Ttbs (9)
"Anh ơi , làm ơn ngưng khóc đi, chúng ta sẽ vượt qua được thôi."_ Cậu bé được Yoonni cứu cố gắng an ủi Hoseok. Họ đã trốn ở trong nhà vệ sinh rất lâu rồi
Hoseok gật gật đầu, bịt tay quanh miệng và tiếp tục sụt sùi. Cậu bé đành bó tay. Hoseok nhăn mặt khi nhận được một tin nhắn từ điện thoại của Jimin.
ChimChim:
- Bọn em đến rồi, anh đang ở nhà vệ sinh nào?
Hoseok :
- Bên nữ.
Hoseok nhận thấy bên ngoài đang dần tối đi và cho rằng đó là do đoàn tàu đang đi vào một đường hầm. Bên ngoài bỗng vang lên một loạt những tiếng đánh đập, la hét. Cậu thậm chí còn nghe rõ được cả tiếng từng cơ thể người đập rầm rầm lên tường và từng con từng con một ngã xuống. Sau một hồi vật lộn, không gian được trả lại với sự im ắng nghẹt thở, tiếng bước chân đang đến rất gần.
Cả 2 người họ ôm chặt lấy nhau co rúm vào 1 góc buồng chật chội, nín thở chờ đợi một điều gì đó đang đến gần. "Cộc, cộc"_ thứ âm thanh gọn ghẽ mà cẩn trọng phát ra từ phía cửa khiến cả 2 giật bắn mình, toát hết mồ hôi hột.
"Này, mở cửa đi."_ Tiếng Seokjin khẽ khàng vang lên từ phía bên kia như một tiếng chuông thiên đường cứu rỗi họ. Cậu bé là người phản ứng đầu tiên, kéo mấy người kia vào. Hoseok lại bắt đầu rơm rớm nước mắt, chóp mũi đỏ lựng.
"Jimin đâu?"_ Hoseok dò xét nhìn hai người mới tới. Đáp lại ánh mắt mong mỏi của Hoseok, Yoongi chỉ khẽ khàng lắc đầu cúi xuống như ngầm ám thị cho cậu em chuyện gì đã xảy ra với Jimin .
Đôi mắt đẫm lệ của Hoseok dãn ra lộ rõ vẻ chấn động, từng giọt nước mắt chưa kẹp rơi giờ lại trở nên nặng trịch trào ra. Cậu chầm chậm ôm lấy Yoongi. Bằng một cách kì diệu nào đó cậu biết anh là người đang đau đớn nhất và cậu cảm nhận được mối liên kết đặc biệt giữa bọn họ. Taehyung thì chỉ lặng lẽ khóc, không sụt sùi, không kêu ca chỉ đơn giản là khóc trong tuyệt vọng. Cậu vẫn chẳng thể tin được mình vừa mới đánh mất cả bạn thân mình
Seokjin nhìn các em mà chỉ đành bất lực. Anh buồn bã chầm chậm nhấn một hàng số điện thoại của Namjoon. Namjoon lập tức nhấc điện thoại ngay sau đó.
"Em đang ở khoang số mấy?"_ Seokjin hỏi mà mắt đảo quanh ngăn cho giọt lệ đang trực trào.
"4."_ Namjoon cố gắng thấp giọng, thì thầm vào điện thoại để tránh gây sự chú ý cho mấy người kia.
"Bọn anh đang ở khoang 6 với Hoseok , tức là vẫn còn phải qua vài khoang nữa."_ Seokjin nói.
"OK, em sẽ nói lại với những người khác."_ Namjoon thì thầm trước khi cúp máy.
"Namjoon ở khoang số 4, nên chúng ta sẽ chờ tới đường hầm tiếp theo để đi qua, được chứ?"_ Seokjin nhìn các em nhỏ.
Toàn bộ đều đồng tình và Suga bắt đầu đi lượm lặt vài thứ có thể sẽ hữu ích cho bọn họ để bảo vệ bản thân. Taehyung đưa tay quẹt mãi dòng lệ đang tuôn, Yoonni thì chỉ cúi gằm xuống đất lẩm bẩm thứ gì đó như kế hoạch.
Yoonni quan sát khoang kế tiếp, ước lượng cũng phải khoảng hai chục con là ít, vậy việc đi qua bằng cách đánh nhau với chúng là điều bất khả thi. Cô lại bắt đầu dựng lên một kế hoạch khác và tập hợp mọi người ngồi quây lại.
Tất nhiên ai cũng rõ ràng về việc băng qua khoang kế tiếp mà không có thương vong là gần như không thể nên nghe theo kế hoạch của Yoonni là cách hiệu quả nhất lúc này. Họ bắt đầu bằng việc trèo lên nóc con tàu. Gió lốc tạt bạt mạng mà nóc tàu lại hình vòng cung khiến mỗi bước đi của họ đều phải đánh cược cả tính mạng và cố gắng không tạo ra tiếng động gì thu hút sự chú ý của lũ ăn thịt người bên dưới.
Cậu nhóc đi cùng Hoseok sang được trước, tiếp theo là Yoonni , Hoseok và Seok Jin . Họ đều thành công nhảy qua khoảng nối giữa 2 khoang tàu nhưng riêng Taehyung và Suga vẫn còn gặp chút vấn đề chưa qua được.
Sau vài giây chần chừ cuối cùng họ cũng quyết định nhảy và Suga bắt đầu trước. Ngay tiếp đó là lượt của Taehyung nhưng bất cẩn sao anh lại trượt chân ngã. Tiếng động cơ thể va đập xuống sàn tàu ngay lập tức đánh động lũ người nhiễm bệnh hung hãn bên trong.
Mọi người bắt đầu hoảng loạn. Suga cố gắng chộp lấy tay Taehyung nhưng lại bất ngờ bị đẩy qua một bên bởi Yoonni, người đã quyết định quay lại cứu Taehyung . Tất cả những người còn lại đều phải chạy sang khoang tàu tiếp theo và nấp đi vì con tàu sắp ra khỏi đường hầm.
Taehyung trợn trừng mắt sợ hãi mà chẳng dám thở mạnh nhìn Yoonni. Sau khi cứu được Taehyung rồi, Yoonni liền ra hiệu cho anh cùng chạy ngay khi đếm đến ba.
"Ba, hai,..."_ Yoonni đếm nhẩm trong miệng nhưng lại vô tình đạp phải vỏ lon coca dưới đất, thành công thu hút sự chú ý của toàn bộ lũ zombie.
"Chạy!"_ Yoonni hét lên, túm lấy tay Taehyung và quẳng anh về phía trước khoang tàu đối diện để bảo vệ anh. Nhưng một lần nữa sự cố lại xảy ra khi Suga không thể đóng được cánh cửa đang bị kẹt cứng.
"Đi! Mở cánh cửa kia ra còn anh sẽ cố gắng đóng cánh cửa này!"_ Yoongi gào lên hấp tấp.
Seokjin phản ứng nhanh nhạy lập tức làm theo, cố gắng mở cánh cửa khoang tàu đang có Nạmoon , Ami , Jungkook và Mary ra. Nhưng có một điều mà họ không thể ngờ được là cánh cửa đó đã bị khóa kín trong khi Namjoon , Ami , Mary , Jungkook lại đang bị lũ người ích kỉ bên trong khoang đó túm chặt.
Ở phía cuối khoang tàu, Suga và Hoseok thì phải vật lộn cố ngăn lũ người nhiễm bệnh trong khi bên này Seokjin và Yoonni liên tiếp đập thình thình vào cánh cửa kêu cứu. Taehyung nhìn cảnh ấy vừa đau lòng vừa phẫn nộ, túm lấy một cây gậy và sẵn sàng phang nát cái cánh cửa chết tiệt.
Đáng tiếc tấm kính quá chắc chắn, tuy đã loang lổ nhiều vết nức nhưng vẫn chưa hề chịu vỡ ra. Mọi thứ đang diễn ra quá chậm trong khi ở bên này Suga và Hoseok vẫn đang cố gắng đóng cánh cửa khỏi bọn Zombie. Đột nhiên cánh tay Suga truyền đến một cơn đau buốt chưa từng có làm anh hét toáng lên. Anh đã bị cắn bởi một con chết tiệt nào đó. Hoseok tận mắt chứng kiến người anh đang quằn quại trong cơn đau khiến tâm trí cậu chấn động, mắt mở to, hơi thở hổn hển và bắt đầu run rẩy.
"Qua giúp Taehyung đi! Anh sẽ cầm chân bọn chúng!"_ Suga gào lên đau đớn nhìn gương mặt nhòe nhoẹt nước mắt của cậu em mà anh yêu thương
"Em xin lỗi, hyung."_ hoseok khó nhọc thì thào từng chữ rồi chạy ngay tới bên Taehyung giúp anh phá cửa. Lúc ấy chỉ duy nhất còn mình Seokjin vẫn dõi mắt theo bóng hình cậu em Suga vẫn ngoan cường giữ chân bọn Zombieđến giây phút cuối cùng ở phía bên kia.
Cậu nhóc đi cùng họ mặt mày tái mét sợ hãi. Seokjin nhanh chóng nắm lấy tay nó bế lên bước qua cánh cửa lúc này đã bị Taehyung và Hoseok đập vỡ toang.
" Anh Suga ! " _ Giới hạn về sự đau lòng của Yoonni đã bị phá vỡ , cô không thể mất thêm ai nữa . Park Jimin - người bạn thân của cô đã ra đi , làm sao cô có thể mất thêm một ai nữa ?
Như không thể suy nghĩ được gì nữa , cô lao như điên về phía Suga , cô muốn cứu anh
Thấy cô em bé bỏng đang mất kiểm soát vì sợ mất mình. Khoé mắt Suga cay xè , nước mắt đã trực trào ra , anh gắng gượng gọi tên cậu em
" Taehyung ! Đưa Yoonni đi ngay đi !!! " _ Suga đau đớn
Taehyung nghe tiếng anh Suga thì vội bế thốc Yoonni lên vai rồi lao về phía khoang số 4
" Không ! Anh Suga huhu ! Anh ơi !! " _ Yoonni oà lên nức nở , ánh mắt cô hướng về anh , hướng về người anh cô luôn luôn kính trọng .
Suga cười với Yoonni , nhìn cô một cách tiếc nuối ... thật xin lỗi em Yoonni , anh không thể làm em cười rồi ...
Suga đang dần yếu đi, đầu óc quay cuồng, ánh nhìn lập lòe và con ngươi đang dần chuyển màu trắng dã. Anh không còn đủ khả năng hay lí trí để ngăn cản lũ người háu đói kia bước vào khoang tàu nữa. Anh bắt đầu bỏ cuộc và ngã lăn ra đất y chang những con zombie khác và nhào đến cánh cửa nơi có toàn bộ những người còn lại. Một giọt nước mắt mặn chát nữa lại lăn dài trên má Seokjin trước khi anh đóng cánh cửa lại. Cảnh tượng cuối cùng in vào mắt anh là hình bóng xa lạ của Yoongi trong đám đông lũ người nhiễm bệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro