Chương 5
Chương 5: Tổng giám đốc là mối tình đầu?!!
Tuần làm việc mới.
Úc Tinh Nhiên chính thức đến công ty làm việc, ký hợp đồng, nhận thẻ nhân viên và máy tính xách tay, bộ phận nhân sự dẫn cậu đến bộ phận thiết kế.
"Quản lý của các cậu đâu?"
"Đi bàn giao công việc với bộ phận sản phẩm rồi."
"Vậy lát nữa nói với anh ta một tiếng, có nhân viên mới đến làm việc, để anh ta tự sắp xếp."
Đồng nghiệp bộ phận nhân sự rời đi, tổ trưởng Trần liền nói.
"Tuần trước tổ chúng tôivừa có một người mãn hạn tù ra ngoài, quản lý có lẽ sẽ để cậu vào tổ chúng tôi, nhưng cũng không chắc, cậu có thể ngồi cạnh tôi trước, hoặc tự tìm chỗ nào muốn ngồi."
Úc Tinh Nhiên: "..." Mãn hạn tù, thật là một tính từ tuyệt vời.
"Được."
Úc Tinh Nhiên không mấy quan tâm đến việc ngồi đâu, cậu đặt đồ dùng văn phòng vừa nhận được lên bàn, chợt nhìn thấy dưới máy tính của tổ trưởng Trần dán một cái nhãn nổi bật.
【Thiết kế xác chết】Ông tổ của bên A vừa mở miệng, Diêm Vương cũng phải thả tôi đi.
Úc Tinh Nhiên: "..."
Cậu lại quay đầu nhìn đồng nghiệp phía sau mình.
【Thiết kế cẩu】Thẻ nhân viên vừa đeo, ai còn phân biệt được tôi là người hay cún.
Úc Tinh Nhiên: "..."
Thật tuyệt vời, nhìn mà trong lòng hoang mang.
Tổ trưởng Trần cười trừ, "Làm thiết kế, ai mà không phát điên. Đợi cậu phát điên... ý tôi là đợi cậu quen thì sẽ ổn thôi."
Úc Tinh Nhiên mỉm cười, "Tôi sẽ cố gắng."
Cố gắng hòa nhập vào đại gia đình có trạng thái tinh thần tuyệt vời này.
Tuy nhiên, quản lý bận rộn cả buổi sáng vẫn chưa thấy mặt, không xác định cậu được phân vào tổ nào, nên cũng không ai giao việc cho cậu.
Úc Tinh Nhiên chọn cách làm việc hiệu quả thay vì giả vờ làm việc chăm chỉ.
Chỉ trong một buổi sáng ngắn ngủi, cậu đã làm quen được với vài nhà thiết kế trong tổ, vui vẻ gia nhập đội ăn trưa chung.
"Tóc của cậu đẹp trai thật đấy, nếu tôi cũng để tóc đuôi sói thì có phải cũng đẹp trai hơn nhiều không?"
"Tỉnh lại đi, người ta đẹp trai đâu chỉ vì kiểu tóc, còn có cái mặt này nữa." Cô gái tên Tiểu Đại trong tổ vạch trần anh ta.
"Nếu cậu không phải là người cuồng công việc, đến tổ chúng tôi sẽ sướng như tiên, tổ trưởng Trần của chúng tôi ngoài việc hơi nhu nhược, luôn nhận làm những phương án mà các tổ khác không muốn làm, làm xong còn bị bác bỏ, thì những thứ khác đều rất tốt."
Tổ trưởng Trần: "Tôi vẫn còn ở đây đấy."
"Thì sao nào?" Mấy thành viên trong tổ đồng thanh.
Úc Tinh Nhiên: "..."
Thật là một tổ cá muối hòa thuận thân ái.
"Thật ra cũng không tệ đến vậy, tuy không nhận được tiền thưởng, nhưng lương của chúng ta tính theo hiệu suất, cho dù thành quả thiết kế bị bác bỏ, số tiền hiệu suất nên nhận cũng không thiếu. Cậu xem tổ A mới đáng sợ kìa."
Úc Tinh Nhiên nhìn theo hướng họ chỉ.
"Tổ trưởng tổ A rất biến thái, thích bóc lột người dưới tay, lần trước cạnh tranh cùng một khách hàng với tổ B, tổ họ trong ba ngày đã cho ra 12 bộ bản vẽ thiết kế."
Úc Tinh Nhiên ngạc nhiên, "Mạnh vậy sao?"
"Mạnh cái gì, dựa vào số lượng để giành được dự án, vừa tiếp nhận đã có năm người ngã bệnh. Tổ trưởng của họ căn bản không xem người dưới tay ra gì."
Úc Tinh Nhiên: "..." Cảm ơn, tôi sẽ tránh xa.
Cậu chọn MX vì danh tiếng tốt trong ngành, cũng là một trong số ít những tập đoàn lớn có chế độ đãi ngộ tốt, cậu không muốn đánh đổi sức khỏe để đi làm. Với chút tiền lương đó thì không đáng.
"Quản lý chắc chắn sẽ hỏi ý kiến của cậu, tổ chúng ta vốn dĩ đã ít thành viên hơn các tổ khác, tuần trước lại có một người nghỉ, khả năng cao là cậu sẽ được phân vào tổ này."
Úc Tinh Nhiên yên tâm.
Mối quan hệ đồng nghiệp hòa thuận cũng rất quan trọng, cậu cảm thấy tổ E rất hợp mắt mình, nhìn là biết một tổ hòa thuận cùng nhau làm việc hiệu quả... cùng nhau làm việc cầm chừng.
*
"Cậu đến làm gì?"
"Tôi đến phỏng vấn tâm trạng của tổng giám đốc Cố thế nào khi bạch nguyệt quang về nước?"
Cố Yến Chấp không ngẩng đầu, tiếp tục xem tài liệu. Thẩm Trình không phải là người an phận, cúi đầu quan sát hắn một lúc.
Cố Yến Chấp: "Nếu rảnh rỗi quá, tôi có thể bảo chú Thẩm giao thêm việc cho cậu."
"Không cần đâu, tôi không phải đến quan tâm cậu sao? Qua sinh nhật tháng sau là cậu 26 tuổi rồi đấy, bọn họ đều một lòng muốn giới thiệu đối tượng cho cậu."
Cố Yến Chấp: "Nhà bọn họ phá sản, chuyển sang mở trung tâm mai mối à?"
"Cậu không thể ăn ở có đức hơn được hả? Không vì bản thân thì cũng vì con cháu..."
Cố Yến Chấp ngước mắt, Thẩm Trình lập tức ngậm miệng, suýt chút nữa quên mất, người đồng tính thì không có con cháu.
"Thôi được rồi, thật ra tôi chỉ tò mò, bây giờ cậu đang nghĩ gì? Cậu chắc chắn đã nhận Úc Tinh Nhiên rồi."
"Là bộ phận nhân sự nhận." Cố Yến Chấp nhấn mạnh.
Thẩm Trình khịt mũi coi thường, "Nếu cậu không muốn cậu ấy vào làm, chỉ cần một câu nói là xong."
"Có thể tuyển được người phù hợp làm việc cho công ty, tại sao tôi lại không muốn?"
"Lời này của cậu thật giống một nhà tư bản máu lạnh vô tình."
Cố Yến Chấp lật thêm một trang hợp đồng trong tay, Thẩm Trình vẫn lải nhải không ngừng.
"Không phải, cậu thật sự không tò mò sao? Tò mò xem cậu ấy đã làm gì trong những năm ra nước ngoài, hoặc có lịch sử tình cảm nào khác không? Cậu nói xem nếu cậu đột nhiên đứng trước mặt cậu ấy, cậu ấy có hoảng sợ không?"
"Nếu cậu rảnh rỗi như vậy, tôi có thể tìm chút việc cho cậu làm." Cố Yến Chấp liên tục bị làm phiền, sự kiên nhẫn đã cạn kiệt.
"Nhưng nếu tôi nói, ngoại hình của Úc Tinh Nhiên xuất chúng như vậy, chỉ cần cậu ấy muốn thì chắc chắn sẽ có lịch sử tình trường, còn cậu..."
"Mấy năm nay cậu thanh tâm quả dục như hòa thượng, không yêu đương thì thôi đi, ngay cả người bên cạnh cũng không có, sự ra đi của cậu ấy có ảnh hưởng lớn đến cậu đến mức mất luôn nhu cầu đó sao? Hay là tôi giới thiệu bác sĩ cho cậu nhé."
Cố Yến Chấp ngước mắt nhìn thẳng vào mắt Thẩm Trình, nở một nụ cười, giây tiếp theo nhấn nút gọi.
"Gọi hai bảo vệ đến văn phòng tôi một chuyến."
"Đừng đừng đừng." Thẩm Trình nhấn nút tắt máy, "Tôi không nói nữa được chưa. Nhưng Úc Tinh Nhiên không biết tập đoàn MX là của nhà cậu sao? Rốt cuộc lúc đầu cậu đã giấu cậu ấy bao nhiêu chuyện?"
Cố Yến Chấp vốn không muốn để ý đến anh ta, nhưng cảm thấy lời này của Thẩm Trình có sai sót, liền sửa lại, "Là chưa kịp nói."
"Cậu ấy sẽ không biết cậu là con trai của Cố Quốc Đống chứ?" Thẩm Trình lại hỏi.
Cố Yến Chấp thu dọn tài liệu, đứng dậy muốn đi ra ngoài, Thẩm Trình đi theo sau hắn, "Cậu đi đâu?"
"Sao cứ không hợp ý là trốn tránh vậy. Thật ra hôm nay tôi đến, là nghe được một chuyện, liên quan đến Úc Tinh Nhiên. Cậu có muốn biết không?"
"Không muốn." Cố Yến Chấp không dừng bước, bước ra khỏi văn phòng.
"Thật sự không muốn?"
Thẩm Trình đi theo sau lải nhải không ngừng, Cố Yến Chấp không thèm để ý đến anh ta, "Không muốn biết thì thôi vậy. Nhưng... cậu thật sự không nghĩ đến việc báo thù Úc Tinh Nhiên sao?"
"Úc Tinh Nhiên không biết cậu là tổng giám đốc của công ty, nếu cậu lấy thân phận tổng giám đốc đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu ấy, chẳng phải sẽ khiến cậu ấy giật mình sao? Biết đâu cậu ấy sẽ hối hận vì đã rời bỏ cậu. Vậy thì cậu lấy lý do kiểm tra công việc, đi một chuyến đến bộ phận thiết kế đi."
Cố Yến Chấp không hề lay động.
Thẩm Trình tiếp tục, "Cậu không muốn nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt hoặc kinh ngạc của cậu ấy sao?"
Cố Yến Chấp im lặng hai giây, khịt mũi coi thường.
"Trẻ con."
*
Buổi chiều, Úc Tinh Nhiên vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, những đồng nghiệp khác trong chỗ làm cũng nửa tỉnh nửa mơ bắt đầu gấp chăn nhỏ.
"Buồn ngủ quá, nếu thời gian nghỉ trưa của công ty có thể kéo dài đến hơn ba giờ thì tốt rồi."
"Nghỉ đến hai giờ rưỡi là cậu nên vui đi."
Úc Tinh Nhiên đứng dậy, thu dọn chiếc khăn choàng màu vàng gừng.
"Khăn choàng của cậu trông cứ kỳ lạ kiểu con gái ấy." Tiểu C vươn tay sờ sờ lông nhung trên khăn choàng.
Tiểu Đại ngồi đối diện Úc Tinh Nhiên nhìn sang.
"Cái này là con mèo nhỏ trong Cardcaptor Sakura đúng không? Tên là gì ấy nhỉ, Tinh Nhiên, anh thích cái này à?"
Úc Tinh Nhiên lên tiếng vì Kero-chan, "Không phải mèo con, là vua của muôn thú, sư tử."
Văn phòng vốn còn tối tăm "bụp" một tiếng sáng lên, quản lý bước vào.
"Mọi người nhanh chóng dọn dẹp, tỉnh táo lên, buổi chiều tổng giám đốc Cố sẽ đến bộ phận chúng ta kiểm tra công việc."
"Kiểm tra công việc?" Tiểu C nghi ngờ, "Tôi làm ở công ty lâu như vậy rồi mà đây là lần đầu tiên thấy tổng giám đốc Cố đến bộ phận chúng ta kiểm tra đấy."
Quản lý lo lắng dặn dò.
"Ai có việc thì tiếp tục làm, ai không có việc thì tự tìm việc mà làm. Đừng để tôi thấy màn hình máy tính của các cậu có những thứ không liên quan đến công việc."
"Chỗ làm phải dọn dẹp sạch sẽ, vứt hết rác, những thứ vô dụng bỏ hết vào ngăn kéo, thể hiện tốt thì ngày mai tôi mời mọi người uống trà chiều."
"Yeah!!"
Quản lý vừa quay người đi, văn phòng rơi vào cuộc thảo luận sôi nổi.
"Tiểu Úc chưa gặp tổng giám đốc Cố bao giờ, lát nữa đừng có sốc, tổng giám đốc Cố của chúng ta đẹp trai lắm đấy."
"Điểm này tôi đồng ý, tổng giám đốc Cố lúc không mắng người thì đặc biệt đẹp trai, nhưng lúc mắng người cũng đẹp trai, chỉ cần không phải mắng tôi là được."
Úc Tinh Nhiên: "Tổng giám đốc Cố thích mắng người lắm à?"
"Cũng không phải, chỉ là mặt không cảm xúc, lúc mặt lạnh cũng hung dữ thật, công ty đến giờ vẫn còn lưu truyền truyền thuyết của sếp: ba câu chửi khóc một tên đàn ông cao mét tám."
Úc Tinh Nhiên: "..."
Nhắc đến tổng giám đốc Cố, độ tham gia chủ đề của mọi người đều tăng lên đáng kể.
Dù sao thì có những chủ đề, một số người có thể không chen vào được, nhưng chuyện bát quái của công ty là mọi người đều có thể cùng nhau tham gia chứng kiến.
"Tổng giám đốc Cố thật sự đẹp trai, kiểu đẹp trai cứng rắn."
"Sếp là người đẹp trai nhất mà tôi từng gặp ngoài đời, đương nhiên bây giờ có thêm tiểu Úc nữa, nhưng kiểu đẹp trai của tiểu Úc và tổng giám đốc Cố không cùng một kiểu."
"Tổng giám đốc Cố đẹp trai đến mức bi thảm."
Úc Tinh Nhiên: "..."
Tạm thời không phân biệt được kiểu đẹp trai mà họ nói là từ khen hay từ chê.
Không nghe được gì thú vị, chỉ nghe thấy họ khen ngợi vẻ đẹp trai của tổng giám đốc Cố từ nhiều góc độ khác nhau.
Nhưng tổng giám đốc Cố đâu có ở đây, nịnh hót cũng không được ghi nhớ đâu.
Hơn nữa, nhân viên nhỏ bé như cậu bình thường cũng không tiếp xúc được với tổng giám đốc.
Úc Tinh Nhiên lấy điện thoại ra lướt, thấy Tống Dã gửi tin nhắn WeChat cho cậu.
【Mở cửa đi, cha Tống của con đây】Con trai, cảm giác đi làm thế nào?
【Giá khác nhé】Sao dám nói chuyện với cha con như vậy?
【Giá khác nhé】^_^Cũng được, mỗi ngày đều có hy vọng
【Mở cửa đi, cha tống của con đây】Không đúng à, cha ở công ty nhàn rỗi như vậy, vẫn cảm thấy đi làm như đi tảo mộ, con hy vọng cái gì?
【Giá khác nhé】Hy vọng tan làm, hy vọng nghỉ lễ, hy vọng về hưu.
【Mở cửa đi, cha tống của con đây】Đột nhiên cảm thấy một người tự do phóng túng như cha, không xứng với con người đầy mùi công sở của con
【Mở cửa đi, cha tống của con đây】Đồng nghiệp dễ sống chung không? Con chi bằng đến công ty nhà cha đi, cha có thể bảo anh trai cho con một chức vụ nhàn rỗi, mỗi ngày con chỉ cần chơi game với cha là được
【Giá khác nhé】Ừm, không bao lâu nữa, chúng ta sẽ bị anh trai cậu đuổi khỏi công ty thôi
【Mở cửa đi, cha tống của con đây】Không đến mức đó đâu, đuổi thì cũng đuổi con thôi, cha dù sao cũng là em trai ruột.
【Mở cửa đi, cha tống của con đây】Có chán không? Cha tìm cho con chút chuyện bát quái xem nè
【Mở cửa đi, cha tống của con đây】Chia sẻ [Diễn đàn lướt phây thiên tuyển của dân đi làm]————-《Vợ tôi ngoại tình rồi, đối tượng là ông chủ của tôi》
【Giá khác nhé】...
【Giá khác nhé】Cậu có thể xem cái gì có dinh dưỡng, có giá trị hơn không?
Úc Tinh Nhiên trả lời xong, ngón tay thành thật nhấn vào bài viết trên diễn đàn.
【Tin xấu: Vợ tôi ngoại tình rồi, đối tượng là ông chủ công ty tôi】
【Tin tốt: Ông chủ cho tôi một nghìn vạn tiền tổn thất tinh thần】
【Tin xấu +1: Ông chủ muốn tôi và vợ tôi cùng hầu hạ anh ta, nhưng tôi kiên quyết từ chối】
【Tin tốt +1: Ông chủ tăng giá lên ba nghìn vạn, tôi có nên đồng ý không?】
【Tin xấu +2: Tuy tôi là đàn ông, vợ tôi cũng là đàn ông, ông chủ của tôi vẫn là đàn ông, nhưng tôi tuyệt đối không thể khuất phục trước ông chủ, đây là tôn nghiêm của người làm công.】
【Chủ thớt có bịa cũng bịa cái gì thực tế hơn đi, trong cuộc sống thực tế đâu ra nhiều người thuần 1 như vậy, đều là 0.5 thôi, anh xx tôi, tôi oo anh】
【Tôi lại không nhìn ra chủ thớt đang ảo tưởng ba nghìn vạn, hay là ảo tưởng bị ông chủ đè nữa?】
【Nghĩ thôi cũng thấy hơi kích động rồi】
...
Úc Tinh Nhiên cảm thấy cư dân mạng đời này thật nhiều trò.
Cậu động ngón tay, đăng ký một tài khoản khách, cũng tham gia vào cuộc trò chuyện trừu tượng này.
【Ẩn danh】Mọi người ơi, nhờ chút ạ, gấp lắm. Ngày thứ hai đi làm phát hiện tổng giám đốc là mối tình đầu của tôi, hắn vẫn còn tình cũ khó quên với tôi, mỗi ngày đều đến chỗ làm của tôi cầu xin quay lại, bây giờ đồng nghiệp trong công ty đều gọi tôi là phu nhân tổng giám đốc. Nhưng tôi là đàn ông! Có nên bảo đồng nghiệp đổi cách gọi thành chồng của tổng giám đốc không, ai thấy nên đổi thì nhấn 1.
【1】
【1】
...
【1】
Nhìn những bình luận bị ẩn đi, Úc Tinh Nhiên cảm thấy trừu tượng thật thú vị, chơi xong chạy ngay thật kích thích.
Cậu vừa tắt trang, đã thấy quản lý bước tới, giọng nói không lớn không nhỏ.
"Tổng giám đốc Cố vào thang máy rồi, sắp đến đây, mọi người nhanh nhẹn lên."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro