CHƯƠNG 3: CÂU TRẢ LỜI

Bản nhạc Spring Day của nhóm nhạc BTS, nhóm nhạc Hàn Quốc nổi tiếng, là bài hát mà Alli, cô bạn cùng phòng của Nan, nghe mỗi ngày. Alli là fan cuồng của BTS, đặc biệt là thích Jungkook. Cô ấy thường xuyên kể về anh chàng đó, bất kể làm gì hay đi đâu, đều có thể liên quan đến Jungkook. Nan thì không hẳn là fan của BTS, nhưng vì sống cùng Alli, cô cũng dần nghe nhạc của nhóm nhiều hơn.

Ngày còn ở Hàn Quốc ba năm trước, Nan không mấy quan tâm đến âm nhạc, và vì thế cũng chẳng biết gì nhiều về BTS. Cô chỉ nghe những bài nhạc dễ thương của IU, hoặc những bản nhạc phim thời đại, và biết đến nhóm nhạc BigBang. Nhưng khi sang Mỹ, Nan bắt đầu nghe nhạc Hàn mỗi ngày, và dù bận rộn, cô cũng không khỏi hứng thú với âm nhạc của BTS. Dù chưa có thời gian để nhìn mặt các thành viên của nhóm, Nan vẫn cảm thấy sự tài giỏi và sự xuất sắc trong âm nhạc của họ là điều không thể phủ nhận.

Nan cũng không thắc mắc tại sao BTS lại có nhiều fan hâm mộ đến vậy. Cô dần nhận ra âm nhạc của họ thực sự có sức hấp dẫn riêng biệt mà ai cũng có thể cảm nhận được.

Sau hai tuần bận rộn với việc ôn tập cho kỳ thi cuối kỳ, cuối cùng cũng đưa ra quyết định khi gặp cô Gwyneth và ông Will. Dù bận rộn, cô đã suy nghĩ kỹ và đồng ý tham gia khóa huấn luyện quân sự đặc biệt do Giáo sư Will tổ chức. Cô chưa từng nghĩ tới những ngày tháng huấn luyện ở đây sẽ giúp cô như thế nào trong tương lai. Cũng trong thời gian đó, Nan vô tình biết được rằng Thiếu tướng James, một người cô vô cùng kính trọng trong quân đội, khoảng thời gian huấn luyện quân sự đặc biệt, chính là cha của Phillip. Điều này khiến cô rất bất ngờ và thích thú khi nghe những câu chuyện thú vị mà Thiếu tướng đã trải qua trong quân ngũ. Khi đến thăm Thiếu tướng James, Nan nhận ra rằng cha của Phillip là một người cực kỳ nghiêm khắc nhưng cũng rất yêu thương gia đình. Những câu chuyện về ông khiến Nan hiểu thêm về lòng kiên cường và tình cảm của người cha đối với con trai. Cô cảm thấy vô cùng xúc động khi nhìn thấy tình cảm ấm áp trong gia đình Phillip, và điều này khiến cô càng thêm mạnh mẽ và tự tin hơn trong những ngày huấn luyện tiếp theo.

Nan ngồi trong phòng khách rộng rãi của Thiếu tướng James, nơi ánh sáng vàng nhạt từ ánh đèn chiếu lên những bức tranh gia đình treo trên tường. Trong không gian yên tĩnh, Nan cảm nhận được một sự trang nghiêm nhưng cũng đầy ấm áp. Thiếu tướng James ngồi đối diện, ánh mắt ông không hề rời khỏi cuốn sổ tay đang mở trước mặt.

"Nan, cháu đã biết Philip rồi phải không?" – Thiếu tướng James hỏi, giọng ông nghiêm túc nhưng ẩn chứa sự trìu mến.

"Vâng, thưa thiếu tướng. Philip là bạn học của tôi," Nan đáp, cảm nhận sự quan tâm của ông.

"Chắc cháu cũng nhận thấy, tôi luôn nghiêm khắc với Philip. Cậu ấy không chỉ là con trai của tôi, mà còn là một người lính trong gia đình này," Thiếu tướng James tiếp tục, giọng ông trầm xuống. "Tôi phải luôn giữ vững nguyên tắc, không cho phép cậu ấy có bất kỳ sự yếu đuối nào. Nhưng không phải vì tôi không yêu thương nó. Ngược lại, tôi yêu nó rất nhiều. Nếu tôi không nghiêm khắc, nó sẽ không hiểu được giá trị của sự kiên cường và bản lĩnh."

Nan nghe lời nói của ông, lòng cô cảm thấy xúc động. Cô hình dung ra cảnh Thiếu tướng James vừa là cha, vừa là mẹ đối với Philip, phải gánh vác trách nhiệm lớn lao khi mẹ của cậu đã qua đời từ lâu.

"Nhưng đôi khi, tôi cũng cảm thấy như mình thiếu sót. Đặc biệt là khi cậu ấy cần sự mềm mại, tình cảm của người mẹ," Thiếu tướng James tiếp tục, ánh mắt ông thoáng buồn. "Tôi không thể thay thế bà ấy, nhưng tôi sẽ luôn làm hết sức để Philip không cảm thấy cô đơn."

Nan lặng người suy nghĩ. Cô hiểu những lời của Thiếu tướng, cảm nhận được tình cảm sâu sắc mà ông dành cho Philip, và cũng cảm thấy một sự đồng cảm. Mặc dù cô không có mẹ bên cạnh từ khi còn rất nhỏ, nhưng cô tin rằng bà yêu thương cô rất nhiều, dù cho bà có lý do riêng để rời xa hai cha con cô.

"Thưa thiếu tướng, cháu hiểu rồi. Chắc chắn tình yêu thương của cha dành cho con là điều không thể thiếu, nhưng sự nghiêm khắc ấy cũng là cách cha giúp con trưởng thành," Nan lên tiếng, cảm thấy lòng mình tràn đầy sự cảm thông.

"Đúng vậy, Nan. Mỗi người cha, người mẹ đều có cách riêng để yêu thương con cái, nhưng tất cả đều xuất phát từ một mong muốn duy nhất: con cái có thể đứng vững trong cuộc sống này," Thiếu tướng James nói, ánh mắt ông nhìn xa xăm, như đang nghĩ đến những ngày tháng vất vả nuôi dưỡng Philip.

Khi cuộc trò chuyện kết thúc, Nan bước ra khỏi phòng của Thiếu tướng James với tâm trạng nặng trĩu. Cô ngồi bên ngoài, nhìn ra vườn cây rợp bóng mát và tự hỏi về tình cảm thiêng liêng mà cha mẹ dành cho con cái. Cô nhớ về mẹ mình, một người phụ nữ mà cô không hề oán trách, dù bà đã chọn rời xa hai cha con cô khi cô còn nhỏ.

Chắc hẳn bà cũng có lý do riêng của mình, Nan nghĩ, Và dù bà đã rời xa, tôi luôn tin rằng bà vẫn yêu thương tôi và cha tôi. Tôi hy vọng bà sống hạnh phúc bên gia đình mới của mình.

Cảm xúc trong lòng cô thật phức tạp, nhưng cô không thể phủ nhận rằng tình yêu của cha mẹ, dù theo cách nào, luôn có giá trị vô cùng lớn. Cô tự nhủ sẽ học cách trân trọng những người quan tâm đến mình, và cố gắng sống mạnh mẽ, vững vàng như Thiếu tướng James đã dạy Philip.

Khi tham gia khóa huấn luyện quân sự, Nan bắt đầu được rèn luyện những kỹ năng cơ bản về sức khỏe, sự bền bỉ và các kỹ thuật quân sự. Dù đã từng học võ Taekwondo tại Hàn Quốc từ nhỏ, nhưng Nan vẫn không khỏi choáng ngợp trước môi trường khắc nghiệt và những bài tập nặng nề ở đây. Những ngày đầu tập luyện thực sự là thử thách với cô. Tuy nhiên, từ những giờ khắc nghiệt đó, Nan cũng bất ngờ nhận ra một khả năng đặc biệt của mình về sức chịu đựng và khả năng vượt qua thử thách cao như thế nào. Những bài tập quân sự không chỉ rèn luyện sức bền mà còn giúp họ có những kỹ năng sinh tồn và ứng phó với tình huống khẩn cấp.

Khả năng âm nhạc phát triển trong môi trường quân đội

Trong suốt khóa huấn luyện, Nan không chỉ học được những kỹ năng quân sự mà còn phát hiện khả năng âm nhạc của mình. Một buổi tối tại doanh trại, cô được yêu cầu lên sân khấu để biểu diễn một ca khúc. Mặc dù ban đầu cô rất ngại ngùng, nhưng sau đó cô đã thể hiện một ca khúc tự sáng tác, kể về cảm xúc của mình khi ở một nơi xa lạ, nhớ về gia đình và những người thân yêu. Những quân nhân trong doanh trại đã reo hò, cổ vũ cô, và ca khúc này trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ.

Nan không chỉ học được những kỹ năng quân sự quý giá mà còn khám phá ra một phần khả năng nghệ thuật mà cô không ngờ đến. Cảm xúc và tài năng âm nhạc của cô đã trở thành một phần của môi trường quân đội, giúp cô thêm mạnh mẽ và trưởng thành hơn mỗi ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro