Xong Đời 😭😭

Buổi sáng của 2 ngày sau, khi cậu vừa buớc vào công ty đã nghe thấy tiếng xì xầm to nhỏ của mọi nguời , vụ gì vậy trời??

"Hào ơi! Chuyện gì vậy?"

"À..chuyện hôm qua cậu ôm chủ tịch , tôi lỡ kể xong giờ nó lỡ lan hết công ty luôn ời , hihihi!!"

"Trời! Điên hả!!! Sao kể tùm lum chi vậy trời??? " sau đó Sơn đánh Hào vài cái

"Hihi xin lũi mà!!"

Từ phía đằng xa kia , Lan Chi đang nắm chặt tay thành nắm đấm vì tức . Cô ta là em họ của Hiếu nhưng không hiểu vì lí do gì mà cô ta lại đi thích anh họ của mình??????

"Hay nhờ? Dám cướp Hiếu khỏi tay tôi? Có vẻ cậu ta chán thở rồi..."

ᴛᴀɴ ʟᴀ̀ᴍ

"Ye yê về thuii!!"

Sơn ngồi lên xe , vặn tay ga chạy bon bon về , bỗng nhiên cậu để ý có 2 tên nãy giờ cứ đuổi theo cậu ý? Ngay lúc ở 1 nơi vắng bóng nguời , 2 tên đó chạy lên chặn đầu xe của Sơn

"Nè mấy người làm gì vậy hả??"

"Chà chà nhìn tuớng tá ngon nghẻ quá nhờ? Đi với anh 1 đêm không em?" Tên côn đồ 1 tiến tới nâng cằm Sơn lên

"Không , cút ra!" Sơn dùng hết sức đẩy hắn ra

"Ruợu mời không uống thích uống ruợu phạt à?" Vừa nơi dứt câu hắn đá Sơn ngã sõng soài trên đất

"A.."

"Giờ thì ngoan ngoãn đi!" Tên đó bắt đầu sờ soạn Sơn , kéo áo cậu lên

"Cút ra!" Sơn dùng sức đẩy ra nhưng không đuợc , tên côn đồ 1 bóp cổ Sơn còn tên côn đồ 2 thì kéo khóa quần cậu xuống

"Hức..đừng mà!"

Bỗng nhiên 1 chiếc xe hơi sang trọng đỗ sát bên , nguời trên xe lao xuống tóm lấy 2 tên kia , đánh cho hai chúng nó bầm dập mặt mày

"Cậu có sao không?" Hiếu hốt hoảng chạy tới bên Sơn , đỡ cậu ngồi dậy , huhu xót quá!! Trầy hết tay chân rồi

"Minh Cún đó à? Tớ..không...sao..!" nói xong Sơn bất tỉnh . Hiếu nhanh chóng bồng cậu lên xe lái đến bệnh viện do chú cậu làm

ᴛᴀ̣ɪ ʙᴇ̣̂ɴʜ ᴠɪᴇ̣̂ɴ
sᴀ́ɴɢ ʜᴏ̂ᴍ sᴀᴜ

"Hửm..đây là đâu?" Sơn mở mắt

"Huhu Sơn ơi cậu tỉnh rồi!" Hào đẩy cửa cái rầm buớc vào , ôm chầm lấy Sơn

"Khó..khó thở quá..!"

"A a xin lỗii!! Cậu ổn chưa??"

"Tớ đỡ rồi!"

"Nè nè , Hào buớc về công ty làm việc đi , Sơn để tôi lo!"

"Ủa bạn em mà..!"

"Về đi không tháng này trừ luơng nhé!"

"Tên chủ tịch đáng ghét!" Hào lẩm bẩm

"Tôi vẫn nghe đấy nhé!!" Hiếu nhìn ra Hào với con mắt thách thức

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro