Chương 6
Ăn dưa cũng phải có chút đạo đức xã hội chứ?
Có biết nói nửa chừng sẽ khiến người ta nghẹn chết không!
Những người thừa kế tài phiệt vừa bi phẫn vừa tức giận vểnh tai lên, mà người trong cuộc cũng có chút hứng thú nhìn Tống Nhất Xuyên.
Chỉ nghe tiếng lòng của cậu không nhanh không chậm:
_"Này, lại là đại nam chủ trong ân oán của hào môn à? Thất bại trong trận cửu tử đoạt đích rồi bị đuổi ra nước ngoài, nằm gai nếm mật suốt ba năm?"
_"Lần này trở về nước là muốn giành lại tất cả những thứ thuộc về mình sao?!"
_"Không sai, không sai, là một đại nhân vật."
Những người thừa kế gật đầu hiểu ra.
Chẳng trách, chẳng trách!
Lúc trước Diêm Cần Dự từ bỏ vị trí chủ tịch, lặng lẽ rời đi, hóa ra là do gia tộc ép buộc.
Quyết định của trưởng bối nhà họ Diêm hoàn toàn sai lầm, mặc dù người ta là con riêng, địa vị của người mẹ cũng không cao,
Nhưng thủ đoạn lôi đình chắc chắn không phải đám bao cỏ trong nhà có thể so được.
Mấy năm nay đã có bao nhiêu dự án lớn bị hủy bỏ?!
Tổn thất căn bản là không thể đo lường được,
Nếu còn không đưa người trở về thì chỉ sợ báo cáo tài chính hàng năm của tập đoàn Diêm thị sẽ ngày càng khó coi!
Bọn họ không hẹn mà cùng suy nghĩ, đột nhiên giọng nói của Tống Nhất Xuyên lại vang lên trong đầu họ:
_"Chậc chậc chậc, thật đáng tiếc."
"????" Những người thừa kế của hào môn lại hào hứng
Đáng tiếc gì?!
Cứ tiếp tục nói đi chứ!
Những người thừa kế vò đầu bứt tai, nhưng chỉ thấy Tống Nhất Xuyên căn bản thờ ơ, cuối cùng dứt khoát nhắm hai mắt lại để nghỉ ngơi.
Trời ạ, sao lại tra tấn người khác đến thế?!
Ai lại không muốn biết những đối thủ cạnh tranh mạnh có những nhược điểm và bí mật gì?!
Thế mà lại nói nửa chừng rồi thôi?!
Thực là đáng chết...
Trong xe buýt, Lục Thần nhìn thấy các khách mời nam đều liếc mắt nhìn Tống Nhất Xuyên, trong mắt lộ ra khát vọng trắng trợn khó có thể che giấu.
Trong lòng anh ta không khỏi cảm thấy khó hiểu.
Tống Nhất Xuyên căn bản không nói một lời nào khi tham gia chương trình giải trí này.
Cậu làm thế nào để thu hút sự chú ý của người khác thế?!
............
Sau khoảng một tiếng rưỡi đi đường, xe buýt đã đến địa điểm quay phim.
Bãi biển và bầu trời xanh, biệt thự bờ cát quá đẹp, đồng thời những tòa nhà cũng rất xa hoa.
Không hổ là một chương trình giải trí tình yêu cao cấp, không hề bình dân chút nào.
Ba vị danh viện đã đến sớm trước, bọn họ mặc bikini và chơi đùa trong hồ bơi.
Khi các khách mời nam bước vào biệt thự thì có thể nhìn thấy khung cảnh ướt át này.
"Xin chào mọi người?"
Cùng lúc giọng nói vang lên, nước bắn tung tóe, người đẹp bước ra khỏi hồ bơi, một khuôn mặt xinh đẹp hoạt bát đập vào mắt mọi người.
Người hâm mộ lại một lần nữa bùng nổ,
[Hóa ra là Tiểu công chúa Vu Giai Giai của Kinh Khuyên?! Tôi yêu khuôn mặt của cô ấy lắm! Ai có thể cưỡng lại phong cách ngọt ngào dễ thương chứ?]
"Xin chào, chào mừng mọi người." Một giọng nói khác cũng vang lên trong camera.
[Hứa Kỳ! Cô ấy cũng đến sao?! Không phải cô ấy còn đang tham gia một cuộc thi người mẫu ở nước ngoài ư?! A, toàn bộ màn hình toàn là chân thôi!]
Trước khi người hâm mộ kịp phản ứng, một danh viện mang phong cách ngự tỷ bước ra khỏi bể bơi với bộ ngực cao ngất.
Cô ta hơi nghiêng đầu, vẻ mặt quyến rũ: "Mọi người đã lâu không gặp, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ trong chương trình này."
[Ha ha ha, không hổ là chị Vi, mọi người đều là những nhân vật nổi tiếng trong giới Kinh Khuyên, lại còn giả vờ như không quen biết?!]
Tống Nhất Xuyên kéo theo vali liếc nhìn qua, khi nhìn thấy ba khách mời nữ quả thực đều là vưu vật, không chỉ xuất thân từ gia đình khá giả mà còn có năng lực xuất chúng, đều là người xuất sắc trong sự nghiệp của mình.
Đáng tiếc là dù có ưu tú đến mấy cũng không thu hút được quá nhiều sự quan tâm và ưu ái.
Biết làm sao được,
Ai bảo đây là một bộ đam mỹ chứ?
Những cô gái này đều giống như cậu, đều làm nền cho Lục Thần.
Cuối cùng còn vì sau này quá nổi tiếng nên nghi ngờ nhân sinh
Vu Giai Giai: "Người ta ngọt ngào xinh đẹp đến vậy, thế mà bọn họ còn ngại hầu?!"
Hứa Kỳ: "Người mẫu hàng đầu thế giới mà không thể sánh bằng chàng trai kia???"
Trần Kỳ Vi: "Bộ ngực lớn đến vậy, bọn họ có bị mù không thế?!"
...
Cho nên, trước sự nhiệt tình và chủ động của ba người, khách mời nam chỉ khẽ gật đầu đáp lại, sau đó đồng loạt nghiêng người về phía Tống Nhất Xuyên, lỗ tai cũng ghé sát lại, giống như gián điệp nghe trộm.
Đạo diễn đang quan sát sau màn hình nhìn thấy cảnh này, không khỏi cau mày:.....
Vừa mới bắt đầu mà Tống Nhất Xuyên đã được hoan nghênh đến thế rồi sao?
Không thể nào, rõ ràng cậu trông rất điệu thấp mà.
Cho dù vừa được nhà hào môn nhận về, thăng cấp lên làm con nhà giàu, giá trị con người tăng vọt.
Nhưng chẳng phải những người này cũng không thiếu tiền à?!
Không chỉ đạo diễn đầy khó hiểu, mà sắc mặt Lục Thần đứng ở cuối cùng cũng khó coi.
Để thoát khỏi cái danh con trai của bảo mẫu, thuận lợi tiến hành kế hoạch báo thù, anh ta gần như đã cố hết sức để tập luyện, mỗi một lời nói mỗi một hành động hoàn toàn phù hợp với sở thích của nhóm phú nhị đại giàu có này, hơn nữa còn thành công nhận được không ít hảo cảm.
Dựa trên kinh nghiệm trong quá khứ, Lục Thần tin rằng mình mới là người thu hút được sự chú ý của những người thừa kế tài phiệt kia, thậm chí sẽ còn dẫn đến màn tu la tràng tranh giành tình nhân trên sân khấu sau này,
Và anh ta sẽ được bình chọn là nam khách mời được yêu thích nhất trong vòng bình chọn đầu tiên vào tối nay.
Từ đó thuận lợi đặt chân vào làng giải trí...
Không biết tại sao nhưng Lục Thần lại có tự tin đó.
Thật giống như anh ta là nhân vật chính của thế giới này.
Bất cứ điều gì anh ta hy vọng cuối cùng cũng sẽ trở thành sự thật.
Sự thật quả thực đã được chứng minh lần nữa, chưa bao giờ có bất kỳ sai sót nào.
Cho đến hôm nay...
Một tình huống hoàn toàn trái ngược với những gì mình nghĩ đã xảy ra?!
Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đoạn nào?!
Trong lúc nhất thời, Lục Thần không giữ được vẻ mặt dịu dàng trầm tĩnh, khẽ cau mày, dùng ánh mắt không thiện cảm nhìn Tống Nhất Xuyên.
"Ghen tỵ?"
Đột nhiên, một giọng nói khàn khàn và lạnh lùng vang lên bên tai khiến Lục Thần bất ngờ nên có chút sửng sốt.
Anh ta theo phản xạ quay đầu lại, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm đầy uy nghiêm: "Dự, anh Dự? Anh đang nói gì vậy?"
"Tôi hỏi anh có phải đang ghen tỵ với Tống Nhất Xuyên không?" Diêm Cần Dự bày ra vẻ mặt thờ ơ mà lặp lại lời nói.
Lục Thần nhanh chóng thu hồi lại cảm xúc quá lố của mình, dịu dàng cười nói: "Không có, tôi và Nhất Xuyên có thân phận khác biệt, tôi tự biết bản thân mình ở đâu."
"Tự biết mình ở đâu?" Diêm Cẩn Dự nhếch mép thích thú: "Dã tâm trong mắt anh không hợp với mấy chữ này."
Lục Thần: "Tôi..."
Anh ta đang định giải thích, lại thấy Diêm Cẩn Dự đột nhiên quay đầu, giống như nghe thấy được chuyện gì kinh khủng, hơi nheo mắt lại, bước nhanh về phía trước.
Lục Thần cũng theo sát, cảnh giác vểnh tai lên.
Nhưng thời gian trôi qua, ngoại trừ phần giới thiệu của trợ lý chương trình về quy tắc của chương trình giải trí thì không còn nội dung nào khác.
Vì thế, đã xảy ra sự cố.
Rốt cuộc đám đông kế hoạch nhà giàu này mong đợi điều gì ở Tống Nhất Xuyên?!
........
Cố Quân Dư, con trai thứ ba của tập đoàn Cố thị, hiện đang rất lo lắng, bởi vì Tống Nhất Xuyên nói nhà mình có dưa lớn.
Được rồi,
Có dưa thì anh ta nhận thôi.
Nhưng bạn có thể không nói những lời kia trong tình huống này được không?!
Anh ta cũng không muốn bị biến thành trò cười giống như Hoắc Nhân Kiệt!
Cố Quân Dư trừng mắt nhìn Hoắc Nhân Kiệt đang hả hê khi người nhìn đồ họa, mở miệng định đổi chủ đề, nhưng đáng tiếc đã chậm một bước.
Chỉ nghe thấy tiếng văn dài của Tống Nhất Xuyên:
_"Con gái nuôi của nhà họ Cố."
_"Haiz"
_"Lại..."
Vẻ mặt Cố Quân Dư chất cứng đờ: "...'
Lại cái gì nữa?!
Thở dài như vậy,
Là muốn lấy mạng tôi sao?
Vẻ mặt của Tống Nhất Xuyên vẫn luôn thản nhiên, đôi mắt trong veo, thỉnh thoảng cậu chớp đôi mắt to nhìn về phía người nào đó.
Giống như cậu sinh viên chưa trải sự đời, vừa đơn thuần vừa ngốc nghếch.
Hoàn toàn không khớp với tiếng lòng vừa được phát ra.
Giống như... một nhân cách khác vậy.
Không biết các phú nhị đại hào môn khác có định nghĩa vậy không.
Dù sao sắc mặt của Cố Quân Dư cũng đã vô cùng khó coi, nhưng lại không nhịn được vểnh tai lên, sợ sẽ bỏ sót chữ nào đó.
_"Không ngờ đấy, nhà họ Cố cũng xảy ra chuyện cẩu huyết thiên kim thật giả này? Quả nhiên tiểu thuyết đều dựa trên cuộc sống!"
_"Cười chết mất! Khó khăn lắm em gái ruột mới về được nhà, các người không những không đau lòng, không yêu thương, không bù đắp tổn thương mà lại tiếp tục thiên vị con gái nuôi không cùng huyết thống?"
_"Thề non hẹn biển cái gì mà 'Em sẽ luôn là em gái của anh, không ai có thể thay thế được."
_"Kết quả thì sao? Thiên kim tiểu thư giả không những không biết ơn, mà còn ngày càng tệ hơn, vu khống thiên kim tiểu thư thật trộm đồ, muốn triệt để đuổi người ra khỏi nhà họ Cố!"
_"Hôm qua lại càng quá đáng hơn, vậy mà lại tự hạ thuốc bản thân, muốn lừa thiên kim tiểu thư thật uống hết sao?!"
Tống Nhất Xuyên lặng lẽ giơ ngón tay cái lên.
_"Nói về việc không từ thủ đoạn thì nhà anh thật đúng là lợi hại đấy!"
Cố Quân Dư: "..."
Chuyện này, chuyện này, chuyện này,
Chuyện này sao có thể,
Cô em gái tốt bụng của anh ta chắc chắn sẽ không....
_"Còn tâm trạng ghi hình nữa kìa? Trong nhà đã loạn đến tung trời rồi!"
_"Tối qua đêm đen gió lớn, thật hoàn hảo để vu oan giá họa!"
_"Cũng may là bị bắt tận tay, nếu không thì em gái ruột..."
_"Ấy ấy ấy, sao tiểu Cố lại đi rồi, trông dáng vẻ còn rất gấp gáp nữa? Chẳng lẽ là buồn đi vệ sinh sao?"
_"Còn nữa, bọn họ trợn tròn mắt nhìn mình làm gì vậy? Chưa thấy người đẹp bao giờ à?"
Tống Nhất Xuyên giả vờ vô ý trợn mắt, quay đầu hỏi nhân viên công tác: "Tôi vào trong uống nước được không? Tôi khát nước."
Nhân viên công tác vội vàng gật đầu: "Được, trong phòng khách có bình lọc nước, cậu vào nghỉ ngơi trước đi, đợi sắp xếp phòng xong là có thể vào ở được."
Tống Nhất Xuyên gật đầu, xách vali đi vào phòng khách.
Những người còn lại:
Tiếng lòng beep beep cả nửa ngày trời, không khát nước mới là lạ đấy!
Ngay khi bóng dáng của Tống Nhất Xuyên vừa biến mất, ba cô gái mặc bikini trở nên hưng phấn.
"Cô có nghe thấy không?!"
"Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi!"
"Tin đồn là thật, anh ta thật sự có beep____"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro