Chương 84: Linh hồn và ngoại hình khác nhau
Edit: Ha
Cố Giai Mính nghe được tin tức của Bạch Húc Thành còn rất cao hứng, "Được a, như vậy không cần dậy sớm, có thể ngủ một giấc thật ngon, họ cũng không thể bắt đầu ghi hình từ sáu giờ sáng, đạo diễn cũng cần ăn cơm a."
Bạch Húc Thành nhún vai, "Ai biết được, kỳ sau tôi sẽ nghỉ ngơi, nếu thật sự ở nhà, thằng nhóc này nhất định sẽ làm lộ thân phận tôi. ”
Cố Giai Mính bật cười: "Đã sớm lộ ra rồi, Tiểu Bạch nhà cậu căn bản không giữ mặt mũi cho cậu."
Bạch Húc Thành đỡ trán, lại muốn đánh mông con sói con!
"Đúng rồi Mính ca, nghe nói kế tiếp anh muốn làm một bộ phim huyền huyễn, nhân vật đã tìm đủ chưa?" Bạch Húc Thành cười tủm tỉm xoa xoa tay, hắn ngược lại trực tiếp hỏi: "Thiếu nhân vật thì dẫn tôi cùng đi?"
Tính tình trực tiếp này, là Cố Giai Mính thích nhất, sau khi cùng nhau quay mấy tập, hắn cũng có chút thay đổi đối với người nhà họ Bạch, lang tộc tính tình rất sảng khoái, bất quá xương cốt khát máu cùng giảo hoạt, chỉ cần không tính đến hắn, hắn đều cảm thấy rất tốt, Cố Giai Mính lúc này liền đáp ứng, "Được, trở về tôi sẽ gửi kịch bản cho cậu, cậu xem xem nhân vật nào cậu thích, hiện tại rất nhiều nhân vật còn chưa tìm được, diễn viên chính còn thiếu một người, Bùi Bằng gần đây bận rộn thành chó, chơi game cũng không rảnh, nếu cậu có thể cho cậu diễn. ”
-Vậy thì không được! Bạch Húc Thành chính là muốn đòi một vai nam hai nam ba, không nghĩ tới Cố Giai Mính ném cho cậu một vai chính. Nhân vật của Bùi Bằng kia cậu có nghe nói, là ưu tiên hàng đầu, cùng Cố Giai Mính diễn trò đối thủ, diễn xuất của cậu mèo ba chân chính cậu cũng biết, cũng chưa từng chọn phim lớn, trước đó vẫn chơi chơi, cũng không nghiêm túc nghiên cứu kỹ năng diễn xuất, vai chính giao cho cậu, cậu khẳng định sẽ đóng hỏng. Người khác cho cậu mặt mũi, nhưng cũng không thể không tự biết mình đánh vào mặt người khác, Bạch Húc Thành khoát tay cự tuyệt rất thống khoái, cũng không phải giả vờ từ chối, "Bản thân tôi có mấy cân mấy lượng tôi tự mình biết, cho tôi một vai nam ba là được. ”
"Nam ba là nhân vật phản diện, Đặng Hưng nhận, nam bốn là Tiểu Bạch Vũ nhận, nhưng tôi cảm thấy nhân vật kia của cậu ta đối với cậu ta có chút khiêu chiến, nhưng mà không sao, tôi có thể dẫn cậu ấy." Cố Giai Mính cẩn thận suy nghĩ kịch bản, "Ngược lại có một nhân vật thích hợp với cậu, đại nhân tiên giới có một sư đệ, thiên tư thông minh, từ nhỏ đã trâu bò quậy nổ trời, được cả môn phái nuôi như bảo bối, cuối cùng chết trong tay đại vương phản diện ma giới, cậu có tiếp được không?"
-Nhận!"
"Được, tôi đi nói với Vương đạo một tiếng, bảo hắn không cần tìm người nữa."
Trong lúc nói chuyện đã cướp được một nhân vật, vận khí này của Bạch Húc Thành cũng không ai ngờ được, hơn nữa cũng không ngờ Cố Giai Mính dễ nói chuyện như vậy.
Bạch Húc thành cười ha hả nói: "Đến đây Mính ca, chúng ta thêm WeChat. ”
Hai người đi đường thêm wechat, còn weibo follow lẫn nhau, Ngũ Khả bên cạnh nhìn bóng lưng hai người nói chuyện, lấy dũng khí muốn xen vào một câu, hắn cũng muốn một nhân vật, không cần nam bốn nam năm, hơi lộ diện là được. Do đạo diễn Vương chỉ đạo, Cố Giai Mính đóng vai chính, Mặc thị đầu tư, không cần nghĩ cũng đã lường trước được phòng vé trong tương lai, hiện tại hắn có thể tham gia chương trình này cũng là bởi vì từng xào CP với Bạch Húc Thành, tổ tiết mục nhìn anh một chút mới mời hắn tới, thật vất vả mới lộ diện, hắn cũng muốn thừa dịp sức nóng này, có thể nhận được mấy nhân vật, không đến mức để cho mình một mực không nóng như vậy, đáng tiếc, hắn không có can đảm nói chuyện với Cố Giai Mính.
Hắn hâm mộ vận khí của Bạch Vũ, người mới này từ khi vừa ra mắt đã bắt được chiếc đùi lớn của Cố Giai Mính, thế nên Cố Giai Mính diễn cái gì cũng mang theo cậu ta, Cố Giai Mính thế nhưng chính miệng nói có anh mang theo, giống như mang theo tiểu đồ đệ vậy. Hắn không có vận khí của Bạch Vũ, không có dũng khí của Bạch Húc Thành, hắn có thể vẫn không nóng không lạnh như vậy đi, có lẽ, hắn sẽ không thích hợp làm nghề này.
Lúc này Cố Giai Mính quay đầu lại, hỏi Ngũ Khả: "Còn cậu thì sao? Có hứng thú đến góp vui sao?"
"Tôi?" Ngũ Khả khiếp sợ mở to hai mắt, không thể tin vào tai mình, Cố Giai Mính thế nhưng hỏi hắn có hứng thú không? Là hắn đang nằm mơ hay Cố Giai Mính đang trêu chọc hắn?
Cố Giai Mính chậc chậc một tiếng, "Tiểu hài tử, lá gan của cậu quá nhỏ, nói dễ nghe là nhát gan, nói khó nghe là nhu nhược, sợ gây chuyện, hiện tại cậu đã lăn lộn thành như vậy, còn sợ gây chuyện gì? Hãy suy nghĩ về tương lai của chính mình. ”
Ánh mắt Ngũ Khả lóe lên, mím môi không biết nên trả lời như thế nào, hắn không có quan hệ, không có bối cảnh, cũng không còn là tiểu thịt tươi mới ra mắt, càng không muốn bán sắc được an bài đi bồi rượu bồi ngủ, hắn là một người bình thường đi ra từ gia đình bình thường, hắn quả thật nhu nhược, không dám gây chuyện, không dám tranh, cũng tranh không lại người khác, hiện tại bị Cố Giai Mính trực tiếp chọc đến chỗ đau, Ngũ Khả chỉ có thể cúi đầu không dám nói chuyện, Cố Giai Mính nói rất đúng, nhưng ngay cả dũng khí phụ họa đối phương cũng không có, dù sao, hắn cũng là người bình thường.
Cố Giai Mính lắc đầu, đối với người này có chút thất vọng, hắn rất nguyện ý trợ giúp người mới có khó khăn trong giới, chỉ cần không miệng lưỡi trơn tru, không cắn ngược lại hắn một cái, hắn đều có thể giúp đỡ một phen, đây là Trịnh Học Thiệu dạy hắn, cái này gọi là nhiều bằng hữu nhiều con đường, không chừng một ngày nào đó hắn cũng cần giúp đỡ, sau này xảy ra chuyện còn có người giúp hắn nói chuyện, đáng tiếc nhân loại trước mắt này căn bản không biết nắm bắt cơ hội, hắn đã hỏi tiểu hài tử này lại không nói tiếp, Cố Giai Mính thậm chí cảm thấy, cậu ta không thích hợp lăn lộn trong giới này.
Tiểu Bạch Vũ lá gan nhỏ như vậy cũng dám điên cuồng đi theo phía sau hắn, không hiểu liền hỏi, Ngũ Khả này ngay cả nói cũng không dám nói.
Sau khi tách ra, Mặc Uẩn Tề thản nhiên nói: "Rõ ràng không đỡ nổi, sao lại làm hành động này?"
Cố Giai Mính nhún nhún vai, vẫn là câu nói kia: "Vạn nhất có thể giúp được thì sao, tích phúc cho con trai. ”
Mặc Trạch Dương kéo tay Cố Giai Mính, Cố Giai Mính cúi đầu nhìn nhóc, Mặc Trạch Dương mở cánh tay nhỏ bé ra, "Baba, ba còn có thể cõng con không?"
Cố Giai Mính nở nụ cười, "Đương nhiên à, con lớn bao nhiêu tuổi ba cũng có thể cõng được!"
Mặc Trạch Dương bắt đầu bò lên lưng Cố Giai Mính, ôm cổ Cố Giai Mính, như vậy có thể gần gũi hơn với baba, "Ba, hiện tại thừa dịp ba còn có thể cõng con, ba cõng con thêm một lần nữa, chờ con lớn lên, con sẽ cõng ba đi bất cứ đâu ba muốn. ”
Cố Giai Mính bị chọc cười ha ha cười ha ha, cõng Mặc Trạch Dương lái máy bay nhỏ, vây quanh Mặc Uẩn Tề đi một vòng lớn, lúc này mới hỏi: "Chúng ta có hai người, một mình con cõng thế nào?"
Mặc Trạch Dương suy nghĩ một chút, nhìn trái phải, rốt cục nhìn thấy một cái thùng rác, nhóc linh quang chợt lóe, thông minh nói: "Đến lúc đó con sẽ làm một cái giỏ thật lớn, đem hai người đều bỏ vào trong giỏ, đi đến đâu cõng đến đó. ”
Cố Giai Mính dở khóc dở cười, "Phốc! Ba cảm thấy như ba và cha của con rất giống một cặp nấm lớn, con là cậu bé hái nấm. ”
Mặc Trạch Dương: "Bé trai đi thăm bà nội, nửa đường gặp sói xám!"
Cố Giai Mính: "Sau đó thì sao?"
Mặc Trạch Dương: "Sau đó sói xám đã bị cậu bé đánh đi!"
Cố Giai Mính cao hứng khen ngợi: "Con lợi hại của ta!"
Mặc Trạch Dương ưỡn ngực nhỏ, đương nhiên rồi!
Mặc Uẩn Tề cũng bị chọc cười, sờ sờ cái đầu nhỏ của Mặc Trạch Dương, tiểu gia hỏa này càng ngày càng hiểu chuyện. Chương trình này vẫn còn một chút giáo dục.
————
Tập thứ tư của "Du lịch cùng con" được mọi người chờ mong rốt cục phát sóng, bởi vì cảnh tiểu mập trước đó đã bị cắt bỏ, ống kính Mặc Trạch Dương và Bạch Kỳ Quân tự nhiên nhiều hơn.
Khán giả đều bị hai đứa nhỏ này chọc khóc nức nở, lại nhìn thấy Cố Giai Mính và Mặc Trạch Dương đứng trên nóc nhà cảm thụ hơi thở của Mặc Uẩn Tề đều cười không thở nổi, hai người này rõ ràng là không biết xem bản đồ, không muốn cứu người a!
Hai người đem tiền taxi mà tổ tiết mục đưa đều mua đồ ăn vặt, vừa đi vừa ăn, ăn một đường, khán giả đều bị hai người này chọc cười đến đau bụng, rất có khả năng ăn!
Hình tượng nam thần đã sụp đổ ra ngoài vũ trụ: "Không ngờ Cố Giai Mính lại là người như vậy!" Đề tài này nhanh chóng nhảy lên hot sreach weibo, nhưng mà, còn chưa kịp leo lên cao nhất, đã bị một đề tài khác đá xuống: Đau lòng Mặc tổng!
Khi khán giả nhìn thấy biểu tình của Mặc tổng vẫn dùng máy quay xem nhất cử nhất động của hai người này, vừa cười vừa đau lòng, Mặc tổng khẳng định không nghĩ tới, Cố Giai Mính và Mặc Trạch Dương vì ăn mà không muốn cứu hắn!
Lúc trước vẫn rải cẩu lương, bong bóng màu hồng quả thực đều mê người, hiện tại một mình ngồi trong căn nhà nhỏ đen tối, nhìn Cố Giai Mính và Mặc Trạch Dương ăn một đường, cuối cùng vẫn là vì bánh gạo nếp mới nhớ tới anh.
Fan của Cố Giai Mính vừa cười vừa lướt weibo của Cố Giai Mính, nam thần a nam thần anh bây giờ không thể đỡ được, lão Mặc nhà anh có trừng phạt anh không?
Khi fan đang hỏi vui vẻ, trong đoạn cuối của chương trình, Mặc tổng đưa Cố Giai Mính và Mặc Trạch Dương đi mua bánh gạo nếp, fan nhất thời lại bị thức ăn cho chó đập vào mặt!
Ta quá ngây thơ, Trà Trà căn bản sẽ không bị trừng phạt, bởi vì Mặc tổng luyến tiếc!
Còn ăn, nam thần có phải anh mập không, tôi cảm thấy bụng anh to hơn bình thường một vòng!
Có lẽ không phải mập, là mang thai, tuy rằng tôi cũng không biết vì sao nam nhân có thể sinh con, nhưng mà không sao, nam thần chính là nam thần, nam thần cái gì cũng có thể làm được!
Sinh thêm! Thêm ba con búp bê Mặc Trạch Dương nữa!
Trên lầu quá nhỏ bé! Nhất định phải sinh mười lăm người, có thể gom góp một đội bóng đá, còn có dự bị!
Rất tốt, làm tròn là có thể gom góp được ba mươi người!
Vì thế dưới weibo Cố Giai Mính xuất hiện tiểu đội giục sinh, muốn sinh ba mươi người, thiếu một người cũng không được!
Cố Giai Mính cười lạnh: "Anh nói xem bọn họ có phải đều là ngu ngốc hay không, đếm cũng không đếm được, còn làm tròn đến ba mươi người! Hừ!"
Mặc tổng sờ lông bị hắn tức xù lên an ủi, "Đúng, bọn họ nói đều không đúng, mặc kệ sinh mấy người đều phải từng người một sinh. ”
Cố Giai Mính híp mắt hồ ly, dùng móng vuốt dán anh, "Những lời này của anh tôi nghe có chỗ nào không đúng, tuy rằng tôi không phân biệt được, nhưng tôi vẫn muốn đánh anh!"
Ngực Mặc tổng bị móng vuốt hồ ly dính vài cái tát: ▼_▼
Anh thực sự không nói gì cả!
————
Cố Giai Mính ký hợp đồng với bộ phim hài "A! Thế giới yêu tinh tung hoành này!” Đã bắt đầu chuẩn bị bắt đầu quay, đạo diễn gọi điện thoại cho Cố Giai Mính, bảo hắn dành thời gian tới đây một chuyến, giúp đỡ xem diễn viên mới thử kính.
Cố Giai Mính trực tiếp cự tuyệt, "Anh tìm tôi làm người phỏng vấn gì, tôi cũng không phải tổ đạo diễn của anh, làm việc lại không đưa tiền." Cố Giai Mính rất thẳng thắn cự tuyệt: "Không đi. ”
Tiết Đạo cực lực dụ: "Đến đây đi, đến đây đi, sau khi tới đây cho ngươi xem một cái kinh hỉ!"
Cố Giai Mính hơi nhấc lên một chút hứng thú, "Cái gì ngạc nhiên chứ?"
"Ngươi tới đây liền biết, cam đoan là một phần kinh hỉ rất lớn, làm cho ngươi hoảng sợ."
Cố Giai Mính quả nhiên có hứng thú, "Tôi lớn như vậy còn chưa giật mình, khi nào, hẹn một chút đi. ”
Cố Tiểu Yêu cứ như vậy bị con heo yêu kia dỗ dành làm người phỏng vấn cho hắn.
Tính tình vui vẻ này của hắn, Trịnh Học Thiệu cũng bất đắc dĩ, anh cũng rất may mắn, Cố Giai Mính không vì một cây kẹo mút mà bị người đại diện khác dỗ đi, hiện tại hồng thành như vậy cũng không đạp anh, bằng không anh cũng không có chỗ khóc.
————
"Ta nói cho ngươi biết, lần này nam hai ta dự định sẽ tuyển một người mới." Tiết Đạo thần bí hề hề giới thiệu bảo bối mình vừa mới tìm được, "Là một diễn viên nhỏ vô cùng linh khí, tuổi không lớn, chủ yếu nhất là rất giống ngươi! Cậu ta vừa tới rất nhiều người đều nói đây là Tiểu Cố Giai Mính, có phải ngươi cảm thấy rất thú vị không?"
Cố Giai Mính vẻ mặt lạnh lùng, "Chỗ nào thú vị? Ngươi nói kinh hỉ chính là hắn?"
Một người trông giống như hắn ta, ah! Nếu như bị Mặc Uẩn Tề phát hiện, có thể nhận nhầm người hay không? Một não bổ sung đối phương chờ lúc tối đen bò lên giường Mặc Uẩn Tề, Mặc Uẩn Tề còn chưa phát hiện không đúng, Cố Giai Mính lông cũng muốn nổ tung!
Cố Tiểu Yêu căn bản không nghĩ tới vấn đề Mặc tổng không mù, dù sao hình ảnh bổ não khiến hắn muốn treo Mặc tổng lên đánh! Lại đạp mặt đối phương xuống bùn đất.
Đạo diễn chuẩn bị trước một phòng họp, hai ba bàn, phía trước một sân khấu rộng chừng hai mươi mét vuông, bất kể diễn viên biểu diễn cái gì, nơi này cũng nhìn rõ.
Vừa nghe nói lần này đạo diễn muốn sử dụng người mới, lần này người mới tới phỏng vấn thật đúng là không ít, có mấy người Cố Giai Mính còn quen mặt, dù sao vị ảnh đế đại nhân này bình thường cũng rất thích xem bát quái. Ai có một chân với ai, ai qua đêm với ai ở nhà ai, ai đội nón xanh cho ai, tóm lại, các diễn viên nhỏ bây giờ là nhiều hơn một tin đồn, tổng hợp, có thể viết một cuốn tiểu thuyết tuyệt vời.
Trải qua thử diễn, có mấy diễn viên quả thật không tồi, có thực lực, có linh khí, nhưng mà đại đa số đều là diễn xuất ngây ngô, chính là dáng dấp xinh đẹp, dáng dấp đặc biệt đẹp mắt. Đáng tiếc lần này có Cố Giai Mính ở chỗ này, có đẹp đến đâu cũng không phải là ưu thế.
Rốt cục chờ được diễn viên nhỏ rất linh khí mà đạo diễn nói, đối phương đi cùng người đại diện, nhìn ra người đại diện đối với cậu ta đặc biệt chiếu cố, rất coi trọng cậu ta.
Đối phương vừa tiến vào, Cố Giai Mính vừa nhìn mặt đối phương, mặt liền lạnh xuống.
Có một cái khác nhau bên trong!
Nhân diện thú tâm!
Linh hồn và ngoại hình không giống nhau!
Cố ý chỉnh thành bộ dáng của hắn, đây là muốn giẫm lên hắn thượng vị? Bọn họ lúc ấy kết thành thù sâu như vậy, đối phương mỗi ngày soi gương đều nhìn thấy mặt địch nhân, không cảm thấy khó chịu sao?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro