơn gió dữ dội không lường trước, nhưng may mắn thay, vì họ cũng thoát được nó. Luồng không khí bùng lên và ninja tấn công nhân đôi, nín thở. Có vẻ như những tia gió đó đã tiêu hao rất nhiều năng lượng của cậu ta.
"Ngươi- !" Sakura tức giận thở hổn hển và nắm tay thành nắm đấm.
"Ngươi muốn ta phục vụ đúng không, đồ khốn kiếp!" cậu ta chế nhạo quay lại, đưa một tay của mình dọc theo đường viền hàm sưng tấy của mình.
Naruto và Sasuke ngay lập tức ở bên cạnh Sakura, nạp chakra vào tay và chuẩn bị trả đũa.
Naruto mở miệng định hét lên điều gì đó trước cơn bão gió quái dị nhưng bị cắt ngang bởi một trận hét thất thanh.
"Zaku, nghe Dosu!" người phụ nữ búng tay và giật senbon ra khỏi chân với vẻ mặt nhăn nhó. "Cậu chỉ đang làm cho mọi chuyện tệ hơn. Cậu biết điều đó -"
"Im đi! Tất cả chúng ta đều biết chúng ta làm gì không quan trọng - cuối cùng thì tất cả chúng ta cũng sẽ như nhau!"
"Nhưng điều đó không có nghĩa là -"
"Mau ra đây đi."
Sasuke gần như nhảy dựng lên trước câu nói đột ngột của Sakura. Cậu quay lại thì thấy cô đang nhìn chằm chằm vào bộ ba bị thương qua đôi mắt xuyên thấu, nét mặt cau có. Tự vạch mặt mình? Cậu đã kiểm tra các ninja Kusa từ trên xuống dưới bằng con mắt Sharingan của mình. Không có bất kì nhẫn thuật thay thế nào ở đây. Ít nhất là vậy.
Các ninja làng Kusa trông cũng giật mình trước yêu cầu của cô. "Ngươi vừa nói gì vậy?" Zaku, người đàn ông cao và gầy hơn hỏi, môi cậu ta cong lên rồi phát ra một tiếng gầm gừ.
Sakura tiến một bước về phía họ và tỏa ra lượng chakra nguy hiểm. Và, chết tiệt, cô có bao giờ cảm thấy nguy hiểm khi cô muốn không. Cô tập trung một lượng Charka khổng lồ vào tay của mình rồi đấm thẳng nó xuống khoảng đất trống, làm nổ tung mặt đất dưới chân họ làm đất đá và bụi bay lên không trung.
Thật khó tin đây lại chính là người mà chỉ vài ngày trước đó sinh lực của người chỉ còn tồn tại gần như là cạn kiệt. Trong khoảnh khắc khi cô ngã khỏi cành cây khi chạy trốn khỏi anh chàng bị bệnh dưới nước, Sasuke cảm thấy năng lượng của cô hoàn toàn biến mất. Cậu đã quen thuộc với những ninja đang chết dần chết mòn, nhờ vụ thảm sát những năm trước, và trong khoảnh khắc đó, Sasuke khẳng định rằng Sakura là một trong số họ.
Nhưng bây giờ, giống như cô đã trở thành một con người hoàn toàn khác.
"Không cần phải ngụy trang nữa - tôi biết cậu là ai, Zaku, Dosu và Kin," Sakura trả lời, đi đi lại lại như thể cô đang lượn quanh con mồi. Sasuke trao đổi một cái nhìn bối rối với Naruto. Có phải đó những kẻ thù mà cô đã gặp phải trước đây không?
Nhưng các ninja Kusa không có ý định nghe theo lời nói của cô. Người đàn ông to lớn, khom người đứng dậy và, với rồi cậu ta kéo một trong những ống tay áo rộng thùng thình của mình lên và đưa tay lên trước, lòng bàn tay hướng xuống, để lộ một loại nhẫn cụ nào đó bằng kim loại cồng kềnh được gắn chặt vào cẳng tay của cậu ta.
Sasuke rút hai thanh kunai từ trong túi đựng vũ khí của mình, nắm chặt chúng giữa các ngón tay để chuẩn bị phóng chúng về phía kẻ thù, nhưng rồi một điều bất thường đã xảy ra: Cậu lóng ngóng với những thanh Kunai và thả chúng xuống đất. Và đó là khi cậu nhận thấy tiếng ù ù trong tai, tiếng ù đó ngày càng lớn dần về tần số và âm lượng, khiến cậu hoàn toàn mất phương hướng.
Cậu khuỵu xuống, bịt chặt tai, cảm giác như chúng sắp phát nổ dưới sự tấn công tù túng của âm thanh the thé. Lấy hết sức lực quay sang Sakura và Naruto cậu thấy họ cũng quỳ gối và ôm đầu, máu tụ ở tai và chảy dọc hai bên mặt.
Đây là nhẫn thuật gì vậy?
Sasuke mở đôi mắt Sharingan của mình một lần và cậu tìm thấy một lượng lớn chakra đang dao động trong không khí.
...Sóng âm?
Sasuke dù có đúng về bản chất của đòn tấn công hay không cũng không quan trọng. Vì chỉ vài giây sau cơn đau đớn tột cùng, nhẫn thuật đã bị phá vỡ. Một Cách đột ngột.
Khi tiếng âm thanh đó biến mất, Sasuke cảm thấy nhẹ nhõm đến mức cơ thể cậu như sụp xuống, nhưng sau đó cậu nhận ra, nhưng có một điều rằng, cậu hầu như không thể nghe thấy tiếng cỏ xào xạc trên chân mình, những cành cây bao trùm chuyển động trong gió, hay kẻ thù của mình. Thính giác của cậu đã bị hư hại.
Sasuke quay xung quanh để xác định nguồn gốc của sự xáo trộn của cuộc tấn công âm thanh. Mắt cậu hướng về phía ninja Kusa vạm vỡ, Dosu, cánh tay vẫn để lộ và giơ lên, nhưng có những bông sen nhô ra từ thiết bị kim loại, nằm trong những khe hở hình tròn nhỏ mà Sasuke cho rằng âm thanh đã được khuếch đại qua. Mặc dù giọng nói của cậu có vẻ bị bóp nghẹt, nhưng cậu có thể biết Dosu đang hét lên thất thanh.
Cậu ta rõ ràng đã không tự nguyện kết thúc cuộc tấn công của mình vào Đội Bảy. Sakura hay Naruto cũng không ở trạng thái nào để ném những senbon đó. Có nghĩa là có một kẻ khác ở đây.
Đúng như suy đoán, ba nhân vật mới nhảy xuống đất từ cành cây trên cao, khoác trên mình chiếc áo choàng màu xanh đậm và đeo mặt nạ trắng. Họ nép mình giữa Đội Bảy và các ninja Kusa với senbon được kẹp giữa các ngón tay của họ, cậu không thể xác định được lòng trung thành với làng của họ.
Sasuke đứng, mất phương hướng hơn nhiều so với bình thường, nhờ đôi tai bị rối loạn hoạt động, và với lấy vũ khí của mình. Chắc chắn, những kẻ này vừa cứu họ bằng cách ngăn chặn cuộc tấn công tê liệt của Dosu, nhưng điều đó không loại trừ chúng là kẻ thù.
"Các người là ai?" Sakura hỏi một cách lạnh lùng, có vẻ đứng vững hơn nhiều so với Sasuke. Cậu thoáng thấy bàn tay màu xanh lục phát sáng của cô đang áp vào hai bên đầu, không nghi ngờ gì nữa, cô đang tự chữa lành. Và Sasuke muốn, hơn bất cứ điều gì, cậu muốn được để cô chữa lành cho tai mình, nhưng cậu không muốn mạo hiểm tiết lộ bất kỳ điểm yếu nào của mình khi đối mặt với kẻ thù mới.
Ninja đeo mặt nạ ở trung tâm, người thấp bé nhất trong số những người mới đến, cười nhẹ, giọng nói mơ hồ. "Đã được một thời gian rồi phải không, Naruto?"
Sasuke sững người và cảm thấy đồng đội của mình cũng căng thẳng. Trong những gì cậu có thể nghe thấy, có điều gì đó rất quen thuộc trong giọng nói đó...
Chàng ninja hạ mặt nạ xuống để lộ đôi mắt đen, làn da trắng như bột và các đặc điểm nổi bật được bao bọc bởi mái tóc đen bóng mượt và một tấm bảo vệ đầu Kirigakure.
"H ... Haku?" Naruto lắp bắp, hàm mở ra, thanh kunai trong tay trượt khỏi ngón tay và thả thanh Kunai trên mặt đất-đầu tiên.
Sasuke, mặt khác, tiến lên với hai bàn tay nắm chặt lại thành những nắm đấm, mắt cậu lim dim. Lần cuối cùng cậu nhìn thấy tên chết tiệt này, là khi cậu ta hiến đấu cùng với Zabuza. Và, sau khi hạ gục cậu ta bằng các đòn tấn công hỏa độn, Sasuke đã đâm một con dao thẳng qua ngực của Haku ( vậy mà giờ anh chàng đó đã sống sót một cách thần kỳ). Bây giờ đã đến lúc hoàn thành những gì cậu đã bắt đầu hồi đó trên cây cầu.
Nhưng trước khi có thể đến gần Haku hoặc các đồng đội đeo mặt nạ của cậu ta, Sasuke đã bị chặn lại bởi một lực kéo tay áo của cậu . Cậu quay đầu lại và bắt gặp ánh mắt cảnh cáo kiên định của Sakura, bàn tay đeo găng của cô siết chặt chất liệu áo sơ mi của cậu hơn. Cô không muốn cậu chiến đấu. Đôi mắt Sasuke hướng về phía Naruto để được hỗ trợ, nhưng cậu ấy hoàn toàn không mang vũ khí và cười toe toét với Haku như thể cậu ta là một người bạn cũ hay gì đó.
Sasuke cau có và nhún vai thoát khỏi sự kìm kẹp của Sakura nhưng không có động thái tấn công những kẻ xâm nhập của Kiri. Cậu không đặc biệt thích Haku, nhưng Sasuke không thể phủ nhận rằng, phán xét xã hội không phải lĩnh vực chuyên môn của cậu, không giống như Naruto và Sakura. Cậu có xu hướng coi khoảng 90% những người cậu gặp là mối đe dọa, bao gồm tất cả những cựu thù, người ngoài làng và phụ nữ. Vì vậy, cậu đã nén cảm giác không nên đó của mình và cầu nguyện các đồng đội của cậu không quá lạc quan một cách ngây thơ.
"Đồ khốn nạn!"
Đội Bảy và Đội Haku quay xung quanh để tìm ninja Kusa tên là Zaku đang đứng trên đôi chân của mình, giơ hai lòng bàn tay đang nhăn nheo về phía nhóm. Sasuke với lấy Sakura theo bản năng, chuẩn bị kéo cô (đồng thời đẩy Naruto) ra khỏi chỗ nguy hiểm nếu họ bị tấn công bởi một cơn gió khác.
Nhưng cậu không phải làm vậy, bởi vì, trong một loạt các động tác nhanh nhẹn, trôi chảy và hầu như không thể nhìn thấy, Haku và đồng đội của cậu ta đã phóng một loạt senbon vào cả ba ninja Kusa, những thứ này nằm trong nhiều bộ phận khác nhau của cơ thể họ và đẩy họ về phía sau mặt đất khi va chạm. Sasuke kiềm chế để không há hốc mồm kinh ngạc. Đó là cách chiến đấu đó cậu chưa từng thấy trước đây.
Đội của Haku dường như thư giãn sau khi các ninja Kusa thất bại, nhưng Sakura thì không như vậy. "Chờ đã. Tôi vẫn chưa xong việc với chúng," cô gầm gừ trong khi kéo mình ra khỏi tầm với của Sasuke (người mà ngược lại, cảm thấy mình giống như một thằng ngốc vì tóm lấy cô).
Cô tiếp cận những kẻ thù đã ngã xuống và hạ mình xuống bên cạnh Zaku, người đang héo hon vì đau đớn trên mặt đất. Sasuke đã ở bên cạnh cô trong nháy mắt, nhìn theo bóng lưng của cô (bởi vì dường như Haku đứng về phía họ, cậu vẫn không tin tưởng) và những người khác cũng làm theo ngay sau đó.
Nhưng những gì Sakura làm tiếp theo khiến Sasuke không muốn làm theo. Với những ngón tay đeo găng của mình, cô ấy cào vào trán Zaku và bắt đầu lột da ngay trên mặt cậu ta.
Naruto ôm chặt bụng và Sasuke cảm thấy chính mình đang bị khuấy động nhưng cậu thấy mình không thể rời mắt. Bởi vì cậu nhận ra rằng có một người hoàn toàn khác được che giấu bên dưới lớp mặt nạ đó; một người có làn da lấm tấm những đốm đen.
Sakura thở hổn hển có thể nghe thấy và rụt tay lại, bỏ đi lớp da trên mặt đất bên cạnh. "Ngươi có bệnh?" cô thở và lùi lại.
Anh chàng tên là Zaku, có đặc điểm thực sự đẹp hơn nhiều so với những gì cậu ta ngụy trang, gật đầu và nhếch đôi môi phồng rộp thành một nụ cười nửa miệng. "Chúng tôi chắc chắn là có," cậu ta trả lời, giọng cậu ta hơi nứt ra. "Nghi ngờ rằng chúng tôi cũng còn nhiều thời gian."
Naruto đến gần và hét lên câu hỏi đã có trong đầu Sasuke ngay từ đầu. "Sakura-Chan, những người này là ai?" cậu gầm lên và vung một ngón tay về phía các ninja Kusa trong khi Haku và đội của cậu nhìn vào im lặng.
Sakura quay lại phía họ và thở dài, vén một lọn tóc hồng lòa xòa ra sau tai. "Những ninja này đến từ Otogakure, một ngôi làng bị cấm tham gia Kỳ thi Chūnin năm nay," cô giải thích và bắt gặp ánh mắt của Sasuke. Cậu gật đầu hiểu ý, nhớ lại lần cô xông thẳng vào phòng ngủ của cậu với một bức thư từ Ibiki sau đó bắt cậu đọc. Cô lúc đó có vẻ khá nhẹ nhõm khi xác nhận rằng Oto không tham gia.
"Tại sao họ bị cấm tham gia?" Haku hỏi với vẻ quan tâm nhẹ nhàng, nghiêng đầu sang một bên.
Sakura cắn môi và quay lại Zaku, người đang nhìn cô ngây người. "Ngôi làng đó được lãnh đạo bởi một người đàn ông khủng khiếp tên là Orochimaru. Những kẻ này là tay chân của hắn."
Ngực Sasuke thắt lại trong khi một cơn đau nhói khó chịu bùng lên ở cổ cậu, nơi có dấu vết của lời nguyền. Theo bản năng, tay cậu tìm đến chỗ đó và nắm chặt cổ áo sơ mi của mình. Sakura nhận ra hành động đó. "Vậy thì tại sao họ lại mắc bệnh đó?" cậu hỏi, mắt lướt qua các ninja Kusa và lưu lại trên những vệt đen trên khuôn mặt lộ ra của Zaku. Sasuke đã đoán ra rất nhiều rằng căn bệnh này có liên quan đến Orochimaru bằng cách nào đó, nhưng không có nghĩa lý gì nếu hắn gây bệnh cho người của mình với nó.
"Bởi vì chúng tôi dùng một lần," nữ ninja Âm thanh trả lời trong khi lột bỏ lớp da ngụy trang với vẻ mặt nhăn nhó. Dosu, anh chàng với nhẫn cụ âm thanh bị hỏng trên tay, gật đầu đồng ý.
Tiếp theo, Sakura đề nghị chữa lành đôi tai đau nhói, khiếm khuyết một phần của đồng đội, trước sự nhẹ nhõm vô cùng của Sasuke. Cô quan tâm đến cậu trước, cúi xuống giữa hai chân cậu và cởi găng tay trước khi đặt tay lên thái dương của cậu. Sasuke chống lại tiếng rên rỉ thỏa mãn thoát ra khỏi môi khi cậu cảm nhận được lớp chakra y tế ấm áp, êm dịu của cô phủ lên tai trong và những phần đau nhức trên đầu cậu. Cậu chuyển hướng nhìn xuống mặt đất vì cô quá gần để cậu có thể nhìn cô mà không cảm thấy khó xử, và thay vào đó chuyển hướng chú ý sang cuộc trò chuyện nhẹ nhàng của Naruto và Haku.
Có vẻ như hai người họ đã liên lạc bằng cách nào đó kể từ khi kết thúc nhiệm vụ của họ đến Waves, dựa trên tiếng kêu giận dữ của Naruto "Tại sao cậu không nói với tớ rằng cậu cũng tham gia kỳ thi?" và "Tớ nghĩ chúng ta là bạn!" Tiếp theo, Haku kể lại việc, không lâu sau khi Đội Bảy trở về từ nhiệm vụ đó, cậu đã yêu cầu chuyển đến Kirigakure, Ngôi làng ẩn giấu của Đất nước, với hy vọng rằng cậu có thể tìm được sự nghiệp vững chắc như một shinobi, một thứ mà Waves đơn giản là không thể giúp cậu.
"Tớ muốn vận dụng tốt các kỹ năng của mình và tạo ra những tình bạn mới," cậu nói, quá ngọt ngào so với sở thích của Sasuke, điều này khiến cậu được một phen cười sảng khoái và vỗ tay từ Naruto.
Sasuke đảo mắt. Thật hạnh phúc, cậu nghĩ nhưng sau đó cậu nảy ra một ý tưởng. "Có phải cậu là người đã tấn công chúng tôi khi bắt đầu kỳ thi không?" cậu hỏi, chuyển mắt về hướng Haku, cẩn thận để không di chuyển đầu và có nguy cơ can thiệp vào việc chữa lành vết thương của Sakura. "Với senbon sau cuộc chiến của chúng ta với các ninja Ame."
"Cậu vẫn sắc bén như mọi khi, Uchiha," Haku trả lời với một nụ cười dịu dàng. Sasuke cau mày. "Đó chính xác không phải là một cuộc tấn công, mà đúng hơn, là một sự thúc đẩy đến sự an toàn."
"Ý cậu là như thế nào?" Naruto hỏi, nghe có vẻ tò mò hơn là buộc tội.
"Cuộc chiến của các cậu thu hút khá nhiều khán giả, như tôi chẳng hạn chắc cậu đã nhận ra, và nếu cậu ở lại đó chỉ một phút nữa, cậu sẽ buộc phải tham gia vào một cuộc chiến khác - một cuộc chiến mà các cậu có thể sẽ thua, mệt mỏi. "
"Hn," Sasuke gằn giọng trong khi Naruto thay mặt Đội Bảy gửi lời cảm ơn chân thành đến Haku và các đồng đội. Sasuke phải thừa nhận rằng cậu nhóc Haku này có vẻ là một chàng trai tốt, nhưng đám senbon đẫm máu đó chắc chắn đã bị thương. Tên khốn chính nghĩa đó. Sasuke sẽ không sớm tha thứ cho cậu vì điều đó.
Cậu táo bạo chuyển tầm nhìn sang Sakura, người đã im lặng một lúc khá lâu, để thấy đôi lông mày của cô đan vào nhau đầy bực bội. "Gì?" Cậu hỏi, không để ý đến sự gần gũi đáng lo ngại của cô, đột nhiên hoảng sợ rằng cô không thể sửa tai cậu vì lý do nào đó.
"Tớ biết điều này nghe có vẻ ngu ngốc, nhưng...," cô nói nhỏ để chỉ cậu có thể nghe thấy, đôi mắt sáng của cô quét khuôn mặt cậu từ cách xa vài inch. Da của Sasuke ngứa ngáy khó chịu. "Tớ không muốn để họ chết như vậy."
Sasuke mất một lúc để nhận ra rằng cô đang ám chỉ đến những ninja Oto cải trang thành Kusa đã bị đánh bại, những người hiện đang nằm ở phía bên kia của khu đất trống, đang thối rữa bởi bàn tay của căn bệnh Orochimaru.
"Điều đó thật ngu ngốc," Sasuke đồng ý một cách đơn giản, để ý đến cách cô mím môi và đỏ mặt trước lời nhận xét của cậu. "Orochimaru càng ít nhân lực thì càng tốt cho cả hai chúng ta."
Cô chậm rãi gật đầu, ánh mắt chạm vào cậu trong một khoảnh khắc thoáng qua, có thể nhớ lại lời đề nghị trước đó của Sasuke là cùng nhau trốn khỏi làng và tiêu diệt kẻ thù trong danh sách tấn công của cô. Sau đó, cô chuyển sự chú ý của mình trở lại thủ tục chữa bệnh mà không nói một lời.
Trong năm phút tiếp theo, Sasuke kiên nhẫn ngồi trong khi cô chữa lành lại thính giác của cậu, thầm thưởng thức cảm giác tuyệt vời như thế nào khi có chakra y học của cô bên trong cậu. Hãy xem, có điều gì đó vốn dĩ đã làm say mê về nhẫn thuật của một ninja y tế, và nhẫn thuật của cô phải là tuyệt vời nhất trong tất cả.
Đầu óc cậu nghĩ đến những suy nghĩ về việc họ sẽ đào tẩu khỏi làng trong tương lai khi cậu nhìn đôi mắt xanh của cô đang đanh lại có vẻ đang tính toán gì đó. Sakura chắc chắn không phải là kiểu người nổi loạn. Trên thực tế, cô tốt như một con người có thể có được, cậu đoán. Cô không chỉ thông minh và có kinh nghiệm chiến đấu, mà còn rất tích cực và luôn quan tâm một cách tự nhiên, có lẽ là do cô đắm mình trong nghệ thuật y học.
Đó là lý do tại sao về việc cô có một lịch sử đen tối khiến cô càng trở nên thú vị hơn. Ngoài tâm trạng thất thường (thường là do Naruto gây ra), cô hiếm khi để ý đến bất cứ điều gì nghiêm trọng xảy ra với mình trừ khi Sasuke dồn cô vào sự thật cô muốn tránh hoặc cô để điều gì đó tinh vi trượt đi trong một khoảnh khắc đầy cảm xúc. Sasuke có thể nói chỉ qua cách cô nhìn cậu trong những khoảnh khắc hiếm hoi mà cô nói rằng cô cũng coi sự trả thù của mình hơn tất cả.
Vì vậy, bất kể cô là một người không nổi loạn đến mức nào hay cô có tình cảm với ai khác, Sasuke biết cô sẽ ở bên cạnh cậu và theo cậu ra khỏi làng khi đến thời điểm thích hợp. Cậu hiểu trí óc của những kẻ báo thù hoạt động như thế nào, và cậu biết những gì cậu đưa ra quá hấp dẫn để một người như cô từ chối.
"Được rồi, xong rồi," cô lẩm bẩm ngay sau đó và rút tay về. Sasuke lùi lại, xoa xoa thái dương và lắc đầu để kiểm tra thính giác của mình. Mọi thứ nghe rõ ràng như mọi khi, và ngay cả cơn chóng mặt cũng không còn nữa.
"Cảm ơn," cậu lầm bầm trong khi đứng dậy, riêng tư lưu ý rằng, mặc dù thính giác của cậu đã hồi phục, nhưng giờ đây cậu lại cảm thấy trống rỗng khi cô ở ngoài tầm với.
Cô gật đầu. "Bây giờ, cậu có thể đi tìm cuộn giấy trong khi tớ chữa bệnh cho Naruto không?" cô hỏi, chỉ tay về hướng kẻ thù đã thất bại của họ.
Sasuke làm theo chỉ dẫn và tiếp cận các ninja Oto đang hấp hối, những người đã loại bỏ lớp da ngụy trang trên khuôn mặt của họ. Cậu tự hỏi, khi lại gần, loại nhẫn thuật kinh khủng nào có thể tạo ra những màn ngụy trang như thế này. Đó là khuôn mặt thật của họ không? Hay họ đang mang khuôn mặt giả?
Cậu không chắc mình muốn tìm hiểu.
Khi đến đó, Kin và Zaku đã bất tỉnh nên cậu đã tìm kiếm trên người họ trước, hy vọng sẽ tránh được cuộc trò chuyện dưới mọi hình thức. Nhưng, thật không may, không có cuộn giấy nào trên người của chúng nên cậu đi đến chỗ Dosu.
"Tay áo của tôi," cậu ta co rúm lại, bắt gặp ánh mắt đỏ ngầu của Sasuke khi cậu lại gần, đọc rõ ý định của cậu. Nửa dưới khuôn mặt thật của cậu ta bị băng trắng che kín.
Sasuke gật đầu và lôi ra cuộn giấy da được giấu kín. Và, chết tiệt, đó là một cuộn Thiên khác, thứ thực sự không có ích cho Đội Bảy vì họ đã có quá nhiều. Cậu thở dài và bỏ cuộn giấy vào túi trước khi quay lại chỗ đồng đội. Naruto có lẽ sẽ buộc cậu phải đưa nó cho đội của Haku hoặc một cái gì đó.
"Này."
Sasuke quay lại thì thấy Dosu đang quan sát mình, gương mặt anh tuấn và tái nhợt, những vết thâm ngày càng lan rộng và ăn dần vào da thịt cậu ta. Chống lại ý muốn nôn mửa của mình (Sasuke đã có nhiều kinh nghiệm với cái chết, nhưng không nhiều với cái chết bởi bệnh tật), cậu mong đợi nhìn lại.
"Thứ khiến chúng tôi thành ra như này...đó là một thứ gì đó đựng trong ống tiêm," Dosu nói, giọng khàn khàn và đứt quãng. "Nhưng sẽ có những cách khác."
Sasuke nhướng mày bối rối. Bất cứ lời nào mà anh chàng này đang tiết lộ chắc chắn sẽ quan trọng vì chúng có lẽ là lần cuối cùng của cậu ta. Cây kim? Giống như một senbon hay một ống tiêm? Có phải cậu ta đang nói về căn bệnh này không?
Sasuke mở miệng để nói thêm, nhưng Dosu vẫn tiếp tục. "Tốt hơn hết là cậu nên theo dõi kỹ cô gái đó," cậu ta trầm ngâm thì thầm. Theo bản năng, đôi mắt Sasuke quay trở lại nơi Sakura đang chữa lành cho tai của Naruto, lưng cô đang hướng về phía cậu. "Hắn ta sẽ không bỏ qua cho cô ta."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro