Chương 19. Tôi cùng anh ta không phải loại quan hệ này
Tuy rằng này bữa cơm mọi người đều ăn rất no, nhưng là các tiểu cô nương ở trong đoàn phim "Ta còn có một cái khác dạ dày có thể trang điểm tâm ngọt", bánh kem đoàn phim đặt vẫn là được bưng lên bàn.
Bánh kem trái cây hai tầng, màu chính là xanh lá, mặt trên được bày trí thành hai bóng dáng nam sinh mặc đồng phục đại biểu cho Úc Tưởng cùng Hạ Tình Lãng bằng bơ, còn rải một ít đường màu vàng nhạt, đại biểu cho ánh mặt trời, đẹp đến mức có chút luyến tiếc không nỡ xuống tay.
Mọi người ngay từ đầu muốn để cho hai vị diễn viên chính cùng cắt bánh kem, nhưng Trì Tư Nguyên cùng Hứa Tích Sương từ chối, mọi người liền đem ánh mắt hướng về phía Yến Ngọc Sơn.
Ánh mắt của mọi người thấp thỏm nhìn Yến Ngọc Sơn tự nhiên mà duỗi tay tiếp nhận dao cắt bánh kem, nguyện ý cắt cho mỗi người một miếng bánh kem, trừ bỏ ánh mắt trông mong của Hứa Tích Sương.
Hứa Tích Sương bị Tiểu Vương lôi kéo, cậu không chớp mắt mà nhìn chằm chằm cái bánh kem, cậu cũng biết Yến Ngọc Sơn cùng Tiểu Vương sẽ không để cho cậu ăn bánh kem, bởi vì trong một lần ăn đồ ăn có bơ liền xuất hiện hiện tượng nôn nghén nghiêm trọng, nhưng cậu chính là thèm, chính là muốn ăn, cậu đã rất lâu không có ăn đồ ngọt.
Hứa Tích Sương còn có một bí mật nhỏ không ai biết, đó chính là cậu trừ bỏ thích ăn cay, còn đặc biệt thích ăn đồ ngọt, đặc biệt là những món ngọt có bơ, tỷ như bánh su kem, cậu một hơi có thể ăn bốn năm cái.
Nhưng là Hứa Tích Sương vẫn luôn cảm thấy, thích ăn đồ ngọt cậu sẽ có vẻ không được nam tính, đặc biệt là lúc trước khi bị em gái bắt gặp đang ăn bánh hình thỏ con, hơn nữa lúc sau còn cười nhạo cậu một phen, Hứa Tích Sương liền kiên định muốn che giấu bí mật nhỏ này.
Mấy năm nay cậu vẫn luôn che giấu rất tốt, nhưng hiện tại có thể là bởi vì mang thai, Hứa Tích Sương cảm thấy năng lực nhẫn nại của mình đột nhiên giảm xuống, cậu nhìn bánh kem trên tay Yến Ngọc Sơn từng miếng từng miếng chia đi, đột nhiên từ nội tâm nảy lên một cổ ủy khuất khó nói.
Hứa Tích Sương xoay người liền đi.
Yến Ngọc Sơn vẫn luôn chú ý tới Hứa Tích Sương dừng lại một chút, hắn buông con dao trên tay xuống, đối với người bên cạnh nói một câu xin lỗi, sau đó bưng lên một miếng bánh kem đuổi theo.
Ra tới cửa Hứa Tích Sương cũng chưa nghĩ ra mình muốn đi đâu, bất tri bất giác liền hướng nơi vừa rồi cùng Yến Ngọc Sơn nói chuyện đi tới. Cậu đi được hai bước thì bình tĩnh lại, tính tình của cậu trước nay không đột nhiên thất thường như này, hiện tại lại đột nhiên như vậy, cảm thấy chính mình có điểm không thể hiểu được.
Kỳ thật cũng không có gì để tức giận, chính là thời điểm mang thai vẫn luôn không thể ăn những gì có bơ, hơn nữa sau khi sinh nhãi con, có lẽ cũng không còn có cơ hội ăn nữa mà thôi.
Hứa Tích Sương nỗ lực thuyết phục bản thân, phía sau đột nhiên truyền đến âm thanh của Yến Ngọc Sơn: "Hứa Tích Sương."
Hứa Tích Sương dừng lại, xoay người nhìn về phía Yến Ngọc Sơn, tầm mắt dừng ở trong tay đối phương quả nhiên là một bánh kem nhỏ ở dưới.
Yến Ngọc Sơn nhìn thấy rõ ràng ánh mắt đang sáng rực lên của đối phương, có chút buồn cười, cảm thấy Hứa Tích Sương như vậy rất đáng yêu, rất muốn đem bánh kem đưa cho Hứa Tích Sương, để Hứa Tích Sương được như ý nguyện mà ăn luôn, lộ ra vẻ mặt càng thêm vui vẻ, đáng yêu, nhưng là hắn không thể lấy sự an toàn của Hứa Tích Sương ra mạo hiểm được.
Lần trước Hứa Tích Sương nôn nghén làm hắn đến bây giờ trong tâm còn sợ hãi, Yến Ngọc Sơn bình tĩnh lại, đối Hứa Tích Sương nói: "Chỉ có thể ăn một chút trái cây."
Yến Ngọc Sơn lấy miếng bánh nhỏ ở dưới vốn dĩ không có bơ, trái cây đều kẹp ở bên trong, nửa điểm bơ đều không dính, Hứa Tích Sương nhanh chóng đưa một miếng vào miệng, từ trong tay Yến Ngọc Sơn tiếp nhận nĩa nhỏ.
(Editor: đoạn này ẻm ăn bánh kem làm tui cũng thèm theo ;-;)
Nĩa nhỏ quy quy củ củ mà hướng tới miếng dâu tây, đem mặt ngoài của dâu tây chuyển sang hướng khác, Hứa Tích Sương nhanh tay lẹ mắt, hướng miếng bánh kem phía trên, múc một miếng có bơ, đưa vào trong miệng.
Yến Ngọc Sơn cười nhẹ. Hắn biết Hứa Tích Sương sẽ không ngoan ngoãn nghe lời, sớm có phòng bị, bàn tay nhanh nhẹn lấy đi chiếc nĩa trên tay Hứa Tích Sương, nhưng có chút lệch lạc không thể cướp được, thất thủ ở trên nĩa cọ một chút, đem lớp bơ trên nĩa nhỏ cọ hết lên trên ngón tay.
Hứa Tích Sương khẽ siết cây nĩa trên tay, ngây ngẩn cả người.
Yến Ngọc Sơn tay dừng ở giữa không trung, hắn có một ít xấu hổ mà "khụ" một tiếng, tay khác hướng túi duỗi đi, chuẩn bị từ trong túi lấy ra khăn giấy, lau bơ trên tay.
Đến miệng bơ bay, Hứa Tích Sương nóng nảy. Cậu rất khó nói chính mình hiện tại đang suy nghĩ cái gì, nhưng là chờ đến khi hoàn hồn, cậu đã cầm tay Yến Ngọc Sơn vươn một chút màu hồng phần đầu lưỡi, liếm một đường trên đầu ngón trỏ của Yến Ngọc Sơn.
Lúc này đây, bọn họ hai người đều ngây ngẩn cả người.
Yến Ngọc Sơn khiếp sợ mà cúi đầu nhìn Hứa Tích Sương, Hứa Tích Sương có chút quẫn bách mà nhấp môi, trường hợp này có điểm không thích hợp ái muội quá mức, bọn họ hai người không hẹn mà cùng nhau nhớ tới buổ tối ngày hôm đó, thời điểm Hứa Tích Sương lên đỉnh đến chịu không nổi, Yến Ngọc Sơn liền sẽ đưa ngón trỏ và ngón giữa vào miệng cậu, tránh cho Hứa Tích Sương vô thức đi cắn đầu lưỡi chính mình, làm cậu phát ra một ít âm thanh mơ hồ không rõ.
(Editor: đoạn đúc ngón tay zô miệng á nguyên bản là nó ghi có 1 ngón thui, nhưng mà theo nhiều năm đu BL thì thường thường top sẽ đúc 2 ngón tay zô nên tui sửa lại khúc đó xíu nha, vs lại tui định đúc zô là ngón giữa vs áp út cơ nhưng mà ai đời quệt bánh kem bằng ngón giữa vs áp út đâu nên tui để nguyên lun nhe.)
"Yến đạo diễn, Tiểu Hứa!"
Giọng nói vủa nhân viên đoàn phim đột nhiên vang lên, Hứa Tích Sương chấn kinh buông bàn tay đang nắm cổ tay Yến Ngọc Sơn ra, vội vàng lui ra sau. Yến Ngọc Sơn giật giật hầu kết, thong thả mà thu hồi tay, dùng một cái tay khác từ chính mình trong túi lấy ra một tờ khăn giấy, lau phần bơ còn sót lại trên tay, xoay người đối nhân viên đoàn phim đáp lại: "Có việc gì sao?"
"Các anh có đi tăng hai không?" Phó đạo diễn đối Yến Ngọc Sơn hỏi, "Mọi người đều đang chờ hai người."
Đêm nay Yến Ngọc Sơn phảng phất phá lệ dễ nói chuyện, mọi người lá gan cũng lớn hơn chút, lôi Yến Ngọc Sơn đi, Hứa Tích Sương bất động thanh sắc mà thở dài nhẹ nhõm một hơi, đối với bọn họ nói: "Tôi có chút mệt mỏi, liền không đi, xin lỗi."
Mọi người đều biết Hứa Tích Sương thân thể không tốt, yêu cầu đi ngủ sớm một chút, cũng liền không có khó xử cậu.
Cậu vừa rồi rốt cuộc suy nghĩ cái gì? ma sai quỷ khiến gì mà đi liếm bơ? Còn không phải là một chút bơ sao, rất mất mặt, nếu như Yến Ngọc Sơn nhắc lại chuyện này, cậu phải trả lời như thế nào đây, nên tìm cái cớ nào cho tốt đây?
"Tiền bối."
Trì Tư Nguyên thở hồng hộc mà chạy tới, hắn thật cẩn thận mà đi ở bên cạnh Hứa Tích Sương, thấp giọng nói: "Tiền bối, anh có thể cho tôi chút thời gian không? Chỉ một chút."
Hứa Tích Sương vốn dĩ muốn cự tuyệt, nhưng là Trì Tư Nguyên hiện tại biểu tình phi thường nghiêm túc, giống như hắn vừa trải qua một chuyện gì rất lớn, vì thế Hứa Tích Sương trầm mặc một giây, sau đó gật gật đầu.
"Tiền bối," Trì Tư Nguyên thở dài một hơi, nghiêm mặt nói, "Kỳ thật, tôi biết anh cùng Yến đạo có chi gian sự."
Hứa Tích Sương sợ hãi cả kinh.
Cái gì?, vai chính phát hiện hắn cùng Yến Ngọc Sơn chi gian sự tình, muốn tìm cậu tính sổ.
Hứa Tích Sương lặng lẽ hướng bên cạnh dịch một chút, cậu sợ hãi đợi Trì Tư Nguyên động thủ. Nếu là đánh nhau, cậu hiện tại trong bụng còn đang mang thai, hoàn toàn đánh không lại Trì Tư Nguyên.
"Thực xin lỗi tiền bối." Trì Tư Nguyên vô cùng đau đớn mà nói, "Tôi tuy rằng đã sớm biết Yến đạo cưỡng bách anh, nhưng tôi vẫn luôn không có dũng khí, cũng không có cơ hội chọc thủng bộ mặt của hắn, thật sự rất xin lỗi!"
Hứa Tích Sương:......?
"Hứa tiền bối, tôi biết anh phải chịu khổ, Yến đạo diễn là người mưu mô nhất định làm những việc anh không thích," Trì Tư Nguyên biểu tình bi thống, "Nhưng là anh yên tâm, tiền bối, hiện tại đã đóng máy, hắn tạm thời quản không được chúng ta, tôi cũng đã có chứng cứ, chỉ cần chúng ta chọc thủng bộ mặt dối trá của Yến Ngọc Sơn, anh sẽ không bao giờ phải chịu khổ nữa!"
(Editor: ăn nói sà lơ, sao tiểu cẩu hiểu lầm kì zị, nhưng mà anh nhà cũng phải cẩn thận ý nhá coi chừng mất vợ như chơi.)
Hứa Tích Sương:......??
"Cậu...... Chờ một chút." Hứa Tích Sương bưng kín chính mình cái trán, "Cậu cảm thấy Yến Ngọc Sơn cùng tôi chi gian, là quan hệ gì?"
"Hắn cưỡng bách anh." Trì Tư Nguyên leng keng hữu lực mà hồi phục, "Hắn cưỡng bách anh làm một ít...... Ừm...... Sự tình, hắn ép buộc anh cùng hắn thân cận, hắn đem anh đánh phun máu, lại không cho anh nói ra tình hình thực tế. Hắn còn mua chuộc trợ lý Tiểu Vương bên cạnh anh, để Tiểu Vương giám sát anh, khống chế nhất cử nhất động của anh, làm anh hoàn toàn biến thành vật sở hữu của hắn!"
Trì Tư Nguyên bi phẫn muốn chết: "Hắn không phải người!!"
Hứa Tích Sương:......???
Hứa Tích Sương bị dọa cho khiếp sợ, đến mức cậu đã hoàn toàn quên mất chính mình vừa rồi liếm đầu ngón tay của Yến Ngọc Sơn, cậu nhịn không được đối Trì Tư Nguyên nói: "cậu có phải hay không não bổ quá mức?"
"Tôi cùng Yến Ngọc Sơn thật sự không phải loại quan hệ này." Hứa Tích Sương dở khóc dở cười, "Hắn không có ép buộc tôi, chuyện hộc máu là bởi vì tôi thân thể không tốt, làm cậu hiểu lầm rồi."
Hứa Tích Sương bắt đầu mặt không đổi sắc mà lừa gạt Trì Tư Nguyên: "Đến nỗi Tiểu Vương, Yến Ngọc Sơn kỳ thật là để Tiểu Vương chiếu cố thân thể tôi nhiều một chút, để tránh ảnh hưởng tiến độ ghi hình. Hơn nữa Tiểu Vương là trợ lý của tôi, cùng Yến Ngọc Sơn không có quan hệ."
Trì Tư Nguyên thong thả mà há to miệng, phát ra một âm tiết mờ mịt: "A?"
"Là sự thật," Hứa Tích Sương đối với Trì Tư Nguyên cười cười, "Tôi cùng hắn chính là đơn thuần, chỉ là quan hệ đạo diễn cùng diễn viên, mặt khác cái gì đều không có, không tồn tại."
Đêm nay gió đêm kỳ thật một chút đều không mát mẻ, nó là khô nóng, chọc đến tâm phiền ý loạn.
Hứa Tích Sương quay đầu, nghiêm túc mà nhìn Trì Tư Nguyên, áp xuống đáy lòng phiền muộn không rõ, đối Trì Tư Nguyên nói: "Yến Ngọc Sơn là người rất tốt."
"Hắn đối với cậu nghiêm khắc, là muốn cho cậu tiến bộ, tôi hy vọng cậu có thể xóa bỏ hiểu lầm với hắn." Hứa Tích Sương đang cười, "Trì Tư Nguyên, cậu có thiên phú diễn viên, về sau còn sẽ có càng nhiều cơ hội hợp tác cùng Yến Ngọc Sơn, các người sẽ cùng nhau tạo ra nhiều tác phẩm tốt."
Sau đó trở thành hạnh phúc một nhà, đã được toàn giới giải trí chúc phúc.
Trì Tư Nguyên có chút sững sờ, hắn vội vội vàng vàng hỏi: "Vậy còn anh? Vậy còn anh tiền bối? anh về sau không hợp tác với tôi nữa rồi sao?"
"Có lẽ vậy." Hứa Tích Sương nói, "Đi ca hát cùng mọi người đi, tôi phải về khách sạn ngủ."
.. ..
Editor: tự nhiên edit đoạn cuối này lại nghĩ đến phim ấn độ là sao ta, mấy cái đoạn drama đồ á ;-;
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro