Chương 1: Âm thanh của mũi tên
Chiều muộn, ánh nắng vàng nhẹ rọi qua tán cây sân trường, trải dài trên sàn gỗ của dojo như tấm thảm ấm áp. Minato đứng im lặng trước giá cung, bàn tay trái khẽ run khi chạm vào thân yumi. Mỗi lần giương cung là một lần trái tim cậu lắng lại, tập trung đến mức cả thế giới như biến mất. Ở một góc khác, Seiya đang chỉnh lại dây cung, ánh mắt nghiêm túc, đôi mày hơi chau như thể đang đọc từng suy nghĩ của Minato chỉ qua nhịp thở. Seiya luôn là người trầm lặng nhưng sâu sắc, và với Minato – người vẫn đang học cách đối diện với chính mình – sự hiện diện ấy là chốn bình yên không cần lời nói.
"Mũi tên lần này sẽ trúng," Seiya nói nhẹ, nhưng trong giọng nói có chút chắc nịch, như đang đặt lòng tin không chỉ vào kỹ thuật của Minato mà còn vào trái tim cậu. Minato khẽ gật đầu, hơi thở sâu dần, rồi giương cung. Dưới ánh hoàng hôn, hình ảnh hai người bạn – một người là tia sáng, người còn lại là bóng râm – hòa quyện trong nhịp điệu tĩnh lặng của kyudo, như một giai điệu không cần lời.
Âm thanh vang lên khi mũi tên rời cung – một tiếng "thwap" khẽ khàng nhưng đủ sức đánh thức mọi giác quan. Minato vẫn giữ nguyên tư thế, mắt không rời mục tiêu, nhưng trái tim thì đang đập nhanh hơn mức bình thường. Mũi tên ghim vào tấm bia, không phải ở trung tâm, nhưng cũng không quá lệch.
"Khá hơn rồi," Seiya lên tiếng sau một khoảng lặng. Cậu bước đến bên Minato, giọng nói như một sợi dây kéo Minato ra khỏi dòng suy nghĩ mênh mang.
"Ừm," Minato đáp khẽ, cậu gỡ cung xuống, đôi mắt vẫn còn hướng về phía bia như đang tự hỏi mình có thể làm tốt hơn không.
Seiya không nói thêm, chỉ lặng lẽ đặt tay lên vai bạn mình, một cử chỉ đơn giản nhưng đủ để truyền đi điều cậu muốn nói: Cậu không cô đơn. Trong ánh nắng cuối ngày, hai người bạn đứng cạnh nhau, không cần phải giả vờ mạnh mẽ hay vui vẻ. Ở nơi này, họ chỉ là Minato và Seiya – hai tâm hồn tìm thấy sự yên bình trong tiếng cung bật, trong nhịp thở đều đặn khi giương dây, và trong sự thấu hiểu không cần lời.
"Bắn cùng nhau nhé? Một lượt nữa." Seiya nhìn sang, ánh mắt kiên định.
Minato ngẩng đầu. Có điều gì đó trong giọng Seiya khiến cậu cảm thấy bình tĩnh. Như một lời nhắc rằng, cậu đang tiến về phía trước – từng chút một.
"Ừ. Bắn cùng nhau."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro