Chương 71. Làm công cụ là sở trường của tôi 2/2
Cô cố ý mời Đồ Nhã Lệ tới tham dự tiệc rượu lần này chính vì muốn cho tất cả mọi người biết Minh Mao không phải mặt trời lặn hướng tây, nó vẫn như trước, có một chỗ dựa vững chắc.
Còn chỗ dựa này có phải tập đoàn Hoắc thị hay không, hãy cứ để cho bọn họ đoán.
Lợi ích trong thương trường vốn là như vậy, bái cao thải thấp (ý là nịnh nọt, kết giao với những người có địa vị cao, đàn áp những người có địa vị thấp), hôm nay chỉ cần mọi người nhìn thấy Hoắc phu nhân và người phụ trách Minh Mao đứng cùng một chỗ, sau này cũng sẽ không dám tùy tiện bàn tán chuyện của Minh Mao nữa.
Nói không chừng còn có thể tò mò mà tăng cường quan hệ với Minh Mao.
Đồ Nhã Lệ cũng không phải chỉ ngồi không, nhìn thấy vẻ mặt mọi người đều tò mò và dè chừng, liền bật cười nói: "Vị này chính là phu nhân của Hoắc tổng, bình thường rất ít khi đi xã giao. Hôm nay là một ngày quan trọng của Hoắc thị cho nên mới tới tham dự."
Quả nhiên, mọi người vừa nghe, lập tức có thái độ khen ngợi: "Hoắc phu nhân thật khiêm tốn, cô trẻ tuổi và xinh đẹp như vậy, nếu Đồ tổng không nói, chúng tôi còn không biết cô chính là phu nhân của Hoắc tổng."
"Hoắc phu nhân, sau này cô hãy ra ngoài xã giao nhiều hơn, để cho chúng tôi cũng được hưởng chút hào quang giống như Đồ tổng đây."
Kiều Thời Niệm mỉm cười định trả lời khách sáo vài câu.
"Hoắc tổng đến." Không biết ai hô lên một tiếng, làm mọi người đều nhìn theo.
Hoắc Nghiên Từ mặc một bộ âu phục màu đen tinh xảo, bước chân vững vàng, thân hình cao lớn.
Cho dù mọi người ở đây đều ăn diện chỉnh tề nhưng cũng không thể làm lu mờ vẻ ngoài cùng khí chất của anh ta. Dường như anh luôn là người nổi bật và bắt mắt nhất trên mọi sân khấu.
Dưới ánh đèn, khí chất quyền quý và nhan sắc kia lại càng thêm nổi bật hơn.
Kiếp trước, mỗi khi Kiều Thời Niệm nhìn thấy Hoắc Nghiên Từ tự nhiên trong lòng sẽ sinh ra sự kiêu ngạo và tự hào. Hiện giờ, mặc dù cô không còn lưu luyến, si mê anh ta nhưng đối với vẻ ngoài rực rỡ kia, cô vẫn không thể kiềm chế mà nhìn không chớp mắt.
"Hoắc tổng!"
Khi Hoắc Nghiên Từ sắp đi tới trước mặt cô, phía sau liền truyền tới tiếng gọi, là tiếng của Bạch Y Y.
Hoắc Nghiên Từ dừng bước, Bạch Y Y đuổi tới bên cạnh hắn nói: "Quách tổng phía bên kia, hãy qua một chút."
"Thật có lỗi, Hoắc phu nhân, tôi muốn mượn Hoắc tổng đi một lúc." Bạch Y Y nhìn thấy Kiều Thời Niệm, nói bằng giọng điệu công việc nhưng cũng không hề khách sáo.
Hoắc Nghiên Từ nhìn về phía cô: "Cô nghỉ ngơi ở đây một chút đi."
Kiều Thời Niệm mỉm cười: "Được."
"Hoắc tổng, anh cứ đi đi, chúng tôi sẽ quan tâm tới Hoắc phu nhân." Đồ Nhã Lệ lên tiếng.
Nghe được giọng nói của Đồ Nhã Lệ, vẻ mặt Hoắc Nghiên Từ thản nhiên, như là đã sớm biết bà ta tới đây,Bạch Y Y trong mắt xẹt qua một chút nghi hoặc.
Nhưng cũng không lưu lại quá lâu, Bạch Y Y đi bên cạnh vừa đưa di động cho Hoắc Nghiên Từ xem vừa nói: "Hoắc tổng, về chuyện của Quách tổng...."
Bọn họ vừa nói chuyện vừa đi về phía trước, Bạch Y Y hôm nay mặc một chiếc váy dài màu đen cùng với Hoắc Nghiên Từ mặc một bộ âu phục đen, nhìn bọn họ rất xứng đôi.
Tuy nói Hoắc Nghiên Từ bị công việc gọi đi nhưng Kiều Thời Niệm vẫn cảm thấy hụt hẫng.
Mới vừa rồi trong ánh mắt của mọi người ở đây còn ghen tị với cô, bây giờ lại biến thành đồng cảm.
Nhưng Đồ Nhã Lệ là người có thể khống chế được tình hình nói: "Đàn ông luôn phải xử lý nhiều việc, Hoắc phu nhân hãy ở đây nghỉ ngơi một chút."
"Đúng rồi, các vị phu nhân, công ty tôi đã đưa ra một hương vị mới, đợi lát nữa sẽ cho người mang tới đây, mời mọi người nếm thử một chút, trước tiên cho tôi xin chút ý kiến. Sau đó tôi sẽ gửi tặng mỗi người vài bình làm quà mang về, mong mọi người đừng chê cười một chút lòng thành."
Nghe vậy, mọi người cũng không từ chối.
Đồ Nhã Lệ thực sự thích hợp làm việc lớn, mạnh mẽ và quyết đoán lại rất biết chớp thời cơ.
Lúc trước cô còn sợ rằng bà ấy sẽ không chịu đựng được ánh mắt soi mói cùng những lời bàn tán sau lưng, nhưng thật may là bà ấy cũng không để ý đến.
Đồ Nhã Lệ còn tận dụng cơ hội lần này để làm tăng sự nổi tiếng của bản thân.
Ngay cả sản phẩm rượu được sản xuất theo phương thức mới cũng đã sẵn sàng đem tới làm quà tặng.
"Kiều Thời Niệm, cuối cùng cũng tìm thấy cậu."
Đột nhiên, một giọng nói gấp gấp truyền đến.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro