Chap 5

Chương 4:

Cả hai đội cùng trèo lên cán chổi. Bà Hooch thổi một hồi còi lớn báo hiệu trận đấu bắt đầu. Ngay lập tức, mười lăm cây chổi đồng loạt vọt lên không trung càng lúc càng cao, túa ra khắp cả sân.

- Và ngay lập tức, anh Remus của đội Gryffindor giành được banh Quaffle. Tuyệt thật, anh ấy không những xuất sắc mà còn rất có sức cuốn hút...

- Jordan!

- Dạ, em xin lỗi!

Bị giáo sư McGonagall nhắc nhở, cậu chàng Lee Jordan cụp tai lại. Cậu ta là bạn thân của hai anh em sinh đôi nhà Weasley, được làm bình luận viên cho trận bóng ngày hôm nay, dưới sự giám sát chặt chẽ của giáo sư chủ nhiệm nhà mình - Gryffindor.

- Còn bây giờ, thưa quý vị! Anh Lucas đang vượt lên cao, một đường chuyền chính xác cho anh Remus, vị huynh trưởng đáng mến tuyệt vời của nhà Gryffindor... em không cố ý mà anh Sirius... Bóng được chuyền về cho anh Remus... Ồ không, đội Slytherin đã giành được Quaffle. Vâng, truy thủ năm nhất của nhà Slytherin là Phillippe Coutinho nhờ may mắn... đã giành được Quaffle... em nói sự thật mà cô... và bay vọt đi... Ramos đang bay như một con ó... Anh sắp s...s. Không, thủ quân của Gryffindor là Piqué đã xuất sắc chặn đường bóng của Ramos và giành lại được banh Quaffle... Đằng kia, truy thủ thứ ba của đội Gryffindor, anh Kun Augero đã có mặt kịp thời, và lặng quanh Ramos rất khéo, rồi vút lên trở lại... Ối... anh chỉ kịp tránh né trong tích tắc, một trái Bludger suýt đâm vô ót... Banh lại về tay đội Slytherin... Toni Kroos đang tăng tốc bay tới cột gôn, nhưng trái Bludger thứ hai đã cản đường anh... Trái Bludger này do Mbappe hay Hazard phát ra đây? Thiệt khó mà nói chính xác được... Dù sao thì các tấn thủ nhà Gryffindor đã chơi rất ngoạn mục, và anh Remus lại chiếm được Quaffle, trước mặt anh hoàn toàn không có ai và... vút... Phải, nói đúng hơn là anh đang bay... Anh đã tránh được một trái Bludger đang lao tới... Cột gôn trước mặt... Dứt điểm nào, anh Remus... Thủ quân Iker đã lao xuống... Hụt rồi... GRYFFINDOR GHI BÀN!"

Tất cả học sinh nhà Gryffindor bùng lên một tràng vỗ tay hoan hô, làm sôi nổi cả bầu không khí lạnh, trong khi phe Slytherin la ó, rên rỉ. Riêng vị huynh trưởng nhà Slytherin - Iker Casillam và hoàng tử băng giá nhà Slytherin - Sergio Ramos vẫn yên lặng nhìn đám người đang ăn mừng kia. Sergio thoáng thấy Gerard nở nụ cười rạng rỡ. Trong lòng như xuất hiện cảm giác kì lạ mà trước giờ cậu chưa từng cảm nhận được. Còn Gerard cậu thấy vô cùng tự hào vì Gryffindor mà không hề để ý người đang nhìn mình.

Huynh trưởng Iker của nhà Slytherin quay qua các thành viên trong đội nói:
- Kệ đi. Chúng ta sẽ sớm lật ngược thế trận thôi!

Costa và Leo ngồi xem. Costa vừa cầm cái ống dòm to lớn đeo lủng lẳng quanh cổ vừa bàn luận:

- Nãy giờ ngồi coi mãi mà chẳng thấy trái Snitch đâu.
Leo nghe vậy liền hỏi:
-Tới giờ vẫn chưa thấy tăm hơi của banh Snitch hả?

Costa gật đầu:

- Chưa! Nãy giờ hai bên chưa có việc gì để làm cả.

- Cứ tránh va chạm đã. Ê, có chuyện rồi kìa!

Costa giương ống nhòm hướng lên bầu trời cao, nơi Gerard đang lơ lửng, trông cậu chỉ như một cái chấm nhỏ. Cậu đang lượn quanh, theo dõi kỹ càng trận đấu và nheo mắt tìm kiếm tung tích trái Snitch. Lúc James ghi bàn, cậu tranh thủ lượn vài vòng từ cột gôn này sang cột gôn khác để thỏa mãn sự vui sướng. Bây giờ, cậu trở về với nhiệm vụ của mình - tập trung bảo vệ cột gôn.

Sau đó, lại có một trái Bludger tấn công Gerard liên tục và hung hãn. May mắn thay, cậu đã né được nó trong phút chốc. Remus và Augero thở phào nhẹ nhõm, hên là Bappe đã đến kịp thời và đuổi trái banh đi, một cách giận dữ bằng hành động đấm cho trái Bludger văng mạnh về hướng Marcus.

- "Em không sao chứ, Geri?"

Trên khán đài, Lee Jordan vẫn hăng hái bình luận:

- Đội Slytherin đang có banh, truy thủ Marcelo đã lặn xuống, né được hai trái Bludger, qua được hai anh em nhà Weasley, vượt nốt anh Augero. Marcelo đang tăng tốc về hướng... Khoan đã... để coi có phải banh Snitch không..."

Tiếng bàn tán nổi lên lan rộng khắp đám đông khi Marcelo buông rơi trái Quaffle, và bắt đầu ngoái nhìn theo một ánh vàng thoáng nhá lên, vút ngang tai trái. Remus cũng đã phát hiện ra trái Snitch vàng, anh lập tức phóng xuống theo hướng có ánh vàng lóe sáng ấy một cách liều lĩnh. Thấy Remus hành động khiến cho Augero và Sirius nhanh chóng đuổi theo sau, Remus hơi mất chút bình tĩnh. Tầm thủ nhà Slytherin là Sergio cũng đã nhìn thấy banh. Cả hai đối thủ cùng đua nhau lao vào tranh trái Snitch. Tất cả thành viên của hai đội đều tạm dừng nhiệm vụ của mình, chăm chú theo dõi họ. Khi này, trái banh nhỏ xíu với đôi cánh chấp chới đã chuyển hướng, từ phía dưới bay lên cao, điều này đã làm cho cả hai nhà vô cùng bất ngờ vội cố gắng tăng tốc độ thật nhanh để vọt lên trước.

Marcus Flint đang bay ở dưới thấy tình hình bên trên, anh ta liền lấy trong áo ra cây đũa phép của mình, dùng thần chú điều khiến chổi của Gerard , khiến chiếc chổi như trở nên điên loạn bật khỏi đường bay, hất văng cậu.
-Aaaaaaaa!

Ở trên cao, Sergio khi nghe thấy tiếng hét như giọng Gerard, cậu ta giật mình nhìn xuống thì thấy Gerard đang rơi tự do. Sergio liền quay hướng chổi, lao nhanh xuống. Cổ động viên hai nhà đều kinh ngạc với tốc độ của Sergio, cảm giác nhanh còn hơn cả trái Snitch. Nếu khi đuổi theo trái Snitch cậu ta cũng nhanh như vậy thì chắc đã bắt được từ lâu rồi ấy nhỉ.
Gerard sợ hãi nhắm chặt mắt. Cơ thể cậu giờ đang lơ lửng trên không trung. Cậu giờ không biết phải làm gì nữa, chỉ để cho cơ thể rơi xuống. Bỗng cậu nghe thấy được ai đó đang hét lên rất to "GERARD " tên cậu, rồi có một bàn tay nắm lấy tay cậu. Gerard mở mắt, cậu không tin được vào mắt mình, người đang nắm lấy tay cậu là...
- Se... Sergio!?
Gerard gần như không thể tin được vào những gì cậu đang thấy. Sergio Ramos - hoàng tử băng giá của nhà Slytherin, tên mà cậu cho là ngạo mạn và khó ưa đó là người đã cứu cậu thật sao.

Sergio giữ tay Gerard ha chổi thấp xuống gần mặt đất rồi buông tay cậu. Sau đó, cậu ta nhìn về phía cây chổi của cậu đang bay loạn xạ trên trời, búng tay một cái, cây chổi liền trở lại bình thường rồi tự động bay về chỗ Gerard đang đứng. Xong việc, cậu ta nhảy lên chổi bay đi khiến cho Gerard còn chưa kịp cảm ơn. Những thành viên khác trong đội giờ mới để ý liền bay xuống hỏi xem cậu có sao không.

Cổ động viên nhà Gryffindor sau khi thấy Gerard không sao thì cũng nhẹ nhõm rồi giận dữ la lên:

- PHẠT!

Bà Hooch tức giận phê bình Flint và cho đội Gryffindor được hưởng một trái phạt đền, người thực hiện quả đó là đội trưởng Remus. Nhưng sau phút giây lộn xộn ấy, trái Snitch lại biến mất tăm.

Trên khán đài, Neymar tức tối gào lên:

- Đuổi ra sân! Trọng tài, dùng thẻ đỏ đi chứ?

Costa lấy làm lạ, thắc mắc ngay:

- Cậu đang nói cái gì vậy, Ney?

Neymar giảm nhẹ sắc điệu, giải thích:

- Thẻ đỏ! Trong bóng đá, thì lỗi đó phải lãnh thẻ đỏ, và mời ra khỏi sân rồi.

- Nhưng đây đâu phải bóng đá? Quidditch kia mà, không có luật đuổi cầu thủ ra khỏi sân đâu.

Leo đồng tình với Neymar:

- Đúng ra người ta phải đổi luật. Chứ thằng Flint suýt nữa là giết Gerard rồi còn gì!

Costa ngạc nhiên, cắt ngang lời nói của Leo:

- Nói một cách nào đó thì có lẽ là vậy.

Lee Jordan thấy về phe nào cũng khó, đành bình luận theo kiểu nước đôi:

- "Thế là... sau vụ gian lận rõ ràng và tệ hại..."

Giáo sư McGonagall nghiêm giọng:

- "Jordan!"

- À, ý tôi nói là... sau vụ phạm lỗi công khai và tệ hại...

Giáo sư McGonagall nhắc nhở, giọng điệu không thay đổi:

- Jordan, ta cảnh cáo em đấy!

- Dạ, dạ... Flint suýt giết chết thủ quân của đội Gryffindor, nếu là ai khác thì chắc chết rồi, tôi đảm bảo, và thế là... phạt đền cho đội Gryffindor... Anh Remus thực hiện... Anh làm một cách gọn gàng. Trận đấu tiếp tục, Gryffindor vẫn đang giữ bóng...

Lee vẫn đang say sưa bình luận trận đấu:

- Đội Slytherin đang giữ banh... Ramos đang có Quaffle... và đã may mắn vượt qua anh Remus... qua cả anh Sirius... Một trái Bludger tống mạnh vào mặt Ramos, chắc là bể mũi quá... Dạ, em giỡn chút mà cô... Đội Slytherin GHI BÀN... Ồ không...

Phe Slytherin bùng lên hoan hô, Gerard không để ý đến đội mình hay đội đối thủ cậu cứ nghĩ đi nghĩ lại lúc Sergio cứu cậu. Không ai để ý điều đó. Ngoại trừ Costa, cậu ta thì thầm với bản thân mình:

- Geri à!

Quay lại với trận đấu, phía nhà Gryffindor, Costa đang chăm chú nhìn qua ống nhòm, nét mặt và giọng nói có chút lo lắng:

- Nếu như tớ mà biết trước về chuyện sẽ xảy ra với Gerard , thì ta sẽ không để cho cậu ấy vào đội Quidditch sớm như vậy đâu.

Marcus Flint nhân cơ hội nhà Gryffindor đang lo lắng cho tấn thủ của họ nên đã liên tiếp ghi năm bàn thắng - điều này chẳng có gì là vẻ vang
cả. Costa lẩm bẩm.

Nhà Gryffindor nhanh chóng lấy lại tinh thần, lao lên lật ngược lại tình thế. Cổ động viên hai nhà reo ho cổ vũ.Một không khí vô cùng sôi động bao trùm cả sân Quidditch, mọi người ai cũng chờ bà Hooch lên tiếng. Bà Hooch thấy thế, bèn tuyên bố kết quả thắng cuộc:

- "Đội Gryffindor thắng, tỉ số: 170 - 60!"

Cổ động viên nhà Gryffindor vui mừng vì chiến thắng, bắt đầu gào thét và reo hò kết quả thắng lợi tuyệt vời của tầm thủ nhà Gryffindor. Fred và Sirius cùng hòa vào đám đông, còn Gerard, cậu vẫn đứng yên một chỗ, ngó quanh như đang tìm ai đó, thấy được hình dáng người mình vừa lướt qua Gerard hét to:
- SERGIO!
Sergio giật mình, quay lại thì thấy Gerard chạy đến chỗ mình. Cậu ta hỏi:
- Gọi tôi của việc gì?
- Tôi muốn cảm ơn.
- Vì?
- Vì cậu đã cứu tôi.
Sergio nghe xong không nói gì, tính quay lưng bỏ đi thì Gerard nắm lấy tay cậu ta giữ lại.
- Gì nữa?
- Sao tự nhiên cậu lại cứu tôi vậy?
- Hả?
- Tại nếu cậu không cứu tôi thì có khi nhà cậu đã thắng từ lâu rồi, với lại...
- Với lại?
Gerard lí nhí:
- Cậu cũng đâu có ưa tôi đâu.
Sergio nhìn cậu nhếch mới:
- Không phải lần trước khi gây sự với cậu tôi đã nói rồi sao.
- Hả, nói gì cơ?
- Lần trước tôi đã nói chỉ tôi muốn nên tôi mới trêu cậu còn gì. Lần này thì chỉ là tôi không muốn thắng mà muốn cứu cậu hơn nên mới làm thế thôi.
Gerard cúi đầu xuống, đỏ mặt. Sergio nhìn thấy thế bất giác cười, nói:
- Nếu cậu thực sự biết ơn tôi đến như vậy thì giúp tôi một việc đi.
Gerard nhìn lên:
- Ơ... được...được chứ
- Vậy, cậu cần tôi giúp gì?

-

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro