Chương 5: Cho dù tôi có chết, chết bên ngoài, thối rữa thành bùn, cũng sẽ không sinh ra một nhóc con hay một bé gái cho Alpha thối nào.
------
"Chu Nghĩa Giác, cậu bây giờ phải đi bệnh viện." Lục Trì Châu ôm mặt Chu Nghĩa Giác, xoa vài cái, muốn cho cậu tỉnh táo lại.
"Không đi bệnh viện, tôi khó chịu."
"Khó chịu mới nên đi bệnh viện, cậu ngoan một chút, bây giờ tôi lập tức đưa cậu đi." Lục Trì Châu lái xe, lái không đến hai cây số, một mùi bạc hà nồng nặc xông vào hơi thở, khiến cậu quay tay lái, dừng xe ở ven đường.
"Chu Nghĩa Giác, cậu có ngửi thấy một mùi bạc hà mát mẻ không? Mùi đó thật nặng, hình như là có Omega động dục trên đường..." Lục Trì Châu nói xong nhìn thoáng qua Chu Nghĩa Giác, nửa câu sau trực tiếp bị nuốt trở lại, mùi bạc hà này, sao lại giống như phát ra từ trên người Chu Nghĩa Giác?
Không, không phải chứ.
Alpha mạnh thứ hai trong số các học sinh năm nhất tại Học viện Lai Khải Mạn hóa ra lại là một Omega.
Cái này nếu để cho đám gia hỏa bình thường bị Chu Nghĩa Giác đánh chảy máu kia biết, sợ là muốn hoài nghi nhân sinh.
Chu Nghĩa Giác ra một thân mồ hôi lạnh, mồ hôi lạnh mang theo cồn, làm cho cậu khôi phục vài phần thanh tỉnh, cậu chú ý tới Lục Trì Châu bên cạnh, cũng ngửi được mùi bạc hà trên người mình, dùng sức cắn rách môi, làm cho đau đớn để đầu óc mình thanh tỉnh hơn một chút.
"Lục Trì Châu, nếu như cậu dám tiết lộ bí mật của tôi ra ngoài, tôi thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho cậu." Chu Nghĩa Giác bỗng nhiên bắt lấy cổ áo Lục Trì Châu, tới gần đối phương, hung tợn nhìn chằm chằm mặt hắn, muốn dùng ánh mắt táo bạo hung ác của mình dọa lui đối phương.
"Cậu là Omega." Lục Trì Châu hoang mang một hồi lâu, mới khôi phục tinh thần lại.
"Mũi chó Alpha của cậu nếu không gặp vấn đề, không phải rất rõ ràng tao là gì sao?" Chu Nghĩa Giác dựa lưng vào ghế, mồ hôi thấm ướt lưng, dính dính cả người cậu rất khó chịu.
Ánh mắt Chu Nghĩa Giác lạnh như băng, nếu hiện tại gần như không thể động đậy, cậu tuyệt đối xé tay Lục Trì Châu.
"Chu Nghĩa Giác."
"Đừng tới gần tôi."
Lục Trì Châu thấy sắc mặt cậu trắng bệch, vừa định tới gần nhìn, đã bị Chu Nghĩa Giác lạnh giọng quát dừng lại.
Lục Trì Châu lùi ra sau một chút, hai tay dựng thẳng lên, ám chỉ mình sẽ không chạm lung tung: "Cậu đổ mồ hôi nhiều lắm, để tôi lau cho cậu."
Hắn đưa hộp khăn giấy trong xe cho Chu Nghĩa Giác.
Không gian trong xe quá nhỏ hẹp, rất nhanh đã bị mùi bạc hà bao phủ......
Lục Trì Châu bắt đầu cảm thấy khó chịu, hai mắt đỏ ngầu, hai tay hắn gắt gao cầm tay lái, tránh cho mình xúc động, tổn thương đến Chu Nghĩa Giác.
"Tôi đưa cậu đến bệnh viện." Lục Trì Châu lo lắng để Chu Nghĩa Giác xuống xe, cũng lo lắng mình và cậu tiếp tục ở lại như vậy.
Hắn là một Alpha bình thường, đối mặt với một Omega mình vốn đã có hảo cảm, hơn nữa mùi thơm còn mê người như vậy, khả năng tự khống chế của hắn sớm muộn gì cũng tan rã gần như không còn, trước đó, nhất định phải tìm được cách giải quyết chuyện này.
"Không, không đi bệnh viện, cắn, cắn...... tuyến thể, đánh dấu tạm thời."
Đánh dấu tạm thời không có nghĩa là đánh dấu vĩnh viễn, mặc dù sẽ phụ thuộc vào hơi thở của Alpha, khi kỳ phát tình tiếp theo đến, đối mặt với Alpha đánh dấu tạm thời cho mình, Omega sẽ dễ dàng mất khống chế hơn, nhưng đây là một trong những cách tốt nhất để Omega vượt qua kỳ phát tình.
Sau khi Chu Nghĩa Giác biết mình là Omega, liền bắt đầu hiểu rất nhiều kiến thức phổ cập khoa học về cách Omega vượt qua kỳ phát tình, cậu vẫn luôn dùng thuốc ức chế áp chế kỳ phát tình của mình, lần này cũng giống như vậy, chỉ là không biết vì sao, thuốc ức chế kia lại mất hiệu lực.
Còn tốt không phát tình trong quán bar, nếu không hậu quả càng không thể tưởng tượng nổi.
Một Omega trong kỳ phát tình, bị ném vào trong quán bar nhảy nhót loạn lạc của nhóm A, hậu quả rất nhiều bánh ngọt, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết.
Tuy rằng rất không tình nguyện, nhưng Chu Nghĩa Giác không thể không thừa nhận, lúc này đây, cậu nợ Lục Trì Châu một nhân tình.
Mắt thấy hai người đều không thể khống chế thiên tính sai khiến, Lục Trì Châu bỗng nhiên chế trụ gáy Chu Nghĩa Giác, đè cậu về phía bả vai của mình, cúi đầu cắn miếng thịt non tuyến kia.
"Ưm......"
Thân thể Chu Nghĩa Giác run rẩy, run rẩy vài cái, cả người như không có xương, mềm nhũn.
Không bao lâu, bóng tối ập tới, Chu Nghĩa Giác hôn mê bất tỉnh.
Vì cậu dùng chất ức chế áp chế kỳ phát tình của mình thời gian dài, phát tình lúc này, hao hết sức lực thân thể, sau khi có được ký hiệu đánh dấu tạm thời, thân thể thả lỏng, lập tức mất đi ý thức.
Lục Trì Châu không dám mở cửa sổ xe ra, sợ mùi bạc hà còn sót lại trong xe bay ra ngoài, sẽ dẫn tới những Alpha khác, chỉ có thể tự mình vác ở trong xe.
Mãi cho đến khi hơi thở kia dần dần biến mất, Lục Trì Châu mới lái xe đi.
Sáng hôm sau.
Lông mi thon dài dày đặc của Chu Nghĩa Giác khẽ run vài cái, chậm rãi mở mắt ra, mới vừa mở mắt đã đối diện với một khuôn mặt từ trước đến nay cậu không muốn gặp, còn tưởng rằng mình nằm mơ, hành động của thân thể còn nhanh hơn so với mệnh lệnh của đại não, trước khi cậu còn chưa ý thức được, nắm đấm đã vung lên.
"Bốp ——"
Lục Trì Châu dùng trứng gà luộc nóng đắp lên mắt, ai oán nhìn về phía Chu mỗ ngồi đối diện cách bàn ăn, chậm rãi ăn điểm tâm.
Lục Trì Châu: "Tối qua chúng ta..."
Chu Nghĩa Giác lập tức xù lông, trừng mắt nhìn Lục Trì Châu: "Không được dùng chúng ta."
Lục Trì Châu khúm núm, "Được rồi, tối hôm qua cậu đột nhiên phát tình, sau đó tôi đánh dấu tạm thời cho cậu, sau đó cậu ngất xỉu, tôi không biết nhà cậu ở đâu, liền đưa cậu về nhà tôi, nhưng cậu yên tâm, tôi thật sự không chiếm tiện nghi của cậu."
Lục Trì Châu vỗ ngực chứng tỏ mình là một Alpha chính trực khí phái, không giống với những Trương Tam Lý Tứ kia.
Chu Nghĩa Giác đương nhiên biết mình vẫn khỏe mạnh, thân thể của cậu cậu tự mình biết, nhưng trong lòng vẫn rất khó chịu, sao hết lần này tới lần khác đều là Lục Trì Châu.
Cậu vốn là không thắng được Lục Trì Châu, bây giờ còn bị hắn biết mình là Omega, trực tiếp thấp hơn hắn một đoạn lớn.
"Nói đi, cậu có yêu cầu gì." Chu Nghĩa Giác không muốn ở lại chỗ này, nơi ở thường ngày của một cái Alpha thối, tràn ngập tín tức tố làm cho cậu khó chịu.
"Cái gì?" Lục Trì Châu có chút mơ hồ.
"Đừng giả ngu, cậu biết bí mật của tôi, có thể lấy nó uy hiếp tôi làm bất cứ chuyện gì, tôi sẽ không cự tuyệt, nhưng cậu phải cam đoan không thể nói cho bất cứ ai biết chuyện tôi là Omega."
Chu Nghĩa Giác quật cường nhắm mắt lại, chờ đáp án của Lục Trì Châu
Mặc kệ phải trả giá cái giá nào, cậu cũng không hy vọng thân phận Omega của mình bị tiết lộ, cậu thích robot, chỉ có dùng thân phận Alpha, cậu mới có thể tiếp tục ở lại chuyên ngành cơ giáp, nếu không một khi thân phận Omega bị tiết lộ, cậu sẽ lập tức bị trường bắt đổi chuyên ngành.
Ở thời đại này, Omega dường như trời sinh đã định trước sẽ phụ thuộc vào Alpha, chức trách duy nhất là sinh con nối dõi, sinh càng nhiều càng tốt, Omega có tỷ lệ sinh sản cao thậm chí sẽ trở thành người nổi tiếng trên mạng, trở thành đối tượng khiến người ta tôn sùng.
"Xì."
Chu Nghĩa Giác không chịu thua xì một tiếng, nghiến răng, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, "Cho dù chết, chết bên ngoài, nát thành bùn, cũng sẽ không sinh cho bất kỳ một Alpha thối nào một nhóc con hay một bé gái."
"Cậu vốn ghét như vậy, nhưng cậu vẫn ngụy trang thành Alpha."
"Nếu như có thể lựa chọn, cậu cho rằng tôi muốn?" Chu Nghĩa Giác hừ lạnh một tiếng, buông bát đũa, ôm cánh tay chờ đợi kết quả tuyên án của Lục Trì Châu.
"Cậu thật sự có thể đáp ứng bất cứ yêu cầu gì sao?" Lục Trì Châu đập vỡ trứng gà lạnh trong tay, lột vỏ, nhét vào miệng, nói chuyện không chút do dự.
"Điều kiện tiên quyết không phạm pháp."
"Vậy được, tôi hứa sẽ không nói bí mật của cậu cho bất cứ ai." Lục Trì Châu nói.
"Cho nên điều kiện của cậu là gì?" Chu Nghĩa Giác nhíu mày, vẻ mặt khó chịu.
"Tôi còn chưa nghĩ ra, nghĩ xong sẽ nói cho cậu biết." Lục Trì Châu cười, cười đến mức Chu Nghĩa Giác muốn đấm một quyền vào con mắt kia của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro