Chương 19
Chương 19: Còn dám lặp lại lời vừa rồi, một cước tiếp theo của lão tử nhắm ngay lão nhị của cậu.
------
Hầu Tử còn đang oa oa kêu loạn, ngược lại Ngô Kỳ bên cạnh nhìn ra tâm tình Lục Trì Châu không thoải mái, vội vàng kéo kéo Hầu Tử, đem Hầu Tử qua một bên, hạ giọng nói: "Xuỵt, còn loạn nữa, không thấy Lục ca không vui à?"
Hầu Tử liếc mắt nhìn Lục Trì Châu, tay che miệng, nhỏ giọng nói: "Lục ca sao lại không vui rồi? Chẳng lẽ Lục ca thích An Nhiên?"
Vẻ mặt Ngô Kỳ nhìn Hầu Tử như nhìn kẻ ngốc, "Thằng ngu, quên chuyện ngày đó Lục ca và Chu Nghĩa Giác đi dạo phố sao? Tao nghi là, Lục ca có hứng thú với Chu Nghĩa Giác."
"Ha ha ha, mày điên rồi sao, hắn và Chu Nghĩa Giác cùng lắm cũng chỉ thành huynh đệ, hai người đều là Alpha, mày gặp qua hai Alpha thành đôi chưa?"
Ngô Kỳ bị tiếng cười ghê rợn của Hầu Tử lừa dối, sinh nghi với mắt nhìn của mình, "Hình như cũng đúng, vậy hai người bọn họ là tình huynh đệ?"
"Ừ, là tình huynh đệ, nhưng mà, Lục ca có thể thật sự thích An Nhiên, nếu không mày cảm thấy vì sao hắn nhìn thấy Chu Nghĩa Giác cự tuyệt An Nhiên lại tức giận như vậy?"
"Là vì hắn thích An Nhiên, đau lòng cho An Nhiên, cho nên tức giận?"
"Chắc chắn là vậy."
Hai người não bổ một vở kịch tình tay ba.
Đương sự không biết gì cả.
——
Chu Nghĩa Giác cự tuyệt đề nghị của An Nhiên, xoay người muốn đi, nhưng vẫn bị An Nhiên vòng qua ngăn cản, "Nhưng tôi rất thích cậu, một tháng, không đúng, một tuần, cậu thử với tôi một tuần, một tuần sau, nếu như cậu còn muốn chia tay với tôi, vậy sau này tôi sẽ không quấn lấy cậu nữa."
An Nhiên đỏ mắt, tủi thân đáng thương nhìn cậu.
Mỹ nhân thụ nũng nịu như vậy, đổi lại là người khác đã sớm không nhịn được ôm chặt người vào lòng, yêu thương thật tốt.
Nhưng mà......
Chu trái tim sắt đá Nghĩa Giác vẫn lạnh lùng như cũ, ý chí cự tuyệt vững như bàn thạch, nói không dao động sẽ không dao động, cậu đứng ở trước mặt An Nhiên, từ trên cao nhìn xuống An Nhiên, thanh âm vừa lạnh vừa nhanh, "Đừng nói một tuần, một ngày, một giờ cũng không được, phiền hãy nhường đường."
"Tôi lớn lên rất xấu sao?" An Nhiên nước mắt nói rơi liền rơi, Alpha vây xem đau lòng vô cùng, một đám hận không thể xông lên, dạy Chu Nghĩa Giác làm người tốt thế nào.
"Không xấu, cậu rất đẹp, các phương diện đều rất tốt, ngoại trừ tôi, toàn bộ Alpha ở học viện Lai Khải Mạn, cậu có thể tùy tiện chọn." Chu Nghĩa Giác vội vã muốn rời đi, ngay cả nói chuyện cũng trở nên qua loa.
"Nhưng tôi chỉ muốn cậu, không phải có một câu nói cổ trong văn hóa xưa sao: Nhược thủy tam thiên, chỉ lấy một bầu uống, ngươi chính là bầu ta muốn duy nhất kia." An Nhiên đáng yêu lau nước mắt, ánh mắt quật cường lại kiên định.
Đáng yêu đến mức Chu Nghĩa Giác cũng không đành lòng tổn thương nữa, nhưng cậu không chỉ là thẳng nam, còn là Omega , cho dù hiện tại cố gắng đáp ứng An Nhiên, cậu cũng không cứng rắn nổi với An Nhiên.
ABO tự nhiên hạn chế, giữa A và A, có lẽ có thể trở thành "anh em nhà hồ lô", nhưng giữa O và O, không nhạy cảm với pheromone lẫn nhau, cởi hết cũng không cứng.
Nếu không là Chu Nghĩa Giác đánh thuốc ức chế, ức chế tin tức tố của mình, An Nhiên, chắc cũng sẽ không thích cậu.
Thế giới ngu l*, đcm thiết lập.
Chu Nghĩa Giác mắng trong lòng một câu.
Cậu sống ở Trái Đất hai mươi mấy năm, nằm mơ cũng không nghĩ tới, có một ngày mình sẽ xuyên không, sau khi chết không hóa thành tro, ngược lại xuyên qua đến cái thế giới ABO kỳ quái này.
Xuyên qua thì cũng thôi, từ trước tới giờ cậu đều là thiên chi kiêu tử, sau khi vào học viện Lai Khải Mạn, bị Lục Trì Châu áp xuống, vĩnh viễn không vượt qua được, thành vạn năm lão nhị.
"Nếu cậu nghe không hiểu, tôi lặp lại lần nữa, giữa chúng ta không có tương lai." Chu Nghĩa Giác nói đến miệng cũng mỏi, không biết An Nhiên thoạt nhìn như mong manh yếu đuối mỹ nhân thụ, đâu ra sự kiên trì lớn như vậy, đuổi theo cậu không chịu buông tha.
"Không nghe không nghe, tôi sẽ không nghe, tôi nhất định phải theo đuổi được cậu, Chu Nghĩa Giác, tôi thích cậu, lần đầu tiên nhìn thấy cậu đã thích cậu, đến bây giờ vẫn thích cậu, tương lai cũng sẽ vẫn thích cậu." An Nhiên hít hít mũi, chống eo kiên định nói.
"Rất náo nhiệt nha." Lục Trì Châu đi lên, tay rất tự nhiên khoát lên vai Chu Nghĩa Giác, hai anh em tốt như vậy, kéo Chu Nghĩa Giác vào trong lòng mình.
Loại hành động này, có cảm giác như chó săn bảo vệ thức ăn, đương nhiên, bởi vì mọi người đều biết Chu Nghĩa Giác là Alpha, cho nên dù là nhìn thấy hành động này cũng không nghĩ lệch.
"Đây không phải An thiếu gia sao? Đã lâu không gặp, gần đây có khỏe không?" Lục Trì Châu làm bộ không biết hai người đang làm gì, rất tự nhiên dựa lại gần, hơn nữa còn dùng tư thế nửa ôm Chu Nghĩa Giác, cứng rắn khóa vào trong ngực.
Chu Nghĩa Giác khó chịu khu tiếp xúc tứ chi với hắn quá nhiều, nhưng lại không tin được tên ngốc si này, sợ ngỗ nghịch quá mạnh mẽ, sẽ khiến Lục Trì Châu nói ra chuyện cậu là Omega.
Nhịn một chút, không nhúc nhích.
"À, là cậu à, tôi không có hứng thú với cậu, chuyện xem mắt, đều là trưởng bối trong nhà tự chủ trương sắp xếp lung tung, trước đó tôi cũng không biết, cậu cũng coi như không biết đi, dù sao giữa chúng ta cũng sẽ không có tương lai." An Nhiên vừa nhìn thấy Lục Trì Châu, lập tức lộ ra ánh mắt khó chịu.
Cho dù biết hắn và Chu Nghĩa Giác đều là Alpha, vẫn gắt gao nhìn chằm chằm bàn tay Lục Trì Châu khoác lên cánh tay Chu Nghĩa Giác, hận đến nghiến răng.
"Vậy thì tốt, tôi cũng không có hứng thú với cậu." Lục Trì Châu nói.
"Cũng như nhau, sau này đừng tới làm phiền tôi." An Nhiên hừ lạnh.
Chu Nghĩa Giác nhíu mày, hai người này còn từng xem mắt?
Vậy tại sao không trở thành một cặp? Đều cmn yêu đương đi, đều tiêu phí thời gian trên người cậu làm gì.
Mẹ nó, chỉ cần hai tên ngốc này cùng yêu đương, cậu có thể thanh tịnh lại.
"Ông trời ơi, ông thấy không? Dục vọng chiếm hữu của Lục ca quá mạnh mẽ, cư nhiên tiếp tục động tác ôm Chu Nghĩa Giác, kéo dài khoảng cách giữa Chu Nghĩa Giác và An Nhiên, Lục ca nhất định là không hy vọng Chu Nghĩa Giác tiếp cận An Nhiên mà hắn thích quá mức." Hầu Tử bỗng nhiên thét chói tai.
Thính lực của Ngô Kỳ tốt hơn tên Hầu Tử ngu ngốc này, mơ hồ giống như nghe được đề tài xem mắt, hắn cũng không cận thị, không giống Hầu Tử, tháo kính mắt, trong vòng năm mét, đừng bàn nam nữ, người và vật ngoài cũng chẳng phân biệt được, cho nên hắn cũng chẳng thấy được An Nhiên không thích Lục Trì Châu.
Sự kết hợp của ba người này sao lại có chút kỳ quái?
Quan hệ tam giác này, nếu nói là lấy An Nhiên làm trung tâm, không bằng nói là lấy Chu Nghĩa Giác làm trung tâm... Nhưng mà, hai A một O, nghĩ như nào cũng phải lấy An Nhiên làm trung tâm chứ?
Một trận thổ lộ khó chơi, sau khi có Lục Trì Châu gia nhập, kết thúc rất thuận lợi.
An Nhiên phất tay áo giận dữ rời đi.
Chu Nghĩa Giác cũng muốn đi, lại bị Lục Trì Châu kéo tay, một đường thẳng đến nhà vệ sinh nam.
Cửa phòng nhỏ "Phanh" một tiếng bị đóng lại, Chu Nghĩa Giác bị Lục Trì Châu đóng sập trên vách nhà vệ sinh.
"Cậu cũng biết câu tam đáp tứ đấy." Lục Trì Châu nói một cách quái dị.
Chu Nghĩa Giác tức giận đến sắc mặt tái mét, tức giận nói: "Ai mẹ nó câu tam đáp tứ? Hơn nữa cậu quản được sao? Lục Trì Châu đừng tưởng rằng cậu nắm thóp nhược điểm của tôi, là có thể khoa tay múa chân với tôi."
"Tôi không xen vào? Cậu quên lúc trước cậu đã đồng ý với tôi như thế nào? Nếu không muốn bí mật của cậu bị tiết lộ, cậu bây giờ thật sự đúng là phải nghe lời tôi." Ngón tay Lục Trì Châu trượt xuống từ gò má Chu Nghĩa Giác, nhéo cằm cậu, dùng sức nâng lên một chút, buộc Chu Nghĩa Giác nhìn thẳng hai mắt hắn, Lục Trì Châu cong khóe môi, cười tà khí, "Chu Nghĩa Giác, đừng quên cậu bây giờ là Omega, trời sinh chính là bảo bối bị Alpha đè ép...... Bốp, khụ khụ......"
Chu Nghĩa Giác một cước đạp lên bụng Lục Trì Châu, đau đến mức mặt Lục Trì Châu trắng bệch, không chỉ như thế, còn bị sặc nước miếng của mình, ho không ngừng.
"Lục Trì Châu, còn dám lặp lại lời vừa rồi, cú đá tiếp theo của lão tử nhắm ngay lão nhị của cậu."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro