Chương 2. Giữ tốt tâm tình

Truyện do Mén Tini edit, beta và chỉ được đăng tại wattpad!!!

... ...

Yến Ngọc Sơn đã nghĩ tới vô số loại đáp án, nhưng không hề nghĩ tới Hứa Tích Sương muốn bồi thường bằng thuốc bổ.

Bên này, Khương Dương Trạch nghe đáp án của Hứa Tích Sương liền đồng ý, hơn nữa còn muốn vỗ ngực nói muốn bao nhiêu thuốc bổ liền có bấy nhiêu, Yến Ngọc Sơn liền ngăn hắn một bước, hướng Hứa Tích Sương trầm giọng nói: "Thuốc bổ không thể uống bậy."

"Tôi sẽ giúp cậu tìm một bác sĩ chuyên gia." Yến Ngọc Sơn nói tiếp: "Hắn sẽ giúp cậu bồi bổ thân thể. Như vậy có thể chứ?.''

"Được." Hứa Tích Sương hơi vừa lòng một chút.

Cả ba im lặng trong chốc lát.

Khương Dương Trạch nhìn cả hai một cái mỹ nhân bệnh tật lạnh như băng không nói lời nào, đại ma vương mặt lạnh cũng không nói lời nào, hắn tự cảm thấy mình bị kẹp ở chính giữa muốn đông thành khối băng, chỉ có thể tận lực mà giúp bọn họ hòa hoãn không khí: "Cái kia, tiểu Hứa, tôi lúc nãy quên giới thiệu, tôi tên Khương Dương Trạch, là anh em tốt của Yến Ngọc Sơn, cậu còn muốn cái gì nữa không? Anh Yến đưa tới cho cậu."

Trong lòng Hứa Tích Sương nói muốn nhất chính là thuốc tránh thai, thử xem có thể hay không tránh được mệnh hài tử nguyên tác trong cốt truyện, Nhưng lời này khẳng định không thể nói với Yến Ngọc Sơn cùng Khương Dương Trạch, giả thuyết nam nhân có thể sinh con là không thể nào, người bình thường sẽ nghĩ như vậy là quái vật, cậu cũng không muốn bị Yến Ngọc Sơn cùng Khương Dương Trạch coi cậu bị bệnh tâm thần.

Vì thế Hứa Tích Sương nói: "Tôi muốn xuất viện."

Yến Ngọc Sơn nhìn sắc mặt tái nhợt của cậu thì hơi nhíu mày, kiên nhẫn nói: "Tôi đi hỏi bác sĩ một chút."

Yến Ngọc Sơn xoay người ra khỏi phòng bệnh, bả vai vẫn luôn căng chặt rốt cuộc hơi hơi thả lỏng ra. Khương Dương Trạch nhìn hắn một cái, tùy tay kéo ghế dựa ra ngồi cạnh giường bệnh Hứa Tích Sương muốn cùng cậu nói chuyện phiếm.

Nhưng hắn nhìn ra Hứa Tích Sương tinh lực cạn kiệt, liền thức thời không có mở miệng. Vừa vặn Hứa Tích Sương tự hỏi kế tiếp phải làm như thế nào.

Lúc sau, khi trãi qua nhiều suy nghĩ cặn kẽ khác nhau, Hứa Tích Sương quyết định dùng phương pháp đơn giản nhất. Từ giờ trở đi, làm cái gì đều cùng nguyên tác đối nghịch nhau, mỹ nhân bệnh tật trốn chạy, cậu càng không chạy, mỹ nhân bệnh tật lui vòng, cậu càng không lui, cậu phải tiếp tục đóng phim, ở lại giới giải trí gây sóng gió!

Yến Ngọc Sơn thật mau liền từ bên ngoài vào lại phòng bệnh, hắn Nhìn Hứa Tích Sương nhẹ nhàng gật đầu nói: "Bác sĩ nói có thể xuất viện, thủ tục xuất viện đã làm xong."

Hứa Tích Sương mau chóng ngồi dậy, nhưng là cậu đã quên thân thể này rốt cuộc có bao nhiêu yếu ớt, Bởi vì quá gấp, một trận chóng mặt hoa mắt ập tới, trước mắt xung quanh biến thành màu đen, thiếu chút nữa té xỉu.

Cậu nhanh chóng ổn định lại thân thể, chớp chớp mắt. Yến Ngọc Sơn cùng Khương Dương Trạch hiện lên vẻ khiếp sợ cùng lo lắng trong ánh mắt, cắn răng nói: "Tôi đi trước."

Cậu nhìn chằm chằm khuôn mặt hoàn mỹ của Yến Ngọc Sơn, như muôn vàn fans điên cuồng nhìn nhìn hai giây, sau đó có điểm không muốn mà rời tầm mắt đi, nghĩ thầm tuy rằng diện mạo của đối phương hoàn toàn phù hợp với gu thẩm mỹ của cậu, ở trên giường cũng rất đẹp, nhưng Yến Ngọc Sơn là vai nam chính, đã định cùng cậu vô duyên.

"Cậu chờ một chút tôi liền đem phương thức liên lạc của bác sĩ đưa cho cậu." Yến Ngọc Sơn duỗi tay muốn đỡ Hứa Tích Sương, lại do dự rồi thu tay trở về. "Điện ảnh..."

Hắn vốn dĩ cho rằng trải qua chuyện này, Hứa Tích Sương sẽ không chút do dự mà từ chối yêu cầu quay chụp, nhưng ngoài dự kiến chính là Hứa Tích Sương cũng không có biểu tình dư thừa nào, mà nhanh chóng từ biên ghế dựa cầm lấy áo khoác của chính mình, mặc vào, sau đó nhìn hắn nói: "Tôi sẽ tiếp tục quay."

Khương Dương Trạch há to miệng.

Hứa Tích Sương sốt ruột đi mua thuốc tránh thai, không nghĩ ở chỗ này lãng phí thời gian, nhìn Yến Ngọc Sơn và Khương Dương Trạch gật gật đầu liền đi ra khỏi phòng bệnh, không quay đầu lại nhìn dù chỉ một cái.

Khương Dương Trạch trợn mắt há hốc mồm mà nhìn bóng dáng Hứa Tích Sương rời đi, một lúc lâu sau mới quay đầu nhìn Yến Ngọc Sơn nói: "Lão Yến, xem ra Hứa Tích Sương vô cùng vô cùng chán ghét cậu nha."

Cũng thật sự chuyên nghiệp.

Yến Ngọc Sơn trầm mặc không nói chuyện, cũng không đi ra khỏi phòng bệnh.

Bên kia Hứa Tích Sương ra khỏi bệnh viện, phát hiện đây là một bệnh viện tư nhân, chẳng trách Yến Ngọc Sơn không đeo khẩu trang. Cậu sờ sờ túi áo, phát hiện tiền, chìa khóa, di động đều ở trong túi áo khoác của mình lặng lẽ nhẹ nhàng thở dài.

Nhưng Hứa Tích Sương thật mau liền phát hiện quần áo mình đang mặc trên người đều là của Yến Ngọc Sơn, phỏng chừng chính là Yến Ngọc Sơn mặc cho cậu, giá cả khoảng chừng không thua kém năm đơn vị, mặc lên thập phần to rộng, còn có thể nghe thấy mùi hương nhàn nhạt của Yến Ngọc Sơn.

Hứa Tích Sương tự hỏi hai giây, quyết định tìm cơ hội đem quần áo trả lại.

Cậu rút từ áo khoác ra một cái khẩu trang, che miệng mũi kín mít, sau đó ở ven đường gọi xe, tới gần vị trí khách sạn tối qua.

Cậu có điểm chóng mặt mà xuống xe, mở ra hướng dẫn tìm được tiệm thuốc, một đoạn đường ngắn mở ra đã làm hai chân cậu nhũn ra. Hứa Tích Sương một lần nữa cảm thán thể chất của mỹ nhân bệnh tật này. Quét mã mua một hộp thuốc tránh thai, nhét vào trong túi áo, chậm rì rì trở về khách sạn.

Hứa Tích Sương ở trong phòng dùng nước khoáng mà cậu đã mua trên đường nấu thành nước ấm, sau đó bỏ hai viên thuốc tránh thai vào miệng uống.

Cậu im lặng nhìn trong bụng mình khả năng mang nhãi con nói một tiếng xin lỗi, hy vọng nó kiếp sau đầu thai vào một người tốt hơn, không được giống cậu xuyên thành một công cụ pháo hôi.

Uống xong thuốc, Hứa Tích Sương càng thêm không thoải mái, cậu cảm thấy bụng có chút quặn đau, một lúc lâu sau cảm giác quặn đau mới biến mất. Hứa Tích Sương lau mồ hôi lạnh trên trán, kéo thân thể lên, lấy ra hộp thuốc tránh thai rỗng, đi ra khỏi phòng, sau đó đem hộp ném vào thùng rác công cộng của khách sạn.

Cậu không thể ném vào thùng rác phòng mình ở đươc, bằng không nhân viên làm việc ở khách sạn thấy, khả năng ngày hôm sau liền sẽ truyền ra không ít tai tiếng.

Làm xong hết thảy, Hứa Tích Sương lại chậm rì rì trở về phòng của mình, hoàn toàn không hề phát hiện một bóng hình đứng trong góc giống ăn trộm đã thấy hết toàn bộ quá trình của cậu.

Yến Ngọc Sơn là tìm người tối hôm qua đã hạ dược mình đem tính sổ, lại không ngờ tới chính mình vừa mới trở về liền gặp phải Hứa Tích Sương. Hắn nghĩ lại câu mà Khương Dương Trạch nói Hứa Tích Sương vô cùng ghét hắn, không tự chủ được mà dừng lại, chờ Hứa Tích Sương rời khỏi chính mình lại đi qua.

Vô tình hân lại nhìn trộm chuyện riêng tư của người khác, nhưng là thời điểm đi ngang qua thùng rác. Yến Ngọc Sơn nhịn không được mà hướng thúng rác nhìn thoáng qua.

Trên là vỏ thuốc cùng một tờ giấy, hộp thuốc tránh thai lộ ra hơn phân nữa thập phần thấy được.

Trong phút chốc, Yến Ngọc Sơn như bị sét đánh ngang tai.

... ...

Trở lại phòng, Hứa Tích Sương nhận được phương thức liên hệ của bác sĩ mà Yến Ngọc Sơn gửi tới, cậu đáp lại hai từ cảm ơn, sau đó bấm vào danh thiếp bác sĩ, phát hiện người kia cũng họ Hứa.

Hứa Tích Sương thêm Wechat của vị bác sĩ Hứa này, sau đó cùng đối phương hẹn ngày mai kiểm tra toàn thân. Sau đó hướng trên giường nằm xuống, chuẩn bi ngủ bù.

Tối hôm qua đồ cẩu Yến Ngọc Sơn đem cậu lăn qua lộn lại lâu như vậy, cậu căn bản không có ngủ đủ giấc. Dù sao Yến Ngọc Sơn muốn một tuần sau mới chính thức bắt đầu quay, mấy ngày nay sân là nơi ở vội của nhóm người phụ trách, diễn viên bọn họ tạm thời không có việc gì cần làm, tiền khách sạn đều do Yến Ngọc Sơn chi trả, hắn muốn như nào thì sẽ như thế đó.

Thuận tiện, Hứa Tích Sương lấy điện thoại xem tin tức trên mạng, chải chuốt rõ ràng những mối quan hệ của nguyên ngân, bởi vì lúc cậu xuyên thư không có ký ức của nguyên thân, những hiểu biết của cậu trong thế giới này đều đến từ cuốn tiểu thuyết đam mỹ kia.

Ngày hôm sau, Hứa Tích Sương đến phòng khám tư nhân của bác sĩ Hứa, cậu đại khái đối với thế giới này đã hiểu biết được chút ít, cũng biết Yến Ngọc Sơn trong giới giải trí có địa vị như thế nào.

Yến Ngọc Sơn xuất thân là hào môn, từ nhỏ đến lớn bạn bè đều là thiếu gia hào môn có quyền có thế, ở bất cứ lĩnh vực nào hắn đều hơn người, Yến Ngọc Sơn chưa thành niên đã bước chân vào giới giải trí, lấy thân phận ngôi sao nhí biểu diễn trong giới giải trí nổi danh đại đạo diễn điện ảnh quay chụp, khởi đầu phi thường cao, kỹ thuật diễn của hắn cũng không hề kém, sớm liền đạt được danh hiệu tiểu ảnh đế, sau khi trưởng thành một lần nữa bắt được tam kim ảnh đế.

Yến Ngọc Sơn không riêng chỉ ở giới giải trí đạt tới đỉnh cao không người nào có thể vượt qua, bản thân hắn càng là mười hạng toàn năng, từ xướng qua điện ảnh phiến đấu phiến đuôi khúc, nhảy qua ba lê, Latin, hắn thậm chí đã từng là nam đoàn đạo sư, hiện tại lại có dã tâm bừng bừng chuyển hướng làm đạo diễn, chuẩn bị chụp một bộ điện ảnh chủ đề văn nghệ lấy bối cảnh đồng tính / tình yêu.

Hứa Tích Sương đã biết ở thế giới này có thể kết hôn đồng giới, nhưng bởi vì Luật hôn nhân đồng giới chỉ mới được ban hành cách đây mấy năm, cho nên đối với việc tiếp thu hoàn toàn hôn nhân đồng giới không tính là hoàn toàn.

Nguyên thư miêu tả tương đối không nhiều về bộ điện ảnh sắp tới, Hứa Tích Sương cũng chưa kịp xem kịch bản, cho nên cậu cũng không biết Yến Ngọc Sơn rốt cuộc muốn chụp là dạng chuyện xưa gì. Hơn nữa điện ảnh không có đối ngoại quan tuyên, cậu hiện tại chỉ biết diễn viên chính là mình, mặt khác những diễn viên còn lại đều không biết là ai.

Cha mẹ nguyên thân đều mất, ông bà nuôi lớn cậu cũng đã qua đời mấy năm trước, nguyên thân hằng năm đều ở nhà dưỡng bệnh, không có tiền mới ra công tác, người đại diện cũng hoàn toàn nuôi thả, nhưng có tài nguyên tốt cũng sẽ không để cậu bỏ lỡ, nói tóm lại còn rất phụ trách. Nguyên thân là một người vô cùng đạm bạc, giao tiếp với người khác không được tốt, danh sách bạn tốt bên trong không có vài người, đương nhiên thân thể không thể nào dậy nổi đi khắp nơi để giao tiếp.

Thời gian Hứa Tích Sương miên man suy nghĩ qua đi, cũng đã làm xong kiểm tra thân thể, ngồi đối diện với bác sĩ Hứa chờ kết quả kiểm tra của cậu.

Bác sĩ Hứa là một nam nhân trẻ tuổi ít khi cười nói, diện mạo ngay ngắn, tóc có điểm loãng, làm người vừa thấy trong lòng liền sợ hãi, sẽ không vì trẻ tuổi mà nghi ngờ hắn tính chuyển nghiệp.

Nhận thấy được ánh mắt nhìn chằm chằm đỉnh đầu hắn của Hứa Tích Sương, bác sĩ Hứa nâng nâng đôi mắt, sắc mặt nghiêm túc, nhìn Hứa Tích Sương nói: "Tôi có một tin tức tốt và một tin tức xấu, cậu muốn nghe cái nào trước?"

"Tin tức xấu." Hứa Tích Sương nói tâm còn rất hoạt bát.

Dù sao tin tức xấu là hư, cũng không thể so với chuyện mà cậu xuyên thư thành công cụ sinh nhãi con được.

"Cậu miễn dịch trời sinh đã rất kém, hiện không có dược vật vào có thể trị khỏi, chỉ có thể chậm rãi mà điều dưỡng." bác sĩ Hứa nói.

Hứa Tích Sương đối với kết quả này cũng không ngoài dự đoán: "Tin tức tốt thì sao?"

"Chúng tôi định lấy tên của cậu để mệnh danh."

Hứa Tích Sương: ???

Hứa Tích Sương tim lặng trong chốc lát, sau đó lại hỏi: "Phương pháp trị liệu là cái gì?"

Bác sĩ Hứa: "Giai đoạn hiện tại mà nói thì cậu nên giữ tốt tâm tình đi."

Hứa Tích Sương:...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro