Chương 45: Em không cần phải xen vào

Mạc Tuệ không biết An An và Cố Dịch Thành nói gì trong phòng.

Cô tiện tay cầm cái chổi, quét đến phòng mình thì dừng lại, hơi nghiêng tai.

Cũng không nghe thấy gì, không biết hai người bên trong đang nói thầm cái gì, thần thần bí bí.

Lúc trước suốt ngày An An đều như cái đuôi nhỏ đi theo sau cô, bây giờ lại không dính người nữa, cô có chút không quen.

Cũng may đoàn đội của cô có hiệu suất làm việc cao, lúc 8 giờ đã gửi hợp đồng quảng cáo cho cô.

Mạc Tuệ không hiểu rõ lắm mấy điều khoản, trên phương diện làm ăn cùng có lợi, đoàn đội của công ty khẳng định sẽ xem kĩ giúp cô, nhưng vậy còn An An thì sao?

Hiện tại An An có nhiệt độ rất lớn, nếu hãng quảng cáo đưa ra một ít điều kiện không hợp lí đối với trẻ em ẩn hình trong các điều khoản, cũng không phải không có khả năng.

Mang đứa nhỏ đi chụp quảng cáo, không phải vì chọc phải phiền toái cho con bé.

Ngược lại cô gửi hợp đồng cho luật sư tư nhân của mình.

Sau khi Luật sư Lâm cẩn thận thẩm tra đối chiếu các điều khoản trong hợp đồng, tìm ra mấy nội dung không quá rõ ràng và đánh dấu lại từng mục.

Mạc Tuệ thu được phản hồi, chuyển tiếp ý kiến của luật sư ý vào email của đoàn đội.

Chị Ngô lại liên hệ bộ phận pháp lí một lần nữa, yêu cầu bọn họ tăng ca.

Vẻ mặt nhân viên ở bộ phận pháp lí bối rối.

Lúc trước ảnh hậu cũng không hỏi chi tiết về bất kỳ hợp đồng nào, sao bây giờ lại để bụng như vậy?

Cuối cùng, sau khi nhìn những chỗ đánh dấu, bọn họ liền hiểu.

Chỉ là cô đặc biệt để ý đến chuyện của An An mà thôi.

......

An An và Cố Dịch Thành trò chuyện đã lâu.

Lúc giúp chú học cách dỗ mẹ, bé con luôn nghi hoặc, bé cảm thấy hình như chú không được thông minh cho lắm.

Nhưng An An rất lương thiện, đúng là bởi vì anh không quá thông minh, bé mới càng thêm nguyện ý kiên nhẫn dạy học.

"Nếu cô ấy nói, anh cút ra ngoài cho tôi, chú phải nói như nào?"

"Chú ơi, mẹ rất có lễ phép, sao có thể bảo chú cút đi chứ?"

"Giả sử như vậy......"

"Vậy chú liền nói, anh không cút nha."

"Nếu cô ấy nói, anh rất phiền, chú phải nói như nào?"

"Chú có thể nói anh rất ngoan!"

Cố Dịch Thành lấy rất nhiều cái ví dụ, mà An An trả lời từng cái một.

Cuối cùng, anh rốt cuộc hiểu rõ.

Thì ra bí quyết dỗ vợ chính là mặt dày mày dạn, lì lợm la liếm.

Chỉ là nghĩ một hồi, anh cảm thấy không thích hợp.

Video live stream anh đã xem, hình như chưa từng thấy An An như vậy với Mạc Tuệ.

Sao An An có thể lấy mị lực nhân cách dỗ mẹ, mà anh lại dỗ vợ xấu hổ như vậy?

Vật nhỏ có phải đang hố anh hay không?

An An nói đến miệng đắng lưỡi khô, nhỏ giọng nói: "Chú ơi, cháu có thể ra ngoài chơi được chưa?"

Cố Dịch Thành nhìn đồng hồ mới phát hiện đã không còn sớm.

Nên đi ngủ.

"Được." Cố Dịch Thành nói: "Ngày mai chúng ta tiếp tục học."

An An thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ đứng lên, chuẩn bị chạy ra ngoài.

Nhìn dáng vẻ vui sướng của cô bé, Cố Dịch Thành bắt đầu hoài nghi bản thân.

Cô bé không muốn ở cùng anh vậy sao?

Anh là ba thực tập, địa vị tương đồng với mẹ thực tập mới đúng.

Cũng may ngay sau đó, An An dừng bước chân.

Cố Dịch Thành lộ ra nụ cười vui mừng.

Anh biết mà, cô bé không phải không thích anh.

"Làm sao vậy?" Anh ôn thanh hỏi.

"Chú à, chú còn ——" giọng nói của bé trở nên nhẹ nhàng: "Còn chưa nói cảm ơn đâu."

Cố Dịch Thành: "...... Cảm ơn."

"Đừng khách khí." Bé con lắc tay nhỏ.

An An một mạch chạy ra khỏi phòng, lao vào vòng tay mẹ.

Mạc Tuệ không có đẩy bé ra.

Cô có thể rõ ràng cảm giác được, sau khi mở miệng kêu mình là mẹ, An An liền rất ít khi lộ ra vẻ mặt rụt rè.

Chương trình còn có 14 ngày ghi hình, ít nhất trong 14 ngày này, Mạc Tuệ muốn cho An An thật sự cảm nhận được hơi ấm gia đình.

Cố Dịch Thành đi phía sau An An ra ngoài.

Anh cất bước, khi đi qua Mạc Tuệ anh dường như đã sớm đoán được cô muốn đuổi mình đi, mắt nhìn thẳng, tới vali tìm áo ngủ.

Live stream đã kết thúc.

Hiện tại tất cả tình huống trong nhà đều sẽ không bị quay được.

"Cố Dịch Thành." Mạc Tuệ không thể nhịn được nữa, lạnh giọng hỏi: "Anh rốt cuộc muốn thế nào?"

Sắc mặt cô rất xấu, hoàn toàn không giống như buổi chiều ở công viên giải trí.

Cố Dịch Thành bị cô hỏi, liếc mắt nhìn An An chớp chớp đôi mắt.

Bé con muốn nghiệm thu thành quả dạy học.

"Đang êm đẹp, anh tới nơi này của chúng tôi làm gì?" Cô trầm khuôn mặt.

Cố Dịch Thành lời An An vừa nói.

Cuối cùng, tựa hồ cái gì anh cũng không nhớ được, chỉ nhớ rõ những tiểu tiết An An đã dạy.

"Anh về nhà ngủ ___mà!"

Khi giọng nói rơi xuống, ngay cả Cố Dịch Thành cũng hóa đá.

Đối điện với vẻ mặt khiếp sợ lại nghi hoặc của Mạc Tuệ, anh xấu hổ lấy áo ngủ ra, dùng tay xoa sống mũi cao thẳng, nghiêm mặt nói: "Cái kia____ anh đi tắm rửa trước___nha."

Vợ thật sự phải dỗ như vậy sao?

Có phải bị An An dẫn xuống mương hay không?

Nhìn dáng vẻ chạy trối chết của chú, An An lộ ra biểu cảm tán dương.

Không sai, chính là như vậy!

Mà Mạc Tuệ, cô không dám tin tưởng mà quay đầu lại, nhìn bóng dáng cao lớn của Cố Dịch Thành.

Đây là cái tật xấu gì vậy?

Cô xoa giữa mày, sau đó chậm rãi mở miệng.

"Sáng mai đúng 6 giờ live stream sẽ mở ra, đến lúc đó khán giả có thể thấy tình huống trong nhà, bí mật sẽ bại lộ."

"Cố Dịch Thành, đây không phải là chuyện gì tốt, chuyện này bại lộ, anh cũng sẽ khó khăn."

Nghe giọng nói lạnh băng như cũ của cô, bóng lưng Cố Dịch Thành hơi cứng đờ.

Qua hồi lâu, anh trầm giọng nói: "Em không cần phải xen vào."

......

-----------

Có 4 người đọc rồi hahaha!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro