Sau khi đánh bại Walz Gil, bọn Zangyack và Basco đều không có động tĩnh gì nên nhóm Gokaiger quyết định nghỉ ngơi 1 thời gian trước khi tiếp tục công việc truy tìm Đại Kho Báu Vũ Trụ. Luka đi mua sắm, không quên kéo Don theo để xách đồ giùm, Gai thì đi thăm bạn bè Trái Đất của mình, Marvelous và Ahim ở lại tàu, còn Joe thì ...
Tại 1 tiệm bánh
"Chào chàng tóc dài đẹp trai, tôi đang tự hỏi xem khi nào cậu lại đến đấy." – bà chủ tiệm bánh nói với Joe.
"Hôm nay có vị mới không bà chủ?" – Joe hỏi.
"Có! Cậu đợi 1 chút nhé." – bà chủ tiệm nói rồi bước vào trong.
"Nhưng làm ơn đừng lấy bánh do cô Rouyama Saki gì gì đó làm nhé."
"Cái này là do tự tay tôi làm đấy. Chúc cậu ngon miệng." – bà chủ nói rồi đặt xuống bàn 1 dĩa bánh kem.
Joe Gibken không mấy khi ăn bánh kem – dù anh làm bánh kem rất ngon – nhưng không đồng nghĩa với việc anh ghét nó. Đôi lúc, người khác có thể bắt gặp anh đang ngồi ở 1 tiệm bánh và ăn với khuôn mặt lạnh tanh như thường lệ. Nhưng nếu để ý kĩ một chút thì có thể thấy cơ mặt anh dãn ra, đôi mắt lúc nào cũng ánh lên nét lạnh lùng nghiêm nghị trở nên hiền hoà hơn và tinh thần anh dường như thoải mái hơn nhiều.
Có lẽ không ai nghĩ rằng 1 hải tặc, 1 cựu Zangyack, 1 kiếm sĩ lạnh lùng như anh lại thích ăn bánh kem. Joe không đặc biệt thích một loại bánh nào, anh ăn tất cả mọi vị, luôn thử những vị mới, đơn giản vì nó làm anh thấy dễ chịu.
Cái sở thích ăn bánh kem của Joe không phải do anh mà là do 1 người khác, chính xác hơn là 1 người con gái.
Cô gái ấy hiền lành và dịu dàng như ánh nắng ban mai. Cô gái ấy trong sáng và thuần khiết như thiên thần. Cô gái ấy hiền từ và mạnh mẽ đến kì lạ. Và anh yêu người ấy, Ahim De Famille.
Ahim rất thích ăn bánh kem, nhất là bánh do anh làm. Anh cũng không hiểu sao cô lại thích đến như vậy, có lẽ vì khi dùng chung với trà thì rất ngon.
Cũng từ đó mà thói quen ăn bánh kem của anh bắt đầu hình thành. Anh muốn làm thêm nhiều loại bánh mới, nhiều hương vị mới cho cô, chính vì vậy anh thường lấy cớ đi ra ngoài luyện tập hay đi chợ 1 mình để để ghé vào các tiệm bánh, học hỏi công thức và nếm thử mùi vị. Cái bí mật này chỉ có Marvelous và Luka biết, 1 lần vì mải lo thưởng thức bánh mà Joe quên mất giờ về, Marvelous và Luka đi tìm thì tình cờ phát hiện ra.
"Này cậu, bộ bánh không ngon hả?" – bà chủ quán đột ngột tiến lại hỏi Joe khi anh cầm muỗng bánh lên mà không cho vào miệng.
"À ... không ..." – Joe giật mình – "Bánh ngon lắm. Chỉ là ... tôi ... đang nghĩ vu vơ vài chuyện thôi."
"Nhìn nét mặt của anh hình như là đang tương tư cô nào phải không?" – Rouyama Saki (Go-on Yellow) xuất hiện.
"Làm gì có ..." – Joe cố giữ vẻ mặt lạnh lùng.
"Anh đừng có chối. Gì chứ mấy cái chuyện này con gái tụi tôi rành lắm." – Saki nói rồi đưa 2 tay lên miệng anh và vẽ lên đó 1 nụ cười – "Smile smile, mọi chuyện rồi cũng có cách giải quyết mà."
"Vậy cô giải quyết được chuyện của cô chưa?" – bà chủ quán quay sang Saki hỏi.
"Dạ?"
"Cô học việc và làm việc ở đây bao nhiêu năm rồi mà không tiến bộ được chút nào cả, chưa làm được cái bánh nào ra hồn hết."
"Vậy sao bà còn giữ cổ lại vậy?" – Joe hỏi.
"Tại cô ta có gương mặt xinh xắn, nụ cười tỏa nắng nên tôi mới giữ lại để thu hút khách." – bà chủ trả lời Joe rồi quay sang Saki – "Còn không mau đi làm việc đi, còn ở đó tán dóc nữa?"
"Dạ!" – Saki trả lời rồi rối rít chạy đi làm việc. Bà chủ cũng quay lại với công việc của mình.
Sau khi họ đi rồi thì Joe quay lại với dòng suy nghĩ miên man của mình. Theo như cách nói của Saki thì đúng là Joe đang mắc bệnh tương tư, hay chính xác hơn là yêu đơn phương. Cũng đúng thôi, Joe không bao giờ nghĩ rằng Ahim lại đi yêu anh. Cô ấy quá dịu dàng và thuần khiết hơn bao nhiêu cô gái trong vũ trụ này. Và đặc biệt, cô ấy rất căm thù Zangyack vì đã cướp đi mọi thứ của cô.
Cô là công chúa cành vàng lá ngọc của hành tinh bị Zangyack phá hủy, còn anh thì lại là cựu Zangyack, anh nghĩ rằng cô đem luôn mối thù Zangyack đó vào cả anh.
Khi mới gia nhập Gokaiger, sau khi biết thân thế của anh, cô luôn dè chừng anh, luôn nhìn anh với ánh mắt căm thù và sợ hãi, cô tránh nói chuyện với anh, ngay cả khi ngồi ăn chung, dù rằng cô ngồi đối diện anh nhưng không lần nào cô ngước nhìn anh, hay nói với anh dù chỉ 1 từ. Anh hiểu điều đó nhưng không nói gì, vì anh cũng tham gia trong chiến dịch hành tinh Famille, bàn tay anh không biết đã giết chết bao nhiêu người dân của cô, góp phần trong sự sụp đổ của hành tinh Famille, khiến cô từ 1 công chúa lúc nào cũng được bao bọc trong sự yêu thương, chăm sóc của vua và hoàng hậu bỗng chốc trở thành kẻ lang thang trong vũ trụ rộng lớn này, người duy nhất còn sống sót của hành tinh Famille.
Nhưng sau 1 thời gian chiến đấu cùng nhau, cô đã tin tưởng anh hơn, càng muốn thấu hiểu anh hơn, nhưng có lẽ cũng chỉ dừng lại ở mức 1 người bạn, 1 người đồng đội.
Còn 1 điều nữa Joe chắc chắn rằng Ahim không hề yêu mình vì ... có lẽ ... cô ấy yêu Marvelous ...
Khi cô mới gia nhập thì chỉ có anh và Marvelous là huấn luyện kỹ năng chiến đấu cho cô. Phải nói rằng thời gian huấn luyện cho cô thực sự rất mệt mỏi, cô ấy đúng là 1 nàng công chúa thứ thiệt: cầm kiếm thì cầm không nổi, bắn súng thì giữ không chắc làm cho bị té ... Nhưng sau nhiều đợt huấn luyện nghiêm khắc của anh và Marvelous, cuối cùng cô cũng ra dáng 1chiến binh, thậm chí còn giỏi hơn cả Hakase – người gia nhập trước cô. Trong lúc huấn luyện thì anh và Marvelous nhận thấy rằng cô rất có năng khiếu về súng, mà trong 2 người thì Marvelous giỏi về súng hơn nên cô thường tập súng với Marvelous nhiều hơn là tập kiếm với anh. Cũng vì thế mà cô tiếp xúc và nói chuyện với Marvelous nhiều hơn anh. Trong những lần truy tìm sức mạnh tối thượng của các Super Sentai, cô thường chọn đi chung với Marvelous hoặc Luka, số lần cô đi cùng anh chỉ đếm trên đầu ngón tay. Đã vậy trong những lúc nghỉ ngơi trên tàu, anh luôn thấy cô vừa ngồi uống trà vừa nói chuyện với Marvelous. Nhìn 2 người nói chuyện với nhau rất vui vẻ mà anh chỉ cố gắng quên đi bằng cách tiếp tục gập bụng và chống đẩy ...
Chính vì những lý do đó mà anh tin chắc rằng Ahim không hề có tình cảm với anh. Nói đi cũng phải nói lại, Marvelous có thể nói là đúng chuẩn soái ca trong lòng các cô gái: vừa có ngoại hình đẹp, vừa có đầu óc nhạy bén, có tài chỉ huy rất tốt. Ahim mà đi với cậu ta thì đúng là 1 cặp trai tài gái sắc. Chẳng bù với anh: ngoại hình không đẹp lắm, tính cách khô khan, khi nói chuyện thì toàn nói ra những lời lạnh lùng khó nghe ...
Khi nghĩ đến đây, anh ngạc nhiên với chính bản thân anh vì đây là lần đầu anh quan tâm đến ngoại hình và tính cách của mình, chứ như bình thường thì dù người ngoài có bình phẩm thế nào đi chăng nữa thì anh cũng bỏ ngoài tai những lời đó. Dường như khi yêu cô, anh bắt đầu có những thói quen, những suy nghĩ và hành động không còn giống anh của ngày trước nữa.
Múc 1 muỗng bánh cũng là miếng cuối cùng lên và nhìn nó, rồi lại nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy những cặp tình nhân vừa đi vừa cười nói hạnh phúc với nhau, anh không bao giờ nghĩ rằng mình có thể làm được những chuyện như vậy. Cô cũng giống như miếng bánh kem kia, ngọt ngào và mềm mại, không thích hợp với 1 kẻ lạnh lùng và khô khan như anh.
Cô và anh không có 1 điểm gì chung, à không, giữa anh và cô có 1 điểm chung, đó là đều mất đi những người mình yêu thương.
Cô đã mất đi hành tinh quê hương, từ 1 công chúa bỗng chốc trở thành kẻ lang thang trong vũ trụ rộng lớn. Còn anh, từ nhỏ anh đã không biết mặt cha mẹ mình, bị Zangyack bắt về và huấn luyện. Trong hàng ngũ Zangyack thì chỉ có Sid-sempai là người thân với anh nhất, nhưng anh ấy đã bị cơ khí hóa thành Barizorg, và rồi cuối cùng trong trận chiến vừa rồi, chính tay Joe đã tiêu diệt Sid. Đối với anh, việc này thật sự rất đau lòng, nhưng như Oohara Jou (Yellow Lion) đã nói, ít nhất thì anh đã cứu rỗi được linh hồn của Sid.
Mà đó không hẳn là điểm chung của anh và cô, mà còn là điểm chung của tất cả mọi người trong đoàn, có lẽ là trừ Gai.
"Có lẽ ngay từ đầu mình đã quá sai lầm khi yêu cô ấy." – Joe thầm nghĩ, mắt vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ – "Có lẽ, mình phải từ bỏ cái thói quen này thôi. Đây sẽ là lần cuối cùng mình ăn bánh kem."
Joe định đưa muỗng bánh cuối cùng vào miệng thì bất chợt anh cảm thấy có cái gì đó vừa chạm vào muỗng. Anh quay lại nhìn thì thấy miếng bánh kem đã biến mất và có bóng người ngồi đối diện anh. Anh định quát vào mặt tên vô duyên tự tiện ăn đồ của anh thì chợt dừng lại vì ngồi ngay trước mặt anh chính là người đã xuất hiện trong dòng suy nghĩ của anh. Ahim với nụ cười hiền không biết đã đến từ bao giờ.
"Sao cô lại ở đây?" – Joe ngạc nhiên hỏi.
"Em đi tìm anh." – cô hồn nhiên trả lời.
"Sao cô biết tôi ở đây?"
"Marvelous-san chỉ em đấy."
"À, hiểu rồi." – Joe gật gù, thì ra không phải cô chủ động đi tìm anh mà là Marvelous kêu cô đi tìm.
"Không được, mình phải xóa cái ý nghĩ đó ra khỏi đầu ngay lập tức." – Joe thầm nghĩ rồi lắc lắc đầu vài cái. Anh biết mình không có cơ hội nên tự nhủ với bản thân mình rằng không nên quá kỳ vọng nữa.
"Anh sao vậy?" – Ahim khó hiểu hỏi khi trông thấy hành động đó của anh.
"Không ... không có gì." – Joe trả lời – "Chúng ta về thôi."
Joe đứng lên tính tiền rồi cùng Ahim trở về tàu Gokai Galleon.
"Bánh ở tiệm đó ngon thật." – Ahim nói.
"Ờ, đó là tiệm bánh ngon nhất ở khu vực này đấy." – Joe trả lời bâng quơ.
"Nhưng vẫn không ngon bằng bánh của Joe-san làm."
"Bánh tôi làm là học từ tiệm đó đấy."
"Nhưng trong bánh của Joe-san có những thứ mà tiệm đó không có."
"Hả?" – Joe ngạc nhiên – "Tôi làm y chang công thức của tiệm đó mà? Có thêm cái gì vào đâu?"
"Đó là mồ hôi và công sức của Joe-san." – Ahim trả lời – "Được ăn bánh do chính tay người mình yêu làm thì những bánh khác dù có ngon thế nào đi chăng nữa cũng không ngon bằng rồi."
"Cái gì?" – Joe ngạc nhiên.
"Em nói rồi đó. Em yêu anh, Joe-san." – Ahm cười tít mắt.
Mặt đất dưới chân anh như đang muốn nứt ra, đôi tai của anh như muốn ù đi vì 3 chữ "em yêu anh" cứ vang lên trong tâm trí anh.
"Khô ... khô ... không thể nào ..." – Joe lắp bắp, chưa bao giờ anh lâm vào tình huống khó xử như vậy – "Rõ ... rõ ... rõ ràng là cô yêu Marvelous mà?"
"Hả? Ai nói với anh là em yêu Marvelous-san chứ?"
"Chẳng phải lúc nào cô cũng đi cùng Marvelous ư? Cô lúc nào cũng nói chuyện với cậu ta mà ..."
"Em luôn hỏi Marvelous-san về anh, em muốn hiểu anh nhiều hơn nên mới hay nói chuyện với anh ấy, anh ấy là người hiểu anh nhất mà. Với lại anh ấy thích Luka-san mà không dám nói nên hay tìm em hỏi về chị ấy." – Ahim giải thích.
"Vậy ... cô không căm thù tôi ư?"
"Sao em lại phải căm thù anh chứ?"
"Tôi là Zangyack, là người đã giết rất nhiều thần dân của cô, góp phần trong sự sụp đổ hành tinh của cô ..."
Joe đang nói thì chợt Ahim lại cầm tay anh:
"Suốt thời gian ở bên mọi người, em đã học được cách tha thứ. Em không quan tâm trước kia anh ra sao, em chỉ biết anh bây giờ đã thay đổi, và em yêu con người anh hiện giờ."
"Nếu cô nói vậy ..." – Joe nói – "có lẽ ... tôi vẫn phải giữ cái thói quen ăn bánh kem này thôi."
"Hả? Tại sao vậy?" – Ahim khó hiểu hỏi.
"Để anh có thể làm thêm nhiều loại bánh mới cho người con gái anh yêu ăn mỗi ngày." – Joe mỉm cười trả lời.
"Có nghĩa là ..." – Ahim nói, giọng rưng rưng.
"Anh cũng yêu em, nàng công chúa nhỏ của anh ạ."
Không kìm nén được cảm xúc của mình nữa, cô ôm chầm lấy anh, anh cũng ôm lấy cô rồi cúi người xuống và đặt lên đôi môi nhỏ xinh của cô 1 nụ hôn. Vài giây sau, họ bỏ ra rồi cùng nhau tay trong tay trở về tàu Gokai Galleon. Không cần biết điều gì đang chờ họ ở tương lai phía trước, chỉ cần biết rằng giờ đây họ cảm thấy bình yên và hạnh phúc khi có nhau.
The end
Bonus
Cách đó không xa
"Lãng mạn quá." – Don nói.
"Hê hê, tui chụp lại được hết rồi." – Gai nói, tay cầm Gokai Cellular.
"Ê!" – Luka kéo áo Marvelous – "Những điều Ahim nói có đúng không?"
"Đú ... đú ... đúng gì cơ?" – Marvelous đỏ mặt lắp bắp.
"Anh thích tôi hả?"
"Khô ... không ... anh không có thích em ..." – Marvelous nói – "... mà anh yêu em, làm người yêu anh nha."
"Còn lâu." – Luka nói – "Muốn tôi làm người yêu anh hả? Đâu có dễ vậy."
"Vậy em nói đi, anh phải làm gì để em đồng ý chứ?"
"Mua cho tôi 10 cái nhẫn kim cương 100 carat."
"Hả?!!!" – cả 3 chàng trai cùng hét lên.
"Chưa xong, còn điều thứ 2 nữa, là ..."
"Là ..." – cả 3 chàng trai cùng nhìn chằm chằm vào Luka.
"Là ... hứa với em rằng sẽ mãi chỉ yêu 1 mình em thôi, được chứ?"
"Điều thứ nhất, cho anh ghi sổ nợ. Điều thứ 2, Marvelous này xin thề từ nay về sau sẽ mãi chỉ yêu 1 mình Luka Millfy đến suốt cuộc đời, được chứ?"
"Được." – cô nói rồi kiễng chân lên hôn vào má Marvelous 1 cái. Khi cô vừa dứt nụ hôn ra thì anh vội đưa tay lên mặt cô, kéo về phía anh và đặt lên môi cô 1 nụ hôn. Cả 2 người giờ đây đều cảm thấy rất hạnh phúc. Những chuyện xảy ra hôm nay, chắc chắn 2 người sẽ không bao giờ quên.
(Don + Gai: Này này, 2 cặp tình nhân kia ơi, có 2 tên cẩu độc thân còn đang đứng đây đấy nhé. Đang ế mà còn phải xem mấy người show ân ái nữa. T_T)
End.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro