(NTT) Chương 68: Hoạt Động Xem Mắt Tự Do Của Các Tội Môn

Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])

Wattpad: tuyetnhi0753

WP: nhacomeoltn.wordpress.com

Ins: @tuyetnhi0753

***Vì tui đã tạo wordpress nên chắc chắn sẽ có những chương tui khóa pass nhé. Nói trước để đỡ bỡ ngỡ á hihi

🫶 Sao trên wattpad và nhấn thích trên word để ủng hộ mình nhé

~~~~~~~~~~~~~~

●●Nghe Tội Môn thì ai cũng nghĩ đến Thất Tông Tội, Thập Tông Tội...  chứ gì? Keke●●

"Thôi bỏ đi... "Cảnh ngục âm thầm tính toán một phen, cứ coi như là kinh nghiệm làm dị quái của gã vẫn còn quá nông, gặp phải loại sát thần như Ân Tu này, thì chỉ cần nhẫn nhịn một chút là cũng qua thôi.

Sau đó, gã tiếp tục đi gọi người chơi ở những phòng giam đơn khác.

Trong lúc này, đã có không ít tù nhân phản kháng lại cảnh ngục, đối với những người thường xuyên giết dị quái như họ mà nói, thì không cần phải sợ hãi một cảnh ngục nhỏ nhoi, kế đến thì liền bị cảnh ngục đánh cho một trận ra trò, nghiêm trọng hơn thì sẽ hành hình luôn tại chỗ, đến mức toàn thân cảnh ngục đều ướt đẫm máu khi đi từ dãy hành lang xuống.

Phần lớn người chơi đi theo sau gã đều đã trở nên ngoan ngoãn sau một trận răn đe, nhưng vẫn còn có những người mang theo ánh mắt hung dữ không phục.

Còn phong cách của Ân Tu và Diệp Thiên Huyền thì trông như đi nghỉ dưỡng vậy, chỉ đứng quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Cái tên Thành Cực Lạc này nghe rất hay, nhưng nơi này quả thật là một trại giam với kiến trúc hình bầu dục, một tầng nối với một tầng cao cao, những căn phòng nhỏ san sát nhau được lắp đầy các dãy hành lang ở từng tầng, còn cái được gọi là sảnh lớn thực ra chỉ là một khoảnh đất nhỏ ở giữa trung tâm hình tròn.

Ân Tu để ý thấy có một cái cầu thang từ phòng giam dẫn ra đại sảnh, mà ở rìa đại sảnh còn có thêm 7 cái cầu thang khác nhau hướng về 7 phía khác nhau, rõ ràng là chúng không hề dẫn đến phòng giam mà là đi sâu hơn vào bên trong, điều đó có nghĩa là ở phía sau phòng giam còn có thêm khu vực rộng lớn hơn.

Giống như là một cái tô lớn ụp lên một cái tô nhỏ, mà phòng giam chính là cái tô nhỏ ở chính giữa, muốn ra khỏi nơi đây, thì bắt buộc phải đột phá thêm một lớp khu vực vây quanh, thậm chí, rất có khả năng, sau khi chật vật vượt qua được, thì lại phát hiện ra bên ngoài còn có thêm một cái nồi lớn.

Muốn vượt ngục từ chỗ này là một chuyện rất khó khăn.

Ân Tu vừa tổng kết hoàn cảnh xung quanh vừa lẩm bẩm trong miệng, Diệp Thiên Huyền đứng kế bên nghe cậu rù rì cái gì mà tô với nồi, anh ta chẳng nghe hiểu được gì cả.

Ngay lúc đang nhìn ngắm, quan sát xung quanh, thì cảnh ngục đã gọi ra hết những tù nhân ở tầng lầu này, mà mỗi một tầng đều sẽ có một cảnh ngục riêng biệt phụ trách, bọn họ đang không ngừng giải quyết những tù nhân trong khu vực của mình, rồi dắt tất cả bọn họ đi xuống đại sảnh ở tầng dưới cùng.

Ân Tu âm thầm đếm số lượng người, cũng còn nhiều hơn cậu đã nghĩ, ở đây có ít nhất khoảng hai ba trăm người, chưa kể những kẻ lì lợm đã bị cảnh ngục giết ngay tại chỗ ban nãy.

Trong phó bản, vẫn có khá nhiều những kẻ phản nghịch, và cũng có không ít những kẻ giết dị quái đến nghiện, nhưng trong ba ngày mà có nhiều người đến như thế này thì là chuyện không thể, có lẽ là phó bản đã thu gom từ lâu, sau đó sẽ ném cả bọn vào đây trong một kỳ hạn nhất định, Ân Tu tình cờ thuộc nhóm cuối cùng lên chuyến xe muộn, gần sát thời hạn vào phó bản khoảng 3 ngày.

Trong đám người chơi có cả nam lẫn nữ, xét về tuổi tác thì Ân Tu và Diệp Thiên Huyền được xem là tầng lớp thấp nhất, nhìn thì thấy vẫn còn khá non nớt, khuôn mặt lạnh lùng và khí chất của Ân Tu thì khỏi phải bàn cãi, nhưng bộ dạng yếu ớt, công tử bột của Diệp Thiên Huyền thật sự khó mà bị che lấp đi được ở giữa biển người chơi hung ác đã giết dị quái và giết người lâu dài này.

Chỉ cần đứng ở đó thôi, là anh ta trông như một miếng thịt bị ném vào trong đàn sói.

Điểm mấu chốt chính là bản thân người này hình như cũng không ý thức được điều đó, gặp ai cũng cười mỉm đáp lại, rất là hiền lành.

Ân Tu dời tầm mắt khỏi khuôn mặt thuần khiết của Diệp Thiên Huyền, cậu thầm vẽ hình chữ thập trong lòng cho những người đang có ý định nhắm đến anh ta.

Đừng chọc vào thằng nhóc đó, Amen.

Khi mọi người gần như đã đến đông đủ, thì có một giọng nói phát ra từ loa phát thanh trong phó bản, nhưng không phải là kiểu thông báo phó bản bình thường như trước, mà là dưới hình thức phát thanh của nhà tù.

"Hỡi các tù nhân đã sống lâu ngày trong Thành Cực Lạc, các bạn sẽ được ra tù trong thời gian sắp tới. "

"Cho dù các bạn đã từng phạm phải tội nghiệt như thế nào, thì các bạn đều phải có được sự chấp thuận và phê duyệt của ngục trưởng trước khi được phóng thích. "

"Ngục trưởng sống ở tầng 1 của Thành Cực Lạc, các bạn cần lấy lại đồ của mình và tiến đến tầng một. "

"Thành Cực Lạc vì để phòng ngừa tội phạm bỏ chạy, đã lắp đặt cơ quan trùng trùng khắp mọi nơi, nhưng cũng có không ít đồ tốt ở trong đó, xin các vị hãy nỗ lực sống sót đi đến trước mặt ngục trưởng và nhận lấy sự phán quyết từ người đó. "

"Tiếp theo đây, tôi sẽ đọc quy tắc thông quan cho mọi người cùng nghe, xin mọi người hãy ghi nhớ trong lòng. "

Tiếng loa phát thanh vừa ngừng, thì đám người chơi liền lên tiếng nghị luận.

"Chẳng phải không có quy tắc hay sao? Sao đột nhiên lại xuất hiện quy tắc rồi. "

"Không lo được nhiều như vậy đâu, cứ biết phải ghi nhớ là đúng rồi, còn có tuân thủ hay không thì về sau tính tiếp. "

"Trên người tôi không có cái gì hết, không có giấy bút thì làm sao mà ghi chép được gì! "

"Thì dùng não đi! "

"Tôi không có não! "

"... "

Sau một hồi huyên náo, tiếng loa thông báo lần nữa vang lên.

"Các bạn tù nhân, xin hãy lắng nghe cho thật kĩ. "

【Quy tắc thông quan Thành Cực Lạc:

1, Thành Cực Lạc là tự do, ở nơi đây, bạn có thể giết bất kì ai, nhưng trừ các Tội Môn ra.

2, Thành Cực Lạc tương đối phức tạp, mỗi tầng đều đại diện cho một khu vực khác nhau, nhưng cứ cách nửa tiếng là các tầng sẽ bị xáo trộn, hãy ghi nhớ điểm đến mục đích của mình!

3, Nếu như bạn cứ khăng khăng muốn sở hữu một Tội Môn, vậy thì giết chết tù nhân đang sở hữu Tội Môn đó sẽ là sự lựa chọn tốt nhất, ngục trưởng sẽ không quan tâm bạn sở hữu bao nhiêu Tội Môn.

4, Kẻ có giá trị mới có thể được ngục trưởng xem trọng, trước khi đến được trước mặt người đó, hãy cố gắng hết sức để nâng cao giá trị của bạn.

5, Con người sẽ sản sinh tội nghiệt, con người sẽ trở thành vật chứa của tội nghiệt. Xin đừng đắm chìm trong Thành Cực Lạc.

6, Xin vui lòng tuân thủ quy tắc của từng tầng. 】

●●Ở đây dùng 罪孽Tội nghiệt (罪孽, 罪业): Mang ý nghĩa sâu sắc hơn, thường gắn với quan niệm tôn giáo hoặc nhân quả. Nó không chỉ là một hành vi sai trái mà còn là một nghiệp chướng, gây hậu quả kéo dài, khó rửa sạch.
Nói đơn giản, tội lỗi là hành động sai trái nói chung, còn tội nghiệt là những tội lỗi nặng nề, khó chuộc, để lại hậu quả lâu dài. ●●

Sau khi tiếng loa thông báo kết thúc, thì có không ít người chơi đứng ngồi không yên, bởi vì họ không có nhớ hết được.

Ân Tu thầm lẩm bẩm trong đầu mỗi một quy tắc.

Thành Cực Lạc là tự do, cho nên người chơi có thể giết người chơi?

Tội Môn lại là thứ gì, dường như người chơi có thể sở hữu nó, còn có thể bị người khác cướp đi, mặt khác, người có giá trị mới được ngục trưởng coi trọng, vậy cái giá trị này là được xác định nhờ vào đâu? Là dựa vào có được nhiều Tội Môn mới được tính là người có giá trị? Hay là dựa vào... số lượng người đã giết có nhiều hay không?

Tiếng loa phát thanh lần nữa vang lên như là để giải đáp mỗi một nghi vấn trong lòng mỗi người chơi.

"Thành Cực Lạc có 7 khu vực lớn, mỗi một khu vực đều có một Tội Môn, tượng trưng cho một tội nghiệt khác nhau, các Tội Môn sở hữu sức mạnh to lớn, có thể giúp đỡ cho tù nhân sống sót được trong Thành Cực Lạc, nhưng, các Tội Môn cũng có sở thích của riêng mình, và sẽ không dễ dàng giao phó bản thân cho bất kì ai. "

"Nếu như bạn thích Tội Môn của người kia, mà Tội Môn đó không thích bạn, thì ngoại trừ cướp đoạt ra, không thể làm gì khác. "

"Lần này, Thành Cực Lạc sẽ chào đón đợt giải phóng tù nhân lớn nhất, Thành Cực Lạc sẽ thả các Tội Môn ra ngay lập tức, để bọn họ tự lựa chọn tù nhân mà mình vừa ý, nhưng đừng mong đợi quá nhiều, vì tiêu chuẩn của họ rất cao, những người không được chọn cũng đừng quá thất vọng, bởi vì bị nhìn trúng cũng chưa chắc đã là chuyện tốt. "

"Sau khi kết thúc, trong thời gian hoạt động tự do, bạn vẫn có thể đến khu vực của Tội Môn mà mình yêu thích để tìm nó. "

Khi giọng nói lạnh lẽo của loa phát thanh kết thúc, Ân Tu rơi vào trầm tư.

Không hổ là phó bản đặc thù, lối chơi đúng là độc đáo, cậu thật sự chưa từng trải nghiệm qua cách chơi này.

Tội Môn có thể hiểu là dị quái mang theo thuộc tính riêng, được ràng buộc với người chơi giống như đạo cụ và có thể sử dụng được, nhưng theo như mô tả thì có lợi cũng sẽ có hại, đối với cái hoàn cảnh có thể giết chóc lẫn nhau như thế này mà nói, thì lợi ắt sẽ hơn hẳn mặt hại, ai mà chẳng muốn khởi đầu với trang bị thần ngay từ đầu chứ.

Đặc biệt là trong tình huống hiện tại, nơi mà mọi người có thể tàn sát lẫn nhau và tất cả vũ khí, đạo cụ đều bị tịch thu, nếu ai mà được Tội Môn chọn trúng, thì so với những người tay trắng bước ra, họ hoàn toàn có thể được gọi là kẻ được trời chọn.

Ân Tu quay đầu nhìn Diệp Thiên Huyền.

Diệp Thiên Huyền lắc đầu, ra hiệu không muốn.

Ân Tu cũng lắc đầu, cảm thấy phiền phức.

Vẫn còn chưa rõ nhược điểm của những Tội Môn này là gì, nhưng dù có như thế nào đi chăng nữa, thì chẳng có Tội Môn nào xài tốt được như thanh đao của cậu, điều quan trọng nhất bây giờ là phải lấy lại đao, còn mấy Tội Môn thì để sau hẳn nói, dù sao thì cũng có thể cướp được, làm một thổ phỉ cũng không phải là không được.

Đang mải suy nghĩ, thì đám người chơi ở vòng ngoài đột nhiên trở nên xôn xao, dường như là đang bị thứ gì đó quấy nhiễu.

Ân Tu ngước lên nhìn, chẳng nhìn thấy được gì, nhưng đám người chơi lại như bị thứ gì đó quấy phá, có người thì tản ra chạy trốn, có người thì tiến lên bắt lấy thứ gì đó không nhìn thấy được.

Một lát sau, Ân Tu đã hiểu ra rồi, có thứ gì đó vừa lướt ngang người cậu, có lẽ cái thứ được gọi là Tội Môn đã được thả ra rồi.

Người chơi nôn nóng đổ xô đi vây bắt những sự tồn tại vô hình trong đám đông với gương mặt mơ màng, khiến cho khung cảnh nhất thời trở nên hỗn loạn.

Ân Tu im hơi lặng tiếng bị ép vào trong góc, dù sao cậu cũng không muốn sở hữu Tội Môn cho lắm, nên dứt khoát tìm một chỗ ngồi xuống xem kịch, chờ đợi tiến vào thời gian hoạt động tự do sau khi bọn họ đã lựa chọn xong hết.

Nhưng cứ nhìn rồi lại nhìn, bên cạnh Ân Tu chợt trở nên lạnh lẽo, vừa quay đầu sang, thì liền nhìn thấy có ba cái bóng mơ hồ đang đứng bên cạnh cậu.

Có thể thoáng nhận ra bọn chúng dường như đang chìa tay ra với Ân Tu.

Ân Tu: ?








Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro