Chương 55

Bách Nhiễm ở lại nơi xa hoa lộng lẫy này được vài tháng, cổ chân cũng sắp khỏi hẳn, tuy còn hơi đau nhưng vẫn miễn cưỡng đi lại được một chút.

Ngoại trừ thường ngày cơ thể có một chút kỳ lạ khó nói ra thì không còn gì khác.

Bình thường cậu phải nghe lời người hầu uống thuốc đều đặn mỗi tối trước khi ngủ. Nhưng hôm nay vì người hầu có việc ra ngoài giữa chừng nên cậu lỡ quên uống nó.

Rõ ràng thường ngày sau khi uống thuốc cậu có thể ngủ ngay, nhưng hôm nay lại khó ngủ một cách kỳ lạ.

Ánh trăng sáng bên ngoài cửa sổ soi sáng cả phòng.

Bách Nhiễm nhắm mắt mãi cũng không thấy buồn ngủ.

Ánh trăng sáng sao?

Sắp tới đêm trăng tròn?

Đột nhiên cánh cửa phòng bật mở, một bóng dáng cao lớn chậm rãi bước vào trong phòng.

Hơi thở nguy hiểm không được che giấu lập tức tràn đầy khắp phòng. Bách Nhiễm cũng cảm nhận được hơi thở kỳ dị này.

Là Duẫn sao?

Cậu muốn mở miệng hỏi nhưng bóng đen kia đã nhanh chân ngồi lên trên giường.

Hai mắt cậu bị thứ gì đó mềm mềm che đi.

Bách Nhiễm vẫn chưa hiểu có chuyện gì đang xảy ra, nhưng ngay sau đó, từng tế bào thần kinh trên cơ thể cậu đều hoảng sợ tới nỗi nổi da gà.

Cơ thể cậu không thể cử động được!

Duẫn sao?

Bách Nhiễm điên cuồng dùng ý thức muốn cử động tay chân nhưng không thể điều khiển cơ thể theo ý mình.

Cậu không ngừng la hét trong tuyệt vọng.

Bóng dáng cao lớn kia lại vô cùng bình tĩnh, áo ngủ mỏng chậm rãi bị cởi ra, đầu vú đỏ hồng sớm đã cứng lên nhô cao từ bao giờ.

Đầu ngón tay thô ráp không kiêng dè chậm rãi mơn trớn đầu vú xinh đẹp.

Cả người Bách Nhiễm theo bản năng run lên, cậu hoảng sợ muốn vùng vẫy bỏ trốn nhưng chỉ có thể bất lực nghe tiếng rên yếu ớt bản thân vô thức thốt ra.

Đầu vú bị xoa nắn càng ngày càng thô bạo, một bên bị đối phương ngậm lấy gặm cắn không thương tiếc. Khoái cảm bén nhọn tê ngứa từ đầu vú dần lan ra khắp cơ thể làm cho cả người cậu run rẩy.

Không!

Bách Nhiễm muốn vung tay lên đánh kẻ đang quấy rối mình, nhưng thực tế cánh tay chỉ có thể vô lực ở yên bên mép giường.

Hàng động của gã đàn ông ngày càng táo bạo hơn, đầu vú bị hắn chơi đỏ ửng run rẩy trong không khí còn bóng loáng nước bọt.

Cả người Bách Nhiễm bị gã đàn ông bao phủ hoàn toàn, đôi môi tái nhợt bị hắn thành kính hôn lên, sau đó hắn lại như phát điên, thô bạo khuấy đảo khoang miệng thơm ngọt, đôi môi cậu cũng bị gặm cắn không tha.

Hưm...

Khoái cảm đè nén không thể phát ra, chỉ có thể bật thanh những tiếng rên rỉ vụn vỡ trong vô thức.

Ý thức của Bách Nhiễm mơ mơ hồ hồ, nhưng cảm giác cơ thể bị dâm loạn vô cùng rõ ràng.

Buông ra!

Đừng mà! Đừng...

Cậu muốn lắc đầu, muốn hét lớn, muốn đối phương rời khỏi người mình nhưng không thể làm gì được.

Chẳng mấy chốc cả người cậu đã bị lột sạch, hắn vô cùng thành thục, giống như đã làm chuyện dâm loạn với cậu như thế này cả trăm ngàn lần rồi vậy.

Bàn tay gã đàn ông nóng rực, thô bạo tách hai chân của Bách Nhiễm sang hai bên, lồn non cùng với dương vật nhỏ bé không phòng bị bị ép phơi bày trước mắt hắn.

Gã đàn ông khẽ thở dốc cười một tiếng, đầu ngón tay không kiêng dè miết lên mép lồn sớm đã ướt đẫm.

"Nhiễm... Em ướt rồi ư?"

Cho dù giọng nói của đối phương khàn đục, Bách Nhiễm có biến thành tro cũng biết kẻ này là ai.

"Nhiễm..."

Gã đàn ông lại gọi tên cậu, nhưng Bách Nhiễm có cảm giác như mình đang rơi vào đáy vực vậy.

Những hành động này đủ chứng minh cho cậu thấy, đây không hề giống hành động của một kẻ ngốc.

Vậy ra hắn không có ngốc!

Thì ra từ đầu tới cuối là hắn đang lừa cậu! Từ đầu tới cuối đều là cậu ngu ngốc mới tin!

Bách Nhiễm khổ sở tuyệt vọng muốn hét lớn, nhưng tiếng hét trong mắt đối phương lại biến thành những tiếng rên rỉ vụn vặt vì hứng tình.

Dương vật nhỏ bé bị khoang miệng ấm nóng ngậm lấy, đầu lưỡi của hắn còn không ngừng kích thích mã mắt, khoái cảm làm cho cả người Bách Nhiễm tê tái. Ý thức của cậu mơ hồ chao đảo. Khoái cảm lan tới tận đầu ngón chân, từng sợi tóc.

A! Cứu tôi với!

Bách Nhiễm sợ hãi vì phản ứng của cơ thể, chỉ có thể bất lực kêu khóc trong ý thức.

Nước dâm nóng hổi thi nhau trào ra bên ngoài lỗ lồn, thậm chí còn ướt cả cằm của gã đàn ông.

Đầu ngón tay thô ráp không nhịn được bắt đầu xoa nắn hạt le cứng ngắc. Mép lồn vì nứng mà rỉ nước không ngừng, thậm chí còn khép mở như đang mời gọi bạn tình.

Bị kích thích ở cả hai nơi cùng một lúc làm cho cơ thể của Bách Nhiễm trở nên mẫn cảm hơn rất nhiều, chẳng mấy chốc dương vật bị liếm mút trong khoang miệng ấm nóng không kìm được đã xuất tinh. Cả người thanh niên đều run lên, bắt đùi cũng không kìm được mà co rút dữ dội.

Lồn nhỏ cũng vì khoái cảm mà hé mở không ngừng ứa nước dâm, hai mép lồn căng lên, phát nứng thèm thuồng bị xâm phạm tự co rút kịch liệt.

Đầu ngón tay của gã đàn ông cũng làm bộ như vô tình, vốn đang vuốt ve le béo, đột nhiên lại thọc vào bên trong. Vách thịt bên trong vừa ẩm ướt lại nóng hổi ngay lập tức mút chặt lấy đầu ngón tay thô ráp, dường như muốn nhiều hơn nữa, nuốt càng sâu hơn. Cảm giác bị ngón tay đâm vào làm Bách Nhiễm khó chịu, lồn nhỏ vừa ngập nước lại còn ngứa vô cùng.

"Ưm..."

Tiếng rên rỉ nỉ non vô thức bật ra ngoài, cả người gã đàn ông lập tức cứng lại. Hắn muốn đâm vào sâu hơn nữa, nhưng đầu ngón tay đã bị một lớp màng mỏng trong lồn nhỏ chặn lại.

"Chủ nhân, không tiến thêm được nữa... Đây là... màng trinh của em."

Tiếng thở dốc vang lên bên tai Bách Nhiễm làm cậu gai người. Nhưng tê ngứa vì sung sướng làm cậu không thể tự chủ được tâm trí mình.

"Nhiễm, tôi sắp không nhịn được rồi... Đến bao giờ em mới yêu tôi? Hửm?"

Đầu cặc bị gã đàn ông móc ra bên ngoài đập lên lỗ lồn tênh hênh nước, đầu cặc nóng như lửa kề lên đỉnh le không ngừng ma sát làm cho lỗ lồn vô thức co rúm lại sợ sệt.

Không mà!

Hai chân trắng gầy bị banh rộng sang hai bên, bàn tay to lớn ép một chân cậu xuống dưới nệm, đầu cặc bắt đầu ma sát với lỗ lồn, không chịu tiến vào mà cứ sượt qua đầu le, ép mép lồn phải bao bọc lấy nó. Nhưng thân cặc gân guốc khủng bố, mép lồn không thể ôm trọn nó được, chỉ có thể bất lực nhả nước dâm, thèm muốn được nó đụ vào bên trong.

"Ha... Nhiễm..."

Thân cặc bóng loáng nước dâm, trông vừa xấu xí lại dữ tợn trái ngược hoàn toàn với lỗ lồn non nớt. Khoái cảm cứ dây dưa không dứt làm cho lỗ lồn căng đau khó chịu chỉ có thể mấp máy làm nũng.

Đau!

Tiếng thở dốc vẫn vang lên bên tai Bách Nhiễm. Đầu cặc lại cọ xát mạnh bạo hơn, ép cho cả người cậu xóc nảy.

"Nhiễm... Em yêu tôi đi mà... Một chút thôi cũng được, yêu tôi được không em?"

Tiếng nỉ non làm cho da đầu Bách Nhiễm tê dại, cậu nghe câu được câu mất, khoái cảm điên cuồng bủa vây từ tứ phía. Không thể phản kháng chỉ có thể bị ép dạng chân ra để bị dâm loạn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro