TRUYỆN DO MÉN TINI (@MenTini_01) EDIT, BETA VÀ CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD, MỌI NGƯỜI LƯU Ý HÃY Ở WATTPAD!!!
--- ---
Có lẽ là trực giác của tiểu cẩu, thời điểm khi Trì Tư Nguyên lần đầu thấy khuôn mặt của Hứa Tích Sương, liền cảm thấy Hứa Tích Sương là người giống như mặt ngoài lạnh như băng, khó tiếp cận.
Khi hắn phát hiện Hứa Tích Sương cư nhiên cũng xem video hài hước ngắn, loại cảm giác này liền trở thành sự thật. Hắn cảm thấy Hứa Tích Sương nhất định là một người vô cùng ôn hoà, ấm áp, nhất định là nguyên nhân khác, hoặc là có người nào đã sự xúc phạm tới Hứa Tích Sương, nên cậu mới dùng sự lạnh nhạt để ngụy trang, làm bộ chính mình đao thương bất nhập*.
(Đao thương bất nhập là không bị một vũ khí nào đả thương, ở đây có nghĩa là không bị lời nói hay hành động gì đả thương chhinhs mình được á)
Mà hiện tại, Trì Tư Nguyên nhìn chằm chằm vào khoé miệng còn vương vết máu của Hứa Tích Sương, và bàn tay trắng bên trên còn dính vài chất lỏng màu đỏ đáng ngờ của đối phương, lại nhìn nhìn Yến Ngọc Sơn phía sau Hứa Tích Sương sắc mặt ấm u, yên lặng nắm chặt nắm tay.
Là như vậy, nhất định là như vậy —
Chính là Yến Ngọc Sơn đánh Hứa tiền bối!!
Trì Tư Nguyên phẫn nộ mà siết chặt đôi tay, đôi mắt cơ hồ muốn phun ra lửa.
Hắn vừa mới mới tắm rửa xong, xác định chính mình không mùi hôi, là một tiểu cẩu thơm ngào ngạt, sau đó mới ra khỏi phòng, chuẩn bị nhắn tin cho Hứa Tích Sương, hướng phòng của Hứa Tích Sương đi, ban ngày đã cùng Hứa Tích Sương nói, cùng Hứa tiền bối tập lời thoại, thuận tiện hướng đối phương thỉnh giáo một chút kĩ thuật diễn của ngày mai.
Hắn không nghĩ tới chính là, hắn cư nhiên vừa ra khỏi cửa liền thấy được một màn này, như vậy cực kỳ bi thảm, một màn mất đi nhân tính!
Hắn sợ hãi lại kính nể, cơ hồ không việc gì Yến tiền bối không làm được, yêu cầu của Yến đạo diễn rất cao, cư nhiên ở hôm nay buổi tối đem Hứa tiền bối mà hắn kính trọng gọi vào phòng, đối Hứa tiền sử dụng bạo lực, đem Hứa tiền bối đánh hộc máu!!
Hứa tiền bối thân thể vốn đã không tốt, Yến Ngọc Sơn cư nhiên lại đánh ra như vậy, hắn căn bản là không phải người!!!
Trì Tư Nguyên liều mạng nhịn xuống phẫn nộ của chính mình, biết chính mình hiện tại xông lên vung một quyền vào Yến Ngọc Sơn là không thể, không phải hắn đánh không lại đối phương, mà là Yến Ngọc Sơn so với hắn có quyền có tiền có thế nhiều, nếu đối phương dám đem Hứa tiền bối gọi vào trong thi bạo nữa, hắn nhất định làm phải làm tốt việc che miệng mọi người, tùy tiện cùng đối phương cứng đối cứng là không được, hiện tại nhất định phải nhịn xuống, muốn tìm được thời cơ thích hợp ra tay, nhất định không thể để Hứa tiền bối chịu ủy khuất như vậy!
Bên kia Hứa Tích Sương bất ngờ mà nhìn biểu tình đổi tới đổi lui của Trì Tư Nguyên, thầm nghĩ mình xong rồi, vai chính thụ sẽ không nghĩ rằng mình cùng vai chính công yêu đương vụng trộm đi?
Oan uổng a!
Vì phòng ngừa tình thế chuyển biến xấu, Hứa Tích Sương quyết định chủ động xuất kích, cậu bước nhanh đi tới bên cạnh Trì Tư Nguyên, giơ tay đè lại bả vai Trì Tư Nguyên đối hắn nói: "Tiểu Trì, cậu không phải muốn cùng tôi đọc thoại sao? Chúng ta hiện tại liền đi qua tôi phòng đi."
Nhưng ngàn vạn đừng ở lại chỗ này, cậu không muốn cứ như vậy gia nhập phái Tu La!
Yến Ngọc Sơn ở phía sau trong nháy mắt hướng Trì Tư Nguyên bước nhanh đến, sắc mặt liền trở nên âm trầm, đặc biệt là khi nghe được Hứa Tích Sương chủ động mời Trì Tư Nguyên tới phòng của mình đối thoại, ánh mắt Yến Ngọc Sơn thập phần không vui.
Mà Trì Tư Nguyên đối mặt với Yến Ngọc Sơn thấy được ánh mắt của đối phương, nội tâm càng thêm kiên định ý nghĩ của mình.
Hứa tiền bối thế nhưng vì không để hắn khó xử, chủ động đổi đề tài, dẫn hắn rời đi, im lặng không nhắc tới chính mình đã chịu khinh nhục, Trì Tư Nguyên nghĩ như vậy, nhìn về phía Hứa Tích Sương, ánh mắt phá lệ phức tạp.
Hứa tiền bối thật là quá ủy khuất!
Hứa Tích Sương đem hai tay đang ấn trên vai Trì Tư Nguyên thả ra, cùng đối phương sóng vai đi trên hành lang, căn bản không dám quay đầu lại nhìn biểu tình của Yến Ngọc Sơn, bay nhanh mà dẫn dắt Trì Tư Nguyên đi vào phòng của mình.
Trì Tư Nguyên tiến vào phòng của Hứa Tích Sương lập tức thả lỏng, hắn lén lút đánh giá một vòng bên trong phòng của Hứa Tích Sương, lại cảm thấy như vậy không tốt lắm, nhanh chóng thu hồi tới tầm mắt, siết chặt kịch bản trên tay mình.
Hứa Tích Sương tới đầu giường chính tìm được kịch bản, cậu đi đến bên canh Trì Tư Nguyên ngồi xuống, đối Trì Tư Nguyên nói: "Bắt đầu đi."
Hứa Tích Sương âm thanh có điểm thanh lãnh, nhưng là cậu đang nói lời của Úc Tưởng, lại cho người ta một loại thật cẩn thận, cảm giác tự ti lại đáng thương. Trì Tư Nguyên nói lời kichj của Hạ Tình Lãng, kịch bản của Hạ Tình Lãng là hoạt bát rộng rãi, thích trợ giúp người khác, giống như một tiểu mặt trời chiếu sáng Úc Tưởng, Trì Tư Nguyên tâm tình liền càng khổ sở, trái tim cũng đổ vỡ.
Trì Tư Nguyên càng hồi tưởng trường hợp vừa rồi, nội tâm càng hối hận chính mình vì cái gì không ra mặt giúp Hứa tiền bối. Sau khi đọc lời thoại của Hạ Tình Lãng nói với Úc Tưởng "Tôi muốn giúp cậu.", Trì Tư Nguyên rốt cuộc cũng nhịn không được, há miệng thở dốc: "Tiền bối..."
Hứa Tích Sương đang lén lút giơ tay hướng thùng rác ném thứ vừa rồi nắm chặt ở lòng bàn tay, là máu khi cậu phun mái, đột nhiên không kịp phòng ngừa nghe được Trì Tư Nguyên nói chuyện, cậu tay run một chút, giấy từ khung thùng rác bắn lại, rơi xuống đất.
Trì Tư Nguyên nói đột nhiên im bặt, hắn nhìn chằm chằm tờ giấy trên mặt đất, nhìn vết máu bên trong liền ghê người, giật giật môi, cái gì cũng đều nói không nên lời.
Hứa Tích Sương da đầu tê dại.
"A cái này," Hứa Tích Sương khom lưng nhặt tờ giấy lên, đem nó một lần nữa nhét vào thùng rác, đối Trì Tư Nguyên giải thích: "Cậu hẳn là biết thân thể của tôi không được tốt? Tôi vừa rồi ờm... Tôi gần đây ăn đồ náng nhiều, cho nên chảy máu mũi."
Hứa Tích Sương trong lòng nói xin lỗi Tiểu Vương, sau đó tiếp tục nói với Trì Tư Nguyên: "Đừng hiểu lầm nha, tôi cùng Yến đạo diễn thật sự không có gì."
Trì Tư Nguyên chậm rãi nắm chặt tay, hắn nhìn Hứa Tích Sương thấp thỏm, yên lặng nuốt xuống lời muốn nói, quyết định nghe theo ý nguyện của Hứa Tích Sương, gật gật đầu nói: "Được, tôi đã biết."
Hứa Tích Sương lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn Trì Tư Nguyên nở ra một nụ cười ôn hoà: "Chúng ta tiếp tục đi."
Buổi tối hôm nay, Trì Tư Nguyên ở trong phòng của Hứa Tích Sương tới 10 giờ rưỡi mới rời đi, thời điểm hắn từ trên hành lang đi qua, ở phía sau, Yến Ngọc Sơn yên lặng không một tiếng động mở cửa ra, thấy được bóng dáng Trì Tư Nguyên rời đi, biết Trì Tư Nguyên không qua đêm ở phòng Hứa Tích Sương, mạc danh nhẹ nhàng thở ra.
Ngày hôm sau buổi sáng thời điểm đến đoàn phim, trừ bỏ Hứa Tích Sương ở ngoài, Yến Ngọc Sơn cùng Trì Tư Nguyên hai người thần sắc đều có một ít uể oải, thoạt nhìn đêm qua cũng không có ngủ ngon giấc.
Hứa Tích Sương trong đầu tưởng tượng, chẳng lẽ đây là phu phu đồng tâm sao? Vẫn là nói sau khi hắn ngủ, hai người kia ở trong phòng đã xảy ra chuyện gì, bởi vì làm quá muộn, thế cho nên hôm nay không có ngủ đủ giấc?
Hứa Tích Sương theo bản năng mà hướng tới mông Trì Tư Nguyên nhìn qua, phát hiện Trì Tư Nguyên tư thế đi đứng rất bình thường, hơn nữa giống như mang phong, nửa điểm không có gì cho thấy đêm qua bị Yến Ngọc Sơn làm quá.
Hứa Tích Sương nhìn chằm chằm eo và mông của Trì Tư Nguyên, thời điểm Yến Ngọc Sơn đang xem, phát hiện tầm mắt của Hứa Tích Sương không đúng lắm, hắn theo tầm mắt Hứa Tích Sương nhìn qua, mày hung hăng nhảy dựng, không chút suy nghĩ liền mở miệng nói: "Chuẩn bị tốt rồi sao? Lập tức bắt đầu đi."
Hứa Tích Sương nghe được âm thanh của Yến Ngọc Sơn, chớp chớp mắt, thu hồi tầm mắt, từ trên ghế đứng lên.
Hôm nay cảnh quay khá quan trọng, là cậu cùng Trì Tư Nguyên phối hợp diễn, còn có cậu diễn Úc Tưởng cùng cha Úc Tưởng lão phối hợp diễn.
Hứa Tích Sương giơ tay đem tóc mái hai bên chải chải, một lần nữa buông xuống, che khuất nữa đôi mắt của chính mình, nhanh chóng nhập vai nhân vật Úc Tưởng.
Hôm nay là đoạn Úc Tưởng lần đầu tiên gặp mặt Hạ Tình Lãng, Úc Tưởng đối mặt với học sinh mới chuyển tới soái khí này, ngay từ đầu vô cùng bài xích, bởi vì Úc Tưởng hàng năm ở trong góc âm u, đã thành thói quen không muốn để ánh mặt trời chiếu vào, cho nên Hạ Tình Lãng muốn cùng đối thoại Úc Tưởng biểu hiện vô cùng kháng cự, thậm chí có chút bất cận nhân tình*.
(Bất cận nhân tình là có hành vi không phù hợp, không hợp tình hợp lý.)
Hạ Tình Lãng chú ý tới nam sinh ngồi bên thùng rác, đây là bạn học cuối cùng mà hắn không quen biết, đang chuẩn bị đi qua đi, đã bị bạn học bên cạnh kéo lại, bạn học bên cạnh biểu tình ghét bỏ, mang theo chán ghét đối hắn nói: "Đó là Úc Tưởng, cậu ta chính là thằng lập dị... Dù sao cậu cũng đừng cùng hắn nói chuyện."
Hạ Tình Lãng nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định đi nhận thức một chút về bạn học tên Úc Tưởng này, hắn chủ động đi tới bên canh Úc Tưởng, khom lưng nghiêng người, nhìn vào Úc Tưởng đối cậu nói: "Chào cậu, tôi gọi Hạ Tình Lãng, tên của cậu, Úc Tưởng là hai chữ a?"
Ngoài dự đoán, Úc Tưởng chấn kinh đứng lên, hung hăng mà đẩy Hạ Tình Lãng ra, trực tiếp chạy khỏi phòng học.
Hạ Tình Lãng sững sờ tại chỗ, hắn thậm chí cũng chưa thấy rõ Úc Tưởng trông như thế nào. Hắn che lại bả vai bị đẩy có chút đau, yên lặng mà đi trở về chỗ ngồi của mình, bạn học bên cạnh sớm đã đoán trước được tình huống đối hắn nói: "Tôi nói cho cậu rồi, Úc Tưởng là một thằng quái nhân, hắn siêu ghê tởm."
Hạ Tình Lãng không nói gì.
Đoạn diễn này không dài, nhưng là Trì Tư Nguyên NG* rất nhiều lần.
(NG trong quá trình sản xuất phim ý nói tới những cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt chất lượng)
Mày Yến Ngọc Sơn càng ngày càng nhăn, người trong đoàn phim trở nên càng thêm thật cẩn thận, sau phó đạo diễn thật sự là nhìn không được, chủ động đối Trì Tư Nguyên chỉ điểm nói: "Trì Tư Nguyên, cậu hiện tại là Hạ Tình Lãng, Hạ Tình Lãng hôm nay là lần đầu tiên thấy Úc Tưởng, cậu ta còn không có hiểu biết đến quá khứ của Úc Tưởng, không biết Úc Tưởng là dạng người gì, càng không có đối Úc Tưởng sinh ra ý muốn bảo vệ, cũng không có thân cận với đối phương, cậu ta phải xem Úc Tưởng chính là một cái quái nhân!"
"Cậu này," phó đạo diễn bất đắc dĩ mà nói, "Tôi biết cậu cùng Tiểu Hứa có quan hệ rất tốt, nhưng cậu hiện tại chính là diễn Hạ Tình Lãng, hiểu không?"
Trì Tư Nguyên bừng tỉnh đại ngộ, hắn mặt đỏ lên: "Tôi, tôi đã hiểu."
Hắn đích xác vừa rồi là không có nhập diễn, hắn vừa thấy Hứa Tích Sương diễn Úc Tưởng liền sẽ nghĩ đến sự tình phát sinh đêm qua. không tự giác mà sinh ra ý muốn bảo vệ Hứa Tích Sương, muốn thân cận với đối phương, lại không nghĩ bởi vì nguyên nhân này ảnh hưởng tiến trình quay phim.
Hứa Tích Sương kỳ thật cũng đã nhìn ra Trì Tư Nguyên không có hoàn toàn nhập diễn, cậu không biết Trì Tư Nguyên đối với cậu thân cận rốt cuộc là từ đâu tới, chẳng lẽ liền bởi vì ngày hôm qua chính mình giúp hắn đọc thoại sao?
Đương nhiên những lời này cậu không thể trực tiếp đi hỏi Trì Tư Nguyên, bằng không hắn cùng Trì Tư Nguyên sẽ trở nên thực xấu hổ, cũng may có phó đạo diễn uyển chuyển chỉ điểm, Trì Tư Nguyên thực mau liền một lần nữa tiến vào trạng thái, cảnh quay có thể thuận lợi đi qua.
Chẳng qua biểu tình của Yến Ngọc Sơn không quá thích hợp, vẫn luôn ở nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Trì Tư Nguyên.
Hứa Tích Sương bất đắc dĩ nhìn trời, chỉ có trời mới biết sự tình như thế nào lại biến thành như bây giờ?
--- ---
Editor: hồi hôm thứ 3 tui lười không có đăng chương nên hôm nay chủ nhật đăng bù he :>>>
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro