Chương 24: Câu hỏi quan trọng

Sau một ngày dài với những cảm xúc lẫn lộn và những căng thẳng không thể tránh khỏi, Harry ngồi xuống bên bàn trong tiệm bánh, tay nhẹ nhàng xoa lưng Scorpius, khi cậu bé ngồi chơi đùa với những chiếc bánh quy hình ngôi sao mà Harry vừa mới làm xong. Không gian trong tiệm ấm áp, ánh đèn vàng nhẹ nhàng chiếu xuống mọi thứ, tạo nên một bầu không khí ấm cúng. Nhưng tâm trí Harry lại không thể yên tĩnh. Câu hỏi mà cậu vừa tự hỏi bản thân vẫn quay cuồng trong đầu.

Liệu Scorpius có thích Draco không?

Harry thở dài, tựa đầu vào tay mình, lắng nghe những tiếng rộn rã của cậu bé đang vui đùa. Cậu không muốn làm điều này quá sớm, nhưng một phần của cậu cảm thấy cần phải hỏi Scorpius về điều này. Đó là một câu hỏi quan trọng, vì không phải ai cũng dễ dàng chấp nhận một người vào cuộc sống của mình – đặc biệt là khi người đó không phải là ba ruột.

Harry mím môi, ngập ngừng trong vài giây, rồi mới mở lời. Câu hỏi đã nằm chặt trong lòng cậu suốt mấy ngày qua, và bây giờ là lúc để đối diện với nó.

"Scorpius," Harry bắt đầu, giọng nói nhẹ nhàng nhưng vẫn mang theo một chút lo lắng. "Con có thích chú Draco không?"

Scorpius ngừng chơi và nhìn lên, đôi mắt sáng lấp lánh, vẻ mặt ngây thơ như không hiểu câu hỏi của ba mình. "Draco?" Cậu bé lặp lại tên người mà gần đây thường xuyên đến tiệm bánh giúp đỡ Harry, đôi khi còn chơi đùa với Scorpius khi hai người gặp nhau.

"Ừ, chú Draco," Harry đáp, cố giữ giọng điệu bình tĩnh, "Con có muốn chú Draco làm... cha của con không?"

Câu hỏi của Harry khiến không khí trong tiệm như ngừng lại. Scorpius nhìn ba mình, vẻ mặt nghiêm túc, không còn vẻ hồn nhiên của một đứa trẻ nữa. Cậu bé đặt chiếc bánh quy xuống, đôi tay nhỏ xíu siết chặt lấy tay Harry, ánh mắt đầy sự suy tư.

"Ba," Scorpius lên tiếng sau một lúc im lặng, "Draco là một người tốt. Con thích khi anh ấy đến chơi với con. Nhưng... cha? Cha là ba mà thôi." Cậu bé nhăn mặt, đôi mắt sáng ngời đầy sự ngây thơ nhưng cũng thể hiện một chút bối rối.

Harry khẽ mỉm cười, thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Cậu biết Scorpius vẫn còn nhỏ, và có lẽ việc nhận ai đó làm cha là một khái niệm chưa thực sự rõ ràng đối với cậu bé. Tuy nhiên, câu trả lời của Scorpius không phải là một sự từ chối hoàn toàn. Cậu bé đã thể hiện một sự thích thú và tôn trọng đối với Draco, điều đó khiến Harry cảm thấy chút an tâm.

"Con không phải lo về chuyện đó," Harry nói, vỗ nhẹ tay lên lưng Scorpius. "Ba chỉ muốn biết cảm giác của con thôi. Nhưng nếu con thích chú Draco, và nếu con muốn chú ấy ở lại với chúng ta, ba sẽ không ngăn cản."

Scorpius ngước lên nhìn ba mình, một nụ cười nhẹ nở trên môi. "Ba ơi, con không hiểu hết về chuyện này đâu, nhưng con thích khi chú Draco giúp đỡ ba. Chú ấy luôn rất tốt với con. Con muốn chú ấy tiếp tục đến chơi với chúng ta."

Câu trả lời của Scorpius khiến Harry cảm thấy nhẹ lòng hơn. Dù cậu bé chưa hoàn toàn hiểu rõ hết về những cảm xúc phức tạp mà Harry và Draco đang đối mặt, nhưng ít nhất, Scorpius đã không phản đối sự hiện diện của Draco trong cuộc sống của họ. Điều này là một khởi đầu tốt.

Harry nhìn Scorpius và khẽ mỉm cười. "Con là đứa trẻ thông minh," cậu nói, xoa đầu con trai. "Ba sẽ suy nghĩ về chuyện này."

Mặc dù câu trả lời của Scorpius không phải là một sự khẳng định rõ ràng, nhưng Harry không cảm thấy bị áp lực. Cậu chỉ muốn chắc chắn rằng Scorpius không cảm thấy bị tổn thương hay bị ép buộc khi nói về Draco, và rõ ràng là cậu bé vẫn đang dần chấp nhận Draco như một phần trong cuộc sống của họ.

Harry ngồi xuống bên cạnh Scorpius, ánh mắt nhìn xa xăm. Câu hỏi này, dù đơn giản hay phức tạp, đã làm cậu phải suy nghĩ rất nhiều. Chưa bao giờ Harry tưởng tượng mình lại phải đối diện với những câu hỏi như thế này – những câu hỏi liên quan đến một gia đình, đến một mối quan hệ giữa hai người đàn ông, và một đứa trẻ chưa đầy sáu tuổi.

Nhưng Harry cũng biết rằng mình không thể trốn tránh mãi. Tình cảm của Draco dành cho cậu không thể phủ nhận được nữa, và với mỗi lần gặp gỡ, những mối dây liên kết giữa họ càng trở nên mạnh mẽ hơn. Điều đó không chỉ đơn giản là tình cảm của một người trưởng thành đối với một người khác, mà là một sự chia sẻ, một kết nối sâu sắc hơn. Và với Scorpius, Harry sẽ phải tìm ra cách để cậu bé chấp nhận sự thay đổi này trong cuộc sống của mình.

Để cho mọi thứ diễn ra tự nhiên, Harry nghĩ, và không cần phải vội vã. Tình cảm giữa cậu và Draco sẽ tự phát triển nếu cả hai đều sẵn lòng. Và nếu Scorpius đã mở lòng với Draco, dù không hoàn toàn hiểu rõ mọi thứ, thì ít nhất đó là một tín hiệu tốt.

"Ba ơi, con mệt rồi," Scorpius nói khi thấy Harry ngồi yên lặng, như đang chìm trong suy nghĩ.

Harry mỉm cười, đặt tay lên vai Scorpius. "Đi ngủ đi, con yêu. Ba sẽ ở đây khi con thức dậy."

Cả hai đứng dậy, Harry ôm lấy con trai một lần nữa và đưa cậu bé lên tầng trên để chuẩn bị đi ngủ. Trong suốt cả đêm đó, Harry không thể ngừng suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Tình cảm của Draco, sự hiểu biết của Scorpius, và tất cả những gì cậu đã trải qua trong những tháng qua cứ quẩn quanh trong tâm trí. Nhưng ít nhất, cậu đã có được sự đồng thuận im lặng của Scorpius, và đó là bước khởi đầu.

Harry ngồi xuống bên giường của Scorpius, mắt nhìn chằm chằm vào ánh đèn mờ ảo từ chiếc đèn bàn. Mọi chuyện sẽ không dễ dàng, nhưng cậu sẵn sàng đối mặt với chúng. Harry hít một hơi thật sâu, tự nhủ rằng mình sẽ tìm ra con đường đúng đắn cho gia đình của mình, dù con đường đó có thể khó khăn và đầy thử thách.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro