Bên kia Lâm Vân Triết rất nhanh đã có tin tức.
Quả nhiên lúc trước có người nhúng tay vào.
Trong văn phòng, thư ký báo cáo những thông tin mình đã tổng hợp trong đêm cho đối phương.
"Trong số các nhân viên y tế thực hiện ca phẫu thuật cho phu nhân lúc đó, có một y tá và bác sĩ đã xin nghỉ việc vào ngày hôm sau."
Lâm Vân Triết nhìn chằm chằm màn hình máy tính, đôi mắt hơi nhíu lại.
"Nghỉ việc?"
Thư ký gật đầu, "Đúng vậy, rất đột nhiên, đều trực tiếp nghỉ, rất không hợp lý."
Dù sao thì tiền lương trong bệnh viện tư nhân đều dựa trên tiền lương hàng năm mà thương lượng, nếu không tìm được nhà tiếp theo tốt hơn, rất ít người có can đảm trực tiếp từ chức.
Mà hai người đó đã từ chức một cách vội vàng mà thậm chí còn không bàn giao công việc của mình, như thể bình họ đang trốn tránh gì đó.
Sau khi thư ký nói xong, văn phòng đột nhiên im lặng.
Lâm Vân Triết không nói chuyện, đôi mắt trống rỗng vài giây.
Cảnh tượng mẹ sinh em trai chợt lóe lên trong tâm trí.
Khi đó anh cũng chỉ mười mấy tuổi, chỉ nhớ lúc đó cả nhà vô cùng đau buồn khi nhìn thấy thi thể đứa trẻ khó sinh ngạt thở. Tuy nhiên trước khi họ kịp nhìn lại lần thứ hai, thì được thông báo người mẹ vì khó sinh xuất huyết được đưa đến ICU để cấp cứu.
Mọi người đều dồn lực chú ý vào bà và không có cuộc điều tra nào thèm về nguyên nhân cái chết của đứa trẻ. Bọn họ đều cho rằng đó là chuyện ngoài ý muốn.
Rốt cuộc, lúc ấy không có ai sẽ nghĩ rằng trên người đứa trẻ đã chết lại ẩn giấu nhiều vấn đề khác như vậy.
Nếu hai người đó thật sự có liên quan đến việc em trai anh mất tích, như vậy bây giờ nhìn lại, nhất định là có người cố ý, có tính toán trước.
Vậy người này là ai? Động cơ là gì? Làm sao lại biết trước những chi tiết như vậy mà kỹ càng tỉ mỉ sắp xếp từ trước?
Lâm Vân Triết suy nghĩ thật lâu, mới lần nữa mở miệng.
"Trước tiên tìm hai người kia, hỏi xem lúc ấy xảy ra chuyện gì, đã mang đứa bé đi đâu." Giọng nói của anh dừng một chút, lại dặn dò, "Kín đáo một chút."
Sau khi thư kí rời đi, anh nhìn ảnh của Lâm Yên Nhiên trên máy tính rất lâu, càng nhìn càng cảm thấy người này lớn lên rất giống mẹ mình.
Mặc dù hiện tại manh mối cũng không đặc biệt rõ ràng, nhưng anh cũng đang nghiêm túc suy nghĩ xem mình có nên tìm đối phương làm xét nghiệm ADN với gia đình mình.
Nghĩ đi nghĩ lại, anh vẫn nhịn xuống.
Không có chứng cứ rõ ràng, hành động như vậy quá đường đột, anh không muốn vội vàng quấy rầy cuộc sống của người khác.
*
Sau khi quay xong《 Siêu cấp thần tượng 》, trước mắt thông cáo hao tốn tâm sức lo lắng nhất của Lâm Yên Nhiên cũng đã kết thúc.
Hồng Tuệ Tuyết cho anh thả lỏng một tuần, không sắp xếp công việc cho anh, cũng không gọi điện quấy rầy anh.
Khoảng thời gian trước, lịch trình làm việc quá kín và cường độ quá cao, bây giờ Lâm Yên Nhiên cuối cùng đã không cần nhọc lòng nhiều như vậy, vì vậy kỳ nghỉ này để nghỉ ngơi và hồi phục sức khỏe.
Mấy ngày nay, mỗi ngày anh đều ở nhà cùng Ultraman, phơi nắng đọc sách, cuộc sống rất nhàn nhã.
Lâm Yên Nhiên rất hài lòng với kì nghỉ này.
Cho đến khi anh nhìn thấy vòng bạn bè Hạ Tinh Tinh....
Trong vòng bạn bè của Hạ Tinh Tinh, sau khi lập thành một nhóm, một ngày của cậu nhóc là ba bốn lịch trình, không phải chụp quảng cáo thì là thu album, sau đó vội vã đăng trên tạp chí.
Lâm Yên Nhiên lại nhìn Kiều Dã, phát hiện đối phương cũng bận rộn không kém.
Cuối cùng, anh lại nhìn Cao Tử Tài phát hiện cuối năm đang đến gần, Cao Tử Tài cái người rảnh rỗi giờ cũng bên rộn chân không chạm đất.
So sánh như vậy, Lâm Yên Nhiên mới phát hiện dường như mình thực sự quá nhàn rỗi.
"Chị Hồng, em sắp thất nghiệp rồi sao?"
Khi Lâm Yên Nhiên nhận được điện thoại của Hồng Tuệ Tuyết, liền nhịn không được hỏi đối phương.
Hồng Tuệ Tuyết rõ là sửng sốt, không hiểu Lâm Yên Nhiên có ý gì, "Thất nghiệp? Sao có thể?"
"Em cảm thấy.... Em có chút rảnh rỗi."
Nghe đến đó, Hồng Tuệ Tuyết không khỏi bật cười, vội vàng giải thích với Lâm Yên Nhiên: "Rảnh? Cậu có biết bây giờ giá trị con người mình cao cỡ nào không, tài nguyên đưa đến cửa đếm không xuể nhé?"
Sau khi《 Siêu cấp thần tượng 》được phát sóng, 9 người đã ra mắt trở nên hot.
Nhưng trên thực tế, với tư cách là một huấn luyện viên, nhân khí của Lâm Yên Nhiên là không có gì để sánh bằng.
Nói cách khác, anh là huấn luyện viên nên các fan không thể bình chọn cho anh vì huấn luyện viên không có kênh bình chọn.
Nhưng lần duy nhất được phép bình chọn dựa trên số liệu thống kê từ hậu trường của Siêu cấp thần tượng của《Crazy》khi anh nhảy với Cố Tư Nghiệp đã có hơn 40 triệu phiếu, cao hơn nhiều so với những thực tập sinh mới ra mắt.
Và số liệu này dựa trên phiếu bầu của người hâm mộ cho một số bài hát khác.
Nếu là hợp lực triển một cái, còn không biết sẽ cao bao nhiêu.
Hồng Tuệ Tuyết cũng hiểu tại sao Lâm Yên Nhiên lại hỏi như vậy, cô liền giải thích với anh, "Có rất nhiều thương vụ nhưng cũng không phải cái nào cũng đều nhận. Nếu như vậy, thì cậu sẽ không trở thành con lừa của nhà sản xuất."
Lời miêu tả của Hồng Tuệ Tuyết buồn cười đến mức Lâm Yên Nhiên không khỏi bật cười.
Mặc dù vẫn chưa biết nhiều về giới giải trí nhưng anh có thể cảm nhận được cách Tư Gũ đào tạo nghề sĩ rất khác với những công ty khác.
"Chúng ta không thiếu tiền, thương vụ rác không cần. Bây giờ chị nói cho cậu nghe một chương trình tổng nghệ và một bộ phim, nếu như nhận thì độ quốc dân và nhân khí mọi thứ đều đều có thể sẽ tăng."
Hồng Tuệ Tuyết có tính toán của riêng mình, Lâm Yên Nhiên không định nhúng tay, nhưng anh đã chú ý tới hai chữ.
"Phim?"
Mặc dù công ty thường cho anh tham gia các lớp đào tạo diễn xuất, nhưng trước đây anh chưa bao giờ tiếp xúc với khía cạnh này cũng không có kinh nghiệm quay phim.
"Không cần tích lũy chút kinh nghiệm trước sao?"
"Đạo diễn sẽ dạy, hơn nữa cũng không cần phải lập tức làm vai chính, có thể bắt đầu từ vai phụ, từng chút một rút kinh nghiệm."
Hồng Tuệ Tuyết cười nói, "Mặc kệ xảy ra chuyện gì, không phải chúng ta còn thầy Cố sao nếu không biết, anh ta sẽ dạy cậu."
Lâm Yên Nhiên còn chưa hỏi tại sao lại có thầy Cố ở đây? Thì Hồng Tuệ Tuyết liền lập tức sắp xếp một công việc mới cho anh.
"Vừa vặn bây giờ có cơ hội trao dồi kỹ năng của mình, vậy đi quay MV đi."
Hồng Tuệ Tuyết nhanh chóng gửi cho anh lời bài hát và nội dung quay chụp.
Lâm Yên Nhiên nhìn kỹ lời bài hát, phát hiện nội dung viết khá hay, nhưng không có chữ ký của ai nên anh tự mình tìm kiếm nhưng không tìm thấy gì.
Hai ngày sau, anh bắt đầu quay MV.
Theo nội dung của MV, Lâm Yên Nhiên tạo hình trước, sau đó đến địa điểm quay.
Kết quả là vừa đến anh đã nghe thấy trong không khí truyền đến không ít tiếng hít thở cực kỳ rõ ràng.
Cố Tư Nghiệp đang nói chuyện với nhân viên công tác thì đột nhiên cảm thấy phim trường ồn ào trở nên yên tĩnh thì xoay người nhìn lại phía sau.
Ánh mắt đầu tiên, là một màu trắng lóa mắt.
Lâm Yên Nhiên đeo len màu xanh nhạt, mặc bộ tây trang khoét sâu cổ chữ V.
Bên trong hoàn toàn trống rỗng, xương quai xanh xinh đẹp và làn da trắng nõn trên ngực cứ tùy ý lộ trong không khí.
Vừa tiên khí vừa gợi cảm.
Ánh sáng chiếu vào những lọn tóc xoăn màu vàng nhạt của anh, khiến cả người anh như đang phát sáng.
Hầu kết Cố Tư Nghiệp cuộn tròn khi hắn sải bước về phía Lâm Yên Nhiên.
Lâm Yên Nhiên nhìn thấy Cố Tư Nghiệp trước mặt, lúc này mới hiểu được.
Hóa ra là quay MV cho đối phương.
"Tuệ Tuyết nói tìm được vai chính cho tôi, nói chắc chắn sẽ đáp ứng được yêu cầu của tôi. Tôi còn tưởng chị ấy tự tin quá."
Ánh mắt Cố Tư Nghiệp nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt của Lâm Yên Nhiên, trong đôi mắt đào hoa nhiễm ý cười, "Lát nữa tôi phải cho cô ấy một phong bì đỏ."
Lâm Yên Nhiên nghe lời này của đối phương, lập tức hiểu ra Cố Tư Nghiệp cũng không biết chuyện này.
Nhưng nghĩ lại quan hệ của Hồng Tuệ Tuyết và hắn cũng không tồi, nên việc trực tiếp sử dụng người mà cô để cử cũng không phải là không thể.
Lâm Yên Nhiên cong môi, nhận lấy nước ấm mà Cố Tư Nghiệp đưa cho anh, cố ý cười hỏi, "Thầy Cố, anh có ngạc nhiên không?"
Cố Tư Nghiệp khẽ tựa vào tường, lắc đầu, "Không, tôi rất mong chờ."
Nếu là người quen quay MV, thì mọi chuyện đơn giản hơn rất nhiều.
Cố Tư Nghiệp biết Lâm Yên Nhiên không có kinh nghiệm quay chụp MV, vì vậy đã dẫn anh đi một vòng phim trường kiên nhẫn giải thích cho anh từng chút một.
Bao gồm cả cách di chuyển theo camera, vị trí như thế nào, góc nào sẽ đẹp, tất cả đều giải thích vô cùng kỹ càng tỉ mỉ.
Cuối cùng, hai người đi đến trước máy quay, Lâm Yên Nhiên nhìn thấy Cố Tư Nghiệp ngồi xuống, lúc này mới phát hiện hắn là đạo diễn MV.
Trong mắt Lâm Yên Nhiên tràn ngập tò mò, "Anh quay hả?"
"Gần đây tôi đang học."
Cố Tư Nghiệp nghiêng đầu nói, "Đây là tác phẩm đầu tay của tôi, cậu có phiền luyện tập cùng tôi không?"
"Đương nhiên là để ý." Lâm Yên Nhiên cười, hàng mi dài khẽ run.
"Phí xuất hiện của tôi rất đắt, nên vì tình bạn anh nhất định phải quay tôi thật đẹp trai đó."
MV chính thức bắt đầu quay.
Lâm Yên Nhiên hôm nay có hai tạo hình, đây là một trong số đó, thiên về phong cách u buồn.
Mặc dù là lần đầu quay MV, tuy không có kinh nghiệm nhưng Cố Tư Nghiệp đã kiên nhẫn dạy anh trong suốt quá trình, vì vậy tổng thể quá trình quay tương đối suôn sẻ.
Trong cảnh quay cuối cùng của tạo hình này, Lâm Yên Nhiên nằm cuộn mình trên giường, một tay chống đầu khóe miệng gợi lên một vòng cung không rõ ràng, như thể đang nhớ tới ai đó.
Chiếc chăn bông trên giường rất lớn và mềm mại đến mức gần như cả cơ thể anh đều chìm vào trong đó.
Nhưng xương quai xanh xinh đẹp dưới chiếc cằm trắng như tuyết lại bị gối che khuất như ẩn như hiện.
Sau đó, Lâm Yên Nhiên trở mình, chân trần giẫm lên chăn.
Trong màn ảnh, mắt cá chân trắng mỏng có thể bị người ta nắm lấy bằng một tay.
Cố Tư Nghiệp nhìn chằm chằm màn ảnh, không thể rời mắt.
Qua vài giây, hắn mới hô qua bằng một giọng khàn khàn.
Lâm Yên Nhiên nhảy xuống giường, biết rằng mình đã qua cảnh, che giấu không được sự phấn khích của mình.
Ngay sau đó, anh đến phòng thay đồ để thay bộ vest và mặc lại chiếc áo len rộng màu nâu nhạt và quần jean sáng màu.
Nhà tạo mẫu còn sấy khô tóc để khiến nó bồng bềnh hơn, cảm giác thiếu niên ập vào mặt.
Tạo hình này không phải quay ở trong nhà, mà phải đối địa điểm ra ngoài.
"Trời khá lạnh, khi nào trời ấm thì quay tiếp."
Cố Tư Nghiệp nhìn nhiệt độ ngoài trời sợ Lâm Yên Nhiên lạnh, vì vậy không tiếp tục quay.
Lâm Yên Nhiên nghe xong, nghĩ đến Hồng Tuệ Tuyết nói MV trước đó đã bị trì hoãn rất lâu, nên album vẫn chưa phát hành, vì vậy anh vội ngăn lại, "Không còn nhiều mà, cứ quay một lần luôn cho xong, tôi có thể."
Lâm Yên Nhiên nài nỉ hết lần này đến lần khác, Cố Tư Nghiệp không thể cưỡng lại anh nên đã cắt số lượng cảnh quay giảm xuống mức ít nhất.
Khi bắt đầu quay, Lâm Yên Nhiên nhìn lướt qua các nhân viên công tác mặc áo khoác dày xung quanh.
Anh đặc biệt sợ lạnh nên cởi áo khoác, cúi đầu về phía trước, lặng lẽ nhét quần áo mùa thu và quần dài vào trong, dán miếng giữ nhiệt vào trong người, anh ngồi trên chiếc ghế ngoài sân trong nhiệt độ gần như bằng không, dưới ánh mặt trời mỉm cười nhẹ.
Trong ống kính, cả người anh tắm trong gió xuân, ấm áp xinh đẹp, năm tháng bình yên.
Thời gian quay không lâu, nhưng Lâm Yên Nhiên lại rùng mình vì lạnh.
Việc đầu tiên anh làm sau khi quay xong là lập tức chui vào trong chiếc áo khoác, sau đó ngồi xổm xuống điên cuồng chà xát nhiệt độ từ tay, còn đâu dáng vẻ năm tháng bình yên hồi nãy.
Cố Tư Nghiệp đưa túi giữ ấm mình đã chuẩn bị cho anh.
Quai hàm Lâm Yên Nhiên run lên, sợ Cố Tư Nghiệp hiểu lầm, anh giải thích, "Thật ra cũng không lạnh lắm, chỉ là trời sinh tôi đã sợ lạnh, một cơn gió nhẹ cũng có thể run lên."
Cố Tư Nghiệp không nói gì, nhìn thấy mũi và tai của Lâm Yên Nhiên đỏ bừng vì lạnh, hắn chà xát hai lòng bàn tay, đặt bàn tay ấm áp lên má Lâm Yên Nhiên.
"Có ấm hơn không?"
Giọng Cố Tư Nghiệp dịu dàng như ánh mắt của hắn.
Vài giây sau, hắn lặp lại động tác vừa rồi, nhẹ nhàng bịt tai Lâm Yên Nhiên lại.
Cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay của Cố Tư Nghiệp, Lâm Yên Nhiên nhẹ nhàng liếc nhìn đối phương.
Một ý nghĩ vụt qua trong đầu anh.
"Hả?" Cố Tư Nghiệp nhẹ đánh gãy suy nghĩ của Lâm Yên Nhiên.
Anh chỉ có thể trốn tránh, không nhìn Cố Tư Nghiệp nữa, thấp giọng nói, "Ấm...."
Nội dung MV khá đơn giản, không cần thực hiện quá nhiều tình tiết, đều là những đoạn ngắn tương đối rời rạc.
Tất cả được qua trong vòng chưa đầy một ngày.
Sau khi kết thúc công việc Cố Tư Nghiệp mời Lâm Yên Nhiên ăn cơm, sau đó cùng nhau về nhà.
Lâm Yên Nhiên vừa đến nhà, quản gia tiểu khu đã nói với anh là có người đang đợi anh.
Anh tò mò đi xuống lầu, chợt nghe thấy một giọng nói vô cùng quen thuộc.
"Nhiên Nhiên...."
-----------------------------------------------------------
Editor: tuy còn 10 mấy chương nữa mới xác định qh yêu đương, mà sao giờ 2 anh cho em ăn cơm chó nhiều quá dị :)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro