7. Thiếu niên âm thầm đắc ý

Có lẽ vì có Naruto ở bên cạnh, Sakura thoải mái thả lỏng, cứ như vậy tựa vào giường của Sasuke ngủ rất ngon.

Sasuke cũng ngủ sâu một giấc, nhưng đột nhiên đầu lại rất đau giống như bị kim đâm, đến khi anh tỉnh lại liền phát hiện ra Sakura đang tựa bên mép giường.

Cứ như mỗi lần anh bị thương nằm trên giường người ở bên giường anh luôn là cô.

Sasuke lặng lẽ vươn tay vuốt nhẹ mái tóc hồng nhạt của cô, không hay biết cười cười.

Lúc này, Naruto bưng bình nước đi vào phòng, nhìn thấy Sasuke tỉnh lại thì cực kỳ vui mừng nói: "Sasuke, cậu tỉnh rồi!"

Giọng nói Naruto giọng như đang gào lên, Sakura cũng vì vậy mà tỉnh dậy, nhanh như chớp Sasuke thu lại bàn tay mình.

Sakura đứng dậy nhận lấy ấm nước từ tay Naruto, hỏi Sasuke: "Sasuke-kun, anh cảm thấy sao rồi, anh có muốn uống nước không?"

Sasuke đáp lại: "Tôi không sao, chút nữa có thể xuất viện. Kakashi đầu rồi? Nói với thầy ấy tôi lúc nào cũng có thể đi làm nhiệm vụ."

Động tác của Naruto và Sakura đồng loạt cứng ngắc, hai người đối mặt nhìn nhau, nghĩ thầm: Ký ức lúc này của Sasuke không phải là quay về thời điểm đội bảy chứ?

Sasuke nhìn Naruto và Sakura ở phía đối diện, khó chịu làm bộ ho khụ khụ vài tiếng, nói với Sakura: "Sakura, tôi muốn ăn táo."

Sakura buông bình nước trong tay xuống, cười nói: "Được, Sasuke-kun chờ em một lát, bây giờ em sẽ đi mua ngay." Cô hướng về Naruto, cho cậu một cái nháy mắt với hàm ý để ý Sasuke. Naruto ngầm hiểu gật gật đầu, làm ra tư thế OK.

Khi Sakura đi rồi, Sasuke vào thẳng vấn đề hỏi Naruto: "Dạo gần đây cậu và Sakura có vẻ rất gần gũi?"

Naruto dùng tay xua xua: "Không phải, rõ ràng Sakura lúc nào cũng quan tâm, chăm sóc mỗi mình cậu thôi còn với tớ thì lúc nào cũng hung dữ hết ~" Naruto còn làm bộ bày ra bộ dạng rất oan ức.

Sasuke hừ lạnh một tiếng, nhưng trong thái độ lại có chút đắc ý.

Naruto không tên cảm thấy khó chịu. Cửu Vĩ trong cơ thể hỏi lại cậu một lần nữa: "Bây giờ ta có thể đánh nó không?"

"Ngươi nghĩ cũng không được nghĩ."

Yên lặng một hồi, Naruto đột nhiên cảm thấy có một chuyện cậu rất tò mò, vì thế nên cậu đã hỏi Sasuke: "Sasuke, bây giờ cậu có coi tớ là bạn không?"

"Không." Câu trả lời dứt khoát và quyết tuyệt, Naruto cực kỳ đau lòng, Sasuke lại tiếp tục nói: "Tôi không cần những thứ này."

Naruto cũng không quá để ý, nở một nụ cười lộ ra hàm răng trắng sáng: "Tớ vẫn luôn coi Sasuke là bạn thân nhất, tớ tin rằng một ngày nào đó cậu cũng sẽ coi tớ là bạn thân của cậu."

Sasuke cảm thấy có chút hứng thú, hỏi ngược lại: "Nếu như tôi và Sakura ở bên nhau, cậu vẫn sẽ coi tôi là bạn sao?"

"Đương nhiên rồi, hai cậu đều là bạn thân của tớ mà." Naruto nghĩ thầm, hai người cũng đã kết hôn rồi, không phải vẫn là bạn thân của tớ sao!

"Nhưng không phải cậu thích Sakura sao?"

"Nhưng người Sakura-chan thích là cậu."

"...."

Sasuke đột nhiên quay đầu nơi khác, khinh thường nói: "Tôi không có hứng thú với những việc này, chỉ ngẫu hứng nói ra thôi."

Nhưng mà.....

Cửu Vĩ trong cơ thể Naruto lại lên tiếng: "Nó vừa mới cười đắc ý đó, Naruto ngươi cũng thấy đúng không?"

Naruto cạn lời ngẩng đầu lên, như cố tình nói: "Đương nhiên rồi, chuyện ta thích Sakura-chan mà Sakura-chan lại thích cậu ấy thì cậu ấy sẽ có thể đắc ý đến cỡ nào chứ? Năm đó vậy mà ta không nhìn ra chút nào đấy!"

Cửu Vĩ: "Vậy bây giờ có thể đánh nó đúng không?"

Naruto: "Không được!"

"Này, Naruto." Sasuke đột ngột quay đầu lại, mặt nghiêm túc nói: "Tuy tôi đã nói, tôi không coi cậu là bạn. Nhưng tôi coi cậu là đối thủ."

Naruto nghe vậy vui vẻ ra mặt, phải biết rằng để được Uchiha Sasuke công nhận là đối thủ Naruto đã phải tốn rất nhiều năm mới nhận được sự công nhận đó. Không nghĩ đến việc Sasuke đã công nhận cậu từ lâu.

Cửu Vĩ cảm nhận được Naruto vui vẻ, nhìn cậu coi thường nói: "Tên nhóc không có tiền đồ!"

Cùng lúc đó Sakura đã mua xong táo và quay trở về. Cô gọt vỏ, đưa cho Sasuke, Sasuke không thái độ nhận lấy quả táo, cắn một cái.

Naruto thò mặt lại gần: "Sakura-chan! Tớ cũng muốn ăn!"

"Không được! Sasuke-kun là người bệnh nên mới được ăn, cậu nếu muốn ăn thì đi tìm Hinata đi." Sakura đùa giỡn nói, thế nhưng vẫn đưa một quả cho Naruto.

Naruto dùng tay áo lau lau quả táo một chút rồi cắn một miếng to, lẩm bẩm nói: "Cũng chỉ gọt vỏ cho Sasuke, không thèm gọt cho mình ~"

Sasuke ho một tiếng, quay đầu đi nơi khác.

Cửu Vĩ: "Nhìn thấy rồi chứ?"

Naruto tức giận cắn một miếng táo lớn: "Thấy rồi, thấy cực kỳ rõ ràng tên Sasuke kia với mới lén cười."

Cửu Vĩ: "Cho nên?"

Naruto: "Không được."

Tới buổi chiều, Sasuke nhất quyết muốn xuất viện. Đã vậy vẫn luôn hỏi về Kakashi: "Kakashi đâu rồi?"

Sakura đành phải trả lời qua loa: "Anh cũng biết thầy Kakashi rồi đấy, thầy ấy thường xuyên đi muộn về sớm. Có lẽ bây giờ đã trốn chỗ nào để đọc Thiên Đường Tung Tăng rồi!"

Naruto đã sớm dùng ảnh phân thân đi tìm thầy Kakashi, nhưng hình như thầy Kakashi cùng với thầy Gai đã đi du lịch ở bên ngoài làng. Naruto cũng không còn cách nào khác chỉ đành nói với Sasuke rằng nhiệm vụ đã bị hủy bỏ.

Sasuke nói: "Tôi đi luyện tập đây." Nói xong liền đi tới sân tập luyện.

Sakura vội vàng nói: "Em đi cùng với Sasuke-kun."

Sasuke: "Cậu sẽ làm phiền tôi."

Naruto đuổi theo: "Tớ cũng đi tớ cũng đi!"

Sasuke: "...." Anh lại quay đầu đi một lần nữa.

Cửu Vĩ: "Nó lại đang cười, rốt cục thì nó đang đắc ý cái gì vậy?"

Naruto: "Mẹ nó...."

Sasuke luyện tập ném Shuriken vào cọc gỗ, Sakura chỉ đành bắt một con cá luyện tập nhẫn thuật trị thương, còn Naruto thì ra bờ sông luyện tập..... thuật quyến rũ.

Sakura lâu lâu giúp Sasuke lau mồ hôi, còn lấy ra phần cơm nắm mà Sasuke thích ăn nhất cho anh. Sasuke ăn một miếng, lớn tiếng gọi Naruto qua: "Này, bét lớp qua ăn cơm đi."

Vào thời khắc này, ba người bọn họ giống như quay trở về thời gian vẫn còn là đội bảy.

Cửu Vĩ: "Naruto, trông ngươi hôm nay có lẽ là ngày vui nhất trong mười mấy năm qua."

Naruto thở dài: "Vậy sao?"

Sakura chú tâm ăn không để ý khiến một hạt cơm dính bên miệng. Sasuke để ý đến, nhưng không biết phải làm sao nói với cô.

"Bét lớp, bên kia sông có cái gì kìa?" Sasuke nói với Naruto.

Naruto phản xạ có điều kiện nhìn sang bên kia sông, lại không nhìn thấy cái gì.

Cùng lúc đó, Sasuke lại dùng tốc độ như sét đánh duỗi tay lau hạt cơm trên khóe miệng của Sakura.

Sakura bị hành động này làm cho mặt đỏ bừng. Cô nhớ tới sau khi kết hôn, khi ăn đôi khi sẽ làm cơm dính bên khóe miệng, lúc đó Sasuke sẽ nhân lúc Sarada không có ở đó lén hôn trộm cô, cũng tiện đó liếm hạt cơm đó đi.

Naruto: "....." Bởi vì có thể cảm nhận được chakra nên có thể cảm nhận rất rõ ràng. Rõ ràng là một bộ phim ba người, nhưng họ tên của cậu hình như không được nhớ đến.

Kết thúc việc tập luyện, mặt trời cũng xuống núi.

Naruto vì trả thù màn tú ân tú ái kia, cố ý nói ra: "Sakura-chan, tớ đưa cậu về nhà nhé?"

Sakura trừng mắt, ý bảo: "Ở nhà cậu còn có một người vợ kìa, Hokage-sama!"

Naruto không quan tâm, quấn quýt bên cạnh Sakura: "Chuyện là, Sakura-chan dù sao thì nhà của Sasuke và nhà của tụi mình cũng không thuận đường, để tớ đưa cậu về nhà."

Sasuke không nói tiếng nào, hướng về nhà của chính mình.

Naruto lớn giọng nói thêm: "Dù sao cũng sắp tới giờ cơm chiều rồi, không ấy chúng ta đi hẹn hò đi Sakura-chan?"

Sasuke lặng lẽ nắm chặt tay, bước chân cũng chậm dần.

Cửu Vĩ: "Nó tức rồi, nó tức rồi."

Sakura không biết Naruto đang ồn ào vì chuyện gì, vẻ mặt đầy ngơ ngác.

Cô đuổi theo sau Sasuke, quay đầu nói với Naruto: "Naruto, hôm nay cảm ơn cậu!"

Bàn tay đang nắm chặt của Sasuke cuối cùng cũng được buông lỏng, bước chân cũng trở nên tự nhiên hơn, đi được một đoạn lại đột nhiên quay đầu đắc ý cười với Naruto.

Naruto: "...." Huhuhuhu. Cậu phải về nhà ôm Hinata một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro