Phần đặc biệt (21+)
Sakura siết lấy tà áo khiến nó nhăn nhúm lại trong đôi tay ngọc ngà một cách đầy căng thẳng. Ánh đèn tờ mờ sáng, le lói phản chiếu vừa vặn một góc phòng ngủ tĩnh mịch càng như vắt kiệt bầu không khí xung quanh. Gương xoan xinh đẹp hiện rõ vẻ bối rối, cô khó khăn nuốt lấy một ngụm khí nhỏ và để nó trôi xuống cuống họng chậm rề.
Sakura ngồi bên mép giường, không dám nhúc nhích dù chỉ một li, chính xác là không thể nhúc nhích. Đôi mắt ngọc lục bảo phản chiếu ánh đèn, lung linh như những vì tinh tú khẽ lay động, hàng mi dài rủ mềm cong vút, che đi vài phần gợn sóng bên trong. Cô đảo mắt một cách kín đáo, khi bức tranh gia huy Uchiha treo giữa bức tường đối diện lọt vào tầm mắt, Sakura có thể nghe thấy rõ tiếng tim mình hẫng đi một nhịp.
Tấm ảnh như đã tìm thấy cô, nó liên tục thôi thúc khiến Sakura chốc chốc lại len lén nhìn biểu tượng chiếc quạt hai màu - gia huy của tộc Uchiha một cách thật khẽ khàng và cẩn trọng, bức hình gợi cho cô nhớ về tình cảnh hiện tại, rằng cô đang ở đâu cũng như cô là ai.
"B...bình tĩnh nào, chỉ là một bức hình thôi.." _ Cô vợ trẻ cố gắng vỗ về bản thân, nhưng rõ ràng là không mấy hiệu quả. Bằng chứng là tà áo lại càng bị cô dày vò đến nhàu nhĩ hơn.
Cô đã được chọn để trở thành một phần trong công cuộc phục hưng gia tộc của Sasuke_ hoặc có thể coi đó như một cách nói hoa mỹ và trang trọng hơn của lời cầu hôn tới từ tộc nhân cuối cùng của dòng tộc danh tiếng cũng được. Dù sao thì, cô cũng đã rất vui và lập tức đồng ý khi được anh đeo cho chiếc dây chuyền của gia tộc. Sau đó theo trình tự vốn được định sẵn, họ làm đám cưới, một đám cưới đơn giản theo phong cách truyền thống và đã được lược bớt một vài nghi lễ rườm rà không cần thiết, chung vui với sự tham gia của cha mẹ cô, bạn bè và thầy cô thân thiết.
Sakura vô thức nắm lấy mặt dây chuyền, không tránh khỏi cái thở dài nặng nề. Và cuối cùng là dẫn tới tình cảnh tối nay. Người ta gọi đó là gì nhỉ?
À...
Đêm tân hôn ..
Đầu cô quay mòng mòng khi hiện ra ba tiếng ấy, vang vọng. Trước khi Sakura kịp trấn tĩnh bản thân lần thứ n trong tối nay, cô nhận ra có tiếng bước chân đang đi về phía cửa.
Qua cách đánh tiếng, chậm rãi và nhẹ nhàng, cô có thể đoán chủ nhân của tiếng bước chân ấy cũng đang cố gắng để bình tĩnh như cô. Đó là cả một sự nỗ lực rất lớn, cô biết.
Tiếng bước chân dừng lại cũng là lúc cánh cửa hé mở, Uchiha Sasuke hiện ra từ trong hành lang tối tăm, mờ ảo và kì vị. Ánh sáng hiu hắt yếu ớt không đủ để với tới tôn lên mọi vẻ đẹp trên gương mặt anh, tuy nhiên, chiếc mũi cao thẳng tắp và đôi mắt sâu thẳm vẫn kịp phô bày, trong bóng tối, chúng càng trở nên mê hoặc thần hồn.
Uchiha Sakura, người nãy giờ vẫn không rời mắt khỏi anh đột nhiên cảm thấy bối rối. Cái vẻ đẹp chết tiệt đó, làm cô thổn thức bao phen từ hồi còn bé tưởng đã phai đi rồi mà đêm nay lại khiến tim cô đập loạn xạ hơn nữa gấp vạn lần. Làm thế nào mà một con người bình thường có thể sở hữu một vẻ đẹp hoàn hảo đến vậy nhỉ?
Anh chậm rãi ngồi xuống, cách cô một đoạn khá xa so với thường ngày. Cô cần bình tĩnh, và anh cũng vậy. Anh đã suy nghĩ về chuyện này từ khi cầu hôn cô, đã từng thử hình dung ra viễn cảnh sẽ xảy đến, chuẩn bị tâm lí sẵn sàng bất cứ lúc nào, nhưng khi đối mặt với sự thật anh vẫn không tránh được cảm giác gượng gạo đầy căng thẳng. Nhưng đây là việc cần làm mà phải không.
Nói sao nhỉ, một điều hiển nhiên ?
Suy cho cùng thì, quan hệ tình dục đối với anh cũng chỉ là một cách để thể hiện tình cảm thôi.
Sasuke nghĩ, và nghĩ thì bao giờ cũng dễ hơn nói, mà nói thì lúc nào cũng đơn giản hơn làm. Họ vẫn đang trong tình trạng đơ cứng như thế, trải qua cửa ải đầu tiên chưa chi đã thấy thật gian nan.
" Sakura" _ anh gọi, đột nhiên thấy đầu lưỡi mình nặng ghê gớm, tên cô, như một quả tạ mà ảnh phải gồng mình để bật ra.
" V..vâng?"
Sakura giật mình quay qua chồng, gượng một nụ cười tươi nhất có thể.
" ..Em ổn chứ?"
Lần này, Sasuke đã chủ động nhích gần hơn, anh có thể thấy nỗ lực để không đứng dậy và né ra xa của cô lớn như thế nào.
" Em ổn mà " - Cô lại cười.
Bàn tay to lớn tần ngần chạm tới vai cô, khiến cơ thể Sakura khẽ khựng lại giây lát. Có chuyện gì với cô vậy nhỉ, chẳng phải họ vẫn luôn có những động chạm thế này sao?
Sasuke cẩn thận chạm vào cô, như thể sợ cô sẽ tan ra hay vỡ vụn mất nếu anh chẳng may sơ sảy dù chỉ một chút. Bờ vai mảnh khảnh nằm trong lòng bàn tay, anh mới xả được chút nhẹ nhõm hướng ánh mắt dịu dàng chỉ dành riêng cho mình cô gái duy nhất, người vừa trở thành vợ hợp pháp của anh cách đây vài tiếng trước, một chút thúc ép tóm lấy đôi mắt cô, khóa chặt ánh nhìn của cô vào mình.
" ...A.Sasu..ke-kun?" , cô cao giọng, khi anh lại tới gần thêm chút nữa. Nhưng đó là tất cả những gì cô có thể nói, vì ngay lập tức, ngón tay ấm to lớn của anh trượt trên đôi môi căng mọng ngọt ngào của cô, miết khẽ. Sakura yên lặng trong khi để cánh môi đào được mơn trớn bởi anh, và anh dừng lại.
Sasuke dùng bàn tay duy nhất kéo sát người cô lại, tạo một khoảng rỗng hụt hẫng khi rời đôi môi cô, nhưng không lâu, vì ngón tay lập tức được thay thế bởi làn môi dìu dịu hương bạc hà. Cánh môi anh áp chặt vào cô, giữ tư thế đó trong một lúc trong khi bàn tay thư thả xoa nhẹ tấm lưng mềm. Sakura đột nhiên IQ trở về con số 0, hai cánh tay thừa thãi bối rối bám víu lấy vai anh, ấn nụ hôn mạnh hơn chút nữa.
Sakura dần quen với tình huống này, đột ngột, đôi môi cô cảm nhận thấy sự ướt át từ đôi môi anh, Sakura giật mình khẽ đẩy anh ra.
Sasuke chậm rãi thu lưỡi về, cố ý báo hiệu cho cô đã tới lúc phá bỏ mọi rào ngăn an toàn để đến với một tầng xúc cảm cao hơn. Tầng hồng phủ trên mặt cô, bối rối cúi xuống.
"E..em xin lỗi"
" Sakura.." - Anh gọi cô, và nâng cằm cô lên.
" Chúng ta cần phải làm điều này", anh chậm rãi.
Mặt của Sakura phủ tầng hồng lựng, cơ thể theo cái áp sát của anh mà co lại thật đáng thương. Y nhẫn tóc hồng mạnh nhất, một trong tân Sannin huyền thoại thế hệ mới đâu rồi?
Uchiha Sakura...
Cô mở mắt. Phải rồi, đây không phải là niềm mơ ước của cô từ thuở bé sao? Được trở thành vợ của người cô yêu thầm suốt hơn chục năm trời và cùng nhau xây dựng một gia đình nhỏ của hai đứa...
Nhưng muốn làm được điều đó, trước hết là giải quyết cái cần làm hiện nay đã.
Được rồi, cô sẽ không yếu đuối nữa !
Sasuke yên lặng ngắm nhìn loạt biểu cảm trên gương mặt vợ, kiên nhẫn chờ đợi tới khi cô sẵn sàng. Cô đã chờ đợi anh rất rất lâu rồi, lần này, sẽ là anh.
Sakura với tới đôi má mát lạnh của anh, mỉm cười thật dịu dàng và đặt một nụ hôn lên đôi môi đang mím lại. Đôi đồng tử lấp lánh chậm rãi kéo rèm mi, Sasuke khẽ hé mở môi mình, dùng cánh tay phải ghì lấy đầu cô gái.
Có vẻ như Sakura đã vực dậy được tinh thần, đôi môi cô táo bạo mở lớn sau một chốc, dù chưa dám chủ động, nhưng điều đó cũng đã tiến bộ vượt bậc rồi.
Sasuke trượt lưỡi vào khoang miệng xinh xắn, làm quen với chiếc lưỡi ngọt mềm của đối phương và cuốn lấy nó. Cả hai ngã ra giường, với cơ thể của Sasuke nằm phía trên.
Họ chuyển động nhịp nhàng trong nụ hôn, những chiếc lưỡi kết hợp hoàn hảo, thay phiên nhau làm người kia bất ngờ. Và rồi, cảm xúc được kết nối, Sakura cảm nhận được một luồng điện xẹt ngang qua cơ thể, thúc ép cô một lần nữa cần mãnh mẽ.
Cô luồn đôi tay mềm mại vào những sợi tóc đen dài của anh, kéo anh lại gần cho tới khi khoảng cách giữa hai người chỉ tính từ cái chống cánh tay trái đã mất của Sasuke. Họ quyến luyến không ngừng luồn vào nhau những trận cuồng phong, như thể đang có một trận chiến lớn trong khoang miệng của họ.
Sasuke mở hé mắt để nhận ra khuôn mặt đỏ ửng với tiếng thở khó khăn xen giữa nụ hôn của cô gái.
Thật xinh đẹp
Anh cắn nhẹ bờ môi dưới của cô, làm cô bối rối rít tên anh đầy bất lực : " Sasuke- kun!" Đáp trả, anh chỉ đắc thắng cong khóe môi. Cô gái của anh, lúc nào cũng khiến anh hứng thú như vậy.
Dịch vị bởi trận chiến giữa hai chiếc lưỡi liên tục rỉ ra ngoài, róc rách như dòng suối nhỏ chảy xuống. Nụ hôn càng lúc càng quyết liệt và gấp gáp, khiến dưỡng khí không kịp chen vào giữa các lượt đưa đẩy. Sakura đặt tay lên bờ ngực săn chắc của chồng, đẩy ra yếu ớt.
Nhưng anh bỏ qua hành động ấy của cô, vẫn chăm chăm dùng đôi môi và chiếc lưỡi dụ hoặc tấn công khi cô sơ hở, chỉ đến khi anh cũng cảm nhận rằng mình cần phải thở mới nuối tiếc nhả đôi môi mềm. Dây chỉ bạc theo cái tách môi cũng kéo ra, và bị anh vuốt lấy.
Cả hai cùng thở dốc, nhưng cô có vẻ mệt nhọc hơn nhiều với đôi mắt đã sóng sánh ít nước trực trào, đôi môi xinh xắn bị sưng tấy, từng làn hơi thoảng hương Đinh Ngân phả ra khiến lồng ngực cô cũng phập phồng lên xuống sau lớp áo mỏng dính. Sasuke kê cao tay hơn, ngắm nhìn toàn bộ hình dáng cô lúc này như muốn khắc ghi từng tế bào cô vào tiềm thức, Sakura sõng soài dưới thân anh,mụ mị cùng lớp áo quần sộc xệch. Đúng là cảnh tượng hiếm hoi mà chỉ mình anh mới được thấy.
Cô xấu hổ quay đi, ngại ngùng dùng tay che mặt. Sasuke yên lặng, cúi xuống sát thân cô.
" Sasuke-kun?"
Anh lấy răng kéo lớp áo của cô lên, đủ để lộ ra vòng eo thắt đáy lưng ong thon nhỏ. Cô gỡ tay mình, khẽ nâng chân tạo khoảng cách giữa anh và cô
.
Sasuke ngẩng lên, nhướn mày nghi hoặc, cô vẫn ngại sao?
Nhưng, Sakura chỉ cười.
" Muốn em giúp không?"
" Aa"
Cô khúc khích trước câu nói không hẳn là câu nói mà anh thường dùng để đồng tình một cái gì đó, và sử dụng một chút lực nâng cơ thể mình dậy, chậm rãi cởi bỏ từng khuy áo. Chẳng mấy chốc làn da mịn màng trắng ngần lấp ló hiện ra.
Cô thu gọn chiếc áo lại, đặt nó bên góc giường rồi quay trở lại với cái tầm nhìn của anh. Sasuke nuốt khan, đôi vai gầy, xương quai xanh quyến rũ, đôi gò bồng đảo vừa vặn giấu sau lớp áo lót cùng chiếc eo chỉ hơn một gang tay. Thân hình của cô thực sự là cực phẩm.
Anh tiến gần, hôn cô một cái yêu chiều rồi từ đó kéo sang một bên má, rải khắp các nụ hôn nhỏ quanh chiếc cổ trắng ngần, để lại những dấu hôn đỏ như những bông hoa nở trên trền tuyết lạnh. Anh cảm nhận cơ thể Sakura run lên mỗi lần anh tạo một cái dấu, chẳng mấy chốc chiếc cổ thon nhỏ mang đầy những nụ hoa đỏ thắm.
Sakura vươn mình, vô tình kéo lớp áo của anh xuống bả vai, hé mở vòm ngực săn chắc và một phần cơ bụng cường tráng. " Rách áo đấy." - anh nhắc nhở, và cười.
"E..Eh?" , cô bối rối định buông tay ra, nhưng anh đã chụp lấy tay cô.
" Giúp anh"
Sakura cười ngốc, run rẩy nắm lấy gấu áo anh và lột nó ra. Ôi trời, cô thầm cảm thán, một lần nữa, làm sao con người bình thường có thể mang vẻ đẹp tuyệt mỹ tới vậy?
Hai bán thể trần trụi áp sát nhau, để làn da tiếp xúc trực tiếp. Sasuke vùi đầu mình vào đôi gò bồng, nhẹ nhàng vươn tới xoa nắn nó qua lớp áo lót một cách cẩn thận trong khi ngắm nhìn biểu cảm trên gương mặt cô.
Sakura khẽ rên rỉ, mềm nhũn để mặc anh đùa nghịch với một bên ngực mình. Và anh cụng trán cô, ánh mắt phảng phất nét dò hỏi, cô gật đầu.
Sasuke dừng lại một giây, trước khi quyết định kéo chiếc áo lót xuống, cô có giúp anh một chút bằng cách tháo móc gài, hai bầu ngực tròn trịa hoàn toàn phô bày trước đôi mắt anh.
Tất nhiên là cô rất xấu hổ, cố ý cúi mặt xuống để mái tóc lòa xòa che đi những nét biểu cảm kì dị. Anh chấp nhận sự xấu hổ của cô, bàn tay khẽ nắm lấy bên ngực phải, xoa nắn nó và cảm nhận nhũ hoa xinh xinh dần cương cứng, cọ sát trong lòng bàn tay. Sakura thở hắt, sự run rẩy ngày càng rõ ràng. Bên ngực còn lại của cô, anh không để nó hụt hẫng. Sasuke ngậm lấy bầu ngực trái, để chiếc lưỡi làm việc của mình.
" A..ah! Sasuke- kun !" , Sakura rên rỉ lớn hơn, những thanh âm mê hoặc rót vào tai anh. Cô cắn môi, ngực của cô hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát và điều khiển của tộc nhân cuối cùng.
Sasuke vẫn giữ lấy nhũ hoa bên trái trong miệng, mút nhẹ và đều đặn, nhưng cánh tay phải đã gỡ bỏ khỏi bầu ngực phải để vuốt ve vòng eo con kiến của cô. Sakura hoàn toàn thụ động, cái nhột nhạ từ bụng dần như có đàn kiến bò quanh khắp người cô, theo bản năng, chiếc bụng nhỏ khẽ hóp lại cong vào, nhưng đó không phải là mục đích cuối cùng của anh.
Sasuke lặng lẽ đặt tay đến hông cô, nơi cạp quần vẫn đang yên vị. Anh không vội, lần đầu tiên, anh muốn tự mình thăm hỏi từng ngõ ngách trên cơ thể cô thay vì chỉ tập trung vào việc chính. Bàn tay anh mê man siết lấy đùi cô, rồi luồn ra sau bóp đầy một bên mông căng tròn khiến cô ré lên lần nữa, tên anh bị phun ra đầy bất bình: "Sasuke-kun!"
Anh rướn lên, liếm lấy vành tai cô và thở đều, Sakura mềm oặt loạng chọang tìm lấy bờ vai anh bấu víu. Sasuke cho phép mũi mình được lấp đầy bằng hương thơm ngọt ngào từ mái tóc màu hoa óng ả, phía dưới, cạp quần đã bị dỡ ra.
Sakura bừng tỉnh khỏi cơn đê mê, cảm nhận vùng kín đang có khả năng bị xâm phạm. Bàn tay anh áp lấy nơi tam giác mật, mặc kệ nỗi bàng hoàng trong mắt cô.
"Ah, đừng mà..", cô yếu ớt.
" Đ...đừng!.."
Anh chặn những lời từ chối của cô bằng một nụ hôn nữa, và luồn tay vào lớp quần lót để cảm nhận một bầu trời khác lạ. Sakura khép chân theo bản năng, vô tình càng đẩy sự ma sát giữa hoa huyệt và vật thể lạ chặt chẽ hơn.
Sasuke thở đều, ngón tay chật chội khẽ cựa quậy, nhấp tới giữa hai cánh hoa nóng ẩm. Sakura gần như khóc, liên tục lắc đầu, làm ơn !
" Ah..không..m..mà!"
" Em sẽ ổn thôi" -anh chấn an.
Và anh bắt đầu đùa nghịch với hai cánh cửa mong manh, khiến chiếc quần lót dần trở nên ẩm ướt, Sakura không ngừng rên rỉ, gọi tên anh trong vô vọng lấp đầy.
Anh xóc nhẹ, và chào hỏi tới viên ngọc xinh xinh trước khi đưa ngón giữa vào bên trong chiếc hang chật chội. Sakura giật bắn mình rồi hụt xuống, lại vô tình nuốt ngón tay anh sâu hơn. Anh chuyển động nhịp nhàng, đôi khi móc ngón tay lên một chút làm cô giãy dụa giữa hai chân đang quỳ của anh.
Sakura cắn chặt viền môi trong, khiến nó bật ra chút máu, anh càng lúc càng xóc nảy mạnh mẽ, cho đến khi lưng cô cong lên và phần thân dưới co giật liên hồi, kèm theo chất dịch ướt át thấm đẫm vùng nhạy cảm và chảy ra bàn tay anh.
Sasuke yên lặng, nhưng hài lòng thu tay về, ngón giữa rút ra kéo theo mật ngọt. Cô thở hồng hộc, nước mắt lăn dài, nhìn anh bằng đôi mắt màu lục mờ ảo.
" Tuyệt đấy, Sa.ku.ra"
Anh liếm ngón tay mình, rất hưởng thụ.
Môi anh lại tìm tới môi cô, Sakura xấu hổ cảm nhận mùi vị của chính mình từ chiếc lưỡi đưa đẩy, khục khặc ho.
Chiếc quần ngoài cuối cùng cũng bị lột bỏ, Sasuke chen người vào giữa hai chân cô, cọ sát.
Sakura đột ngột yên lặng, rồi dùng tất cả sức lực đè anh xuống dưới mình và ngồi lên bụng anh. À, cô không thể cứ bị anh tấn công mãi như vậy được...
" Hn?"
Sasuke nhíu mày, cô đang...?
Sakura đỏ mặt, ấp úng trong khi tự hỏi mình đã bị lây cái cách nói chuyện của Hinata từ bao giờ :" T..tới lượt em!"
Phút chốc, chiếc quần dài đã bị cô lột bỏ rơi tít xuống phía dưới, bàn tay búp măng dịu dàng mơn trớn "Sasuke".
"Chết tiệt..!"
Anh nhủ thầm, khi dần cảm nhận sự khao khát được thoát ra của vật phía dưới_ nơi đang được cô gái hoa anh đào chăm sóc. Sakura nghĩ tới những lời "truyền đạt kinh nghiệm" của Temari và Ino, quyết định trượt người xuống, để nơi quan trọng của Sasuke gần sát mặt mình.
Anh chợt nhận ra có điều không ổn.
"Này, em đang định làm gì?"
Sakura không đáp, hít một hơi trước khi quyết định giải phóng cho cậu bé bên trong, "Sasuke" bật khỏi lớp vải bó chặt, hùng dũng vươn ra. Cô vùi đầu vào nơi tư mật, dùng miệng mình ngậm lấy anh, lên xuống thật nhịp nhàng.
Anh ngồi dậy, toan có ý định đẩy cô ra, nhưng cảm giác thỏa mãn đã chiến thắng, thay vào đó, anh túm lấy tóc cô và tận hưởng một chút. Tiếng gầm gừ rục rịch trong cổ họng bỏng rát.
"Aa.."
Cô nuốt trọn "Sasuke", rồi lại nhả ra, đùa nghịch nơi đầu đỉnh rỉ nước, lặp lại theo trình tự thêm khoảng chục lần cho tới khi anh thật sự đẩy cô khỏi nơi tư mật.
"Sasuke-kun?"
" Ngồi dậy, Sakura "
Anh gằn, tí nữa thì anh sẽ phí phạm trong khoang miệng cô. Mọi thứ cần phải có giới hạn.
Cô có chút thất vọng, có lẽ điều đó khiến anh không thoải mái. Sakura ngoan ngoãn làm theo lời anh, không biết nói gì.
Sasuke lập tức kéo cô ngồi lên đùi mình, đôi mắt đỏ rực khóa chặt Sakura trong đó.
Sakura cứng đờ, anh ấy...?
Sasuke vùi đầu vào cơ thể nóng bỏng của cô, phía dưới đã sẵn sàng, nhưng anh muốn chắc chắn một lần nữa. Một lời dò hỏi không tên.
Cô trùng xuống, ôm lấy tấm lưng vững chãi và gật đầu. Cô đã sẵn sàng, bởi vì đó là anh, nên cô sẽ không hối tiếc. Sasuke xoa nhẹ mái tóc ngắn rối bù của vợ, và nhẹ nhàng kéo Sakura vào đúng nơi, một chút rướn người cùng một nụ hôn ghì chặt.
" A..ah..hah..", Sakura không tự chủ phát ra tiếng kêu lớn, phía dưới đau nhói như có ngàn mũi kim châm. Chậm rãi, cô ngồi xuống "Sasuke" cho đến khi kịch đường.
" Sakura.."
Anh bối rối quan sát cô, lần đầu, hẳn là rất đau. Sasuke cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, sau khi cậu được nuốt trọn, giữ nguyên tư thế ấy một lát. Cơ thể Sakura run lên khi ôm anh, cô đang học cách làn quen dần với vật thể lạ, tuy vậy, cô vẫn cười ngọt ngào.
" Em ổn "
"....."
Anh gật đầu, vén một bên tóc mai của cô. Dường như mọi thứ đã dần ổn định, cô đã thực sự sẵn sàng rồi.
" Anh di chuyển đây "
" V..vâng."
Sasuke đặt cô nằm xuống giường, bắt đầu đưa đẩy hạ thân, tự nhủ rằng cô vẫn còn quá chặt.
" Thả lỏng nào, Sakura. Anh đau"
"Eh? À, em x..xin lỗi!" Cô luống cuống, bản thân cô cũng thấy anh đang quá to bên trong mình.
Dễ chịu hơn một chút, Sasuke dần luân động mạnh hơn, sức ma sát liên hồi bao trọn anh cùng vách thịt non mềm, cô đã ướt hơn khi nãy, trơn trượt khiến anh ra vào thật dễ dàng.
Cô lo lắng vơ lấy cái gối cắn chặt, kiềm chế không để những âm thanh mị hoặc phát ra ngoài, nhưng nó làm cô trở nên tồi tệ hơn khi không thể phát tác mọi cảm xúc. Mặt cô đỏ ửng lên trông thấy.
Anh gỡ bỏ cái gối, trong sự ngỡ ngàng của cô.
" Đừng kìm nén", anh ngắn gọn.
Và thế là, Sakura như được tự do, liên tục phát ra những âm thanh rên rỉ ngắt quãng theo mỗi cú thúc người. "Sasuke" càng ngày càng to ra, ních chật trong cô, mỗi lần anh tiến vào là một lần chạm đến nơi sâu nhất. Tiếng da thịt va chạm nơi giao hợp vang khắp căn phòng. Sasuke thô bạo dần, nhấp thật nhanh và thật mạnh, môi hôn lúc tới lúc không, nước rút cho đến cực điểm cuối cùng.
Bàn tay phải anh đan chặt vào tay cô, chiếc giường cũng theo đà rung chuyển. Đoạn, anh ngừng lại, vác chân cô lên vai mình.
Cả hai đổi tư thế một chút, với hai chân cô vác lên vai anh và tấm lưng ngọc ngà khẽ cong lại. Tư thế này khiến anh thậm chí còn vào sâu hơn nữa, rất phù hợp.
Mồ hôi, thân nhiệt và sự ướt át từ cả hai như thiêu đốt không gian giữa hai người. Chân Sakura mềm nhũn thuận theo anh. Cứ như sức lực của cô đều bị anh bào mòn sạch sẽ, họ đổi tư thế thêm vài lần trước khi chuẩn bị đến cực hạn.
" S..Sasuke-kun, làm ơn.."
Cô dang tay, siết lấy anh thật chặt, tiếng rên rỉ của cô ở ngay bên tai càng khiến Sasuke trở nên kích thích.
"Ah..!!!!"
.
.
.
Sakura bật khóc, liên tục gọi tên anh. Sasuke thúc lần cuối cùng, giải phóng hoàn toàn chất lỏng ấm nóng sền sệt vào trong cô. Sakura thở gấp, hông co giật liên tục, khoảnh khắc hòa làm một khiến cô hoàn toàn mất dần ý thức.
.
.
.
Cô nằm trên ngực anh, xấu hổ vân vê một lọn tóc hồng. Ga giường trắng nhuốm màu trinh huyết hòa cùng tinh túy màu đục. Họ đã vắt kiệt sức mình tới tận 3 lần nữa, trước khi quyết định rằng cần phải nghỉ ngơi khi chỉ còn 2 tiếng nữa là trời sẽ sáng.
"Chúc ngủ ngon" cô thầm thì.
"Hn.."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro