Chương 1
Tháng Chín.
Hôm nay là ngày khai giảng của các trường tiểu học, trung học, đại học trên cả nước. Quảng Linh Linh lề mề ở nhà nửa ngày, mới cưỡi xe đạp phóng như bay ra khỏi cửa. Nếu Quảng Khê Viễn daddy cô có ở nhà, thì cô đã bị Quảng Khê Viễn đuổi ra khỏi nhà đi học từ lâu.
Đối với chuyện đi học, từ nhỏ đến lớn, Quảng Linh Linh chưa bao giờ để bụng.
Cô đội sổ nhiều đến mức mười ngón tay đếm không hết. Ở trường, còn là một Hỗn Thế Ma Vương, mới cấp hai, đã chơi với đám đại ca cấp ba. Vừa lên lớp mười, đã thu nhận không ít đàn em.
Lễ Hạc Niên nhìn theo bóng lưng Quảng Linh Linh cưỡi xe đạp phóng đi như gió, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cũng không biết tính tình Quảng Linh Linh rốt cuộc giống ai.
Dù sao, đều không giống hắn hay Quảng Khê Viễn.
---
Tháng Chín là mùa lãng mạn, trong không khí phảng phất hương thơm đầu thu.
Quảng Linh Linh đang trên đường đi đến Nhất Trung Giang Thành. Cô thảnh thời vừa cưỡi xe đạp vừa hát, không nghĩ tới vừa mới ra ngoài không bao lâu liền gặp phải người cô chán ghét nhất.
Trần Mỹ Linh.
Trần Mỹ Linh đang cưỡi xe đạp phía trước cách cô không xa.
Trần Mỹ Linh là con gái nhà hàng xóm của Quảng Linh Linh. Hai người quen biết nhau từ thời còn uống sữa, mặc quần thủng đít. Năm nay là năm thứ mười sáu hai người quen biết nhau.
Hai người lớn lên cùng nhau từ nhỏ lẽ ra phải là bạn thân thanh mai trúc mã.
Nhưng hai người lại bất hoà từ nhỏ.
Bởi vì, Quảng Linh Linh cực kỳ ghét Trần Mỹ Linh.
Không chỉ có làn da trắng như ngọc cùng với gương mặt xinh đẹp mà vạn vật trên thế gian không thể so sánh, Trần Mỹ Linh còn là học thần được nhiều người yêu mến.
Một người ưu tú như vậy.
Quảng Linh Linh luôn nghe thấy người khác khen Trần Mỹ Linh.
Từ khi học nhà trẻ, cô đã không thể thoát ra khỏi chủ đề liên quan đến Trần Mỹ Linh, người theo đuổi Trần Mỹ Linh nhiều không đếm xuể. Quan trọng nhất là trong miệng hai người ba của cô, từ nhỏ Trần Mỹ Linh đã là "Con gái nhà người ta", cho nên cô nhìn như thế nào cũng thấy Trần Mỹ Linh không vừa mắt, chuyện cô thích nhất mỗi ngày là bắt nạt Trần Mỹ Linh.
Chỉ cần Trần Mỹ Linh không vui.
Cô liền rất vui vẻ.
Vốn dĩ, cô đã đủ chán ghét Trần Mỹ Linh, vậy mà trong kỳ nghỉ hè Trần Mỹ Linh hi hữu phân hóa thành Omega, hơn nữa còn là Omega quốc bảo, Omega cấp S.
Trần Mỹ Linh phân hóa thành Omega cấp S, làm nàng được yêu thích hơn.
Còn cô vẫn chưa phân hóa.
Tuy kết quả kiểm tra sức khoẻ cho thấy 99% cô sẽ phân hoá thành Omega, nhưng cô vẫn tức giận vì Trần Mỹ Linh phân hóa thành Omega cấp S, hơn nữa cô và Trần Mỹ Linh còn học chung lớp, sao Trần Mỹ Linh lại giống như âm hồn không tan như vậy?
Vì thế, cô càng chán ghét Trần Mỹ Linh hơn.
Nhìn bóng dáng Trần Mỹ Linh đang đạp xe phía trước, khóe môi Quảng Linh Linh khẽ nhếch, ánh mắt từ từ trầm xuống, sau đó tăng tốc lao về phía trước.
"Rầm..."
Chỉ thấy hai chiếc xe đạp va vào nhau rất mạnh.
Quảng Linh Linh cố ý dùng bánh trước xe đạp tông vào bánh sau xe đạp của Trần Mỹ Linh. Thấy Trần Mỹ Linh bị tông đến mức suýt ngã xuống, tâm trạng cô rất tốt, cười lớn: "Trần Mỹ Linh, đường rộng như vậy, cậu một hai chắn đường tôi làm gì?"
Trần Mỹ Linh: "......"
Nếu vừa rồi không kịp ổn định, có lẽ đã thật sự té ngã.
Nàng biết Quảng Linh Linh cố ý tông nàng.
Từ nhỏ đến lớn, Quảng Linh Linh không có chuyện gì làm liền thích gây chuyện với nàng. Trần Mỹ Linh quay đầu lại, bình tĩnh nhìn Quảng Linh Linh, ngữ khí lãnh đạm: "Đường rộng như vậy mà có thể đâm trúng tôi. Mắt cậu tốt thật."
Quảng Linh Linh mặt dày, âm dương quái khí không sợ Trần Mỹ Linh: "Tôi thích, cậu quản được à?"
Nói xong, tiếp tục cưỡi xe về phía trước. Khi đi ngang qua Trần Mỹ Linh, còn không quên đá vào xe đạp Trần Mỹ Linh một cái, khiêu khích nàng.
A, cái này thật sự thoải mái.
Trần Mỹ Linh nhìn theo bóng lưng tiêu sái của Quảng Linh Linh, khẽ lẩm bẩm: "Quỷ ấu trĩ."
---
Quảng Linh Linh vừa khiêu khích Trần Mỹ Linh, tâm trạng đang hưng phấn thì "Bùm" một tiếng, bể bánh xe.
Cô đành dừng lại, khổ sở dắt xe đi bộ.
Chỉ một lát sau.
Bóng dáng Trần Mỹ Linh xuất hiện.
Quảng Linh Linh không nghĩ ngợi gì, trực tiếp lao ra chặn đường Trần Mỹ Linh: "Trần Mỹ Linh, xe tôi bị bể bánh, không chạy được nữa, sắp muộn rồi, cậu chở tôi đi một đoạn."
Trần Mỹ Linh nhìn Quảng Linh Linh: "Cậu cũng sợ đến muộn?"
"Đương nhiên sợ, tôi là học sinh ba tốt." Quảng Linh Linh nghiêm túc nói ra câu này, đến chính cô còn không tin: "Học sinh tốt không thể đi học trễ."
"Ngày khai giảng lại càng không thể trễ."
Trần Mỹ Linh: "Không phải vừa rồi cậu còn nói tôi chắn đường cậu sao?"
"Chuyện vừa rồi không liên quan đến hiện tại." Mặt Quảng Linh Linh không biến sắc nhìn Trần Mỹ Linh: "Chúng ta phải nhìn về tương lai, đừng sống trong quá khứ được không?"
Trần Mỹ Linh: "......"
Tuy đây không phải ngày đầu tiên nàng biết Quảng Linh Linh mặt dày vô sỉ, nhưng có đôi khi nàng vẫn rất khâm phục Quảng Linh Linh, vì sao da mặt có thể dày như vậy.
Nàng sẽ không để Quảng Linh Linh toại nguyện: "Nằm mơ đi."
Quảng Linh Linh nhíu mày: "Sao cậu lại thù dai như vậy?"
Trần Mỹ Linh đáp lại: "Cậu quản được à?"
Quảng Linh Linh: "......"
Nói móc họng người ta thì phải nhận lại.
"Tốt xấu gì chúng ta cũng là hàng xóm mười mấy năm..." Quảng Linh Linh nắm lấy tay cổ xe Trần Mỹ Linh: "Sao một chút đồng cảm cậu cũng không có vậy?"
"Xe tôi bị bể bánh."
"Trần Mỹ Linh, cậu đừng có hẹp hòi như vậy."
Trần Mỹ Linh không tin Quảng Linh Linh sẽ an phận ngồi trên xe đạp của nàng, trước kia mỗi lần mềm lòng đều bị Quảng Linh Linh đùa cợt, hiện tại không chừng Quảng Linh Linh đang có chủ ý gì nữa: "Giúp cậu là tình cảm, không giúp cậu là bổn phận."
Câu nàng nói giống như có ẩn ý "Cậu chán ghét tôi như vậy, giữa chúng ta có tình cảm gì đáng nói?"
Quảng Linh Linh không còn gì để nói.
Cô không phủ nhận mình chán ghét Trần Mỹ Linh, tuy cô và Trần Mỹ Linh không có tình cảm gì, nhưng da mặt cô dày, cô chỉ muốn kéo Trần Mỹ Linh trễ học chung.
Đang lúc Quảng Linh Linh sống chết bám lấy Trần Mỹ Linh.
Trần Mỹ Linh đột nhiên nói: "Nếu cậu còn chặn tôi, tôi sẽ la lên cậu quấy rối tình dục."
Quảng Linh Linh: "......"
Trần Mỹ Linh: "Alpha quấy rối tình dục Omega là trọng tội."
Trong thế giới bất bình đẳng về giới tính và cấp bậc, số ít Omega mềm mại nhu nhược đều là đối tượng bảo hộ trọng điểm cấp quốc gia, tin tức tố Alpha sẽ áp chế Omega, thậm chí còn làm Omega bước vào kỳ động dục sớm.
Một khi Alpha bước vào dễ cảm kỳ, nếu không dùng thuốc ức chế, sẽ khó kiểm soát bản thân không làm thương tổn Omega, bởi vậy quốc gia có một luật phi thường nghiêm khắc.
Đó chính là, cho dù ở bất kỳ tình huống nào.
Alpha chỉ cần thương tổn hoặc quấy rối tình dục Omega đều sẽ ngồi tù 20 năm, trong tình huống ác liệt có thể bị phán chung thân hoặc tử hình. Từ khi quốc gia có luật này, xã hội ổn định hơn nhiều, hiện tại rất ít khi xảy ra chuyện Alpha thương tổn Omega, trừ khi đầu óc hỏng rồi muốn tìm đường chết.
Quảng Linh Linh: "?"
Quả thật không thể hiểu được, cô lại không phải là Alpha.
"Trần Mỹ Linh, tôi không phải là Alpha."
Trần Mỹ Linh nhìn thẳng vào mắt Quảng Linh Linh, chậm rãi nói: "Dù bây giờ cậu chỉ là Beta chưa phân hoá, nhưng Beta quấy rối tình dục Omega cũng là trọng tội."
Quảng Linh Linh: "......"
Nói chuyện thì nói, sao còn tiến hành công kích cá nhân a?!
Cô là Beta chưa phân hoá thì sao? Trần Mỹ Linh phân hóa thành Omega cấp S thì sao? Omega cấp S thì ghê gớm lắm sao? Đang xem thường ai? Cô nghiến răng nghiến lợi nói: "Trần Mỹ Linh, tôi không có quấy rối tình dục cậu!"
"Cậu là Omega cấp S thì sao?"
"Cho dù tôi chỉ là Beta, thà chơi BB luyến cũng không có hứng thú với cậu!"
Nghe vậy, ánh mắt Trần Mỹ Linh nhìn Quảng Linh Linh bỗng trở nên phức tạp, nàng lạnh lùng ném lại một câu rồi tiếp tục cưỡi xe đi: "Tốt nhất là như vậy."
Quảng Linh Linh nhìn bóng lưng Trần Mỹ Linh "Tốt nhất là như vậy?"
Cô tức đến mức mặt mũi tái xanh: "Nhất định sẽ như vậy, được chưa!"
Cả đời này cô sẽ không bao giờ cảm thấy hứng thú với Trần Mỹ Linh!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro